Đạo Quân

“Trước khi Hạo Vân Đồ đăng cơ đã coi trọng Quản Phương Nghi, chỉ không xa không gần liếc nhìn, đã bị phong thái tài hoa của bà ta hấp dẫn, có thể gọi là nhất kiến chung tình, nhưng bởi vì tranh đoạt hoàng vị, sự việc liên quan đến sinh tử, không thể không áp chế dụmc vọng của bản thân. Sau khi đăng cơ, lại ngại thân phận hoàng đế của mình, sợ sẽ có ảnh hưởng, lo lắng nhiều hơn, chỉ có thể ngắm nhìn từ xa, âm thầm bảo vệ."

"Theo cách nói của Bộ Tầm, cùng nói là bảo vệ Quản Phương Nghi, không bằng nói là Hạo Vân Đồ đang bảo vệ một tưởng niệm trong lòng mình."

"Bảo vệ một "tưởng niệm", này..." Ngưu Hữu Đạo thật sự không còn gì để nói, phát hiện thứ tình cảm nam nữ này thật sự không thể nói rõ, nếu đã quái dị như tthê, khiến hắn có chút dở khóc dở cười, hóa ra Quản Phương Nghi thân ở trong phúc không biết phúc, đường đường đế vương một nước thế mà lại yêu thầm người phụ nữ đó, thế mà lại âm thầm bảo vệ, người phụ nữ đó thế mà lại không biết.

Đương nhiên, nếu như mà biết được, đoán chừng cũng không thể bị mình bắt cóc.

Từ đó có thế biết, đoán chừng năm đó không biết có bao nhiêu nam nhân âm thâm yêu thích.

Ngưu Hữu Đạo càng nghĩ càng cảm khái, có thể khiến hoàng đế một nước đối đãi như thế, có thể thấy lúc Quản Phương Nghi còn trẻ phong nhã tài hoa tuyệt thế đến nhường nào, chẳng trách được xưng là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân!

Chỉ là hồng nhan chóng già, hiện tại không còn phong quang ngày trước, làm cho người khác thổn thức.

Toa Như Lai: "Bộ Tầm đại khái cũng đoán được người trước đây ông ta xử lý có khả năng là mật thám của Phiêu Miễu các, cũng đưa ra các loại cam đoan không tiếp tục can dự, nhưng Phiêu Miễu các trực tiếp nhảy ra, cũng không cần thiết phải tiếp tục sắp xếp mật thám bên người Quản Phương Nghi, bằng không bất kỳ người mới nào vào Phù Phương Viên, người ta không cần tra cũng sẽ trực tiếp nghi ngờ đến Phiêu Miễu các. Mật thám hành động cũng có khi đối mặt mới tính đặc thù chính là đây, một khi bạo lộ, thì không còn chút bí mật nào đáng nói, thì có ý vị hành động thất bại triệt để, không còn cần thiết phải tiếp tục, bằng không sẽ nguy hiểm cho tuyến trên, rất dễ bị người khác tìm hiểu nguồn gốc. Cho nên Phiêu Miễu các đã sớm từ bỏ Quản Phương Nghi, bên cạnh bà ta rất sạch sẽ, chí ít là không có người của Phiêu Miễu các."

Đối với việc này, Ngưu Hữu Đạo khẽ vuốt cằm, hiểu được, ngẩng đầu nhìn trời, xem chừng hai người đã hàn huyên được gần một canh giờ.

Lời nói có chút nhiều, ở một mức độ nào đó mà nói, như thế có chút không an toàn, nhưng không còn cách nào khác, hai người sau này không thể nào tiếp tục gặp mặt, cho nên có một số vấn đề hắn vẫn là cần phải tranh thủ cơ hội làm rõ, liền lại hỏi: "Việc ta ở Thiên Đô bí cảnh trộm y phục giả mạo người của Phiêu Miễu các, có bao nhiêu người biết?"

Toa Như Lai biết hắn lo điều gì: "Ngươi yên tâm, dấu vết nên dọn sạch ta đã xử lý sạch sẽ giúp ngươi trước rồi, sau khi Đinh Vệ tiếp tay Phiêu Miễu các cũng sẽ không nhìn thấy tình huống liên quan."

Sau khi Ngưu Hữu Đạo nghe thấy cuối cùng cũng yên tâm, nhưng nói đến Thiên Đô bí cảnh, hắn ngược lại nhớ đến một việc nghi hoặc cất giữ đã lâu: "Tình huống thay đổi danh sách Thánh cảnh lịch luyện ta đại khái biết rồi, nhưng ban đầu thay đổi danh sách Thiên Đô bí cảnh là chuyện gì? Nguyên nhân trả danh sách về ta cũng nghe rồi, nhưng theo lý mà nói Phiêu Miễu các sẽ không qua loa đại khái ra quyết định, đã cảm thấy không ổn, trước đó đã nên cân nhắc đến, việc đã đưa ra quyét định sẽ không dễ dàng thay đổi, tại sao lại thay đổi bất ngờ?"

Lần đó thiết chút nữa hại chết hắn ở Thiên Đô bí cảnh, có cơ hội hắn nhất định phải làm rõ nguyên nhân.

Toa Như Lai: "Nhiệm kỳ trước vì sao tồn tại chuyến đi Thiên Đô bí cảnh, nguyên nhân trong đó chắc hẳn không cần ta nói ngươi cũng hiểu rõ, tu sĩ thiên hạ mọi người rõ ràng trong lòng, chỉ là không ai dám nói rõ ra mà thôi, đơn giản là Cửu Thánh muốn làm suy yếu lực lượng giới tu hành, muốn làm cho lực lượng của giới tu hành ở một độ yếu nhất định, bằng không muốn để lực lượng giới tu hành bành trướng đến mức độ nhất định sẽ diễn sinh ra quá nhiều người dã tâm ẩn náu, đến lúc đó không tiện điều khiển. Gia nhập tán tu, cũng là thấy tán tu nhiều năm chưa dọn dẹp, nhân tiện dọn dẹp một chút mà thôi."

"Đương nhiên, khi bắt đầu chỉ là theo thông lệ hành sự mà thôi, cứ theo lẽ thường thanh lý là được, không ai nghĩ nhiều. Nhưng sau này chạy đến một tên Giả Vô Quần, là mưu sĩ tâm phúc của thừa tướng nước Tống Tử Bình Hưu, ông ta chỉ là một phàm phu tục tử thế mà lại dám chạy đến Thiên Đô phong làm thuyết khách, nói các nước chinh chiến, tu sĩ các phái đều dùng đệ tử tinh nhuệ trên chiến trường, ở chuyến đi Thiên Đô bí cảnh qua loa có lệ."

Ngưu Hữu Đạo nghe vậy cắt ngang hỏi: "Giả Vô Quần? Thế nhưng là người được gọi là "Ẩn tướng" trong truyền thuyết của nước Tống kia?"

Tuy không có qua lại qua, nhưng dựa vào con đường và trình độ tình báo của hắn hiện nay, ví dụ như người có tiếng tăm, hắn ít nhiều cũng có chút tin tức, chỉ là không có quan tâm trọng điểm biết không nhiều mà thôi.

Toa Như Lai gật đầu: "Không sai, chính là ông ta."

Ngưu Hữu Đạo ồ một tiếng: "Sau đó thì sao?"

Toa Như Lai: "Phiêu Miễu các cũng không phải tên ngốc, sau khi biết được thân phận nước Tống của người này, liền biết người này là thấy được nước Tống có nỗi lo diệt quốc, muốn mượn tay Phiêu Miễu các ngăn cơn sóng dữ. Chỉ là phàm phu tục tử lại dám có ý đồ với Phiêu Miễu các, khó tránh khỏi chút trừng phạt. Hắn nếu đã thích làm thuyết khách, ta liền lệnh người rút cả gân lưỡi của ông ta, tiểu trừng đại giới, răn đe, xem ông ta sau này còn tranh cãi như thế nào."

"Chẳng qua không thể không thừa nhận, ý khiến của ông ta đánh trúng điểm quan trọng, dẫn đến sự chú ý của Cửu Thánh, thông qua xác minh, phát hiện các phái để lại đệ tử tinh nhuệ để chinh chiến trên chiến trường, như vậy làm yếu đi ý đồ của Cửu Thánh. Lúc này mới có chuyện danh sách bị trả về, đồng thời đóng băng hành động chiến sự."

"Chiến sự đóng băng, nước Tống vì vậy mà thoát được một kiếp, cũng khiến hoàng đế nước Tống hiện nay Ngô Công Lĩnh khoan được kẻ hở, đạt được Ngô Công Lĩnh hiện tại. Đây chính là nguyên nhân Phiêu Miễu các né tránh trực tiếp can dự vào phân tranh giữa các nước, tùy tiện quyết định, liền có thể thay đổi bố cục thiên hạ, rất dê xuất hiện hậu quả không thể khống chếm không thể không thận trọng."

Ngưu Hữu Đạo bây giờ mới biết nguyên do sự việc thay đổi, không khỏi trầm ngâm nói: "Ẩn tướng? Một tên Giả Vô Quần lặng yên không một tiếng động đánh trúng một điểm nảy ra chiều hướng thiên hạ, bảo vệ nước Tống, xem ra người này quả thật có vài phần bản lĩnh."

Toa Như Lai: "Quả thật có chút bản lĩnh. Ba đại phái nước Tống có thể thuận lợi lật đổ Mục Trác Chân thay Ngô Công Lĩnh thượng vị và sự phối hợp của văn võ bá quan toàn triều không thoát khỏi liên can, mà người triệu tập nội ứng ngoại hợp một lần lật đổ hoàng quyền Mục Trác Chân chính là Tử Bình Hưu. Căn cứ vào các loại dấu vết bên phía nước Tống mà Phiêu Miễu các được biết tỏ rõ, hành động mạo hiểm lần đó của Tử Bình Hưu, rất có khả năng là tên Giả Vô Quần đó ở đằng sau bày mưu tính kế. Tử Bình Hưu có thể trèo lên tướng vị, còn có phía sau mỗi lần quyết định trọng đại, đều tồn tại hình bóng người này, đây chính là nguyên nhân mà Giả Vô Quần được xương là "Ẩn tướng" "

Ngưu Hữu Đạo nghe xong, muối ngón tay hai tay vịn trên chuôi kiếm đâm trên mặt đất bất an cựa quậy nhẹ, híp mắt nói: "Ngưu mỗ có mắt không tròng, lại không biết thiên hạ chân hào kiệt. Ẩn tướng... xem ra quả thật danh bất hư truyền, người này quả thật không đơn giản, có cơ hội ngược lại muốn gặp gỡ."

Toa Như Lai thuận miệng an ủi: "Người này ở sâu trong Tử phủ, tới lui lặng lẽ, lại không vì công danh lợi lộc mà bị dụ dỗ, rất khiêm tốn, từ trước đến nay không khoa trương, lại chỉ là một phàm phu tục tử, không chú ý đến cũng rất bình thường."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui