Đạo Trưởng Thanh Lãnh Và Quỷ Vương Tà Mị Của Nàng


Sương mù trước mắt rạn nứt, cái lưỡi đen ướt sũng từ lỗ thủng lộ ra, vặn vẹo đong đưa như rắn độc, chậm rãi tiếp cận lồng sáng, "Ta thật sự là cực kỳ yêu bộ dáng nghiêm nghị không thể phạm, cao thượng không thể với tới của chân nhân.”

Lưỡi đen vòng quanh hào quang bay lượn một vòng, dừng ở trước Chung Ly Đàn Chính, đầu lưỡi phân hóa thành vô số sợi sương mù rất nhỏ, đan xen cuộn quanh, trong nháy mắt ở bên ngoài hào quang, dệt thành một tấm lưới sương mù mờ mịt.

“Nếu Chung Ly chân nhân nguyện cùng ta đồng tu, ta sẽ báo cho chân nhân biết rằng Mặc Thanh Lân đã hạ lạc.

Vả lại độc Xà Trạch trong người chân nhân chưa giải, ta xuất thân từ Xà Trạch, có thể giảm bớt nỗi khổ độc phát của chân nhân.

Chung Ly chân nhân......!chân nhân......" m thanh hội tụ từ bốn phương tám hướng, tất cả đều khó nghe.

Sương mù dán sát vào hào quang, chậm rãi ăn mòn ánh sáng, "Chân nhân không muốn, cũng thật làm ta nản lòng thoái chí.


Đã như thế..." Giọng nói ngọt ngào đột nhiên chuyển thành sắc bén, "Chân nhân hãy hiến một thân huyết nhục thể cốt này cho ta, cùng ta hòa làm một thể!"

Lưới sương mù xám đột nhiên phóng ra áp lực bàng bạc, mặt vòng cung hào quang trong khoảnh khắc dày đặc vết nứt.

“Tranh - - " Lồng ánh sáng huy quang tan biến, hóa thành mảnh nhỏ, bay tán loạn rơi xuống đất.

Trong lưới sương xuất hiện vô số khô lâu bóng tối, thúc đẩy thân thể khô quắt không thịt, như thủy triều đánh về phía Chung Ly Đàn.

Đang lúc cơn bão khô lâu sắp nuốt chửng nàng, chợt nghe thấy ở cửa cốc, vũ tiễn cắt qua trời cao, "Hưu" một tiếng, xuyên qua sương mù, khô lâu quỷ ảnh lay động, trong nháy mắt tan thành mây khói.

Chung Ly Đàn đứng dậy, rút ra Vô Tương chùy, nghiêng đầu nhìn lại, thấy hai nữ tử đang bước nhanh đến.


Người hơi cao chính là nhị sư muội Mạnh Thanh Dĩnh của nàng, một vị khác là tiểu sư muội Lan Kha, vừa mới bắn ra vũ tiễn chính là Phượng Vũ cung mà Lan Kha cầm.

Hai người đi tới trước người Chung Ly Đàn, thân thiết nói: "Đại sư tỷ, có sao không?”

Chung Ly Đàn: "Không sao.

Chướng yêu còn lại đâu?”

Lan Kha xách túi trói hồn lên, nhẹ nhàng lắc lư: "Đều ở đây, nơi này chắc là con cuối cùng.”

“A, chướng yêu này sao không giống với chướng yêu khác?" Lan Kha thấy sương độc chiếm cứ trong cốc khác thường, tò mò hỏi.

Mạnh Thanh Dĩnh chỉ ra chỗ khác: "Yêu khí của con chướng yêu này rất nặng, hẳn là đại yêu tu luyện Kết Đan hơn mấy trăm năm.”

Ánh mắt Lan Kha sáng ngời, kéo cánh tay Chung Ly Đàn lắc lư: "Đại sư tỷ, có thể cho ta thử thân thủ của chướng yêu này một lần không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui