Đạo Tâm Chủng Ma

Đại Tần Đế triều vừa mới đặt chân tới đệ nhị trọng thiên địa, tuy rằng có lãnh thổ rộng lớn, nhưng thời gian dung hợp còn rất ngắn, muốn diễn sinh các loại thiên tài địa bảo để tu sĩ tu luyện còn cần thời gian rất dài, cho nên dưới tình huống như vậy, tài nguyên tu luyện c Đại Tần Đế triều là phi thường khan hiếm, cho nên tất nhiên là cần nghĩ biện pháp kiếm.

Biện pháp Tần Thiếu Phong nghĩ đến tất nhiên là dụ dỗ Song Tử Đế triều phái đại quân tới chinh phạt, phải biết rằng một hồi chiến tranh cần tài nguyên khổng lồ ra sao, mà Đại Tần Đế triều có Tô Hầu, Thiên Đạo Thập Nhị Thú tọa trấn, vô luận như thế nào cũng không thể bị chinh phục, đến lúc đó, bất kể là ai tới Đại Tần Đế triều, cũng chắc chắn sẽ đại bại mà quay về.

Đương nhiên, cho dù là lúc trước Tần Thiếu Phong hạ lệnh thu siêu cấp chiến hạm của các Đế triều, cũng mang mục đích để các Đế triều tấn công Đại Tần Đế triều, bất kể là Đế triều nào đến tấn công Đại Tần Đế triều, kết quả cuối cùng vẫn chỉ có một, đó chính là bị Đại Tần Đế triều đả bại, không ngừng chuyển vận các loại tài nguyên tới cho Đại Tần Đế triều.

Sau khi Thập Cửu hoàng tử bẩm báo, Song Tử Vương tất nhiên là sẽ phái đại quân chinh phạt Đại Tần Đế triều, chỉ là sẽ phái ai đi? Một công lao lớn Như vậy sẽ giành cho ai? Vì thế Song Tử Vương mới đề nghị như vậy, có điều nếu không có hạn chế thì như vậy rất có lợi cho Đại hoàng tử.

Cho nên sau khi Song Tử Vương nói xong, Tam Thập Lục hoàng tử và Tứ Thập Cửu hoàng tử trong lòng bất mãn, Tam Thập Lục hoàng tử vội vàng nói: “Phụ hoàng, ngự tiền luận võ mà người nói có phải là người có cảnh giới ngang nhau tỷ thí không? Nếu không phải thì không cần thiết làm tỷ thí, trực tiếp để đại ca xuất chinh là được.”

Tứ Thập Cửu hoàng tử cũng vội vàng phụ họa: “Đúng vậy, phụ hoàng, ta và Tam Thập Lục ca chỉ có cung phụng Đại Thánh nhất trọng thiên, mà cung phụng của đại ca Ma lão là Đại Thánh tam trọng thiên, cung phụng của chúng ta làm sao là đối thủ của hắn, chúng ta còn không bằng trực tiếp nhận thua.”

Đại hoàng tử vốn nghe thấy lời nói của Song Tử Vương, khóe miệng lộ ra nụ cười đắc ý, bởi vì hắn nghĩ đến, chỉ cần để Ma lão xuất chiến, hắn tuyệt đối có thể giành được thắng lợi cuối cùng, mà nếu có thể mang binh xuất chinh Đại Tần Đế triều, chiếm toàn bộ Đại Tần đại vực, Đại hoàng tử hắn nhất định sẽ được phong làm Thái tử, dù sao công lao đó thật sự là quá lớn.

Nhưng mà hiện tại nghe thấy lời nói của Tam Thập Lục hoàng tử, Tứ Thập Cửu hoàng tử, sắc mặt của Đại hoàng tử liền trầm xuống, hắn không ngờ Tam Thập Lục hoàng tử và Tứ Thập Cửu hoàng tử dám nói như vậy, lửa giận trong lòng hừng hực, chỉ là lúc này hắn cũng không dám biểu hiện ra ngoài, dù sao người làm chủ vẫn là Song Tử Vương, hắn không thể qua mặt.

Song Tử Vương gật đầu, nói: “Đương nhiên là phải tỷ thí công bình, người bốn người các ngươi phái ra, phải là cảnh giới giống nhau, trẫm cũng rất xem cung phụng của các người có bản sự gì.” Lời nói của Song Tử Vương tất nhiên là khiến Tam Thập Lục hoàng tử, Tứ Thập Cửu hoàng tử vô cùng cao hứng, như vậy, bọn họ cũng có cơ hội giành lấy thắng lợi cuối cùng.

Nếu đã quyết định, như vậy tất nhiên là phải bắt đầu tỷ thí, Đại hoàng tử tuy rằng trong lòng lửa giận ngút trời, có điều cũng chỉ có thể dựa theo lời nói của Song Tử Vương mà làm. Phái ra cung phụng là Đại Thánh nhất trọng thiên. Về phần bên Thập Cửu hoàng tử tất nhiên là phái Tần Thiếu Phong xuất trướng, mà quy củ tỷ thí Song Tử Vương cũng đã quyết định.

Rất đơn giản, rút thăm, bốn người phân biệt là số một hai ba bốn, số một và số ba tỷ thí, số hai và số bốn tỷ thí, ai thua thì không có tư cách tiếp tục tỷ thí, mà hai người thắng cuối cùng tỷ thí với nhau, ai thắng, hoàng tử của hắn sẽ là thống soái xuất chinh Đại Tần Đế triều.

Tần Thiếu Phong rút được số một, mà cung phụng của Tứ Thập Cửu hoàng tử rút được số ba, cho nên tất nhiên là hai người bọn họ tỷ thí trước, cung phụng của Đại hoàng tử và Tam Thập Lục hoàng tử tiến hành tỷ thí sau, địa phương tỷ thí chính là quảng trường phía trước đại điện hoàng cung, lúc này cung phụng của Tứ Thập Cửu hoàng tử đã lên đài, đang chờ Tần Thiếu Phong.

Chậm rãi đứng lên, Tần Thiếu Phong chuẩn bị lên đài, mà Thập Cửu hoàng tử thấy Tần Thiếu Phong đứng dậy, cũng đứng lên, tuy rằng không hành lễ, có điều lại cung kính nói: “Làm phiền Tần tiên sinh.” Tần Thiếu Phong gật đầu, sau đó đi về phía trước, tới phía trước cung phụng của Tứ Thập Cửu hoàng tử.

Cung phụng của Tứ Thập Cửu hoàng tử là một trung niên nhân hơn bốn mươi tuổi, trong cũng rất cao, có điều lại rất gầy, hơn nữa trông chút đáng khinh, nhất là hai vẩy râu, nhìn thế nào cũng khiến cho người ta cảm thấy buồn cười, mà người này được Tứ Thập Cửu hoàng tử gọi là Kiếm tiên sinh, trong tay hắn cũng có một thanh trường kiếm dài nhỏ, cảnh giới Đại Thánh nhất trọng thiên, thực lực thực sự thì không rõ lắm, dù sao đã ai được nhìn thế giới lĩnh vực của hắn đâu.

Đạt tới cảnh giới Đại Thánh, đạo lực là một phương diện của thực lực, quan trọng hơn là ở xây dựng thế giới lĩnh vực, ở cảnh giới Đại Thánh, bốn nguyên tố địa thủy hỏa phong bên trong thế giới lĩnh vực đều đủ, như vậy muốn khiến thế giới lĩnh vực mạnh mẽ hơn người khác, như vậy cần diễn sinh ra thiên địa vạn vật sinh linh, sinh linh càng nhiều, thì thế giới lĩnh vực càng cường đại.

Mà sự tồn tại của mỗi một sinh linh đều tuần hoàn theo một loại thiên địa chí lý, cho nên nếu muốn thế giới lĩnh vực của mình diễn sinh ra càng nhiều sinh linh, như vậy nhất định phải không ngừng tham ngộ thiên địa chí lý, như vậy mới có thể khiến thế giới lĩnh vực không ngừng diễn sinh ra thiên địa vạn vật, và cường đại hơn.

Tần Thiếu Phong đứng đối diện Kiếm tiên sinh, nhìn kiếm trong tay hắn, thần sắc rất bình thản, Kiếm tiên sinh này mặc dù có cảnh giới nhất trọng thiên đỉnh phong, mà Tần Thiếu Phong vừa mới tấn thăng cảnh giới Đại Thánh nhất trọng thiên, nhưng Tần Thiếu Phong lại không sợ hơn, phải biết rằng Tần Thiếu Phong bất kể là đạo lực hay là thế giới lĩnh vực đều là biến thái.

Kiếm tiên sinh cũng đang đánh giá Tần Thiếu Phong, lập tức cười lạnh một tiếng,,: “Tiểu tử, hảo tâm khuyên ngươi một câu, ngươi không phải đối thủ của bổn tọa, mau nhận thua đi, nếu cứ xuất thủ, thì đừng trách bổn tọa xuất thủ vô tình, dưới kiếm của bổn tọa rất ít có người sống, ngươi phải nghĩ cho kỹ.”

Tần Thiếu Phong nhẹ nhàng rút ra Vũ Hoàng kiếm, sau đó nói: “Bổn tọa chưa từng có kinh lịch nhận thua, cũng chưa bao giờ biết nhận thua, có bản sự gì thì giở ra đi.” Tư thái của Tần Thiếu Phong đầy nhiệt huyết thanh niên.

Quả nhiên, sau khi thấy biểu hiện của Tần Thiếu Phong, Kiếm tiên sinh cười lạnh một tiếng, lập tức xuất thủ, chỉ thấy kiếm trong tay Kiếm tiên sinh đâm tới Tần Thiếu Phong, lập tức, từng đạo hắc quang bắn ra, bao phủ các chỗ yếu hại quanh người Tần Thiếu Phong, Kiếm tiên sinh này vừa lên đã dùng tới toàn lực, toàn bộ đạo lực trong cơ thể đều phụt ra.

Tần Thiếu Phong thấy Kiếm tiên sinh động thủ, Vũ Hoàng kiếm trong tay vung lên, lập tức, từng đạo trường kiếm từ trong Vũ Hoàng kiếm bắn ra, đánh tới từng đạo hắc quang, kiếm hải trực tiếp thổi quét toàn bộ hắc quang Kiếm tiên sinh phóng xuất ra, trong nháy mắt đã phá giả được, thế đi của kiếm quang không giảm, tiếp tục bao phủ về phía Kiếm tiên sinh, khiến cho sắc mặt Kiếm tiên sinh đại biến.

Phải biết rằng Tần Thiếu Phong khi chưa tấn thăng cảnh giới Đại Thánh, kiếm hải thi triển ra đã cực kỳ biến thái, mà hiện giờ Tần Thiếu Phong đã là Đại Thánh, đạo lực ẩn chứa trong cơ thể đã xảy ra biến hóa về bản chất, một chiêu này thi triển ra được hét uy lực, tất nhiên là kinh thiên động địa.

Bất ngờ không kịp đề phòng, Kiếm tiên sinh trực tiếp bị kiếm quang bao phủ, mà từ bên trong kiếm quang không ngừng truyền đến tiếng rống giận dữ của Kiếm tiên sinh, nhìn thấy một màn như vậy, văn võ quần thần của Song Tử Đế triều đều ngạc nhiên nhìn về phía Tần Thiếu Phong, bọn họ vốn không xem trọng Tần Thiếu Phong, nhưng hiện tại xem ra thực lực của Tần Thiếu Phong rất cường hãn.

Đại hoàng tử, Tam Thập Lục hoàng tử và Tứ Thập Cửu hoàng tử cũng đều nhìn chằm chằm Tần Thiếu Phong, bọn họ cũng không ngờ Tần Thiếu Phong lợi hại như vậy, vốn không để Tần Thiếu Phong trong mắt, nhưng hiện tại bọn họ lại không thể không coi trọng, nhất là Tứ Thập Cửu hoàng tử, nếu Tần Thiếu Phong đả bại Kiếm tiên sinh, như vậy sẽ mất đi cơ hội xuất chinh.

Từng tiếng gầm từ trong kiếm hải truyền ra, lập tức kiếm quang đột nhiên nổ tung, lộ ra thân hình của Kiếm tiên sinh, chỉ là lúc này Kiếm tiên sinh trông vô cùng chật vật, bên trên thanh của hắn đã xuất hiện vô số lỗ hổng, rất rõ ràng đây là kiệt tác của ức vạn kiếm hải của Tần Thiếu Phong.

Chỉ là uy lực vẫn không hài lòng với uy lực của ức vạn kiếm hải này, nếu với thực lực hiện tại của hắn, trong đệ nhất trọng thiên địa, dù thế nào cũng có thể thoát phá hư không, nhưng hiện tại đến đệ nhị trọng thiên địa, bởi vì thiên địa pháp tắc thay đổi, không gian trở nên vững chắc hơn, muốn thoát phá hư không thì vô cùng khó khăn.

Có điều nhìn toàn thân Kiếm tiên sinh đầy lỗ hổng, Tần Thiếu Phong cũng gật đầu, cảm thấy một kích này của mình coi như được thông qua, không khiến mình thất vọng. Mà Kiếm tiên sinh đã phá được ức vạn kiếm hải, lúc này vẻ mặt âm trầm nhìn Tần Thiếu Phong, trong hai mắt tràn ngập vẻ oán độc, nói: “Tiểu tử, ngươi thành công rồi, ngươi thành công chọc giận bổn tọa rồi, cho nên hôm nay bổn tọa nhất định phải khiến ngươi không được chết tử tế.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui