Đạo Tâm Chủng Ma

Ngày tháng gần đây của Tần Thiếu Phong rất thoải mái, có điều lại không đi đâu cả, chỉ ở trong trang viên của mình tu luyện, có điều được chúng mĩ vờn quanh, cuộc sống tất nhiên là cực kỳ thoải mái, hơn nữa cũng có thời gian rảnh để luyện hóa Hồng Mông tử khí của thị vệ Thần Tôn bị hắn trảm sát, hiện giờ thực lực của Tần Thiếu Phong cũng đã đạt tới tam thập tam phẩm Thần Tôn.

Từ cảnh giới Thần Tôn tấn thăng đến cảnh giới Thần Vương, Tần Thiếu Phong cần càng thêm khổng lồ, cho nên Hồng Mông tử khí của một thị vệ Thần Tôn chỉ khiến Tần Thiếu Phong tăng trưởng được ba phẩm cấp, hơn nữa theo phẩm cấp đề thăng, cần Hồng Mông tử khí lại càng nhiều, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất lo phải làm sao để kiếm được thêm Hồng Mông tử khí.

Nơi này là Đỉnh Thiên thần thành, tất nhiên là không thể tùy tiện cướp đoạt Hồng Mông tử khí, có điều Tần Thiếu Phong cũng không gấp, hắn đang chờ đợi Đỉnh Thiên Thái tử xuất thủ, hắn tin Đỉnh Thiên Thái tử bị vũ nhục như vậy, tuyệt đối sẽ không thể nuốt xuống cục tức này, mà một khi Đỉnh Thiên Thái tử xuất thủ, như vậy đối với Tần Thiếu Phong mà nói thì chính là có Hồng Mông tử khí đưa tới cửa.

Trong những ngày này cảm tình của Tần Thiếu Phong và đám người Vũ Văn Bạch Sương kịch liệt thăng hoa, cái này đương nhiên quy công cho thần công tẩu hỏa nhập ma vô lại của Tần Thiếu Phong. Mà ngày hôm nay, trong trang viên của Tần Thiếu Phong bỗng nhiên có một đội thị vệ, cầm đầu là một cao thủ tam thập lục phẩm Thần Tôn, phía sau không hai mươi thị vệ, đều có thực lực Thần Sư, Thần Tông.

Thị vệ Cầm đầu trong tay cầm một đạo thánh chỉ thánh chỉ, sau khi tới trang viên của Tần Thiếu Phong thì tuyên đọc cho Tần Thiếu Phong, mà trên thánh chỉ đó chính thức sắc phong Tần Thiếu Phong làm Kiêu kỵ tương quân, suất lĩnh tướng sĩ một doanh, tới chiến trường Nam Ngung hiệu lực cho vương triều Đỉnh Thiên, sau khi tuyên đọc thì một đội thị vệ đó cũng ly khai.

Đệ nhất doanh chữ thiên à? Không ngờ là cho ngươi đi làm tướng quân một doanh? Đây khẳng định là Đỉnh Thiên Thái tử trả thù rồi, Thiếu Phong, ngươi không thể đi được. Vũ Văn Bạch Sương sau khi thấy nội dung của thánh chỉ thì nói.

Tần Thiếu Phong nằm ở trên ghế nằm, nghe thấy lời nói của Vũ Văn Bạch Sương thì nói: Ồ, xem ra đệ nhất doanh chữ thiên này rất được chú trọng? Nào, nói cho lão công nghe đi! Tần Thiếu Phong vừa nói vừa kéo Vũ Văn Bạch Sương vào trong lòng, vừa ngửi mùi thơm trên người Vũ Văn Bạch Sương vừa chờ Vũ Văn Bạch Sương giải thích.

Mà Vũ Văn Bạch Sương đã quen với hành vi của vô lại Tần Thiếu Phong, cũng không phản kháng, trực tiếp rúc vào trong lòng Tần Thiếu Phong, giảng giải lai lịch của đệ nhất doanh chữ thiên cho Tần Thiếu Phong. Kể ra, đệ nhất doanh chữ thiên này cũng không phải là mãnh thú hồng thủy, cũng không phải là đầm rồng hang hổ, chỉ có điều tổ thành của đệ nhất doanh chữ thiên này có chút đặc thù.

Bởi vì đệ nhất doanh chữ thiên này toàn bộ đều là đệ tử của vương công quý tộc vương triều Đỉnh Thiên, con cháu của đại thần triều đình, mỗi một người đều có thân phận cực kỳ hiển quý, bình thường căn bản sẽ không bị phái ra chiến trường, mà những đệ tử gia nhập đệ nhất doanh chữ thiên này cũng chỉ là để dát vàng mà thôi.

Mà hiện tại không ngờ là muốn Tần Thiếu Phong dẫn đệ nhất doanh chữ thiên đó ra chiến trường cống hiến, dây không phải rõ ràng đang hãm hại Tần Thiếu Phong ư! Phải biết rằng những vương tôn quý tộc này, người nào à không phải rất hiển quý, ai nấy đều được nuông chiều từ bé, trên chiến trường có thể có ích lợi gì? Một khi ra chiến trường, như vậy tuyệt đối chỉ có chết!

Nhưng một khi xuất hiện tử vong, như vậy chính là mang tới phiền toái cho Tần Thiếu Phong, cho dù là sau lưng Tần Thiếu Phong có chỗ dựa, những vương công quý tộc này không dám làm gì Tần Thiếu Phong, nhưng bọn họ cũng sẽ đem món nợ này tính lên người Tần Thiếu Phong, cho nên Tần Thiếu Phong nếu dẫn dắt đệ nhất doanh chữ thiên này ra chiến trường, nếu có thể toàn bộ không ai chết, hơn nữa còn lập công thì Tần Thiếu Phong tất nhiên là không có việc gì, còn có thể được những vương công đại thần này hoan nghênh, một khi xảy ra chuyện thì hỏng bét.

Chỉ là chuyện trên chiến trường thì ai có thể nói trước được? Muốn một người chết cũng không có thì quả thực chính là chuyện không thể có được, cho dù là Thần Thánh lãnh binh thì cũng không thể cam đoan chuyện như vậy, cho nên sắc phong như vậy đối với Tần Thiếu Phong một chút lợi ích cũng không có.

Tần Thiếu Phong nghe thấy giải thích của Vũ Văn Bạch Sương thì trong lòng cũng thản nhiên, đúng như lời của Vũ Văn Bạch Sương, đây tất nhiên là Đỉnh Thiên Thái tử trả thù, tuy rằng thủ đoạn này hơi hèn hạ một chút một chút có điều đối với Tần Thiếu Phong mà nói thì cực kỳ hoan nghênh, hắn đang nghĩ làm sao để có Hồng Mông tử khí, không ngờ Đỉnh Thiên Thái tử này lại muốn đưa Tần Thiếu Phong ra chiến trường, đó là chỗ tốt để lấy Hồng Mông tử khí.

Đi thôi, tới đệ nhất doanh xem nào, hoàng lệnh khó cãi, nếu đã hạ thánh chỉ, ta không đi chính là kháng chỉ, chẳng phải là tội còn lớn hơn ư? Tần Thiếu Phong nói, sau đó thì đi ra ngoài, mà Vũ Văn Bạch Sương, Úy Trì Tiểu Man các nàng cũng đi theo Tần Thiếu Phong.

Đây là lần đầu tiên Tần Thiếu Phong đi ra khỏi trang viên của mình, mà nơi của đệ nhất doanh chữ thiên cũng không xa, chính là ở ngoài Đỉnh Thiên thần thành, dù sao đây là con cháu của vương công đại thần vương triều Đỉnh Thiên, không thể huấn luyện như binh lính bình thường, mà Tần Thiếu Phong mới vừa đi ra bản thân khỏi trang viên thì thấy anh hùng hào kiệt và bảy đại cẩu hùng đi tới.

Anh hùng hào kiệt tất nhiên là bốn huynh đệ của Trưởng Tôn gia, mà bảy đại cẩu hùng thì là bảy ca ca của Úy Trì Tiểu Man, bảy huynh đệ này tuy rằng bộ dạng không giống nhau, nhưng đều đen cả, hơn nữa thân hình cực kỳ cao lớn cường tráng, giống như là bảy đại cẩu hùng, đi ở trên đường cũng rất rất dọa trẻ con.

Bốn huynh đệ Trưởng Tôn và bảy huynh đệ Uất Trì thời gian này cũng thường xuyên tới chỗ Tần Thiếu Phong, cũng mò vét được không ít lợi ích, khiến cho tu vi của bọn họ đều tăng trưởng không ít, cho nên trong khoảng thời gian này, bọn họ đều mặt mày tươi cười, mà hiện tại bọn họ thì trên mặt ai nấy đều u oán.

Muội phu à, chúng ta lần này bỏ mẹ rồi, không ngờ lại bảo chúng ta dẫn đệ nhất doanh chữ thiên tới chiến trường Nam Ngung, thế này không phải là chui vào bẫy ư?? Bảo lão tử lên chiến trường thì cũng được thôi, nhưng dẫn theo một đám đại gia đi, lão tử thật sự là uất lắm! Trường Tôn Anh kêu khổ với Tần Thiếu Phong.

Tần Thiếu Phong cười bảo: Uất cái gì, có ta ở đây, ngươi không cần phải quan tâm gì cả. Nói xong thì đi ra bên ngoài Đỉnh Thiên thần thành, mà Trường Tôn Anh bọn họ cũng biết Tần Thiếu Phong hiện tại đã là tướng quân của đệ nhất doanh chữ thiên, bọn họ đều được sắc phong thành phó tướng của Tần Thiếu Phong, cũng đi theo Tần Thiếu Phong.

Nhìn Tần Thiếu Phong đi ra ngoài thành, Trường Tôn Anh bọn họ cũng đi sát theo, bọn họ chính là tính tình hoàn khố, cũng hiểu biết tính tình của Tần Thiếu Phong, giờ còn chưa ra chiến trường mà để Tần Thiếu Phong đắc tội hết với những người đó thì hỏng bét.

Tần Thiếu Phong dẫn theo mọi người rất nhanh tới một tòa quân doanh bên ngoài Đỉnh Thiên thần thành, quân doanh này không lớn, có điều tiếng người ồn ào, còn chưa tới gần đã nghe thấy bên trong cực kỳ náo nhiệt, đủ loại tiếng hét không ngừng truyền ra, Tần Thiếu Phong nghe tiếng hét thì mỉm cười rồi đi vào trong.

Chỉ thấy mọi người trong quân doanh này đang túm năm tụm bẩy, có chỗ thì đấu dế, có chỗ thì luận võ, mà nhiều nhất là nằm trên mặt đất phơi nắng, bộ dạng rất thích ý, đây là quân doanh kiểu gì vậy.

Bởi vì bên trong quân doanh đều là con cháu của vương công đại thần, nên cũng biết Trường Tôn Anh bọn họ, cho nên nhìn thấy bọn họ đi vào, tất nhiên là có người chào hỏi, chỉ thấy một người ngồi dưới đất, miệng ngậm cỏ nói với Trường Tôn Anh: Ê, đây không phải là anh hùng hào kiệt ư, sao lại rảnh rỗi tới đây vậy.

Tên tiểu tử này chính là con của Lễ bộ thượng thư, Lễ bộ thượng thư này chính là một vị đại nho, chú trọng ngôn hành cử chỉ chỉ con hắn là con hắn lại bộ dạng cà lơ phất phơ, nếu như bị Lễ bộ thượng thư nhìn thấy, kiểu gì cũng khiến thượng thư thượng thư tức chết.

Trường Tôn Anh nói với hắn: Ngươi cho rằng lão tử thích đến lắm hả, còn không phải là lệnh vua khó cãi ư, tiểu tử ngươi nghe rõ cho ta, về sau lão tử chính là thiên tướng ở đây, ngươi nên thành thật chút cho lão tử. Còn nữa, mau tập hợp lại, vị này là Kiêu kỵ tương quân mới thượng nhiệm Tần Thiếu Phong!

Nghe thấy lời nói của Trường Tôn Anh, vài ánh mắt hướng về phía Tần Thiếu Phong, lập tức một người trẻ tuổi trông rất tuấn lãng đứng dậy, hắn vừa rồi đang chơi dế, nghe thấy tên của Tần Thiếu Phong thì mắt híp lại, nói với Trường Tôn Anh: Tần Thiếu Phong ư? Chưa nghe nói bao giờ, vô danh tiểu tốt à?

Thanh niên nhân này là con của Lại bộ thượng thư, đồng thời cũng là người đã định việc hôn nhân với Trường Tôn Huyết Quyên, không ngờ không ngờ cuối cùng lại bị Tần Thiếu Phong cướp mất. Cho nên tuy rằng trong nhà dặn hắn đừng đối nghịch với Tần Thiếu Phong, nhưng trong lòng vẫn cực kỳ không thoải mái, nhìn thấy Tần Thiếu Phong đến đây, tất nhiên là muốn làm khó dễ Tần Thiếu Phong một phen.

Mà thành viên của đệ nhất doanh chữ thiên này ai nấy đều thực lực không thấp, cho dù là tu vi kém cỏi nhất cũng có cảnh giới tam thập phẩm Thần Tông, đại đa số đều đạt tới cảnh giới Thần Tôn, dù sao đều là đệ tử của vương công đại thần vương triều Đỉnh Thiên, Hồng Mông tử khí và Hồng Mông đan tất nhiên là không phải ít, tu vi không thấp cũng bình thường.

Con của Lại bộ thượng thư này có cảnh giới tam thập nhị phẩm Thần Tôn, tất nhiên là không để Tần Thiếu Phong vào mắt, mà Tần Thiếu Phong nghe thấy người này nói thì nhìn hắn một cái, trực tiếp lập tức bay lên, bay tới không trung, sao đó hạ xuống, hai châm giẫm lên mặt người trẻ tuổi đó.

Tân quan thượng nhiệm đốt ba bó lửa, Tần Thiếu Phong thì tân quan thượng nhiệm đá một cước, một cước này đá rất độc, không cờ giẫm cho tên tiểu tử đó lún xuống đất.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui