Đạo Tâm Chủng Ma

Để có thể trảm sát Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Dương không biết đã chịu bao nhiêu đau khổ, chịu đựng bao nhiêu cực khổ, để luyện chế ra ba ngàn phân thân, lại liên lục phân tách nguyên linh của mình, nhưng mà Tần Thiếu Dương vốn tưởng rằng có thể trảm sát được Tần Thiếu Phong một lần nữa phải thất vọng rồi, Tần Thiếu Phong không ngờ còn có con bài chưa lật như vậy, một con bài chưa lật đủ để giết hắn.

Lục đạo luân hồi bắn ra luân hồi chi lực, đẩy ngược về công kích của Tần Thiếu Dương, phục hồi như cũ ba ngàn phân thân của Tần Thiếu Dương, sau đó lại khiến ba ngàn phân thân này trở lại khởi điểm lúc ban đầu, mà khởi điểm lúc ban đầu của những phân thân này chỉ là huyết khí khôn cùng trong u minh huyết hải, đây là đại chiêu đáng sợ cỡ nào chứ, mà Tần Thiếu Dương làm sao cũng không ngờ Tần Thiếu Phong có đại chiêu như vậy đang chờ hắn!

Cảm thụ được năng lượng trong cơ thể của các phân thân biến mất rất nhanh, Tần Thiếu Dương hoảng rồi, cảm xúc không cam lòng và phẫn nộ đều bạo phát ra, bởi vì Tần Thiếu Dương cảm giác được không chỉ pháp lực trong cơ thể ba ngàn phân thân trước mặt đang đang không ngừng tiêu tán, ngay cả pháp lực trong cơ thể các phân thân khác mà hắn giấu ở u minh huyết hải cũng tiêu tán.

Tần Thiếu Dương tất nhiên không phải chỉ có ba ngàn phân thân này, để đề phòng vạn nhất, hắn vẫn để lại tâm nhãn, lưu lại một số phân thân bên trong u minh huyết hải, chưa triệu hồi ra, nhưng mà cho dù là như vậy thì cũng vẫn vô dụng, luân hồi chi lực đó không ngờ là có thể ảnh hưởng đến cả phân thân trong u minh huyết hải, khiến cho pháp lực của những phân thân này bắt đầu suy nhược, điều này tất nhiên là khiến Tần Thiếu Dương hốt hoảng.

Đó đã là con bài chưa lật cuối cùng của hắn, nếu ngay cả con bài chưa lật này cũng bị hủy thì hắn đã có thể thực sự là thân chết đạo tiêu, mà vào lúc này, Tần Thiếu Dương bỗng nhiên cảm giác được pháp lực trong cơ thể nhanh chóng chảy đi, điều này khiến cho Tần Thiếu Dương càng thêm hoảng, đồng thời cảm xúc không cam lòng và phẫn nộ trong lòng cũng càng thêm bành trướng, gầm lên với Tần Thiếu Phong: Tần Thiếu Phong, ngươi không giết được ta đâu, không giết được ta đâu, cho dù là cho dù là tự bạo cũng sẽ không chết trong tay ngươi!

Nói xong câu đó, Tần Thiếu Dương vận chuyển pháp lực cuối cùng trong cơ thể, ngang nhiên tự bạo, hắn có thể thua, có thể chết, nhưng không thể chết ở trên tay Tần Thiếu Phong, nếu không, cho dù chết, hắn cũng sẽ chết không nhắm mắt, nhưng mà ngay khi hắn gần lên như vậy, Tần Thiếu Phong lại thản nhiên nói: Tự bạo ư, không có sự đồng ý của ta thì ngươi muốn tự bạo được ư? Thật sự là si tâm vọng tưởng!

Theo lời nói của Tần Thiếu Phong vừa dứt, lại một đạo quang quang hạ xuống, lần này trực tiếp bắn lên bản thể của Tần Thiếu Dương, mà pháp lực đã trở nên hỗn loạn trong cơ thể Tần Thiếu Dương lập tức bình ổn xuống, rồi pháp lực trong cơ thể Tần Thiếu Dương giống như là đập chứa nước xả lũ, điên cuồng trào ra ngoài.

Ba ngàn phân thân Chung quanh lúc này đã hóa thành tượng sáp, toàn bộ đều hóa thành một bãi máu lưỡng, mà máu loãng tiếp tục bốc hơi lên, hóa thành từng đoàn huyết khí ẩn chứa năng lượng cực lớn, sau đó những huyết khí này đều chen chúc ùa về phía Tần Thiếu Phong, bị Tần Thiếu Phong toàn bộ cắn nuốt.

Mà theo sự cắn nuốt những huyết khí này, pháp lực trong cơ thể Tần Thiếu Phong lại không ngừng tăng lên, từ cảnh giới nhị thập phẩm bán bộ thánh hoàng tấn thăng đến thập cửu phẩm, sau đó là thập bát phẩm, thập thất phẩm, thập lục phẩm, cứ như vậy thăng từng phẩm một, các tu sĩ nhìn thấy một màn như vậy đều há hốc miệng, bọn họ chưa từng thấy ai có thể tấn thăng phẩm cấp nhanh như vậy!

Nhưng mà đó chính là toàn bộ năng lượng của ba ngàn cái huyết thần tử phân thân mà thực lực thấp nhất cũng là thập bát phẩm bán bộ thánh hoàng, tất nhiên là có thể khiến pháp lực của Tần Thiếu Phong không ngừng đề cao, mà Tần Thiếu Phong cũng không nóng lòng trảm sát Tần Thiếu Dương, mà là cắn nuốt toàn bộ năng lượng khổng lồ này đã, cuối cùng khi đạt tới thập phẩm bán bộ Thánh Hoàng thì cuối cùng cũng đã cắn nuốt xong tất cả năng lượng huyết khí.

Mà lúc này pháp lực của Tần Thiếu Dương cũng đã hạ tới mức thấp nhất, đã không còn lại một chút xíu nào, hơn nữa không chỉ pháp lực biến mất, ngay cả nhục thân của Tần Thiếu Dương cũng khôi phục khởi điểm lúc ban đầu, hiện giờ Tần Thiếu Dương chỉ là một phàm nhân bình thường, thiên tinh trong cơ thể không tồn tại, chỉ là một phàm nhân bình thường đến không thể bình thường hơn được nữa.

“Không, ta không cam lòng, không cam lòng! Vì sao ta mỗi một lần đều thua trong tay ngươi, vì sao! Tần Thiếu Dương mình mình đã biến thành một phàm nhân thì rất hận Tần Thiếu Phong, khuôn mặt anh tuấn đó cũng trở nên vặn vẹo dữ tợn, gầm lên với Tần Thiếu Phong, đồng thời một thanh chủy thủ xuất hiện trong tay hắn, sau đó thì đâm tới ngực mình!

Cho dù biến thành một phàm nhân, Tần Thiếu Dương cũng không muốn chết trong tay Tần Thiếu Phong, thanh chủy thủ đó là hắn sau khi trảm sát đệ nhất huyết tử ở u minh huyết hải luyện chế ra, vẫn luông mang theo trên người, hiện tại cuối cùng cũng có công dụng, Tần Thiếu Dương nắm chủy thủ, hung hăng đâm vào ngực mình, mà trên mặt thì lộ ra nụ cười đắc ý và giải thoát.

Nhưng mà vào lúc này, hai đạo thân ảnh xuất hiện phía trước Tần Thiếu Dương, một tất nhiên là Tần Thiếu Phong, hắn vươn tay ra nắm lấy chủy thủ trong tay Tần Thiếu Dương, khiến cho Tần Thiếu Dương muốn tự sát cũng không thể, mà một thân ảnh khác chính là Tần Chiến, hắn cũng muốn đoạt lấy chủy thủ trong tay Tần Thiếu Dương, có điều lại bị Tần Thiếu Phong nhanh hơn một bước.

Phong nhi, Dương nhi, các ngươi đừng đấu nữa được không? Coi như ta xin các ngươi, xin các ngươi! Tần Chiến vẻ mặt bi thương nói với Tần Thiếu Phong và Tần Thiếu Dương, một phụ thân trơ mắt nhìn hai con trai của mình tự giết lẫn nhau, tư vị như vậy thực sự là rất chịu khổ sở, mà Tần Chiến thì đã chịu đủ rồi.

Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Tần Chiến thì trầm mặc trong chốc lát, đối với Tần Chiến xuất thủ ngăn cản, hắn cũng đã đoán trước rồi, sau khi thuận tay bóp nát chủy thủ của Tần Thiếu Dương thì Tần Thiếu Phong hai tay chắp sau lưng, nhìn Tần Thiếu Dương và Tần Chiến sau đó sau đó nói với Tần Chiến: Phụ thân, ngươi chắc biết, cho tới bây giờ cũng không phải là ta muốn gây bất lợi với hắn, mà là hắn cứ năm lầ bảy lượt muốn dồn ta vào chỗ chết, ta cũng đã tha cho hắn mọt lần, nhưng lại khiến nữ nhân của ta gặp đại nạn, ta không có lý do gì để tha cho hắn nữa.

Phụ thân, ngươi tránh ra, ta không cần ngươi cầu tình cho ta! Ha ha, Tần Thiếu Phong, đúng vậy, ta muốn dồn ngươi vào chỗ chết, chỉ cần ngươi không giết chết ta thì ta sẽ nghĩ hết mọi biện pháp để giết chết ngươi, không chỉ là ngươi, phàm là người có liên quan tới với ngươi ta muốn giết chết hết! Tần Thiếu Dương nhìn Tần Chiến và Tần Thiếu Phong đứng phía trước hắn rồi gầm lên.

Tần Chiến nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Dương thì lập tức gầm lên: Đủ rồi, Dương nhi, đừng có nói nữa! Ngươi không phải là đối thủ của Phong nhi, đừng có cậy mạnh! Tần Chiến biết tất cả những gì mà Tần Thiếu Phong nói đều là sự thật, tất cả nguyên nhân tạo thành những chuyện này đều là vì lòng ghen tị của Tần Thiếu Dương, chính là vì Tần Thiếu Dương ghen tị đối với Tần Thiếu Phong mới khiến cho chuyện diễn biến thành cục diện hôm nay.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui