Đạo Quân

Thương Thục Thanh liên tục gật đầu: “Được, ngươi đi nhanh đi.”

Tay áo Vân Cơ phất lên, ba con rắn nhỏ bắn ra, bò trên mặt đất.

Vân Cơ xì xì với ba con rắn vài tiếng, quay đầu lại nói với Thương Thục Thanh: “Đừng sợ, chỉ cần không gặp phiền phức lớn, ba con rắn này có thể tạm thời giúp đỡ các cô một chút.” Vẫy tay vọi nguyệt điệp tới, bảo nguyệt điệp bám lên vách động một bên chiếu sáng cho Thương Thục Thanh.

Tâm tư của Thương Thục Thanh đã không còn ở đây, lo lắng nói: “Đạo gia sẽ không xảy ra chuyện gì, ngươi nhất định phải đem ngài ấy về đây.”

Vân Cơ hơi im lặng, cái này bà ta thật sự không thể đảm bảo, bản thân bà ta thoát thân chắc chắn không thành vấn đề, cho dù là tu vi hay thực lực đều dám đấu với mấy lão già kia một trận, chạy trốn càng là sở trường của bà ta, có thể tự vệ được, nhưng Ngưu Hữu Đạo thì chẳng biết bây giờ như thế nào rồi.

Không thể trì hoãn thêm, cũng không dám trì hoãn nữa, bà ta đột nhiên hất đầu vặn người, cơ thể vặn vẹo quái dị trong nháy mắt kéo dài, lập tức hóa thành một con rắn lớn lân giáp màu xanh đen, to như thùng nước, biến đổi đột ngột này làm Thương Thục Thanh giật này mình.

Rầm! Con rắn xanh lớn đột nhiên đụng đầu lên tầng đất, trực tiếp đụng ra một cái hố, cơ thể vụt một tiếng như bắn vào trong tầng đất, trong nháy mắt biến mất không thấy đâu.

Âm thanh lại dọa cho đứa trẻ tỉnh dậy, trong không gian tĩnh mịch dưới lòng đất tiếng khóc lớn “oe oe” vang vọng nghe hơi đáng sợ.

Thương Thục Thanh vội vàng dỗ dành, trong mắt tràn đầy âu lo.

...


Nhắm theo bóng người chạy trốn dưới nước, những kẻ truy sát nhanh chóng đuổi theo, kết quả đuổi được một lúc thì phát hiện không đúng, bọn hắn phát hiện ra tốc độ bỏ trốn dưới nước của Ngưu Hữu Đạo bọn hắn không thể nào so sánh được.

Chẳng trách không trốn về phía quân Yến mà liều mạng muốn trốn về hướng này, ngay từ đầu bọn hắn đã cảm thấy hướng bỏ trốn của Ngưu Hữu Đạo khá không khợp lý.

Năm lão già lập tức hiểu ra gì đó, chắc chắn Ngưu Hữu Đạo không phải không hề nắm chắc mà chạy đến đây tìm chết.

Hiểu ra điểm này, mấy người hơi hối hận, nếu sớm biết vậy đã nên nghĩ hết cách cuốn lấy Ngưu Hữu Đạo, giờ nếu để Ngưu Hữu Đạo trốn thoát thì coi như mất hết mặt mũi rồi.

Trước đó ít nhiều có chút cố kỵ Thiên Kiếm phù trong tay Ngưu Hữu Đạo, cảm thấy dù sao Ngưu Hữu Đạo cũng chẳng thể chạy thoát, muốn tiêu hao hết uy hiếp Thiên Kiếm phù trong tay Ngưu Hữu Đạo rồi một lần bắt hắn luôn, đề phòng gây ra tổn thất quá lớn. Nhưng nếu sớm biết là như thế này, lúc trước phải bất chấp mọi giá mới đúng.

Lúc này đám người truy sát dưới nước đã đuổi theo với tốc độ cao nhất.

Cũng may bọn hắn nhiều người, Ngưu Hữu Đạo chạy có nhanh cũng khó thoát được ưu thế hợp vây mà bọn hắn bắt đầu hình thành.

Địa thế dưới nước bọn hắn nhiều người, Ngưu Hữu Đạo chạy vẫn dán sát đay hồ chạy đến khu vực sâu nhất.

Phía trước chợt có một loạt bóng người vây đến, Ngưu Hữu Đạo thuận mặt đất đẩy ra một chưởng, lại liên tục quét chưởng về bốn phía, pháp lực đến đâu, bùn đất dưới đáy hồ yên tĩnh liền không yên bình đến đó, chúng cuồn cuộn cuốn lên, trong phạm vi khu vực đã trở thành một mảnh đục ngầu, bản thân hắn trốn trong nước đục, kiếm trong tay chờ đợi, muốn giết người, đang khát máu.


Một Thái thượng trưởng lão đến đầu tiên trên mặt nở nụ cười lạnh, có ý mỉa mai trò vặt vảnh, một chưởng xoay chuyển trước mặt rồi đẩy ra, tư thái có vận vị riêng lại vô cùng ưu mỹ.

Chỉ thấy nước đục ngầu cuồn cuộn bất quy tắc xung quanh đột nhiên gặp phải lực hút gì đó, chúng cuồn cuộn đổi hướng, lao về cùng một phía.

Nước đục ngầu giống như một con rồng vàng lao về phía lòng bàn tay của ông ta, giống như khói bay ra từ trong ống khói rồi thu ngược trở về.

Ngưu Hữu Đạo đứng trong dòng nước đục ngầu lặng lẽ chờ khách dĩ nhiên phát hiện ra điều không bình thường, chưa phát hiện được dòng nước có ảnh hưởng gì người đã nhanh chóng thoát khỏi dòng nuiwcs đục hiện hình bên ngoài.

Hắn vừa hiện hình, người bốn phương tám hướng lập tức đánh tới, Ngưu Hữu Đạo nào dám chần chờ, lách mình tiếp tục phóng vào chỗ sâu giữa hồ, chạm mặt với hợp kích liên thủ của mấy người này, kiếm quang láp lóe như mị ảnh trôi trong nước.

Kiếm đến kiếm cản, quyền cước đánh tới cứng rắn xông ra, pháp lực ầm ầm đánh đến bị phá tan.

Vừa giao thủ một chút, đám người Quy Nguyên tông liền cảm thấy không đúng, lúc mũi kiếm va chạm, lúc đâm vào người Ngưu Hữu Đạo có cảm giác không thể chịu được lực, quyền cước chạm vào cũng vậy.

Càng quan trọng hơn là, mọi người ra tay trong nước ít nhiều cũng bị ảnh hưởng, động tác trì trệ, nhưng hoàn cảnh dưới nước dường như không có ảnh hưởng gì với Ngưu Hữu Đạo.


Một người một kiếm xuyên thẳng qua, bóng dáng Ngưu Hữu Đạo đi tới đâu, hàn quang trong tay quét ra nước máu nhuộm đỏ đến đó.

Những kẻ ngăn cản rối loạn, có người trên thân chảy máu ồ ạt, tay chân luống cuống che lấy miệng vết thương vội vàng nổi lên mặt nước, có người tứ chi giãy dụa một lát rồi không có động tĩnh gì, cơ thể bất lực chìm nổi tự do trong nước.

Có người nổi lên mặt nước rồi chậm rãi chìm xuống, đám người chặn đường chính diện còn lại giật mình tránh đi.

Ngưu Hữu Đạo đã nhanh chóng đột phá được vòng vây lao đi.

Năm vị Thái thượng trưởng lão của Quy Nguyên tông cực kỳ giật, vừa va chạm tấn công đã khiến cho bảy tám đệ tử tu vi Kim Đan của Quy Nguyên tông tử thương, tu vi của Ngưu Hữu Đạo này rốt cuộc là gì?

Năm người lập tức tấn công với tốc độ cao nhất, đích thân ra tay.

Nhưng đuổi theo một lúc lại phát hiện ra rằng với tu vi của năm người vậy mà đuổi dưới nước lại không thể kịp Ngưu Hữu Đạo.

Tay vừa tung ra một đòn, hai Thái thượng trưởng lão tiếp tục đuổi theo, ba tên khác nhanh chóng lao ra khỏi mặt nước, đuổi theo hướng Ngưu Hữu Đạo bỏ trốn từ trên mặt nước, một lần nữa lại lao xuống nước chặn đường.

Mấy trăm tu sĩ cũng lên lên xuống xuống trên mặt nước để tham gia chặn đường.

Mấy lão già này là đồng môn đã nhiều năm nên phối hợp cực kỳ ăn ý, dưới nước vừa tùy tiện trao vài tín hiệu là đã ngầm hiểu nên đi chặn đường ở vị trí nào.

Rất nhanh, năm người lại một lần nữa chặn Ngưu Hữu Đạo lại, bốn phía còn có một đám tu sĩ cũng từ bên trên xuất hiện theo, trôi lơ lửng trong nước nhìn chằm chằm hắn.


Dù hơi kiêng kỵ năm người này, nhưng Ngưu Hữu Đạo cũng không dám kéo dài, hắn mạnh mẽ xông về một hướng.

Năm người đồng thời đẩy hai tay ra, một cỗ áp lực cực lớn vô cùng đáng sợ xuất hiện, trong nháy mắt khiến cho Ngưu Hữu Đạo cảm thấy lục phủ ngũ tạng như bị ép nổ, cả vùng nước giống như bị đóng băng khiến người ta muốn cử động ngón tay cũng khó.

Vết thương do ba mũi tên để lại dưới áp lực lại bắt đầu chảy máu.

May là Càn Khôn quyết của Ngưu Hữu Đạo không phải ăn chay, cơ thể Ngưu Hữu Đạo lắc một cái vi diệu, trong nhát mắt đã trượt khỏi lực đạo đè ép, cả người nhảy lên như cá, cầm kiếm chém xuống.

Năm lão già giật mình, dưới liên thủ của năm người, người có tu vi ngang bằng với bọn hắn cũng có thể áp chế được, vậy mà không thể làm gì được Ngưu Hữu Đạo? Tu vi của Ngưu Hữu Đạo không thể nào cao hơn bọn hắn chứ?

Một người vội vàng rút tay, chưởng nhận đánh ra một đạo cương cảnh tránh nước chém về phía Ngưu Hữu Đạo, và cũng khiến thế do năm người hợp lực đột nhiên bị phá.

Ngưu Hữu Đạo giơ kiếm cứng rắn chống đỡ, trong nước đột nhiêm vang lên tiếng ầm ngột ngạt, quần áo trên người hắn bay mạnh ra sau trong nước, người thì như không bị ảnh hưởng gì, thân hình rẽ ngang thừa cơ phá vòng vây, trốn thoát khỏi sự bao vây của năm người.

Giao thủ một đòn, lão già kia coi như đã hiểu vì sao Ngưu Hữu Đạo lại trốn đến đây, kẻ này có năng lực đặc biệt ở trong nước.

Đám đệ tử Quy Nguyên tông chặn đường một hướng người nhiều to gan, cả đám chen nhau xông lên vây đánh.

Bùn dưới đáy nước bị bị khuấy mạnh, nước đục ngầu, bóng người trong hỗn loạn, những âm thanh chấn động ngột ngạt không ngừng, thỉnh thoảng lại có máu b ắn ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận