Đao Kiếm Thần Hoàng

Đây là một trường ca mấy trăm từ.

Lần đầu tiên Đinh Hạo viết trận pháp minh văn chữ hán dài như vậy, may mắn có thần thức cảnh giới thân xác hồng lô nên kiên tì cho hết câu. Nhưng trận pháp minh văn chữ hán càng dài thì yêu cầu người bày trận csàng cao, không chỉ có thần thức cường đại là sẽ làm lớn được. Mỗi một nét bút là một 'đường', mỗi 'đường' phải câu thông thiên địa pháp tắc, một quá trình rườm rà và phức tạp.

Đao Tổ lên tiếng:

- Ngươi nên biết trong chiến trường bách thánh tràn ngập linh khí hơn bên ngoài gấp mấy chục lần, vô số tiên tài địa bảo, tồn tại một ít lực lượng pháp tắc, thủy triều huyền khí viễn cổ, rất nhiều sắp đặt trận pháp có uy lực trong chiến trường bách thánh mạnh hơn bên ngoài mấy chục, mấy trăm lần. Mấy ngày nay khiến ngươi nghiên cứu nhiều về trận pháp là vì mục đích này, vào chiến trường bách thánh sẽ cần dùng.

Đinh Hạo gật đầu vâng dạ.

Hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ hiểu rộng biết nhiều không khiến Đinh Hạo thất vọng, có vẻ như bọn họ hiểu rõ về chiến trường bách thánh. Mấy ngày nay Kiếm Tổ, Đao Tổ dặn Đinh Hạo chuẩn bị nhiều, khá là bí hiểm, có vẻ rất sốt ruột vào chiến trường bách thánh nhưng không chịu nói rõ. Đinh Hạo thử hỏi mấy lần mà không ra, thế là Kiếm Tổ, Đao Tổ nói gì hắn làm cái ấy, dù sao quan hệ ba người thân như người nhà, hắn tin tưởng hai lão quái vật không hại hắn.

- Phù.

Đinh Hạo viết xong nét bút cuối cùng, mệt rã rời, trên trán tràn đầy mồ hôi.

Vẻ mặt Đinh Hạo vừa lòng nói:


- Tiến bộ hơn lần trước nhiều, trận pháp nay có thể kéo dài sáu canh giờ.

Đinh Hạo kích phát trận pháp xong khoanh chân điều chỉnh tại chỗ, khi hắn mở mắt ra đa là buổi chiều.

Các gian phòng đóng chặt cửa.

Đám người Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan tranh thu tu luyện từng giây.

Biết lần này vào chiến trường bách thánh nguy hiểm nên Đinh Hạo không keo kiệt lấy cực phẩm huyền tinh thạch ra khỏi giới chỉ hắc xà, chia thuộc tính huyền khí thích hợp Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan, mỗi người đại khái được mười viên, có thể thông qua hấp thu năng lượng đậm đặc trong huyền tinh thạch cho mình sử dụng. Có trận pháp xúc tiến, tốc độ tu luyện của đám người Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan tăng nhanh gấp mấy chục lần, mười huyền tinh thạch đủ để bọn họ dùng nửa năm.

Đinh Hạo điều chỉnh xong chậm rãi đứng dậy, kiềm không được nhìn vòng bằng xương màu ngàn trên tay phải.

Vòng tay thoạt trông bóng loáng như ngọc nhưng thật ra tầng ngoài rậm rạp hoa văn nhỏ hơn sợi tóc gấm trăm lần, ánh mắt người bình thường không thể trông thấy nó. Đinh Hạo đã nghiên cứu qua rất nhiều lần, mỗi một lần vận đủ thị lực nhìn nó cảm thấy đầu óc choáng váng như say rượu, không thấy ra nguyên nhân. Đinh Hạo chọn dùng cách nhỏ máu nhận chủ trong truyền thuyết nhưng tiếc rằng nguyên chén máu nhỏ vào vòng tay cũng chẳng được đáp lại.

Đinh Hạo chú ý như vậy là vì vòng tay xương này là thứ của lão nhân tóc bạc Trần bá, lão bộc bên cạnh Tuần Mục Sử Đinh Hồng Lệ thần không biết quỷ không hay nhét vào tay Đinh Hạo khi hắn bước vào vực môn.

Vực môn truyền tống mấy chục vạn dặm trong chớp mắt, Đinh Hạo không thể quay về hỏi lão nhân tóc bạc Trần bá vì sao tặng vòng tay này cho hắn, cung không biết tác dụng của vòng tay là gì. Đinh Hạo cùng hai lão quái vật Kiếm Tổ, Đao Tổ nghiên cứu mấy lần nhưng không thể tìm ra đáp án.

Kiếm Tổ lặp lại dặn dò:

- Vòng tay này chắc Đinh Hồng Lệ khiến lão nhân kia tặng ngươi. Nữ nhân đó không đơn giản, trên người có ma tính, sau này ngươi phải chú ý nhiều. Nhưng vì nguyên nhân nào đó hình như ma nữ đối xử khác với ngươi, không biết là phúc hay họa.

Đao Tổ nêu đề nghị:

- Tạm thời đeo vòng tay đi, nếu Đinh Hồng Lệ tặng cho ngươi chắc có ý riêng, có lẽ sẽ sử dụng trong chiến trường bách thánh.

Đinh Hạo gật đầu, hắn cũng đoán là vậy.

Giác quan thứ bảy nhạy bén nhờ Đinh Hạo tu luyện thân xác hồng lô đệ ngũ giai Thắng Tự Quyết nói cho hắn biết vòng tay không có uy hiếp.


Đang khi Đinh Hạo suy tư thì bên ngoài cửa có tiếng bước chân, một người hầu trang viên gõ cửa phòng, nhìn lướt qua Đinh Hạo.

Người hầu mặt không biểu tình nói:

- Tập hợp tập hợp, mấy tên nhà quê nhanh chóng tập hợp. Vị đại nhân Huyền Sương Thần Vệ kêu ta thông báo một tiếng là tối nay các ngươi sẽ rời đi.

Người hầu xấu xí, mặt chanh chua nhưng thực lực cỡ Đại Võ Sư cảnh. Gã cho rằng mình là con dân châu lớn phồn hoa, không thèm che giấu cảm giác ưu việt, coi rẻ người, ánh mắt nhìn đám người Tuyết Châu tỏ rõ khinh thường, thái độ nói chuyện, làm việc hách dịch.

Đinh Hạo hơi nhíu mày.

Các cửa phòng mở ra, đám người Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan nghe tiếng mở cửa phòng ra. Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn vẻ mặt khó chịu vén tay áo định đánh người. Tên người hầu hèn thấy tình huống không tốt thì hậm hực bỏ chạy.

Đám người Đinh Hạo, Lý Y Nhược, Phương Thiên Dực, Lý Tàn Dương, Lý Lan, Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn, mỹ thiếu niên Lâm Tín cười to.

Mọi người nhanh chóng thu gom đồ đạc đi chỗ tập hợp.

* * *

- Tại sao trễ như vậy đột nhiên phải vào Cự Linh thành?


Trên đường đi Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn nhìn sắc trời tối đen, vừa cắn đùi gà nướng vừa lầm bầm:

- Trời tối thui, chắc không phải bán chúng ta đi?

Mặt mỹ thiếu niên Lâm Tín sa sầm bước sang bên cạnh biểu thị không biết tiện nhân này.

Nhưng câu đầu của Nhậm Tiêu Dao tên mập siêu may mắn nói ra tiếng lòng của mọi người.

Trễ như thế đột nhiên khẩn cấp vào thành chắc chắn xảy ra chuyện gì ngoài kế hoạch, tiếc là mười Huyền Sương Thần Vệ phụ trách hộ tống ai nấy kiệm lời, chưa từng cởi áo giáp, mũ như mặt nạ xuống, không ai thấy mặt thật của bọn họ. Trong mọi người chỉ Mục Thiên Dưỡng là có tư cách nói chuyện với Huyền Sương Thần Vệ, trừ gã ra ai hỏi cái gì cũng không được Huyền Sương Thần Vệ đáp lại.

- A? Trời ạ, đây là... Trong vòng năm mươi dặm gần Cự Linh thành bao gồm dưới mặt đất đều ẩn chứa lực lượng đáng sợ, một khi bùng phát thì đại yêu cảnh giới yêu vương cũng sẽ chết ngay.

Trên đường đi Đinh Hạo phóng thần thức ra quan sát được thứ người bình thường không thấy. Mặt đất có vẻ bình thường này bị tuyệt thế cường giả khắc minh văn ẩn hợp thành cái lưới vô hình khổng lồ, có lẽ là minh văn trận pháp lục giai, rất đáng sợ.

Mọi thứ mơ hồ trong bóng đêm.

Nhìn từ xa Cự Linh thành xây dựng dựa vào núi giống như cự linh ngồi trong bóng tối. Tường thành nguy nga cao năm trăm thước như dãy núi chia làm năm tầng, mỗi tầng có cường giả không thể nghĩ bàn canh gác. Võ giả cảnh giới Tiên Thiên Võ Tông cảnh chỉ là tiểu thủ lĩnh trú đóng tại đây, chỉ cường giả cảnh giới Võ Vương cảnh mới thống soái một phương quân đội.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận