Đạo Tâm Chủng Ma

Đám con của vương công đại thần này mục đích tới đệ nhất doanh chữ thiên là để tích lũy chút quân công, để chuẩn bị cho về sau bước vào quan trường của vương triều Đỉnh Thiên, chỉ là đệ nhất doanh chữ thiên trên cơ bản đều không có cơ hội ra chiến trường, cho nên muốn tích lũy quân công là chuyện rất khó, không có một ngàn tám trăm năm căn bản không tưởng.

Mà nếu ra chiến trường, tốc độ tích lũy quân công thì nhanh, chỉ có điều ra chiến trường thì nguy hiểm, thậm chí sẽ mất cả tính mạng, như vậy bọn họ mới không nguyện ý đi. Mà hiện tại Tần Thiếu Phong cam đoan bọn họ sẽ không chết một ai, như vậy thì khác, có thể giữa tính mạng còn có thể tích lũy quân công, điều này đối với bọn họ thì có sức dụ hoặc rất lớn.

Tần Thiếu Phong nhìn vẻ mặt của đệ nhất doanh chữ thiên, tiếp tục nói: Nhìn các ngươi kìa, có thể sống sót trở về là mục đích của các ngươi ư? Nói cho các ngươi hay, đi theo lão tử, không chỉ có thể đưa toàn bộ còn sống trở về, mà có thể cho các ngươi có được Hồng Mông đan, Hồng Mông tử khí mà các ngươi muốn, về phần mỹ nữ thì trừ mỹ nữ được lão tử coi trọng ra, các ngươi cứ tùy tiện!

Nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, tướng sĩ của đệ nhất doanh chữ thiên đều phá lên cười, nhất là câu cuối cùng của Tần Thiếu Phong, lại khiến cho bọn họ nở nụ cười đáng khinh, người bị Tần Thiếu Phong cướp lão bà ở đây chỉ có hai ba người, đại đa số còn lại cũng không có bất kỳ ân oán gì với Tần Thiếu Phong, cho nên nghe thấy vậy, bọn họ thân là nam nhân tất nhiên là cũng phá lên cười.

Tần Thiếu Phong chờ bọn họ cười xong thì nói: Được rồi, cái khác lão tử cũng không nói nhiều, các ngươi về thu thập một chút rồi chúng ta xuất phát tới chiến trường Nam Ngung! Nói xong, Tần Thiếu Phong đi ra ngoài, bốn huynh đệ Trường Tôn Anh và bảy huynh đệ Uất Trì cũng đều đi theo phía sau Tần Thiếu Phong.

Những người còn lại đã kiến thức sự bi thảm của Vương Bác, tất nhiên là không ai dám vi phạm mệnh lệnh của Tần Thiếu Phong, toàn bộ đều bắt đầu thu thập, mà Tần Thiếu Phong thì dẫn theo bốn huynh đệ Trưởng Tôn và bảy huynh đệ Uất Trì đi đến quân bộ, nếu hắn đã được bổ nhiệm là Kiêu kỵ tương quân, cần ra chiến trường tiền tuyến, như vậy tất nhiên là cần lĩnh quân nhu.

Bởi vì có thánh chỉ, hơn nữa có bảy huynh đệ Uất Trì và bốn huynh đệ Trưởng Tôn ở đây, lĩnh quân nhu cũng không có gì khó khăn, hơn nữa còn nhận được trang bị tốt nhất, trong đó khiến Tần Thiếu Phong hài lòng nhất là một con thuyền tên là bá vương chiến hạm, tốc độ của chiến hạm này so với bất kỳ thuyền buồm nào của Tần Thiếu Phong trước kia thì tốc độ đều nhanh hơn rất nhiều lần.

Đưa toàn bộ tướng sĩ của đệ nhất doanh chữ thiên lên bá vương chiến hạm, Tần Thiếu Phong khống chế bá vương chiến hạm bay về phía trước, bá vương chiến hạm này không hổ là có dáng dấp bá vương, chỉ là chiều dài đã tới chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín trượng, chiến hạm khổng lồ vô cùng này tất nhiên là thể hiện ra khí phách và uy lực vô cùng.

Sau khi bá vương chiến hạm này được luyện chế ra, chưa từng được dùng, không phải không ai muốn dùng, tướng quân nào mà không muốn dùng chiến hạm như vậy, ở trên chiến trường quả thực chính là vô địch, một kích toàn lực của bá vương chiến hạm này cho dù là cường giả cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn cũng không chịu nổi, chiến hạm như vậy ai cầm ở trong tay cũng đều sẽ yêu thích không buông tay.

Chỉ là bá vương chiến hạm này thật sự là rất biết ăn, không ai có thể chịu nổi. Muốn thúc dục được bá vương chiến hạm này thì chỉ dựa vào thần lực của một người là không đủ, phải tiêu hao đại lượng Hồng Mông đan! Bá vương chiến hạm này chỉ chạy thôi, mỗi một canh giờ cũng cần mười vạn Hồng Mông đan, một khi muốn phát ra một kích uy lực lớn nhất thì cần trăm vạn Hồng Mông đan, tiêu hao như vậy có ai có thể chịu nổi.

Chỉ có điều Tần Thiếu Phong khi nhìn thấy khi nhìn thấy bá vương chiến hạm thì thích ngay, về phần Hồng Mông đan, đối với Tần Thiếu Phong không thành vấn đề. Tần Thiếu Phong trực tiếp đòi bá vương chiến hạm, mà khi tướng sĩ của đệ nhất doanh chữ thiên nhìn thấy bá vương chiến hạm thì tất nhiên đều hoan hô, bởi vì có bá vương chiến hạm này, sinh mệnh của bọn họ cũng được bảo đảm.

Lúc trước Tần Thiếu Phong tuy rằng đã hứa hẹn, nhưng tướng sĩ của đệ nhất doanh chữ thiên vẫn lo lắng, dù sao hứa hẹn như vậy anh cũng làm được, nhưng có thực sự làm được hay thì không không ai nói chắc được. Có điều bá vương chiến hạm này vừa xuất hiện đã khiến chiến sĩ của đệ nhất doanh chữ thiên toàn bộ đều mất đi hơn phân nửa hoài nghi.

Uy lực của Bá vương chiến hạm tuy rằng chưa ai được kiến thức, nhưng thân là con của các vương công đại thần, bọn họ cũng rất rõ về bá vương chiến hạm, trong lòng cũng minh bạch, chỉ có chủ nhân có tiền như Tần Thiếu Phong mới mới có thể thôi động được bá vương chiến hạm, mà có bá vương chiến hạm này. Sinh mệnh của bọn họ cũng được an toàn hơn.

Tần Thiếu Phong trực tiếp quán chú ngàn vạn Hồng Mông đan vào trong chiến hạm, chỉ thấy chiến hạm hóa thành một đạo lưu quang rồi bay ra khỏi đại lục Đỉnh Thiên, tới phía nam tinh hệ Đỉnh Thiên, xuyên qua vô số vương triều cấp thấp, vương triều trung cấp vương triều trung cấp, dùng thời gian nửa tháng cuối cùng cũng tới chiến trường Nam Ngung.

Chiến trường Nam Ngung ở nơi tiếp giác giữa tinh hệ Đỉnh Thiên và tinh hệ Thánh Hỏa, chính là địa phương giao giới của hai đại vương triều, ở giưa có một mảng không gian chân không rộng lớn, nơi này được gọi là chiến trường Nam Ngung, Mà chiến trường Nam Ngung lúc ban đầu có vô số tinh vực, vương triều, chỉ có điều dưới sự chinh chiến không ngừng của hai đại vương triều này, toàn bộ đều đã bị hủy diệt, cuối cùng ngay cả một quả tinh cầu cũng không còn, chỉ còn lại có một mảng không gian chân không như vậy.

Chủ soái của chiến trường Nam Ngung chính là Nhị thúc của bảy huynh đệ Uất Trì, cũng chính là đệ đệ của Uất Trì lão hắc, người này cũng có cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn, thực lực tất nhiên là sâu không lường được, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu trên chiến trường cực kỳ phong phú, từng suất lĩnh đại quân giao chiến với vương triều Thánh Hỏa không biết bao nhiêu lần, có thể nói là chiến công hiển hách.

Khi Tần Thiếu Phong khống chế bá vương chiến hạm xuất hiện ở tới Nam Ngung, trực tiếp kinh động Nhị thúc của bảy huynh đệ Uất Trì, cũng chính là Uất Trì nhị hắc, lão tiểu tử này tuy rằng bộ dạng trẻ hơn Uất Trì lão hắc không ít, có điều cũng y như hắc cẩu hùng.

Con mẹ nó, là ai mang tới bảo bối này cho lão tử, mau để lão tử nhìn một cái, ha ha, lần này có thể cho vương triều Thánh Hỏa biết tay rồi! Uất Trì nhị hắc đứng phía trước bá vương chiến hạm, lớn tiếng cười bảo, mà Tần Thiếu Phong tất nhiên là dẫn theo mọi người bay, bái kiến Uất Trì nhị hắc này.

Đối với bảy chất nhi của nhà mình, Uất Trì nhị hắc tất nhiên là không có gì để nói, mà thấy Tần Thiếu Phong thì trực tiếp lao lên, đi quanh Tần Thiếu Phong hai vòng, đây chính là truyền thống của Uất Trì gia tộc.

Uất Trì nhị hắc sau khi đi hai vòng thì tới phía trước Tần Thiếu Phong, trực tiếp xòe bàn tay to ra, nói: Tiểu tử ngươi cũng quá không biết tôn kính trưởng bối rồi, gặp Nhị thúc mà không biết đưa lễ gặp mặt ư? Lão tử cũng không muốn nhiều, một ngàn vạn Hồng Mông đan, mau lên!

Tần Thiếu Phong đã sớm biết người của Uất Trì gia tộc nghèo rớt, cho nên cũng đã sớm đoán trước được điểm này, chỉ có điều ngươi không thể cho không được, vì thế Tần Thiếu Phong nói với Uất Trì nhị hắc: Nhị thúc à, tiểu tế cũng chỉ có hạn thôi, lấy đâu ra nhiều Hồng Mông đan thế.

Vậy ngươi còn có bao nhiêu? Bất kể có bao nhiêu thì toàn bộ dưa cho lão tử! Uất Trì nhị hắc nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì cực kỳ sốt ruột, đã sớm nghe hắn đại ca của nghe hắn khoe khoang từ chỗ con rể có được một ức Hồng Mông đan, Uất Trì nhị hắc cũng hận không thể cũng có một nữ nhi ngoan, đáng tiếc hắn chỉ có một chỉ có một đại cẩu hùng, cho nên sau khi gặp Tần Thiếu Phong thì tất nhiên là hy vọng có thể từ chỗ Tần Thiếu Phong moi được Hồng Mông đan nhiều một chút.

Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Uất Trì nhị hắc thì nói: Hồng Mông đan của Tiểu tế đều lấy từ chỗ sư phụ, sư phụ nói chỉ cần ta có thể đạt tới cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn, như vậy cần bao nhiêu Hồng Mông đan hắn sẽ cho bấy nhiều, chỉ là tiểu tế hiện tại mới là tam thập tam phẩm Thần Tôn thôi, mà lại thiếu rất nhiều Hồng Mông tử khí

Uất Trì nhị hắc hỏi Tần Thiếu Phong còn có bao nhiêu Hồng Mông đan, mà Tần Thiếu Phong thì trả lời hắn thiếu rất nhiều Hồng Mông tử khí, tuy rằng hỏi một đằng trả lời một nẻo, nhưng Uất Trì nhị hắc đã hiểu, vì thế trực tiếp vung tay lên, một tướng quân đi lên đưa cho Uất Trì nhị hắc.

Nơi này có năm trăm vạn Hồng Mông tử khí, đổi lấy một ngàn vạn Hồng Mông đan của ngươi, sao hả? Uất Trì nói với Tần Thiếu Phong, Hồng Mông tử khí ở địa phương khác thì không nhiều lắm, nhưng trên chiến trường thì là thứ bình thường nhất, mỗi một trận chiến đấu, Hồng Mông tử khí thu hoạch được là con số thiên văn, cho nên Uất Trì nhị hắc đối với Hồng Mông tử khí cũng không coi trọng.

Ngược lại Hồng Mông đan thì cực khó kiếm, cho dù là Uất Trì nhị hắc cảnh giới nhất phẩm Thần Tôn muốn từ trong hư không ngưng tụ ra Hồng Mông đan cũng cực kỳ mất thời gian, cho nên dưới tình huống như vậy, năm trăm vạn Hồng Mông tử khí đổi một ngàn vạn Hồng Mông đan là rất công bình.

Năm trăm vạn Hồng Mông tử khí, Tần Thiếu Phong suy nghĩ một chút, thế đủ để hắn đề cao mấy phẩm cấp, cho nên Tần Thiếu Phong rất thống khoái đáp ứng, giao một ngàn vạn Hồng Mông đan cho Uất Trì nhị hắc, lấy năm trăm vạn Hồng Mông tử khí của Uất Trì nhị hắc rồi dẫn theo đệ nhất doanh chữ thiên tiến vào quân doanh.

Bởi vì đệ nhất doanh chữ thiên của Tần Thiếu Phong chỉ có khoảng ngàn người, ở trên chiến trường Nam Ngung chỉ là một cỗ lực lượng rất nhỏ, ngay cả tư cách làm tiên phong doanh cũng không có, có điều lại trực tiếp được đưa vào trong tiên phong quân, nguyên nhân không phải gì khác, mà chính là vì bá vương chiến hạm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui