Đạo Quân

Nguồn: Tàng Thư Các

Khi đặt tấm gương trên tay xuống, hắn đột nhiên liếc mắt nhìn bên trên chum nước, năm cái cọc vị phân bố trong đình viện đều có bố trí chum nước, bình thường dùng để tưới hoa cỏ các loại, trong chum nước đựng đầy nước sạch, ban nãy dường như có gì đó từ mặt nước hiện lên.

Hắn lại chậm rãi nhấc tấm gương trong tay lên, chỉ thấy trong chum nước phản chiếu hình đáng của gương đồng, dưới bóng không thể nhìn rõ nhưng theo góc độ lay động của gương đồng, sau khi mặt kính đối diện ánh trăng, hình chiếu của gương đồng trong nước vậy mà xuất hiện chín điểm sáng mờ ảo.

Ngưu Hữu Đạo khe khẽ "A" một tiếng, lùi về sau mấy bước, mặt trước tấm gương vẫn đối mặt với ánh trăng như cũ, mặt sau đối diện với hắn, nhưng bóng trên mặt đất lại không thấy xuất hiện điểm sáng, giơ tấm kính lên đỉnh đầu đối diện với ánh trăng nhìn mặt sau, không nhìn thấy bất kỳ điểm sáng nào ở mặt sau tấm kính.

Lại chạy đến gần bên vạt nước, kết quả lại thấy chín điểm sáng mơ hồ xuất hiện bên trên mặt nước, hắn ngẩng đầu nhìn trời, lại nhìn tấm gương trong tay, miệng từ từ lẩm bẩm nói.

"Trời là dương, mặt kính là dương, đất là âm, mặt sau kính là âm. Trời là thiên bàn, kính cách âm dương là môn, chính là môn bàn, đất là địa bàn, thiên, môn, địa tam bàn..." Lẩm bẩm một chuỗi, Ngưu Hữu Đạo lộ ra thần sắc bừng tỉnh, hai mắt nhìn chằm chằm tấm kính bỗng dưng phát sáng, thốt ra một tiếng: "Cửu Cung Bát Quái!"

Tâm tình hắn rõ ràng trở nên hơi kích động, nhanh chóng lật tấm gương trong tay.

Bách hoa phù sau lưng tấm gương được khắc sinh động như thật, chứng minh chính là tấm gương đồng Đông Quách Hạo Nhiên cho hắn, ban nãy vô tình lấy ra lại không ngờ đến bí ẩn vẫn mãi không hiểu đã được phá giải dưới ánh trăng. Trước đây vì giải câu đố của tấm gương đồng, đừng nói là dưới ánh trăng, ngay cả dưới ánh mặt trời hắn cũng đã thử qua, càng đừng nói đến việc nấu nước dùng lửa đốt nhưng vẫn không thấy xuất hiện bất kỳ manh mối nào, thế mà trong tình huống vô tình này lại phát hiện ra!

Hắn vươn tay vào nước lạnh khuấy khuấy nước trong chum, trong miệng vẫn nói lẩm bẩm như cũ: "Trăng là âm, địa thế khôn, nước tụ mà hiện ra, Cửu Cung Bát Quái, sao lại không nghĩ đến chứ..." Sau một hồi thì thầm, hắn chợt thất thần, nghĩ đến tình hình trước khi xảy ra chuyện trong cổ mộ. Chính là bởi vì hắn đã phá giải mê chướng Cửu Cung Bát Quaí trong núi mới tìm thấy cửa vào cổ mộ, lại bởi vì đã chạm mặt gương đồng cổ trong cổ mộ mới xảy ra chuyện. Chẳng lẽ tấm gương đồng này thật sự có liên quan đến gương đồng cổ trong cổ mộ? Nếu như thật sự là như vậy, vậy người thiết lập Cửu Cung Bát Quái trận kia cho cổ mộ, mục đích e là nhằm về phía tấm gương đồng này, người có thể phá trận hiển nhiên có thể mở ra bí mật của gương đồng.

Nghĩ đến đây, hắn không nhịn được nặng nề vỗ trán, rồi lại lắc đầu, bởi vì tấm gương đồng trên tay là do Đông Quách Hạo Nhiên cho nên trong lúc vô tìn hắn không liên tưởng đến. Hon nữa nếu như không phải ở cổ mộ xảy ra chuyện thì hắn đã mang gương đồng cổ về, sử dụng khoa học kỹ thuật hiện đại để nghiên cứu hơn nữa, còn có thể liên tưởng đến trận pháp phá cổ mộ để thăm dò ra bí mật của nó từ lâu rồi.

Càng nghĩ hắn lại càng cảm thấy nghi ngờ khó hiểu. Cố đè sự nghi ngờ trong lòng xuống, trở về hiện thực, tấm gương lại đối diện với ánh trăng, chín điểm sáng mơ hồ lại lần nữa hiển hiện ở trên mặt nước hơi dập dờn.

Ngưu Hữu Đạo một tay cầm gương đồng, một tay bắt đầu bấm ngón tay suy tính, chầm chậm xoay quanh chum nước, xem xét vị trí của hoa văn ở sau lưng tấm gương. Sau khi trong lòng có tính toán, nhìn góc độ đối diện với ánh trăng một chút, lật tấm gương trong tay lại, mặt sau của kính lộ ra đối diện với ánh trăng, ngón tay điểm lên trên từng đóa hoa được điêu khắc trên bách hoa đồ, trong miệng nói thầm: "Càn, khảm, cấn, chấn, trung, tốn, ly, khôn, đoái!"

Xác nhận chín đóa hoa kia, hắn ngồi xổm bên chum nước, gương đồng úp lên trên mặt đất, song chưởng mở ra. Hai ngón cái hợp lại, điểm lên trên đóa hoa to nhất, bốn ngón tay trái phải nhấn lên những đóa hoa khác. Bốn ngón trái phải là tám, thêm ngón tay cái hợp lại ở giữa là chín, hai ngón tay cái ở giữa tách ra lại trở thành hai điểm mắt cá trong Âm Dương Bát Quái Đồ, mười ngón hợp lại cùng nhau như vậy chính là Cửu Cung Bát Quái chỉ pháp. Hắn dùng chỉ pháp này đồng thời nhấn xuống chín đóa hoa, phát lực đều đặn.

Trong gương đồng vang lên tiếng "Răng rắc", lông mày Ngưu Hữu Đạo giật một cái, không ngoài dự đoán, phải tìm đúng chín đóa hoa đồng thời phát lực mới có thể mở phong ấn của gương đồng, có một sai sót cũng không cách nào mở ra.

Hai tay buông ra, tơ vân của chín đóa hoa kia trước đây không thấy gì giờ đây đã trồi lên, bên dưới hoa lộ ra kẽ hở.

Ngưu Hữu Đạo cầm gương đồng trong tay, lại đối diện ánh trăng hướng chiếu xuống nước, chín điểm sáng đó đã biến mất rồi, lại ngước đầu lên nhìn trời, không nhịn được khẽ gật đầu thầm nói: "Đúng rồi! Âm phá dương xuất, xem ra phải đời ngày mai thấy mặt trời rồi!" Quay đầu nhìn xung quanh một chút, nhanh chân bước vào trong nhà, một đêm không muốn tu luyện, lặng lẽ chờ ngày mai mặt trời mọc...

Ngày kế tiếp xuất hiện, bên ngoài Hứa Dĩ Thiên trông coi, người này từ đầu đến cuối khinh thường không nói câu nào với Ngưu Hữu Đạo, Ngưu Hữu Đạo chào hỏi một tiếng, cũng lười nhiều lời với hắn ta, biết rằng có hỏi cũng như không, ăn xong bữa sáng Hứa Dĩ Thiên đem đến liền trở về viện.

Nhìn thấy ánh nắng bình minh, Ngưu Hữu Đạo trở về Đào Hoa Đường cầm tấm gương đồng được cất kỹ, lại tìm căn phòng có gian cửa sổ đối diện với mặt trời mở cửa sổ ra. Lưng kính hướng về phía mặt trời vừa chiếu, liền thấy mặt kính sáng bóng hiện lên một vầng ánh sáng vàng kim mơ hồ, dòng chữ kim sắc xuất hiện chi chít trên mặt kính, bên cạnh lại có thêm ba chữ kim sắc mở đầu: Càn Khôn Quyết!

Chỉ dựa vào ba chữ này, tinh thần Ngưu Hữu Đạo chấn động, lại nhìn kỹ chữ nhỏ lần nữa liền nhanh chóng xác định được, đây quả thực chính là một bộ công pháp tu hành!

Chẳng qua chỉ dựa vào một mặt này, cũng không có bao nhiêu chữ. Hắn lại lật hoa văn mặt sau gương đồng nhìn chằm chằm đánh giá, có thể phá giải bí mật của gương đồng này, những hoa văn còn lại đã không còn làm khó được hắn, tính toán sơ bộ, nhẹ nhàng xoay tròn một đóa hoa một chút, nghe thấy tiếng tạch tạch rất nhỏ rồi dừng, mặt sau của gương lại hướng đối diện ánh mặt trời, văn tự trên mặt kính đã đổi sang trang khác, nối tiếp với phần trên. Ngưu Hữu Đạo không nhịn được khẽ cười một tiếng, không ngoài dự đoán, quả nhiên là như vậy.

Cả một buổi, hắn dường như chỉ ôm lấy tấm gương đồng xem xét như si như say, để truy tìm ánh sáng mặt trời, không ngừng đổi phòng, buổi trưa thậm chí còn trèo lên trên xà nhà vạch ra một phiến ngói để lấy ánh sáng.

Khi ánh sáng hoàn toàn biến mất trên trời, Ngưu Hữu Đạo trốn ở sương phòng phía tây mới đóng cửa sổ, hồi phục chỗ hoa văn nhô ra về như cũ, trong nháy mắt gõ xuống mặt kính một chút, lại là một khối âm thanh hoàn toàn giống nhau, ai có thể tưởng tượng được bên ttrong gương lại ẩn giấu huyền cơ như thế chứ.

Cả một ngày hôm nay, hắn như ăn tươi nuốt sống, xem hết một lượt những nội dung được ẩn giấu bên trong tấm gương,, quả thực là một bộ pháp môn tu luyện hoàn chỉnh, bộ "Thái Ất" không hoàn chỉnh kia của hắn không thể so sánh được.

Nhiều nội dung như vậy toàn bộ đều ẩn giấu trong một mặt kính kỳ thực cũng không phải nhiều, lần theo sự xê dịch thay đổi của cơ quan Cửu Cung Bát Quái trận pháp trong kính, hình ảnh trong kính có thể thiên biến vạn hóa không ngừng thay đổi, hoàn toàn có thể ẩn chứa những nội dung này.

Điều khiến hắn thật sự cảm thán chính là kết cấu bên trong tấm gương này phức tạp, tinh vi, cho dù là phương pháp khoa học kỹ thuật của kiếp trước cũng khó mà tạo ra được, e là ngay cả việc sao chép cũng khó khăn, kỹ thuật chế tạo của thế giới này quả thực vượt xa tưởng tượng của hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui