Đao Kiếm Thần Hoàng

Đinh Hạo sốt ruột đang định đi tìm Lý Lan thì sau lưng hắn vang tiếng hút ngụm khí lạnh, kinh kêu như xảy ra chuyện gì rất khó tin.

Đinh Hạo giật mình xoay người lại, hắn cũng ngây ngẩn.

Dưới ánh mặt trời màu vàng, một nữ nhân áo trắng như tuyết chậm rãi rẽ đám đông đi tới.

Đó là thiếu nữ thân hình mảnh mai, da thịt như tuyết, mặt mày như tranh, ngũ quan nhỏ nhắn tinh xảo không tỳ vết, đẹp nhu mỳ bút mực khó hình dung. Đặc biệt là mày liễu cong cong càng tôn lên nữ nhân dịu đàng xinh đẹp đến cực độ. Áo trắng tinh khiết, trang nhã cao quý không ăn nhân gian khói lửa. Vạt áo nhẹ bay, tựa như tuyết không nhiễm hạt bụi chậm rãi di chuyển.

Tim Đinh Hạo đập nhanh.

Không phải vì khuôn mặt đẹp tuyệt trần của thiếu nữ.

Bởi vì thiếu nữ áo trắng như tuyết có khuôn mặt quá giống một người.

Giống như Lý Lan.

- Không lẽ...

Môi Đinh Hạo khô khốc.

Đinh Hạo nghĩ ra một khả năng.

Nghi vấn luôn đọng trong lòng Đinh Hạo chớp mắt được giải đáp.

Nữ nhân áo trắng như đám mây bay đến, đứng dưới bia đá, quỳ hai gối, lệ chảy dài. Thật lâu sau nữ nhân đứng dậy đi tới y quan trủng của Lý Kiếm Ý, La Lan đằng sau bia đá, quỳ gối.

Nữ nhân đau đớn khóc thương:


- Phụ thân, mẫu thân...

Tiếng khóc khiến mọi người giật mình.

Trong lòng Đinh Hạo không còn chút nghi ngờ.

Thiếu nữ trang nhã xinh đẹp tuyệt trần chính là Lý Lan.

Phát hiện này làm cổ họng Đinh Hạo khô khốc.

Đinh Hạo nhớ đến quá khứ ở chung, hắn thấp thỏm trong lòng.

Lúc trước Đinh Hạo rất nhiều lần va chạm da thịt với Lý Lan, còn từng ngủ chung một phòng qua đêm. Trong chiến trường bách thánh Đinh Hạo cởi đồ của Lý Lan ra trị thương.

Khi đó Đinh Hạo phát hiện có điều lạ.

Nhưng Đinh Hạo quan sát nhiều lần, Lý Lan có hầu kết, râu, những đặc trưng nam giới rất rõ ràng. Đinh Hạo còn chú ý thấy ngực Lý Lan bằng phẳng không phải cột vải, nhưng...

Nhưng nàng thật sự là thân gái.

Lúc này nhìn thì hầu kết, râu của Lý Lan không còn, trên môi hồng da thịt trắng mềm, đường netrs cần cổ hoàn mỹ như thiên nga, hoàn toàn là đặc điểm nữ giới. Ngực thiếu nữ hơi nhô ra nhưng không quá lớn.

Nàng thật sự là nữ.

Đinh Hạo không đoán ra trước kia làm sao nàng ngụy trang đến hoàn mỹ không khuyết điểm như vậy được.

Lừa tất cả mọi người là đương nhiên, nhưng Đinh Hạo tu luyện Thắng Tự Quyết, trời sinh có trực giác nhạy bén, nhìn thấu mọi thứ tỉ mỉ kỹ càng, những thứ nhỏ bé nhất không thoát khỏi mắt Đinh Hạo. Thế nhưng Đinh Hạo không nhận ra Lý Lan là nữ.

Cùng giật mình còn có đám người Lý Y Nhược, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, mỹ thiếu niên Lâm Tín, Tây Môn Thiên Tuyết.

Chỉ có Vương Tuyệt Phong xấu xa hình như sớm biết sự thật, không quá ngạc nhiên.

Vương Tuyệt Phong xấu xa liếc Đinh Hạo, đáy mắt có tia vui sướng khi người gặp họa chợt lóe. Nếu không phải đang trong mộ viên anh liệt trang nghiêm thigf Vương Tuyệt Phong xấu xa đã kiềm không được há mồm độc miệng trào phúng Đinh Hạo.

Đinh Hạo nhớ đến biểu tình của Vương Tuyệt Phong xấu xa mấy hôm trước giao một phong thư cho Lý Lan, hiểu được điều gì.

Lý Lan gào khóc thảm thương:

- Phụ thân, mẫu thân...

Lúc trước Lý Lan chưa từng lộ qua mặt yếu đuối, dường như khi trở về thân nữ nhi thì tính cách cũng yếu đuối hơn. Đầu vai gầy run run, làm người nhìn đau lòng, tiếc thương.

Đinh Hạo kiềm không được tới gần vỗ nhẹ vai Lý Lan an ủi.

Lý Lan lau nưóc mắt trên mặt, từ từ ngừng khóc.

Lý Lan dập đầu trước y quan trủng của Lý Kiếm Ý, La Lan, sau đó đứng lên. Khi Lý Lan xoay người lại, biểu tình bi thương đã biến mất, thay thế là bình tĩnh đáng sợ trước khi núi lửa phun trào. Mày liễu cong cong, mắt lạnh băng, khí thế nữ vương tràn ngập.

Trong khoảnh khắc này mọi người cảm giác thiếu nữ Lý Lan thay đổi.


Nhưng bao gồm Đinh Hạo, không ai thấy ảo ảnh nữ nhân xinh đẹp màu trắng như hồn ma quanh quẩn bên Lý Lan đang tới gần nàng, cánh tay nhẹ nhàng vuốt ve trán nàng tinh khiết như ngọc.

Đinh Hạo nhẹ giọng nói:

- Những người này sống hay chết, tiểu Lan quyết định đi.

Lý Lan nhẹ gật đầu, rút kiếm bén trắng tuyết ra khỏi vỏ treo bên hông, từng bước một đi hướng sáu chưởng môn. Cổ tay Lý Lan rung lên, trường kiếm như điện không lưu tình đâm ra. Kiếm phong như điện, máu tươi tung toé.

Đinh Hạo ngẩn người.

Cuối cùng Lý Lan không giết sáu chưởng môn.

Lý Lan chỉ phế bỏ tu vi của sáu chưởng môn, phá vỡ huyền khí.

Lý Lan bình tĩnh nói:

- Từ nay các ngươi hãy gác mộ mộ viên anh liệt đi, dùng cả đời các ngươi chuộc tội.

Lý Lan thổi giọt máu rơi khỏi lưỡi kiếm, đút kiếm vào vỏ.

Sáu chưởng môn tìm được đường sống trong chỗ chết, tuy rằng mất đi tu vi huyền khí nhưng còn mạng sống, đây là chuyện tốt đẹp lúc trước bọn họ lên núi cũng không dám mơ. Sáu chưởng môn vốn tưởng sẽ bị hành hạ, bị giết chết, bây giờ có thể sống trong mộ viên anh liệt đến cuối đời. Sáu chưởng môn vội gật đầu vâng dạ.

- Thiện tai thiện tai.

Kim Thiền đứng một bên khẽ thở dài:

- Buông được mới có được, Lý thí chủ có đại trí tuệ.

Lý Lan quay đầu liếc mỹ tăng nhân trẻ tuổi, lạnh lùng cười.

* * *

Chuyện mộ viên anh liệt kết thúc, Vấn Kiếm tông cơ bản đứng vững gót chân trở lại.


Gần năm ngày nữa là đến lúc ước chiến Thiên Hàn Tuyệt phong.

Tuyết Châu lúc này đã hỗn loạn.

Từ bên ngoài truyền đến tin tức, thần đồng Mục Thiên Dưỡng cuối cùng quay về Thanh Bình học viện.

Mục Thiên Dưỡng ngày xưa là số một thế hệ trẻ Tuyết Châu, chỉ xuất hiện bên Kính hồ một lúc đã biến mất, quay về Thanh Bình học viện.

Nghe nói Vẫn Tinh Thánh biết tin chuyên môn chạy tới Kính hồ muốn đấu với Mục Thiên Dưỡng một trận.

Tiếc rằng Vẫn Tinh Thánh tới hơi muộn, không thấy bóng người.

- Hừ! Thần đồng chó chết gì đó ở trước mặt thiếu chủ nhà ta cũng phải cụp đuôi trốn!

Lão phó tóc trắng âm hiểm bí ẩn bên cạnh Vẫn Tinh Thánh âm trầm tuyên bố:

- Cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong là võ đài dương danh tuyệt vời, chỉ thuộc về một mình thiếu chủ nhà ta. Khi đó sẽ khiến toàn Tuyết Châu quỳ trước thần uy của thiếu chủ nhà ta!

Mấy ngày nay Vẫn Tinh Thánh đi khắp Tuyết Châu, khiêu chiến vô số cường giả tiền bối thành danh, bao gồm mấy chục cường giả thế hệ trước trên Bảng cường giả Tuyết Châu, đều là một chiêu giết chết. Có mấy người gai mắt thủ đoạn độc ác, tàn nhẫn của Vẫn Tinh Thánh ra tay trách mắng, hoặc dùng lời nói răn dạy gã, cả nhà cường giả tiền bối đó đều bị Vẫn Tinh Thánh ngược giết.

Vẫn Tinh Thánh có được kỳ ngộ dấy lên gió tanh mưam áu trong Tuyết Châu.

- Ha ha ha ha ha ha! Chờ cuộc chiến Thiên Hàn Tuyệt phong ta sẽ tự tay giết Đinh Hạo, Mục Thiên Dưỡng, khi đó thế nhân sẽ biết ai mới là cường giả đệ nhất Tuyết Châu!

Vẫn Tinh Thánh giết chóc bốn phương, thủ đoạn sấm sét chấn nhiếp trên dưới Tinh Vẫn tông. Vẫn Tinh Thánh giết mấy trăm người, máu chảy thành sông. Tông chủ Tinh Vẫn tông không biết tung tích, Vẫn Tinh Thánh trở thành tông chủ mới của Tinh Vẫn tông.

Nhưng Tinh Vẫn tông càng giống như đồ chơi của Vẫn Tinh Thánh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận