Thẩn thơ ngồi ngây ngô nhìn ra cửa sổ, Lạc Mẫn Doanh thả hồn ra bên ngồi. Cô thật sự không thể hiểu nổi, không phải lúc trước bọn người kia chán ghét cô lắm à?? Sao giờ họ lại thay phiên nhau làm phiền cuộc sống của cô vậy!! Cô chỉ hi vọng có một cuộc sống bình yên cùng gia đình thôi mà, sao lại quá khó khăn!
Còn con ả Giang Mộ Tuyết cũng lại bắt tay vô tìm cách lăng nhục cô rồi, hừ hay lắm Giang Mộ Tuyết hi vọng là món quà tôi chuẩn bị sắp tặng cho cô. Cô sẽ không từ chối nó chứ??
Lạc Mẫn Doanh đưa bàn tay thon thả, trắng ngọc nhẹ nhàng xoa đầu mình, thật sự quá mệt mỏi. Chỉ có gần ba tháng hơn cô đến cái thế giới máu chó này, mà mọi chuyện gì đâu xảy ra không! Cô cũng quá mệt mỏi đi!
Đưa mắt nhìn ra cửa sổ, thấy phía sau căn biệt thự Lạc gia, là một mảnh vườn trồng toàn hoa tươi, cây ăn trái cùng rau sạch. Cảm giác nơi đó có vẻ thú vị, Lạc Mẫn Doanh đứng dậy, đi về phía tủ đồ, lục lọi tìm một bộ trang phục hợp ý, nhanh chóng vào phòng thay.
Chưa đầy 30', trong phòng bước ra là một vị thiếu nữ đáng yêu, Lạc Mẫn Doanh chọn cho mình chiếc áo thun sọc ngang carô xanh dương trắng in chữ "fall in love" kèm theo là chiếc quần yếm jean màu xanh sẫm trong vô cùng năng động, kết hợp với đôi giày bata cột dây xanh trắng.
Nhìn mình trong gương vô cùng trẻ trung, xinh đẹp. Lạc Mẫn Doanh bước nhanh lại bàn trang điểm chuẩn bị makeup, dù bản thân cô tính đi vui chơi trong vườn nhưng cô cũng nên sửa xoạn chút xíu, tí nữa còn chụp vài bức hình, lưu kỉ niệm chứ!
Thoa nhẹ một lớp kem mỏng dưỡng da, Lạc Mẫn Doanh thuần thục trang điểm từ khâu đánh nền, kẽ mày, kẽ mắt, son môi, ... ...
Makeup xong xuôi, trong gương xuất hiện một vị thiếu nữ có đôi mắt to tròn long lanh, chiếc mũi cân đối xinh xắn, gò má phúng phính ửng hồng cùng đôi môi chúm chím đỏ hồng căn mộng khả ái.
Hoàn hảo với tác phẩm của mình, Lạc Mẫn Doanh vươn lấy chiếc nón vành đan sợi đội lên đầu, cầm ngay chiếc điện thoại bỏ vào chiếc túi bé bé của chiếc quần yếm jean trước ngực, cô nhanh chóng rời phòng đi ra ngoài.
Trong vườn, từng hàng cây hoa lá đung đưa, không khí thật mát mẻ, nó thật thích hợp cho người ta đi thư giãn, xua tan muộn phiền. Cầm lấy trong tay chiếc giỏ đan Lạc Mẫn Doanh nhanh chóng bay vô làm việc, triệt để trở thành một người trồng cây.
Đưa tay hái từng chùm nho tím chín mọng, bỏ vào giỏ lại lén lút chôm vài trái bỏ vào miệng ăn, Lạc Mẫn Doanh cảm thán cuộc sống của cô chỉ đơn giản trôi qua như thế này thôi thì cô cũng quá hài lòng!!
Vui vẻ lon ton cả ngày chơi đùa trong vườn thoả thích đến đêm khuya, Lạc Mẫn Doanh ôm chăn quay lại giường, cầm chiếc điện thoại di động trên tay, cô nhìn những bức hình xinh đẹp của mình được Chu quản gia chụp giúp, thoả mãn cười tươi, mang theo tâm tình vui sướng cô lướt weibo.
Nói ra cô cũng lạc hậu thật, từ cái buổi đi du lịch đến nay đã hơn một tháng mà cô vẫn chưa vào nick weibo của mình, xem như thế nào!!
Đăng nhập vào tài khoản @Doanh.Mẫn.Doanh, đập ngay vào mắt Lạc Mẫn Doanh là hàng loạt dòng thông báo, một loạt danh sách bình luận, lẫn người theo dõi cô. Trời ơi sao mà nhiều người follow nick cô quá vậy!! Hơn triệu lượt người chứ chẳng đùa!!
" Mình có nên cập nhập chút xíu gì về dòng trạng thái không ta?? Chứ nhìn cái trang trống trơn như thế này cũng chán quá đi!!"
Suy nghĩ vừa thông suốt, Lạc Mẫn Doanh up hình vào trạng thái lên weibo.
@Doanh.Mẫn.Doanh vừa up weibo:
< Thời tiết mát mẻ, ra vườn chơi thôi!! Yo~~yo~~man~~ !>
Kèm theo đó là hai bức hình cực nhí nhảnh như con cá cảnh của cô.
Chỉ thấy trong hình, một vị thiếu nữ thân hình mảnh mai, thon thả, đang đứng thẳng, hai bàn tay nõn nà búp măng cầm lấy chiếc giỏ đan tre, bên trong giỏ chứa vài chùm nho chín mọng.
Cô gái trên đầu đội chiếc nón vành nhỏ đang ngẩng mặt lên cao, chiếc miệng xinh xắn đang hé mở to ra cố cắn lấy quả nho đang treo lơ lửng trên cành cây, chín ngọt.
Cả khuôn mặt vị thiếu nữ toả ra cảm giác bình yên vui vẻ, giản dị đến lạ thường.
Trái ngược với bức hình mĩ nữ ăn nho kia, thì bức ảnh còn lại mang đến cảm giác khác biệt hoàn toàn bức trên.
Cũng cùng là một vị thiếu nữ tuyệt mĩ khi, nhưng giờ cô không còn mang dáng vẻ tao nhã, bình yên kia nữa mà thay vào đó là sự đáng yêu, dễ thương đến làm người ta phát hờn.
Chỉ thấy cô ngồi bẹp xuống đất, bên cạnh là một mảnh vườn trồng rau sạch, lúc này một cánh tay xinh đẹp của cô cầm lấy một chiếc lá to bự che chắn đầu mình giữa trời nắng nóng.
Tay còn lại thì cầm lấy một nhúm rau, đưa lên miệng.
Còn chiếc miệng nhỏ xinh kia, thì đang ngậm một cọng rau dại trông cô y chan như con nai nhỏ đang gậm cỏ có bấy nhiêu đáng yêu!!
Chiếc giỏ đan tre vừa được đựng nho trước kia thì giờ chứa đầy ấp các loại rau xanh, đặt ngay giữa đùi cô.
Nhìn ngắm hai bức ảnh vừa được mình up trên mạng, Lạc Mẫn Doanh vẫn không thể kìm lòng trầm trồ khen ngợi, vị Chu quản gia thúc thúc phó nháy quá tài giỏi đi.
Cả chính cô cũng không hề hay biết mình bị chụp lúc nào mà trông hút hồn như thế này!!
Tắt máy điện thoại, cô soạn tập vở, giáo án học tập cho tất cả mọi thứ vào túi xách của mình. Lạc Mẫn Doanh tắt đèn đi ngủ, chuẩn bị cho ngày mai đi học, quyết chiến cùng đám nam chính, nữ chính kia...
Còn trên trang mạng weibo giờ này, chỉ vì ai kia vô tâm, quăn ngay một trái bom xong, bỏ chạy mất dép thì khuôn cảnh trang chủ weibo @Doanh.Mẫn.Doanh của cô hỗn loạn toàn tập.
Từng loạt dòng bình luận, cùng hàng loạt lượt thích bắt đầu mạnh mẽ đổ bộ rần rần vì hai bức hình kia.
Ngay cả Phượng Khuynh Trần khi nhìn thấy hình ảnh cô tự đăng trên mạng, tâm cũng xao xuyến, không kìm được lòng, hắn cũng bắt chước dân mạng, down hình cô về máy tính ngắm nhìn.
Trầm Vãn Tu cái tên giở người kia, khi nhìn thấy Lạc Mẫn Doanh up hình thì hắn cũng nhanh chóng bình luận.
@TuTrầm_Vãn:
"Trời ơi, Doanh muội muội cuối cùng đã chịu lên tiếng trong tâm bão, #ThiênTề_Lạc ta muốn qua nhà mi ăn nho, ăn rau của Doanh muội hái a
~~"
@ThiênTề_Lạc:
"Đi chết đi #TuTrầm_Vãn biến, ông đây không hoan nghênh ngươi tới Lạc gia."
@TuTrầm_Vãn:
"Ta ức ta đau lòng. Ta muốn bãi công. Doanh muội em đang ở đâu Tu ca ca cần em an ủi *nước mắt*!!!"
@ThiênTề_Lạc:
"Khốn khiếp, mi muốn ăn đòn phải không tên nham nhở kia, # TuTrầm_Vãn *cầm dao*"
.... .... ..... ....... ......
Cảm giác như Lạc Thiên Tề cùng Trầm Vãn Tu loạn chưa đủ, Doãn Hiên cũng bình luận góp bão cho sum tụ.
@Hiên.Doãn.Hiên:
" Vợ nhỏ ơi, ta cũng muốn ăn nho, ăn rau... Em yêu đút cho anh ăn với *đáng thương*!!"
@ThiênTề_Lạc:
"Doãn Hiên ngươi muốn chết à, ai là vợ của ngươi hả?? *cầm dao*"
@Hiên.Doãn.Hiên:
"Anh vợ, bớt giận trước sau gì chúng ta cũng là người một nhà mà. Mẫn Doanh ta chắc chắn lấy làm vợ, thì Lạc Thiên Tề chức anh vợ ngươi nhận chắc rồi *cười gian*"
@TuTrầm_Vãn:
"Oaaaa.... Lạc Mẫn Doanh đại mỹ nhân là bông sắp có chậu rồi à *thương tâm* đau lòng quá *khóc*."
@ThiênTề_Lạc:
"Doãn Hiên,Trầm Vãn Tu hai ngươi muốn tức chết ta à. Lạc Thiên Tề ta nói rồi, tiểu Doanh không có gả cho ai hết, các ngươi chết tâm này đi!! *hung tợn*"
@Mặc.ThượngQuan:
"Doanh Nhi, tôi muốn ôm về làm Thượng Quan phu nhân, ai cũng đừng hòng cướp!!"
@HànHàn.Doãn:
"Lạc gia, Doãn Hàn ta mai sẽ phải ghé thăm thôi, cũng nên thắc chặt tình thâm chút chứ, tương lai không xa Doãn gia với Lạc gia cũng là xui gia mà. Doanh Nhi ta bảo vệ, ai cũng đừng hòng đụng chạm, hừ."
@VũThanh_TưĐồ:
"Lạc Mẫn Doanh ta muốn lấy làm vợ, ai cướp em ấy, ta chém giết ai???"
@Thần.ThượngQuan:
"Mẫn Doanh thích là ta, ta cũng yêu em ấy ai cũng đừng mong chen chân, dám làm kẻ thứ ba ta sẽ loại bỏ ai!!! *cầm đao*"
@LãnhHạo_Nhiên:
"Mẫn Doanh là người chứ không phải là đồ vật, em ấy muốn chọn ai thì ai cũng không có quyền chen vào. Náo loạn đủ chưa vậy, đám điên cuồng kia??? *tức giận*"
@ThiênTề_Lạc:
"Đám sói hoang các ngươi ai cũng đừng hòng lại gần tiểu Doanh, Lạc Thiên Tề ta còn sống ngày nào, thì đám sói hoang các ngươi nửa bước vô Lạc gia cũng không có cửa sổ đâu!! *cầm súng* *tức giận*"
@ĐạmĐài_LyTịch:
"Lạc Mẫn Doanh là vị hôn thê của ta, nàng tròn hai mươi sẽ kết hôn với Đạm Đài Tịch Ly ta, bọn ngươi chết tâm này đi."
@Hiên.Doãn.Hiên:
"Đạm Đài Tịch Ly ngươi đi chết đi, ngay cả cửa Lạc gia ngươi cũng không có tư cách bước vào đâu. Chứ lấy Mẫn Doanh à, ngươi mơ tưởng giữa ban ngày á, tỉnh đi !! Bớt có mộng ảo!"
@LãnhHạo_Nhiên:
"Ngươi còn mặt mũi kêu Mẫn Doanh nữa à, ngươi không thấy nhục sao, đi chết đi, cho không khí nó sạch bớt ô nhiễm nha Đạm Đài Tịch Ly!!!"
@KhuynhTrần_Phượng:
"Đạm Đài Tịch Ly ngươi chưa điên mà, sao lại nói chuyện hoang tưởng vậy!! Có muốn ta kêu người tống ngươi vô bệnh viện khám chữa bệnh hay không?? Yên tâm chi phí điều trị ta lo!! Ngươi chỉ việc ăn nằm và khám thôi *cười nham nhở*"
@HànHàn.Doãn:
"Đạm Đài Tịch Ly ngươi biến, đây không ai hoan nghênh ngươi đâu!!
@TuTrầm_Vãn:
" Cuộc chiến tranh khốc liệt giữa các nam thần giành lấy duy nhất một vị nữ thần. Oa quá đẫm máu đi, coi bộ nam nhân giành chiếm nữ nhân, còn muốn kinh khủng, ác liệt hơn cả việc nữ nhân đánh chém nhau vì nam nhân á!! *mắt long lanh*"
@Mặc.ThượngQuan:
"Tên Trầm Vãn Tu kia, ngươi bớt có đâm ban vô chuyện riêng của người ta được không?? Có tin ta lấy gạch lấp mồm mi lại nhá! *cầm gạch*"
@ThanhVũ_TưĐồ:
"Ai cưới được Doanh Nhi chưa biết à, bớt ảo tưởng đi nha mí ông thần ảo tưởng, bớt đu dây điện đi, coi chừng bị giật chết chùm đó!!!"
@Thần.ThượngQuan:
"Đạm Đài Tịch Ly cút!! Ngươi chai mặt vô sỉ vừa thôi, dám làm việc đó, giờ còn hãnh diện nói năng kiểu đó à. Tin hay không ta góp gạch giúp người xây mồ yên mả đẹp " cầm gạch*..."
....
...... .....
....... ....... ......
Kèm theo sau đó là hàng loạt dòng fan cuồng bình luận:
" Trời ơi, nữ thần ta chỉ up hình thôi mà cả đám nam thần cắn nhau vì người. Ta yêu người quá Băng Diễm nữ thần...." cmt...
" Đây là trong truyền thuyết tranh giành tình nhân hay sao?? Quá ác liệt!Quá khốc cmnr!" cmt...
" Chết mất!!! Nam thần của tôi sao ai cũng có mối quan hệ mờ ám với Lạc Mẫn Doanh hết vậy, đắng lòng!!!" cmt...
" Thần ảnh vương là của tôi. Lạc Mẫn Doanh cô không được cướp!!" cmt...
" Đạm Đài thiếu gia của tôi nha, trời ơi Mặc thiếu gia lòng tôi nữa, a chết mất !!!" cmt...
" Nữ thần của tôi, đừng lấy chồng sớm!!! A
~a...." cmt...
" Lãnh tổng, Mặc tổng của tôi, ai cướp tôi giết ai !!!" cmt...
" Hàn bác sĩ, Hiên thiếu gia của tôi. Ôi họ là hoa có chủ rồi à, đau lòng quá !!!" cmt...
" Ôi!! Lạc tổng, người là mẫu chồng vĩ đại trong lòng tôi, ganh tỵ với Lạc Mẫn Doanh quá !!!" cmt...
" Phượng thiếu cũng góp mặt, trời ơi, bão lớn, sóng thần
" cmt....
" Tư Đồ thiếu gia cũng có bình luận trời ơi, hôm nay là ngày gì mà toàn là các mỹ nam hợp mặt nói chuyện vậy!! Phấn khích quá!!!" cmt...
" Cuối cùng nữ thần cũng đã onl, ta quá hạnh phúc, vui chết đi
" cmt
...
.... ....
. ..... ..... ...... .
..... ...... ........ .......
Khuôn cảnh càng lúc càng hỗn loạn thêm với sự góp sức của dàn mĩ nam bại hoại, còn kẻ chủ mưu kia, lại vô tội không hay biết gì. Quá đáng giận mà!!!
-------------------------√√√√√√-----------------------
Cổng học viện Thánh Duy, hôm nay vẫn như bao ngày hàng loạt những dòng xe hàng hiệu nối tiếp nhau tấp nập vào ra cổng trường.
Phía xa kia, gần hàng cây xanh, một chiếc xe BMW Black đã đậu lại. Từ trên xe bước xuống là một vị thiếu nữ, mái tóc màu hạt dẻ ngang vai được búi cao lên, phần trán lại được tô điểm thêm nhờ chiếc mái lưa thưa, cùng vài loạn tóc nhỏ rũ xuống.
Không như mọi ngày luôn chọn áo sơmi làm chủ đạo, thì hôm nay chiếc áo sát nách vải xoan xuôn dài xuống ngang đùi, hai lớp chồng nhau màu xanh nhạt cùng trắng.
Phối hợp với chiếc quần jean ôm chân dài, trông cô lại toát lên vẻ trẻ trung, lịch thiệp.
Mang theo đôi giày bít mũi cột dây 5 phân, cùng chiếc túi xách màu đen đơn giản, cô tự tin bước đi vào trường!
Lạc Mẫn Doanh sau khi chào tạm biệt bác tài xế Vương, cô hững hờ, lạnh lùng bước vô trường không thèm đếm xỉa đến đám người nhìn cô như thú lạ kia.
Đây là lần thứ hai cô bước vào học viện này, lần trước cô là sinh viên khoa diễn xuất, còn lần này là sinh viên khoa biên kịch. Giờ Lạc Mẫn Doanh lại phải lao đao đi tìm khoa của mình nằm ở mô.
Dù là cô cũng đã chuẩn bị sẵn trong tay bảo đồ của học viện này, nhưng trời ơi là trời, bự gì mà bự quá thể vậy trời. Đi nãy giờ mà cũng không biết cô lạc về phương nao. Y như cái mê cung, đi nhầm một lối là lạc một đoàn!!
Nhìn đồng hồ điểm 7h45' Lạc Mẫn Doanh thầm khóc thét trong lòng.
" Máu chó, nhọ quá thể à, bữa đầu đi học bị vô trễ vì lạc đường lí do hết sức nhảm, mà cô cũng dính chứ. Không có việc gì, xây cái học viện to đụng chi vậy trời. Tính chôn tập thể hay sao!! Bực mình à!!"
" Ách đây là đâu???"
Nhìn ngó xung quanh nơi đây, hình như là một cái vườn hoa, chính giữa là bể hồ nước lớn, xung quanh là từng hàng hoa được trồng thẳng tấp từng màu cách phân nhau. Trông vô cùng đẹp và hoành tráng.
" Đây.... đây... đây là quảng trường của học viện Thánh Duy mà... ... sao...sao...lại bay xa ra đây rồi!!! Trơi ơi, có ai học chung khoa biên kịch với tôi không???"
Khuôn mặt xinh đẹp thấm đầy vẻ u buồn, Lạc Mẫn Doanh ngồi bẹp xuống bên thành hồ, nổi điên!!
Bỗng!!! Một bàn tay thon thả vươn ra trước mặt Lạc Mẫn Doanh, kèm theo sau đó là giọng nói ngọt ngào, dịu dàng:
" Bạn là Lạc Mẫn Doanh phải không?? Mỹ nữ băng diễm là bạn đúng không??"
Nghe thấy cô bạn kia kêu mình, Lạc Mẫn Doanh chỉ kịp ngước mặt lên thì...
" Trời ơi Lạc Mẫn Doanh ngoài hình trông bạn xinh đẹp cực luôn đó. Làm sao đây làm sao đây!! Bạn xinh đẹp quá làm mình...làm mình... muốn...muốn....."
Lạc Mẫn Doanh chưa biết chuyện gì, thì hai bên má cô truyền nhanh đến cảm giác đau nhức, hai bàn tay của ai kia đang xoa bóp má cô một chút cũng không thương tiếc. Đau nha!!
" Ai ~~ da
Đau ~~ á!!"
" Ách! Xin lỗi mình thất thố, bạn...bạn....làm mình kìm lòng không được, thành thật xin lỗi!!"
" Ừ! Không có gì!!"
" Mà ... mà ...sao bạn lại ngồi ở đây! Bạn không vô lớp học à??"
" Mình... mình... mình lạc đường. Không biết ngành mình ở đâu???"
" Khoa Diễn Xuất đúng không, đi hướng phía sau quảng trường này quẹo trái đi thẳng là tới!!"
" Không... không phải, mình chuyển sang khoa Biên Kịch nên không biết đường chứ khoa Diễn Xuất thì mình biết đi đến sao mà!!!"
" Cái gì??? Bạn chuyển sang khoa biên kịch á. Trời ơi!!! Lạc Mẫn Doanh bạn chuyển sang khoa của mình. Oa hạnh phúc quá!!! Sau này, mình sẽ ngắm được bạn thường xuyên rồi"
" O.O Là sao???????????"
" Hì hì, mình quên giới thiệu với bạn mình tên là Nhạc San San thuộc khoa biên kịch năm nhất, cùng khoa với bạn đó!!!"
" Vậy á! Thế San San bạn có biết đường đến khoa của mình không?? Giờ cũng sắp trễ, 8h vô học rồi!!!"
" Á quên!!! Nhanh nhanh đi thôi Mẫn Doanh, mình dẫn đường!!!"
Lạc Mẫn Doanh trên mặt hiện lên vài đạo hắc tuyến, cái cô bạn Nhạc San San này quả là kì ba nha, dẫn đường có cần nắm tay cô chặc vậy dắc đi hay không?? Sợ cô lạc á!!! Sao mà giống dẫn đi lừa bán con nít vậy nè
--------------------------√√√√√√----------------------
Bước chân vào phòng học rộng lớn của khoa Biên Kịch, Lạc Mẫn Doanh có cảm giác hàng ngàn cặp ánh mắt nhìn cô như muốn xuyên thấu quần áo nhìn chầm chầm cô như thú lạ quý hiếm vậy.
Nổi hết cả da gà à, bên khoa Diễn Xuất kia, thì cô đón nhận là bao nhiêu ánh mắt khinh bỉ, sỉ nhục như thế nào. Thì sang bên đây, cô chỉ đón nhận toàn là những cặp ánh mắt tò mò, kì lạ kèm theo trong đó còn có vài đạo ánh mắt nóng bỏng, mãnh liệt.
Chiếc trán trắng nõn của Lạc Mẫn Doanh bỗng thấm nhẹ vài giọt nước long lanh, áp lực từ mọi phía dồn về cô, làm cho một người lạnh nhạt bình tĩnh như cô, cũng phải cố gắng chịu đựng đến mức cưng cứng cả người.
" Đó là.... đó là.... Trời ơi! Sao ... sao... Lạc Mẫn Doanh cô ấy lại vô đây???" Sinh viên ...
" OMG!!! Đừng nói với tôi, Lạc đại mỹ nữ chuyển vô khoa này học nhá!!! Tôi chết liền đó... trời ơi *xịt máu mũi*" Sinh viên....
" Cảm ơn thánh thần thiên địa ơi, cuối cùng khoa biên kịch cũng có một vị đại mỹ nhân. Chúng ta khoa biên kịch có thể thoát kiếp ghen ăn tức ở với bên khoa khác rồi !!! *khóc*" Sinh viên...
" Cô ấy...cô ấy... so với trong hình còn đẹp hơn gấp... gấp... gấp vạn lần!! Lạc Mẫn Doanh quả là Lạc Mẫn Doanh, đại tiểu thư Lạc thị có khác, khí chất toát ra quá mức lãnh đạm đi." Sinh viên... cảm thán.
...
.... .....
..... ..... ......
" Mẫn Doanh, bạn cũng nên chào hỏi mọi người trong khoa đi. Dù sao mình cũng học chung với mọi người mấy năm mà!!"
Đụng nhẹ cánh tay Lạc Mẫn Doanh, Nhạc San San bèn nhắc nhở.
" Ách!! Xin lỗi vì đã làm phiền mọi người. Mình là Lạc Mẫn Doanh, sau này sẽ là sinh viên khoa biên kịch. Hi vọng mọi người sẽ giúp đỡ cho mình nhiều!!"
Cúi đầu chào hỏi, Lạc Mẫn Doanh thuần khiết mỉm cười, nụ cười của cô như một đoá hoa hải đường nở rộ rực rỡ giữa ánh nắng mặt trời chói ló, làm cả bầu không khí đang nhốn nháo trong phòng bỗng im lặng đến mức thất thường.
Gần hơn trăm sinh viên trong phòng học, cũng bởi vì nụ cười này mà si ngốc ngồi nhìn cô, ngây ngô cười dại ra.
Nhạc San San nhìn toàn phòng ai ai cũng ngu ngốc ngồi ngoan ngoãn chăm chú nhìn cái vị mỹ nữ bên cạnh cô kia chỉ vì một nụ cười. Cô cũng thật không biết phải nói gì.
Cảm thán trong lòng quả là mĩ nhân thì sức sát thương luôn luôn cao, nhưng một vị tuyệt sắc cực phẩm đại nữ thần thì chỉ có nước chết, chứ bất cứ ai cũng không kìm nổi lòng chỉ vì một cái hành động dù nhỏ của họ à!!
Lạc Mẫn Doanh cũng bất ngờ, khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên tia không thể tin tưởng được!! Có cần hoa trương như vậy hay không?? Cô chỉ cười nhẹ thôi mà, sao mọi người lại bị như thế á??? Cũng là khả năng chịu kém cỏi quá đi!!
" Khụ ...khụ... Giảng viên vào phòng rồi, có phải chúng ta cũng nên tìm chỗ ngồi không San San???"
Thúc nhẹ vào tay Nhạc San San, Lạc Mẫn Doanh nhắc nhở.
" Ách!!! Xin lỗi nhá Mẫn Doanh, mình hơi say nắng nụ cười của bạn nên quên mất! Hihihi.."
Đưa mắt tìm kiếm xung quanh, Nhạc San San quét quanh cả phòng học. Bỗng một cánh tay thon thả giơ cao lên, kèm theo đó là một tiếng thét lớn.
" Ah
~ Nhạc San San giờ này bồ mới vác mặt vào à!!! Sao không ngủ chết ở nhà luôn đi cho rồi. Vác xác lén đây chi vậy????? Hử còn không mau mau chạy lại đây ngồi hả???"
Một vị thiếu nữ khuôn măt thanh tú hết sức đáng yêu đang phù má trợn mắt quát lên, bàn tay xinh xắn kia thì không ngừng đập mạnh lên bàn hằn giọng ra lệnh!!
" Ối !!! Tiểu Y Y tớ xin lỗi nhá, cũng bởi vì vừa kiếm đươc một bạn mới đại mỹ nhân nên tớ mới chậm trễ đến lớp thôi. Thông cảm, thông cảm nhá!!!"
Nhanh chóng nắm lấy bàn tay của Lạc Mẫn Doanh, Nhạc San San phi như bay về phía cô nàng đang giận dữ sắp phun cả nham thạch ra!!!
Vừa mới đặt mông ngồi xuống bàn thì Lạc Mẫn Doanh lại đón nhận thêm một đợt bất ngờ, cái cô nàng hung dữ khi nãy, lại chồm tới ôm choàng lấy Lạc Mẫn Doanh, sờ soạn chỗ này lại sờ soạn chỗ kia, còn tấm tắc khen nữa chứ!!
" Oa ~~ đại mỹ nhân nha, bạn là Lạc Mẫn Doanh phải không?? Trời ơi sao bạn đẹp quá vậy?? So với Khả Nhu bạn còn muốn đẹp hơn bội phần. Làm sao đây!! Làm sao đây?? Mình yêu bạn chết mất!!!"
Đá phang Nhạc San San ra bên ngoài, cô bạn kia nhảy vô ngồi kế bên Lạc Mẫn Doanh, mống vuốt sắc nữ mạnh mẽ trỗi dậy, hết vuốt má cô, cô nàng lại sờ mó bàn tay cô, lại còn đưa mắt nhìn chầm chầm vào bộ ngực cao ngời ngời của cô một cách đầy nham nhở thèm khát.
Lạc Mẫn Doanh giờ đây chỉ biết khóc thầm, than thầm: " Trời ơi!!! Ai có thể nói cho cô biết cô đang ở đâu hay không?? Vừa thoát khỏi đám kinh tởm kia, thì cô lại lọt lưới đám háo sắc mãnh liệt này!!! Có ai cứu giúp Lạc Mẫn Doanh cô không??? Muốn khóc quá đi!!!"
" Nè!! Nè!!! Nè!!! Lãnh Tịnh Y bà làm cái gì vậy hả??? Bà làm Mẫn Doanh sợ rồi kìa, mau buông tay ra, đi về trả chỗ lại cho tòi mau!!!"
Nhạc San San bực bội quát lên, cái bà Lãnh Tịnh Y này thật là quá đáng. Đã có Vân Ngạo Mai mỹ nhân rồi, giờ trông thấy Lạc đại mỹ nhân còn muốn tranh giành với cô, thiệt là muốn đánh đòn mà!!
" Hứ!!! Bà đây không về!!! Bà đây chỉ muốn ngồi với Lạc mỹ nhân thôi. Còn Nhạc San San tự xử, đừng có cản trở bà với mỹ nữ trao đổi tình cảm. Không thì bà sẽ mần thịt cả Nhạc San San mi luôn đó!!!"
Ôm khư khư Lạc Mẫn Doanh, Lãnh Tịnh Y làm vẻ trời không sợ đất không sợ, ngang ngược chiếm lấy Lạc Mẫn Doanh một cách bá đạo ra lệnh cho Nhạc San San.
" Hay lắm. Lãnh Tịnh Y bà giỏi lắm. Tôi gọi điện báo cho Vân Khả Nhu biết bà dám sau lưng cô ấy, đi tán tỉnh người khác nè. Xem thử coi ai đẹp mặc hơn ai biết liền à!! Há há!!!"
Cười một cách đầy nham nhở, Nhạc San San rút trong túi ra chiếc điện thoại, bấm số chuẩn bị gọi cho Vân Khả Nhu thì ... ... ....
Lãnh Tịnh Y nhanh chóng giật lấy, bực mình trả lời:
" Hừ!!! Từ từ trả chỗ thôi mà làm gì dữ vậy má!!! Nhớ đó!! Coi chừng bà nhá!! Lạc đại mỹ nhân bữa nay tạm thời chúng ta dừng lại ở đây, khi khác có cơ hội ta lại tiếp tục!!!"
Lãnh Tịnh Y vẫn không quên đưa mắt đá lông nheo với Lạc Mẫn Doanh rồi mới hầm hực trả chỗ cho Nhạc San San.
Vui mừng khi chiếm lại được chỗ ngồi kế bén mỹ nữ, Nhạc San San hí hửng nói chuyện với Lạc Mẫn Doanh.
" Mẫn Doanh à, bạn đừng có sợ nha. Cái cô bạn Lãnh Tịnh Y kia, tuy có háo sắc đôi chút nhưng tốt bụng lắm!!!"
" Á!!! Không sao!!! Nhưng Vân Khả Nhu là ai vậy?? Sao cô bạn kia, nghe thấy tên Vân Khả Nhu lại ngoan ngoãn nghe lời San San vậy???"
Lạc Mẫn Doanh tò mò, thắc mắc.
" À!!! Vân Khả Nhu là một trong tứ đại hoa đán của học viện đó. Mọi người trong học viện thì thường gọi Khả Nhu là Vân Ngạo Mai vì bạn đó được sinh viên trong học viện bầu là Ngạo Mai hoa đán. Bạn không biết hả Mẫn Doanh???"
" Ách!! Trước đây mình gặp tai nạn phải nhập viện một thời gian dài, mình bị mất trí nhớ. Nên một số chuyện mình cũng không rõ, đều phải nhờ Tề ca ca, gia gia và ba ba nhắc nhở mình mới biết!!"
Để làm tăng thêm độ tin cậy, Lạc Mẫn Doanh thoáng chốc u buồn, mang theo tia tự trách cùng khó xử trả lời Nhạc San San.
" Ôi!!! Vì xin lỗi bạn đừng có buồn nha!! Mình không cố ý đâu!! Không sao, bây giờ có mình rồi, chuyện gì bạn không rõ cứ hỏi mình là được!!"
" Còn mình nữa, sau này Lãnh Tịnh Y mình sẽ bảo kê cho bạn, ai dám nói xấu, ức hiếp bạn, yên tâm mình sẽ đánh cho họ răng rơi đầy đất luôn, há há!!"
Từ kế bên Nhạc San San, Lãnh Tịnh Y cũng nhanh chóng đâm ban vài chữ.
" Cảm ơn bạn Tịnh Y cùng San San. Mình có thể gọi hai bạn như vậy hay không???"
" Dĩ nhiên là được, Lạc mỹ nhân à, bạn muốn gọi Lãnh Tịnh Y mình ra sao cũng được hết á!!!"
" Tịnh Y bạn gọi mình Mẫn Doanh hay Doanh Doanh thôi. Đừng kêu Lạc mỹ nhân nghe kì lạ sao đó!!!"
" Ok, nếu mỹ nhân muốn như vậy thì mình gọi bạn là Doanh Doanh nhá!! Doanh Doanh yêu dấu *trái tym*"
" Nè!! Lãnh Tịnh Y bà có thôi tán tỉnh người khác không á, lát nữa tui mách Khả Nhu cho coi!!"
" Giỏi lắm, San San bà coi chừng tui à. Cứ đem baby nhà tui ra mà hù doạ tui, bà hay lắm!!"
Xoay mặt đi nơi khác, Lãnh Tịnh Y thật muốn cầm dao bâm thây cái cô ả đang ngồi kế bên mình. Lúc nào cũng dậy, luôn luôn lấy baby nhà cô ra hù doạ cô hoài.
" San San nè!! Vân Khả Nhu kia với Lãnh Tịnh Y làm quan hệ sao vậy?? Hai người là gì mà sao Tịnh Y kêu cô nàng kia là baby nhà mình???"
" Hìhì!!! Vân Khả Nhu là người yêu của Lãnh Tịnh Y đó đó. Hai người họ là bách hợp tình luyến á, chuyện này cả trường ai cũng biết. Trước đây, khi thông tin hai người bọn họ yêu nhau, đã tạo nên cơn sóng dữ của dư luận trong học viện á. Mà cũng lui dần thôi ai bảo họ quá đẹp đôi chi!!"
" Vậy tứ đại hoa đán là gồm những ai?? Mình chỉ biết có Giang Mộ Tuyết và Vân Khả Nhu người San San vừa kể á!!"
" Từ từ, yên tâm mình sẽ nói rõ ràng cho bạn mọi thông tin mình biết.
Nè nhá, Giang Mộ Tuyết cô ta là người mà nam sinh viên trong học viện yêu thích nhất, mỹ nhân trong tim bọn họ nên được mọi người đưa cho danh hiệu là Mẫu Đơn hoa đán, còn được gọi là Giang Mẫu Đơn, Giang gia đại tiểu thư. Nhưng mình thì không thích cô ta chút nào, cảm giác cô ta quá giả tạo, cùng trơ trẽn sao sao á. Hiện tại cô ta đang là sinh viên năm nhất khoa diễn xuất cùng khoa trước đây của Mẫn Doanh đó.
Kế đến xếp thứ ai là vị Tô Thanh Trúc hoa đán, Tô gia nhị tiểu thư. Tên thật của cô ta là Tô Thi Thi, nhan sắc thì khỏi bàn, cũng là một vị mĩ nhân như ngọc, khí chất thanh cao. Cô nàng khá trầm tính, ít tiếp xúc với mọi người là sinh viên năm hai của học viện khoa nhạc cụ, chơi đàn violon.
Tiếp đến là Đạm Đài Mị Nhi, tiểu thư của Đạm Đài gia tộc, còn được gọi là Mị Hồng Liên hoa đán. Cô nàng này tính cách kiêu ngạo y như một con khổng tước cũng là bạn thân của Giang Mộ Tuyết, đứng là vật hợp theo loài, một con giả tạo, một con chảnh choẹ chơi với nhau là quá ăn ý đi. Hiện đang là sinh viên năm hai khoa diễn xuất, đàn chị trước đây cùng khoa với Mẫn Doanh nữa đó.
Cuối cùng là Vân Ngạo Mai hoa đán, tên thật là Vân Khả Nhu, Vân tiểu thư con gái út của Vân thị. Cô nàng này khá hiền dịu, luôn luôn nở nụ cười với mọi người nhưng cực kì khó gần, xa cách. Haizzz, cũng là Lãnh Tịnh Y kia cao tay, mới cưa đổ cô ta. Hiện tại ẻm là sinh viên năm nhất của khoa Thiết Kế tại học viện mình, chuyên ngàng trang sức đó.
Nhưng tóm lại theo mình thì giờ tứ đại hoa đán kia cũng nên thay đổi rồi. Phải trở thành tứ đại hoa đán cộng thêm đại hoa vương nữa mới đúng. Và dĩ nhiên Lạc Mẫn Doanh, Lạc đại tuyệt sắc mỹ nhân bạn xứng đáng là hoa vương của học viện Thánh Duy này, so với bất cứ ai hết à!!! Phải không Lãnh Tịnh Y??"
" Không phải khen chứ thật sự, Lạc Mẫn Doanh à, bạn quá là xinh đẹp đó. Không có từ ngữ nào có thể miêu tả nhan sắc của bạn, ngoài từ mỹ ra đó. Thiệt là ganh tỵ với sắc đẹp của bạn mà. Sao ba mẹ của bạn lại khéo sanh bạn vậy trời!! Chẳng bù cho mình, thanh tú mà thôi!!"
Lãnh Tịnh Y lại bắt đầu diễn trò hề, làm Nhạc San San cùng Lạc Mẫn Doanh cũng bật cười lên.
" Hì hì, chắc tại ba mẹ mình khéo sanh như bạn nói!!" Lạc Mẫn Doanh giờ cũng chỉ biết cười trừ.
Nhạc San San nhìn Lạc Mẫn Doanh một cách thâm ý, làm Lạc Mẫn Doanh cũng phải run mình.
" Tứ đại hoa đán hay sao??? Giang Mẫu Đơn cùng Mị Hồng Liên á!!! Hừ giờ tui đến đây. Xem nổi hai cô còn là hoa đán mọi người sùng bái nữa hay không??? Lạc Mẫn Doanh tôi quyết phải giẫm đạp lên hai người các cô tất cả về mọi mặt.
Giang Mộ Tuyết, Đạm Đài Mị Nhi, các cô chờ đó, ngày dài u tối của các cô cũng sắp bắt đầu rồi. Cứ từ từ mà hưởng thụ đi nhá!! "
Âm thầm suy nghĩ trong đầu, Lạc Mẫn Doanh bắt đầu kế hoạch đạm chết nam chính lẫn nữ chính của mình!!!
•••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
~~ Game star