Đạo Sĩ Ta Bị Nữ Quỷ Điên Cuồng Tranh Đoạt


“Vậy, ta là gà đất chó sành sao?”

Đứng ở vị trí số bảy, một nữ tử áo xanh nhìn về phía Phác Bất Động, lạnh lùng nói.


Nữ tử này tên là Triệu Tiểu Thiến.


Cụ thể là đến từ phó bản quỷ dị nào, Quý Uyên cũng không rõ.


Nhưng nhìn dung mạo.


Lại có vài phần tương tự Nhiếp Tiểu Thiến trong phim Thiến Nữ U Hồn.


Thậm chí còn xinh đẹp hơn nàng ta vài phần.


Xem mắt quỷ dị gì mà toàn nữ quỷ xinh đẹp thế này?

Chẳng trách Quý Uyên nhìn ai cũng thích, nhìn ai cũng không nỡ từ bỏ.


“Không, không phải, ý ta không phải vậy…”

Nghe Triệu Tiểu Thiến hỏi.


Phác Bất Động toát mồ hôi lạnh.


Hắn không ngờ Triệu Tiểu Thiến lại đột nhiên lên tiếng.


Vội vàng giải thích: “Triệu Tiểu Thiến tiểu thư cũng rất đẹp, chỉ là… chỉ là…”

Hắn không biết nên diễn tả như thế nào.


Nếu nói nàng ta đẹp hơn Lãnh Như Nguyệt, chẳng phải đắc tội Lãnh Như Nguyệt sao?

Làm sao bây giờ?

Phác Bất Động nhất thời luống cuống.


—— [Haiz, tên Đại Hàn này đúng là tự chuốc lấy phiền phức, muốn nịnh một nữ quỷ lại đi hạ thấp nữ quỷ khác, đúng là muốn chết!]

—— [Mà này, lúc nãy Quý Uyên của Long Quốc cũng nói những người khác là dung chi tục phấn, sao không thấy nữ quỷ nào tức giận?]

—— [Phải ha, chẳng lẽ Lãnh Như Nguyệt vừa nhìn đã thích Quý Uyên rồi, hay là, những nữ quỷ khác cũng có ý với Quý Uyên?]

—— [Không thể nào, nếu có ý thì sao lúc đầu không chọn hắn?]

—— [Mấy người nghĩ gì thế, Quý Uyên tuy rằng nói không vừa mắt những dung chi tục phấn khác, nhưng có chỉ mặt gọi tên ai đâu, nghe kỹ lại Lãnh Như Nguyệt hỏi gì đi!]

—— [Ặc, đúng vậy, Lãnh Như Nguyệt hỏi hắn chọn số bảy trước kìa, Phác Bất Động nói thế, chẳng phải đang hạ thấp nàng ta sao?]

—— […]

Hồi lâu sau.


Cư dân mạng mới phát hiện ra sơ hở trong lời nói của Phác Bất Động.


Lời của Quý Uyên có thể học theo.


Nhưng phải có tiền đề.



Đó là không được so sánh với những nữ quỷ khác.


Rõ ràng Phác Bất Động không hiểu được hàm nghĩa trong đó, vậy mà còn học theo.


Lần này thì hay rồi.


Chẳng những có thể mất đi hảo cảm của Lãnh Như Nguyệt.


Mà còn có thể bị Triệu Tiểu Thiến trả thù.




“Ha ha, gà đất chó sành, tên này dùng từ cũng sai bét.



“Ai lại dùng từ như thế?”

Lúc này, Quý Uyên rất cạn lời với tên Đại Hàn kia.


Tên này cũng muốn học theo hắn nói mấy câu hoa mỹ của Long Quốc, khen ngợi Lãnh Như Nguyệt.


Nhưng rõ ràng hắn ta không hiểu sâu về văn hóa Long Quốc.


Thậm chí còn chẳng hiểu nghĩa của từ.


Gà đất chó sành là dùng như vậy sao?

Nhưng mà…

Triệu Tiểu Thiến này cũng rất xinh đẹp.


Vừa rồi nàng ta cũng không hỏi hắn, mà hình như hắn cũng không khiến nàng ta chú ý.


Nữ quỷ này sao chẳng phải nhan khống gì cả?

Uổng công hắn đẹp trai như vậy, nàng ta còn chẳng thèm liếc mắt.


Quý Uyên tự luyến nghĩ.


Nhưng mà…

Không được!

Không thể để người khác giành trước.


Phải để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng nàng ta mới được.


Ít nhất…

Cũng phải để nàng ta chú ý đến mình trước đã.


Nhưng làm sao để thu hút sự chú ý của nàng ta đây?


Quý Uyên nhìn về phía Phác Bất Động.


Đột nhiên.


Một ý nghĩ lóe lên trong đầu.


Sau đó, khóe miệng hắn nhếch lên nụ cười gian tà.


Có rồi!



“Vậy ngươi nói xem, rốt cuộc ai mới là gà đất chó sành?”

Thấy Phác Bất Động ấp a ấp úng, mồ hôi túa ra như tắm.


Lãnh Như Nguyệt che miệng cười khẽ, tiếp tục truy hỏi.


“Không… không ai là gà đất chó sành cả, không…”

Phác Bất Động sợ hãi đến mức tim muốn nhảy ra ngoài.


Triệu Tiểu Thiến hắn không dám trêu vào, Lãnh Như Nguyệt hắn càng không dám trêu vào.


Nhưng hắn phải trả lời thế nào đây?

Câu gà đất chó sành này là hắn học được lúc chơi game với người Long Quốc.


Lúc đó, sau khi người Long Quốc chiến thắng trong game, đều sẽ dùng câu “Bất quá gà đất chó sành” để chế giễu đối phương.


Hẳn là có ý chê bai.


Vì vậy, hắn mới dùng cách này để tôn Lãnh Như Nguyệt lên.


Ai ngờ lại khiến Triệu Tiểu Thiến tức giận.


Bây giờ…

Lãnh Như Nguyệt cũng hỏi, hắn biết phải làm sao?

Rầm!

Ngay lúc Phác Bất Động không biết trả lời thế nào.


Đột nhiên.


Một bóng người lao tới.


Phác Bất Động chỉ cảm thấy một cước đạp thẳng vào mặt mình.


Ngay sau đó…


Hắn bị đạp ngã xuống đất.


“Dám nói thê tử ta là gà đất chó sành, lão tử đánh chết ngươi…”

Vừa ngã xuống đất, còn chưa kịp hoàn hồn.


Phác Bất Động đã thấy vô số nắm đấm giáng xuống như mưa.


Vừa đánh vừa mắng: “Để ngươi gà đất chó sành, để ngươi nói thê tử ta, để ngươi trêu ghẹo nàng…”

Chỉ trong chốc lát.


Phác Bất Động bị Quý Uyên đánh thành đầu heo.


Nhìn thấy cảnh này.


Tất cả mọi người đều ngây ngẩn.


Ngay cả Lãnh Như Nguyệt và Triệu Tiểu Thiến cũng ngơ ngác.


Chuyện gì thế này?

—— [Mẹ kiếp, sao tuyển thủ Long Quốc lại đánh người của Đại Hàn?]

—— [Đánh nhau cái gì, rõ ràng là tuyển thủ Đại Hàn bị Quý Uyên của Long Quốc đánh một cách dã man!]

—— [Không phải, sao hắn ta lại đánh người của Đại Hàn?]

—— [Khốn kiếp, Long Quốc khinh người quá đáng, đây là đang xem mắt, dựa vào đâu mà đánh người của chúng ta?]

—— […]

Nhìn cảnh tượng trong video.


Cư dân mạng lập tức bùng nổ.


Hình như đây là lần đầu tiên kể từ khi chương trình xem mắt quỷ dị bắt đầu, lại có chuyện người xem mắt của quốc gia này đánh người xem mắt của quốc gia khác.


Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?



“Quá đáng, quá đáng, Long Quốc ức hiếp người quá đáng!”

“Phải phản đối, hỏi bọn họ xem dựa vào đâu mà đánh người của chúng ta.



“…”

Đại Hàn.


Cao tầng Đại Hàn nhìn thấy cảnh tượng này.


Đều phẫn nộ vô cùng.


Họ vội vàng gửi công hàm phản đối sang Long Quốc, chất vấn hành vi này.


Người dân Đại Hàn.


Cũng tràn vào mạng xã hội, đăng tải bình luận chỉ trích Long Quốc.




“Sở trưởng, chuyện này… chuyện này…”


Cùng lúc đó.


Trong Viện nghiên cứu xem mắt quỷ dị Long Quốc.


Các nhân viên đều trợn mắt há mồm nhìn video.


Mãi đến khi điện thoại vang lên.


Mới kéo họ về từ cơn khiếp sợ.


Biết được Đại Hàn gửi công hàm phản đối, sắc mặt họ lập tức tái mét.


Bây giờ quan hệ giữa các quốc gia.


Vốn đã căng thẳng như dây đàn.


Lúc này Quý Uyên lại đánh người của họ.


E là dư luận sẽ bùng nổ.


Mà Long Quốc rất có thể sẽ trở thành mục tiêu công kích.


Dù sao hiện tại tất cả mọi người đều đang theo dõi.


Là Quý Uyên của Long Quốc ra tay đánh người, chuyện này không thể chối cãi.


Bây giờ cấp trên đang chất vấn.


Hỏi có phải do Viện nghiên cứu sắp xếp hay không.


Viên Thanh Sơn ngây người tại chỗ.


Ông còn chưa gặp mặt Quý Uyên, sắp xếp cái gì chứ?

Bây giờ phải làm sao đây?

Viên Thanh Sơn nhìn Quý Uyên trong video, vẻ mặt vô cùng đau khổ.


Huyết áp lại tăng cao.




“Này, ngươi làm gì thế?”

Trong chương trình xem mắt quỷ dị.


Mãi đến khi Phác Bất Động phát ra tiếng kêu thảm thiết.


Những người xem mắt khác mới phản ứng kịp.


Phác Nhất Tu ở gần đó vội vàng kéo Quý Uyên lại, tức giận quát: “Tuyển thủ Long Quốc, ngươi đang làm cái gì thế hả?”

Nói xong, định giơ nắm đấm lên.


Nhưng Quý Uyên không hề sợ hãi, ngược lại còn nháy mắt với hắn ta, nói: “Nói cảm ơn.



Phác Nhất Tu: “?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận