Dao Lâm Ngọc Thụ


Thẩm Thanh Y liền quỳ xuống , giở vờ khóc lóc ấm ức đáp :
" Cô mẫu , người nhất định phải làm chủ cho Thanh Y.

Là Tô Cảnh Dao hãm hại Thanh Y , biết Châu Bảo Ngọc rõ Thanh Y sợ nhất là chuột , liền dụ chuột ra để dọa Thanh Y.

Khiến Thanh Y bị đám bẩn thỉu đấy cắn xé , truy đuổi.

Người nhất định phải xử lí cô ta cho Thanh Y.

"
Thẩm Hoàng Hậu liền quay sang Tống mama hỏi :
" Tống mama , Tô Cảnh Dao là ai vậy ? "
Tống mama cung kính đáp :
" Bẩm Hoàng hậu , Tô Cảnh Dao là con gái của Tô Đại Tướng Quân ạ "
" Ồ , là con gái của Tô Đại Tướng Quân sao , ngươi đưa cô ta đến gặp bổn cung đi ."
" Vâng , Hoàng hậu ."
Sau đó , Tống mama đi đến Thượng Thư Các tìm Tô Cảnh Dao.

Tô Cảnh Dao vừa bước đi cùng Tống mama thì trời bắt đầu mưa như xối xả , nước mưa cứ không ngừng rơi xuống , mọi vật ở hoàng cung đều bị đẫm ướt bởi cơn mưa đột ngột này .
Tô Cảnh Dao đi vào trong cung điện , vạt tay áo đều bị ướt sũng , quỳ xuống hành lễ với Hoàng Hậu : " Thần nữ tham kiến Hoàng Hậu , Hoàng Hậu vạn phúc kim an.

Tham kiến Lục Hoàng tử "
Thẩm Hoàng Hậu không để nàng đứng lên ngay mà nhìn nàng với ánh mắt sắt đá hỏi :
" Tô Cảnh Dao , ngươi đã biết tội hay chưa ? "
" Bẩm Hoàng hậu , việc của Thẩm Thanh Y đúng thật là thần nữ làm ra nhưng thần nữ cho rằng bản thân không sai , tất cả đều là do Thẩm Thanh Y xứng đáng nhận được ạ "
Hoàng hậu nghe xong tức giận đùng đùng , đập tay lên phụng ỷ đáp :
" Hỗn xược , ngươi đúng là gan to tày trời , hãm hại người khác còn cho rằng bản thân không có sai sao !? "

" Hoàng hậu bớt giận , lời thần nói ra tất cả đều là sự thật , không hề giả dối , nếu có nửa lời lừa gạt thề bị trời phạt ! " - Cảnh Dao đanh thép nói .
" Được , được cho cái tên Tô Cảnh Dao , vậy bây giờ ngươi nói tại sao là Thanh Y đáng nhận được ! "
" Thưa Hoàng hậu , vài ngày trước lúc diễn ra Hội đi săn mùa thu , chính Thẩm Tiểu thư đây phái người truy sát ta , may thay có Lục Hoàng tử thấy sự cứu giúp.

" - Tô Cảnh Dao vừa nói vừa quay sang nhìn Dương Lâm Phong , mong hắn có thể giúp nàng thêm một lần nữa .
Lâm Phong nhìn vào mắt của nàng liền hiểu được ý nghĩ đấy bèn đáp :
" Đúng vậy thưa Hoàng Hậu , lúc đấy con thấy Tô Tiểu Thư gặp sự nên ra tay tương trợ nhưng không ngờ chính là Thẩm Tiểu thư làm ra ạ ! "
Thẩm Thanh Y thấy sự việc ngoài dự tính liền hốt hoảng bao biện cho bản thân :
" Ngươi ..

ngươi nói láo.

Rõ ràng lúc đó ta chỉ hạ Hãn Nhược Tán vào thức ăn của ngựa , không phải là phái người truy sát ngươi ..."
Nhận ra mình vừa bị Tô Cảnh Dao gài bẫy , liền im lặng lúng túng không biết làm gì , tay nắm chặt đến nỗi móng tay cấu vào da thịt mà rướm máu.

Hoàng hậu nghe đứa cháu gái ngu xuẩn này tự khai ra cũng không tin được vào tai mình.

Rõ ràng từ trước đến nay , Thẩm Thanh Y trong mắt Hoàng hậu đều là người hiền lương thục đức , tài sắc vẹn toàn , thật không ngờ sau lưng Thẩm Hoàng hậu lại làm ra chuyện độc ác như vậy .
" Hãn Nhược Tán! chính là loại thuốc khiến người uống vào thần trí hoảng loạn , điên điên khùng khùng không kiểm soát được , chỉ có cái chết mới giải được độc sao.

Thẩm Thanh Y không ngờ ngươi lại độc ác đến vậy ! " - Hoàng hậu nói với sự tức giận .
Dương Lâm Phong cũng thêm lời vào :
" Hoàng Hậu , Hãn Nhược Tán độc tính mạnh mẽ , Ngựa trúng độc lại càng nguy hiểm.

Tội này của Thẩm Thanh Y thật không thể tha.

"
Dẫu vậy , Thẩm Hoàng hậu vẫn không quản đúng sai , phán tội :
" Thẩm Thanh Y cũng chỉ là lần đầu phạm sai , chưa mất mạng người , phạt đóng cửa sám hối 5 ngày , chép 100 bản Nữ Đức chương Phụ Hạnh.

Còn về Tô Cảnh Dao , rối loạn cung quy , Phạt quỳ 2 canh giờ ngoài hậu viện.

"
Tô Cảnh Dao nghe vậy cũng thầm hiểu Hoàng hậu có ý bao che , việc kháng cự cũng chỉ là vô ích.

Rõ bản thân không có lỗi nhưng cũng nên bị phạt , chấp thuận việc bị phạt quỳ.

Dương Lâm Phong thấy vậy cũng muốn giúp nàng đôi chút :
" Hoàng Hậu , bây giờ ngoài trời đang mưa , nếu Tô Tiểu thư bị phạt quỳ dễ nhiễm phong hàn.

Hơn nữa việc này cũng là do Thẩm Thanh Y coi thường mạng người nên mới xảy ra.

Nhi thần cho rằng Tô Cảnh Dao chỉ là muốn đòi lại công đạo , chỉ nên phạt nhẹ lấy đó làm gương ! "
" Đối với ta mà nói , phạt quỳ là quá nhẹ rồi.

Ý ta đã quyết , đừng nói gì thêm.

Bổn cung mệt rồi , đều lui xuống đi.


" - Hoàng hậu đáp lại rồi đi vào tẩm điện.

Bà ta ra hiệu Thiều Hoa - vệ nữ thân cận ghé sát nói nhỏ .
" Tô Cảnh Dao này không đơn giản.

Lúc nãy , Dương Lâm Phong bảo vệ cô ta như vậy , chắc chắn có tư tình.

Cô ta không thể giữ lại , ta nghĩ ngươi sẽ hiểu ta.

"
Thiều Hoa gật đầu và lui xuống .
Tô Cảnh Dao thì đi ra ngoài quỳ trước tẩm điện giữa trời mưa.

Thẩm Thanh Y biết rằng bản thân có Hoàng hậu chống lưng liền hả dạ ghé sát tai Tô Cảnh Dao nói nhỏ :
" Chống đối ta , sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu!"
Nói xong cô ta liền quay người rời đi .
Từng hạt mưa rơi xuống lạnh muốn thấu xương.

Ở dưới mưa lâu đến cả thần tiên khó chịu , chớ đừng hỏi Tô Cảnh Dao bị phạt bị phạt quỳ 2 canh giờ cảm giác như nào .
Dương Lâm Phong thấy không thay đổi được hình phạt của Tô Cảnh Dao , bước đến che ô cho nàng .
" Lục Điện hạ , trời mưa to , ngài tốt hơn vẫn là về đi ạ.

Thân thể ta khỏe lắm , không nhiễm phong hàn được đâu ."
Dương Lâm Phong không nói gì hết cứ đứng vậy che ô cho nàng.

Bầu không khí gượng gạo cứ thế tiếp tục diễn ra.

Cảnh Dao tiếp tục khuyên can :
" Lục Điện hạ , ngài vẫn nên về đi , nếu ngài mà nhiễm phong hàn , thì Hoàng hậu lại tiếp tục phạt ta nữa đấy !"
"....."
Tô Cảnh Dao bất lực thở dài một cái , biết rằng không khuyên ngăn được y nên cũng không gắng gượng thêm .
Họ cứ như thế gần nửa canh giờ thì từ ngoài cổng Trường Lạc Cung , Dương Ngọc Ninh chạy vào , Châu Bảo Ngọc và Anh Đào cầm ô cũng theo sau .
" Dao Dao , tỷ mau đứng lên.


Trời mưa dễ bị nhiễm phong hàn đấy.

Mau đứng lên ." - Vừa nói Ngọc Ninh vừa kéo Tô Cảnh Dao đứng dậy , nhưng không thể dời chuyển nàng .
" Công Chúa , A Ngọc mọi người đến đây làm gì ? mau về đi ! Hoàng hậu mà biết lại tức giận thì mọi người cũng bị phạt đấy ."
Anh Đào đi đến chen vào cầm ô che cho Tô Cảnh Dao , Dương Lâm Phong bị tranh vị trí liền lui về sau.

Anh Đào nói :
" Tiểu thư , Công chúa vừa nghe người bị Hoàng hậu phạt quỳ liền chạy đến đây luôn đấy , tiểu thư mau đứng lên đi , kẻo bị nhiễm phong hàn !!! "
Châu Bảo Ngọc chêm lời :
" Dao Dao mau đứng lên đi !! "
Tô Cảnh Dao vừa nãy muốn đuổi Dương Lâm Phong về còn không được , bây giờ lại thêm ba người này , quả thật lực bất tòng tâm .
" Mọi người đừng khuyên ta nữa , Hoàng hậu đã ban phạt rồi , ta cũng nên lĩnh phạt.

Nếu mọi người không trở về thì lại thêm rước họa vào thân thôi , mau về đi !"
Châu Bảo Ngọc cứng rắn đáp lại :
" Vậy ta cùng muội quỳ , dù sao cũng là ta chế tạo hương liệu để dụ chuột , ta cũng có tội ! " - nói xong Châu Bảo Ngọc quỳ xuống theo Tô Cảnh Dao .
" Tiểu thư bị phạt.

Ta thân là nô tì , sao có thể để tiểu thư một mình lĩnh phạt được , tiểu thư muội cũng quỳ ."
Anh Đào quỳ theo.

Thấy vậy , Dương Ngọc Ninh không thể nhắm mắt làm ngơ , cũng quỳ xuống và nói lớn vọng vào tẩm điện .
" Mẫu hậu , Tô Cảnh Dao làm vậy không sai.

Người không để muội ấy đứng lên thì Ninh Ninh sẽ không đứng dậy đâu ! "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận