Đạo Tâm Chủng Ma

Ba nữ nhân xinh đẹp như hoa lại có thể theo một lão nông dân vừa già vừa xấu như vậy, điều này làm cho Tần Thiếu Phong trong lòng mười phần không hiểu, chẳng lẽ nói ba mỹ nữ này quan điểm thẩm mỹ đều là không giống người thường sao? Mặt khác đều nói trâu già gặm cỏ non, mà lão nông dân này trâu cũng quá con mẹ nó già đi, phải biết rằng lão nông dân cùng ba nữ nhân đứng chung một chỗ, đó quả thực giống như là gia gia cùng cháu gái, điều này làm cho Tần Thiếu Phong trong lòng oán thầm không thôi, cũng phi thường khó chịu.

Đương nhiên, Tần Thiếu Phong cũng có thể cảm giác được ba người vợ đối với lão nông dân này cảm tình tuyệt đối là chân thành, ba người trong mắt lộ ra thần sắc hạnh phúc là sẽ không làm bộ, cho nên cái này làm cho Tần Thiếu Phong càng thêm nghi hoặc, lão nông dân này rốt cuộc là có mị lực nơi nào, lại có thể hấp dẫn ba nữ nhân như vậy.

Không thể không nói là ba nữ nhân của lão nông dân nấu đồ ăn thật đúng là ngon miệng, tuy rằng đều là ăn sáng nhẹ, bất quá hương vị cũng vô cùng bá đạo, hương vị tự nhiên là không cần phải nói, cho dù là Tần Thiên Quyến tiểu nha đầu kén ăn này đều cắm đầu mà ăn, mà Tần Thiếu Phong lại không cần phải nói, đối với đồ ăn này cũng phi thường hài lòng.

Sau khi dùng qua đồ ăn, ba người vợ của lão nông dân thu thập bàn, sau đó rót một hồ trà cho mọi người, mọi người ngồi vây quanh trước bàn đá, lão nông dân một bên uống trà một bên ở trên mặt Tần Thiếu Phong, Tử Yên cùng Hàn Nhược Tuyết ba người nhìn, điều này làm cho Tần Thiếu Phong rất là khó chịu, hướng về lão nông dân nói, “Lão không đứng đắn, ông xem cái gì vậy?”

Nghe Tần Thiếu Phong nói, lão ba người vợ của nông dân đều nở nụ cười, tựa như Tần Thiếu Phong xưng hô lão nông dân là lão không đứng đắn là một chuyện làm cho các nàng vô cùng vui vẻ, mà lão nông dân đối với Tần Thiếu Phong xưng hô như vậy cũng không có tức giận, chỉ thản nhiên cười cười, lập tức đối với Tần Thiếu Phong nói,“Tiểu tử, ta có một câu tặng cho ngươi, hoa khai kham chiết trực tu chiết, mạc đãi vô hoa không chiết chi, quý trọng người trước mắt đi, không cần lưu lại tiếc nuối gì”.

Tần thiếu phong nghe xong lão nông dân nói, nhìn thoáng qua Tử Yên cùng Hàn Nhược Tuyết, tự nhiên là rõ ràng lão nông dân này nói là sự tình gì, “Hoa khai kham chiết trực tu chiết, mạc đãi vô hoa không chiết chi” Tần Thiếu Phong trong lòng lẩm bẩm hai câu này, tuy rằng nói trong lòng đối với hai câu này là thực tán đồng, chỉ là nay Tần Thiếu Phong còn chưa có biện pháp qua được một cửa kia, cho nên tạm thời là đem chuyện hắn cùng Hàn Nhược Tuyết đặt sang một bên, dù sao trạng thái hiện tại này cũng không tệ.

Tuy rằng nói Tần Thiếu Phong cùng Hàn Nhược Tuyết cũng không có chân chính cùng một chỗ, nhưng mà lấy trạng thái này mà nói, bọn họ cùng chân chính cùng một chỗ cũng không có gì khác nhau, dù sao Tử Yên cũng ngầm đồng ý Hàn Nhược Tuyết tồn tại, để cho Hàn Nhược Tuyết có thể đi theo Tần Thiếu Phong cùng nhau xông pha, hiện tại chỉ kém một tầng cửa sổ giấy cuối cùng mà thôi.

Hàn Nhược Tuyết cũng nghe ra lão nông dân đang nói sự tình của nàng cùng Tần Thiếu Phong, sắc mặt có chút đỏ lên, bất quá đối với chuyện này, Hàn Nhược Tuyết đối với trạng thái hiện tại này cũng thực hài lòng, cũng không có yêu cầu gì nhiều hơn, cho nên nghe xong lão nông dân nói, chỉ thẹn thùng liếc mắt nhìn Tần Thiếu Phong một cái, cũng không có nói gì với hắn.

Tần Thiếu Phong nghe xong lão nông dân nói, liếc mắt nhìn lão nông dân một cái, lập tức đối với lão nông dân nói, “Ông là quản tốt chuyện của ông đi, chuyện của tôi không cần ông quan tâm. Mặt khác, tôi vẫn gọi ông là lão không đứng đắn, là muốn gọi ông là Dương lão tổ đây? Đừng tưởng rằng ông ngụy trang rất lợi hại, ta liền nhìn không ra là ông”.

Thời điểm bắt đầu, Tần Thiếu Phong thật đúng là nhìn không ra, bất quá lão nông dân này lại có thể có ba người vợ xinh đẹp như thiên tiên như vậy, cái này đã làm cho Tần Thiếu Phong rất là hoài nghi, mà một câu “Hoa khai kham chiết trực tu chiết, mạc đãi vô hoa không chiết chi” nọ đã càng thêm làm cho Tần Thiếu Phong hoài nghi, nếu một lão nông dân chân chính, sao có khả năng nói ra lời như vậy, cho nên Tần Thiếu Phong cảm thấy lão nông dân, rất làm cho mình đều nhìn không thấu có thể là Dương lão tổ.

Lão tổ tông Thánh huyết Dương thị nhất mạch, nhân vật duy nhất ở trong toàn bộ Hồng Minh đại tiên giới có thể lực áp Tiên chủ, ở trong tưởng tượng của Tần Thiếu Phong, không nói cao lớn uy mãnh, dù thế nào cũng phải phiêu dật xuất trần, có khí chất thần tiên, nhưng mà như thế nào đều nghĩ không đến lại có thể là một lão nông dân vác cuốc như thế này, tương phản này thật sự là quá lớn, cho nên Tần Thiếu Phong ngay từ đầu cũng không thể nhận ra đây là lão tổ tông Thánh huyết Dương thị nhất mạch.

Dương lão tổ nghe xong Tần Thiếu Phong nói, cười cười, sau đó uống một ngụm trà, đối với Tần Thiếu Phong nói, “Xưng hô mà thôi, ngươi muốn kêu như thế nào thì kêu như thế đó đi. Bất quá tiểu tử ngươi thật đúng là không có suy nghĩ, ta giúp ngươi nhiều như vậy, chỉ là kéo tay tiểu cô nương người ta, ngươi xem đem ngươi sốt ruột như vậy, thật sự là một chút độ lượng đều không có”.

Bị Dương lão tổ nhắc tới sự tình vừa rồi, Tần Thiếu Phong mặt tự nhiên là đen xuống, mà Tần Thiên Quyến lại là nở nụ cười tuyệt không thục nữ, điều này làm cho Tần Thiếu Phong không biết nói gì, bất quá nghe xong lão nông dân nói, Tần Thiếu Phong cũng không có khách khí, trực tiếp đối với Dương lão tổ nói, “Một lần thì một lần, ông là giúp tôi không sai, nhưng mà cái này cũng không đại biểu ông có thể kéo tay nữ nhi của tôi, nói cho ông, muốn làm con rể của tôi, không có cửa đâu”.

Tần Thiếu Phong nói, tự nhiên là làm cho ba người vợ của Dương lão tổ cười ngửa tới ngửa lui, mà Dương lão tổ nghe xong Tần Thiếu Phong nói, cũng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, sau đó không ở chuyện này dây dưa nữa, đối với Tần Thiếu Phong nói, “Nói chút chuyện đứng đắn đi, Chiến thiên đấu địa đại pháp tiểu tử ngươi tu luyện không tệ, cái này ta không nói cái gì, bất quá cái Đạo tâm chủng ma đại pháp cùng Thất tình lục dục đại pháp này, tiểu tử ngươi tu luyện có thể là không được”.

Nghe Dương lão tổ nói, Tần Thiếu Phong nhất thời chính là mở to hai mắt nhìn, Chiến thiên đấu địa đại pháp là công pháp Thánh huyết nhất mạch bắt buộc, Dương lão tổ biết Tần Thiếu Phong tu luyện công pháp này tự nhiên là sẽ không làm cho Tần Thiếu Phong kinh ngạc, nhưng mà Đạo tâm chủng ma đại pháp cùng Thất tình lục dục đại pháp cũng là bí mật lớn nhất của Tần Thiếu Phong, trong số người ở đây trừ bỏ Tử Yên ra, là không ai biết bí mật này, mà Dương lão tổ lại có thể biết, điều này làm cho Tần Thiếu Phong trong lòng bốc lên không thôi.

“Ông làm sao biết?” Tần Thiếu Phong hướng về Dương lão tổ hỏi, hắn vốn nghĩ đây là bí mật lớn nhất của mình, không nghĩ tới Dương lão tổ lại có thể biết, điều này làm cho Tần Thiếu Phong lập tức đề phòng hẳn lên. Mà nhìn bộ dáng của Tần Thiếu Phong, Dương lão tổ khoát tay áo, sau đó đối với Tần Thiếu Phong nói, “Tiểu tử ngươi cũng đừng khẩn trương, chuyện này ta nói từ đầu cho ngươi, để khỏi tiểu tử ngươi nghi thần nghi quỷ”.

Dương lão tổ tiếp theo đem sự tình từ đầu đến cuối nói cho Tần Thiếu Phong, thì ra tất cả cái này đều là nguyên từ Dương lão tổ cùng Tiên chủ đánh đố, bất quá cái này không trọng yếu, làm cho Tần Thiếu Phong vạn vạn không nghĩ tới là Dương lão tổ lại có thể không phải người Hồng Minh đại tiên giới, mà chỉ du lịch đến nơi đây, lúc ấy vừa lúc là thời điểm Thánh huyết nhất mạch bị kiếp nạn lớn!

Khi Thiên đình phái mười đại thế gia huyết tẩy Tổ tinh Thánh huyết nhất mạch, thiếu chút nữa đã đem Thánh huyết nhất mạch diệt, mà lúc ấy Dương lão tổ vừa lúc du lịch đến Hồng Minh đại tiên giới này ngang trời xuất thế, cùng Tiên chủ đại chiến một hồi, trận chiến ấy tự nhiên là đánh thiên hôn địa ám, bất quá cuối cùng kết quả là ai cũng không thể làm gì ai, thế này mới làm cho Dương lão tổ đem Thánh huyết Dương thị nhất mạch còn sót lại bảo vệ, bất quá lại nói tiếp, Dương lão tổ cùng Thánh huyết Dương thị nhất mạch một chút huyết thống đều không có.

Sau khi bảo vệ Thánh huyết Dương thị nhất mạch, Dương lão tổ lại cùng Tiên chủ đại chiến mấy trận, là vẫn không thể làm gì đối phương, cuối cùng Dương lão tổ đưa ra yêu cầu cùng Tiên chủ đánh đố, mà nội dung đánh cuộc là bọn họ đều tự đem công pháp cường đại nhất của mình lấy ra, sau đó phân biệt xuất ra một giọt tinh huyết của mình tiến hành dung hợp, đắp nặn ra một sinh mệnh mới, sau đó đem sinh mệnh này đưa vào một bên trong tiểu thế giới, để cho tự trưởng thành.

Dương lão tổ cùng Tiên chủ muốn đánh cuộc chính là ở tương lai sinh mệnh mới mà bọn họ cùng đắp nặn ra, thời điểm quay lại, rốt cuộc là sẽ lựa chọn độc bá Hồng Minh đại tiên giới này, hay là lựa chọn cùng các chủng tộc Hồng Minh đại tiên giới này hòa bình ở chung, nếu ai thua, tự nhiên là sẽ cam tâm tình nguyện bị đối phương xử lý, thậm chí là chém giết.

Bởi vì trong sinh mệnh mới kia có một nửa tinh huyết Tiên chủ, cho nên Tiên chủ lựa chọn tương lai sinh mệnh mới này tuyệt đối là sẽ lựa chọn xưng bá toàn bộ Hồng Minh đại tiên giới, hơn nữa Tiên chủ còn xuất ra Đạo tâm chủng ma đại pháp cùng Thất tình lục dục đại pháp tuyệt học của hắn, vì chính là làm cho sinh mệnh mới mà hắn cùng Dương lão tổ sáng tạo ra trở nên vô cùng tà ác.

Chỉ là làm cho Tiên chủ không nghĩ tới là Chiến thiên đấu địa đại pháp của Dương lão tổ lại có thể áp chế Đạo tâm chủng ma đại pháp cùng Thất tình lục dục đại pháp, hơn nữa toàn bộ thời điểm sinh mệnh mới tu luyện Đạo tâm chủng ma đại pháp, vẫn dùng là pháp môn chính tông nhất, do đó có thể ngăn chặn năng lượng tà ác trong lòng, cũng không có trở nên phi thường tà ác.

Nói đến nơi này, Tần Thiếu Phong tự nhiên là biết sinh mệnh mới được Tiên chủ cùng Dương lão tổ sáng tạo ra kia chính là mình, đương nhiên, nói như vậy cũng không chuẩn xác, bởi vì ở Hồng Mông thế giới, đã không biết trải qua bao nhiêu lầm chuyển thế mới sinh ra Tần Thiếu Phong, cho nên chỉ có thể nói trên người Tần Thiếu Phong có ấn ký của Tiên chủ cùng Dương lão tổ mà thôi, mà cái này cũng là nguyên nhân vì sao Tần Thiếu Phong có thể tu luyện Chiến thiên đấu địa đại pháp, Đạo tâm chủng ma đại pháp cùng Thất tình lục dục đại pháp.

“Tốt lắm, sự tình đại khái chính là như vậy, bất quá đâu, Tiên chủ xem ngươi tu luyện ra ma chủng chính tông, cho nên hiện tại tính không tuân thủ đánh cuộc lúc trước, muốn đem ngươi cắn nuốt, mà thực lực ngươi hiện tại, tuyệt đối không phải đối thủ của Tiên chủ, gặp hắn, tuyệt đối là sẽ bị hắn cắn nuốt, trong khoảng thời gian này ngươi liền ở tại chỗ này đi.” Dương lão tổ hướng về Tần Thiếu Phong nói.

Tần Thiếu Phong nghe xong Dương lão tổ nói, gật gật đầu, lập tức đối với Dương lão tổ nói, “Tuy rằng ông là lão không đứng đắn, nhưng mà tại chuyện này tôi vẫn phải cảm tạ ông. Bất quá ông yên tâm, tôi cuối cùng có một ngày sẽ đánh bại Tiên chủ, người bị cắn nuốt cuối cùng nhất định không phải tôi”.

Dương lão tổ nghe Tần Thiếu Phong nói xong, cười gật gật đầu, trên gương mặt tràn đầy nếp nhăn có một chút tươi cười, trong hai mắt tinh quang lóe ra, cũng không biết suy nghĩ cái gì.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui