Đao Vương

Phủ Tể tướng hết sức náo nhiệt, đám nô tỳ dưới sự chỉ huy của tổng quản, bận rộn vì hôn lễ đường đệ của Tướng gia.
Chú rể cùng tân nương thì đang ở bên ngoài du ngoạn, bởi vì Lý Hàn Băng không muốn suốt ngày ở trong Vương phủ chạm mặt cùng Vương gia, Vương phi.
Đêm hôm nay, hai người từ miếu thờ ngoại ô trở lại, từ đại sảnh bên cạnh vòm đi tiếp xuyên qua hành lang ngoằn ngoèo, tính toán trở về phòng nghỉ ngơi.
Ai ngờ Vương gia cùng Vương phi đang ở hành lang đợi nhi tử trở về.
Đứng bên cạnh bọn họ là một vị cô nương thanh tú xinh đẹp, nàng có một loại hơi thở cao quý tự nhiên, làm Nhã Lệ không khỏi liếc nhìn nàng một cái.
“Băng Nhi.” Vương phi gọi.

Nhìn thấy bọn họ, trong nháy mắt mặt Lý Hàn Băng trầm xuống, giọng nói không có thiện cảm: “Các ngươi tới làm cái gì?”
Nhã Lệ kéo ống tay áo hắn, khẽ lắc đầu, hy vọng hắn có thể khống chế tính tình của mình.
Lý Hàn Băng liếc nhìn nàng một cái, đem bàn tay bé nhỏ của nàng ôm trọn, tỏ vẻ hắn biết chừng mực, nàng không cần lo lắng.
“Ngươi tiểu tử này, đây là thái độ gì? Không sợ công chúa Chiêu Tuyết chê cười sao?” Sau khi trách cứ, Vương gia chuyển hướng qua Chiêu Tuyết, lễ độ đối với nàng nói: “Công chúa, thật xin lỗi, đứa nhỏ tính tình không tốt, mong thông cảm.”
Lời của hắn khiến cho Nhã lệ chú ý. Thì ra vị này chính là công chúa Chiêu Tuyết, quả nhiên khí chất xiaats chúng.
“Vương gia đừng nói như vậy, là tiểu Vương gia có cá tính.” Chiêu Tuyết mỉm cười nói.
Lý Hàn Băng không cho là đúng trợn mắt trắng, cảm thấy vị công chúa này căn bản là mở mắt nói bừa.
“Công chúa thật là độ lượng.” Vương gia ha hả cười nói.
“Băng Nhi, vị này là công chúa Chiêu Tuyết. Công chúa, hắn là nhi tở Hàn Băng của ta.” Vương phi vì bọn họ giới thiệu lẫn nhau.
“Hàn Băng ca ca.” Chiêu Tuyết chủ động hướng hắn chào hỏi, ra vẻ lễ độ.
“Ta đã sớm cảnh cáo các người, hôn sự này ta sẽ không làm theo các người, đừng cho là ta không biết trong lòng các ngươi đang nghĩ gì.” Lý Hàn Băng trực tiếp nói rõ.

Giọng hắn giễu cợt làm ba người sắc mặt biến đổi.
Vương gia, Vương phi tính toán để cho công chúa và hắn gặp nhau một lần, vẻ đẹp cùng khí chất xuất chúng của nàng nhất định có thể mê hoặc tâm của nhi tử, kể từ đó hắn có thể thay đổi chủ ý.
Mà Chiêu Tuyết từ nhỏ đã thích Lý Hàn Băng. Khi còn bé, hắn thường theo hoàng huynh của nàng đọc sách, luyện võ, chơi đùa, mặc dù tính tình hắn không tốt, vốn hung hăng với nàng, nhưng nàng chính là thích khí thế nam tử của hắn, trái tim đã sớm trao cho hắn.
Cho nên, sau khi nàng nghe được hắn cự tuyệt hôn sự này, nàng liền chủ động tới gần hắn, để cho hắn thay đổi chủ ý mà cưới nàng.
“Hàn Băng ca ca, ngươi đã quên Chiêu Tuyết rồi sao? Ngày trước ngươi thường gọi ta là Tiểu Tuyết Tuyết Chiêu Tuyết mà!” Nàng rất nhanh vui vẻ cười đối với hắn nói.
“Tiểu Tuyết Tuyết?” Lý Hàn Băng nheo mắt lại, hồi tưởng cái tên này.
“Đúng vậy, Tiểu Tuyết Tuyết, ngươi nhớ ra rồi, có phải hay không?” Nàng cười rực rỡ, nhưng nhìn đến nữ nhân đang ở bên cạnh hắn, trong mắt hiện lên một tia khinh thường cùng ghen tỵ.

“Ngươi là tiểu cô nương ngày trước thích chạy theo sau lưng bọn ta?” Lúc ấy hắn chỉ cảm thấy nàng rất đáng ghét, hơn nữa nếu không vì để ý nàng, nàng sẽ luôn khóc đến long trời lở đất, làm cho người ta chịu không được. (TN: con bé này có công lực gứm mí nhỏ tí mờ đã làm *long trời lở đất* bái phục bái phục *cười khẩy*)
Không nghĩ tới công chúa đáng ghét ngày trước hiện tại đã trở nên duyên dáng yêu kiều, nhưng đây cũng không phải là chuyện của hắn, bởi vì trong mắt hắn chỉ có Nhã Lệ, bất kỳ nữ nhân xinh đẹp nào cũng đều thua kém nàng.
“Đúng vậy, chính là ta.” Chiêu Tuyết mừng rỡ nói, vội vàng đi đến bên cạnh hắn, cố ý muốn chen đến bên cạnh Nhã Lệ.
“Thật vui khi ngươi còn nhớ rõ ta, mấy năm qua, ta không có lúc nào là không nhớ thương ngươi!”
Lý Hàn Băng thấy nàng rõ ràng đắc ý liền cảm thấy không vui, dùng sức kéo Nhã Lệ kề sát bên cạnh mình, sau đó mượn lực đem Chiêu Tuyết đẩy sang một bên.
Sắc mặt Chiêu Tuyết nhất thời trở nên hết sức khó coi. Ghê tởm, vì nữ nhân này mà hắn đem nàng gạt sáng một bên! Nàng trừng mắt nhìn Nhã Lệ một cái. (TN: cô mới là đồ ghê tởm *cười khinh bỉ* >.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận