~~ Cuối cùng mình cũng quay trở lại, và nghĩ ra chap mới nên viết làm sao!! Mọi người xem truyện vui vẻ nhé !! Cảm ơn mn đã luôn theo dõi, tiếp theo sau hằng tuần mình sẽ ra chap điều đặng ~~
•••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
Mặc dù bên ngoài đang sóng to bão táp, phong vũ mịt mù như thế nào ... thì bên trong căn phòng kia ... Lạc Mẫn Doanh lại yên lành nằm ngủ một cách ngọt ngào, ngây ngô không hề hay biết điều gì !!
Mưa vẫn cứ rơi như vũ bão bên ngoài kia và gió vẫn cứ cuồng cuộn thổi qua một đêm thì khi ánh nắng mặt trời của ngày mới vừa chiễu sáng lên, thì mọi thứ lại trở về như cũ. Cứ như hôm qua chẳng có chuyện gì xảy ra vậy !!
Xoa xoa đầu mình đang nhức như búa bổ, Lạc Mẫn Doanh từ từ mở mắt ra.
" Quái !! Tại sao lại đau như thế này cơ chứ, làm sao vậy nè?? Đau quá !!"
A
~ A ~~ A ~
Chuyện ... chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy ??
Chớp mắt nhìn thấy chính mình đang nằm trong căn phòng xa lạ, đầy xa hoa Lạc Mẫn Doanh bỗng ngốc lăn ra. Thẩn thờ nhìn mọi thứ đang sững sờ trước mắt mình, cô cứ thế há hốc mồm mà ngu ngơ.
Cảm giác đau đớn từ phía sau gáy lại truyền lên, kéo Lạc Mẫn Doanh quay về với hiện thực trước mắt.
Chuyện gì đang xảy ra với cô vậy?? Không phải hôm qua cô đang nằm tại phòng mình sao?? Rồi vì khó ngủ, cô lại lếch thân xuống lầu, sau đó là đụng đến tên điên Thượng Quan Thần kia. Cải nhau với hắn xong thì ... thì ... bỗng trước mắt tối đen, bóng tối chìm vào trong đầu, hình như có ai đã đánh cô gấc đi thì phải!!
" Mẹ nó chứ!! Dám đánh cả bà đây, để bà nắm được, bà đập cho nó nhừ xương!! Ai da~~ đau quá !!"
Đôi mắt xinh đẹp đang che kín từng tia lửa giận, lại bỗng chốc nổi lên hơi nước. Tên đó thiệt là chết bầm, có cần đánh đau vậy không chứ!!!
Cạch!! Tiếng cửa phòng mở ra, từng bước từng tiếng bước chân vang vọng vào tai Lạc Mẫn Doanh. Cô đưa đôi mắt đầy vẻ mờ mịt, khó chịu nhìn về phía người đang bước đến đây.
Từng chút, từng chút một hình dáng người nam nhân cao lớn, tuấn lãng dần dần xuất hiện rõ ràng trước mắt cô.
Bụp !!! Tiếng nện mạnh vang lên, tiếng xoãng ~~ sự vỡ vụn của đồ vật cũng phát nên thanh âm. Không chờ không khí yên tĩnh xuống, tiếng la giận dữ của ai đó lại vang vọng khắp phòng.
" Má nó, Đạm Đài Tịch Ly, tên khốn nhà anh. Anh dám bắt cóc bà à!! Bà đập chết nên khốn nạn anh đây!"
So với sự giận dữ, bạo lực bưa hãn của Lạc Mẫn Doanh, thì có vẻ Đạm Đài Tịch Ly khá bình tĩnh, trong đôi mắt nhếch lên đầy câu hồn kia của anh ta, còn hiện lên tia cười mỏng manh, như có như không.
Quả đúng vậy, chính anh là kẻ chủ mưu sai người đưa Lạc Mẫn Doanh đến đây. Qua bao nhiêu ngày suy nghĩ trăn trở, thì anh đã chọn phương pháp có vẻ u tối, bạo ngược này với cô.
Anh thật sự không còn cách nào khác, so với những tên nam nhân đáng chết kia, thì anh xuất hiện trước Lạc Mẫn Doanh với toàn hình ảnh u ám, độc ác.
Không thể thừa nhận, chính anh cũng cảm thấy con người mình cũng quá hung ác, tàn bạo. Nhưng đó thì sao chứ, chỉ cần anh bây giờ Lạc Mẫn Doanh của anh nằm trọn trong vòng tay của mình Đạm Đài Tịch Ly anh thôi.
Thì cho dù anh có dùng cách đê hèn, hèn hạ như bắt nhốt cô trong thế giới của anh, dù cô sẽ đau đớn, khó chịu thậm chí thù hận anh đến tận xương tủy. Anh cũng không sợ. Có lẽ người khác thấy anh tâm ngoan độc, đối đãi nhẫn tâm với mình yêu tàn nhẫn.
Nhưng ... Anh không còn cách nào khác. Từ đầu, Mẫn Doanh đã thật sự chán ghét, thù hận anh. Chính bản thân anh đã làm tổn thương cô so với bất cứ ai cũng quá nặng nề. Giờ đây, dù anh có nói gì hay làm gì thì cô cũng chẳng thèm bố thí chút ánh mắt nào cho anh. Thì làm sao mà anh có thể lại gần, cùng với bồi thường cho cô đây.
Chỉ còn cách, cột chặt cô lại với bản thân Đạm Đài Tịch Ly anh, để anh lúc nào cũng thời thời khắc khắc ở bên cô, từ từ dung nhập vào cuộc sống của cô, để cô thói quen anh luôn bên cạnh. Cho dù phải đón nhận sự câm hận từ cô, anh cũng cam nguyện mà làm. Vì cô, dù bất cứ việc hèn hạ nào, Đạm Đài Tịch Ly anh cũng dám.
--------------------------------------------------------
Tạm thời cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của Đạm Đài Tịch Ly, phía bên này Lạc Mẫn Doanh sau khi điên cuồng đấm đá tên thối tha mình đồng da sắt đang ngoan ngoãn đứng yên như tượng đá cho cô đánh.
Phát tiết hết cơn bực bội của mình, ngồi bệt xuống mặt đất Lạc Mẫn Doanh không thèm để ý hình tượng miệng mở to thở hồng hộc, bàn tay thì vẫy vẫy như muốn giảm bớt cơn nóng nực của bản thân.
Tên chết bầm kia, đúng là thứ điên mà. Không có việc gì làm tự nhiên lên cơn bắt cô nhốt vô đây, rồi lại mặt đần độn ra đứng yên như bao cát cho cô luyện công nữa. Đúng là, bạn không thể cắn lại chó điên và cũng không bao giờ cư xử bình thường được với thú hoang đang lên cơn mà!!
Đạp mạnh chân mình vào tên hâm đang bay vút tâm hồn trên phía không trung kia, Lạc Mẫn Doanh hầm hực nói:
" Đồ điên, cuối cùng thì anh muốn gì ở tôi đây hả?? Tôi là tôi không có dư thời gian đâu mà ngồi ở đây, nổi cơn điên với anh đâu đó, tôi còn bận nhiều việc lắm à!!!"
Nhìn về phía người con gái xinh đẹp đang nóng giận, quát tháo mình kia, Đạm Đài Tịch Ly bây giờ lại cảm thấy không hề khó chịu hay chán ghét giống như trước kia nữa mà trong lòng, từ tia vui vẻ, thú vị lại hiện dần dần lên. Có lẽ lúc này đây, Mẫn Doanh không biết cô có bao nhiêu đáng yêu đâu nhỉ?
Cười đến ngu đầu, Đạm Đài Tịch Ly bỗng nhào tới ôm chầm đến Lạc Mẫn Doanh, cúi đầu ấn xuống đôi môi hồng đào đang căn mọng mời gọi thưởng thức kia.
Mở to đôi mắt, Lạc Mẫn Doanh ngu muội ngơ ngẩn nhìn tên khốn kiếp nào đó đang tàn phá đôi môi nhỏ bé của mình, liếm mút ra sức kia. Trong đầu cô giờ này là một mảnh trắng mênh mông không bờ bến, trời ơi !!
Có ai đến nói cho cô biết hay không?? Cô đang bị làm sao vậy?? Mà cái tên Đạm Đài đáng ghét kia, không phải thấu hận cô tận xương tủy bây giờ ... bây ... giờ .. lại ... đang ... hôn cô!! Đúng !! Tên thú hoang kia đang chiếm tiện nghi của cô.
Bốp!!
Đạm Đài Tịch Ly ngu ngơ bừng tỉnh lại trong cơn say mê ngọt ngào từ đôi môi thơm hương của ai kia, nhìn thấy Lạc Mẫn Doanh bên này, cô đang dùng tay của mình ra sức lau chùi đôi môi của mình một cách ghét bỏ.
Đúng!! Cô chính là ghét bỏ cùng anh hôn môi sao?? Con thú hoang bị giam cầm trong người Đạm Đài Tịch Ly điên cuồng nổi dậy. Cô dám chán ghét cùng anh thân mật, cô càng không muốn anh càng muốn làm cô phải tự hưởng thụ, tự nguyện theo anh.
Nói là làm , Đạm Đài Tịch Ly mạnh mẽ đè xuống Lạc Mẫn Doanh một lần nữa. Điên cuồng mà hôn lên đôi môi kia, từng tiếng bú mút chậc ... chậc ...
Đầu lưỡi triền miên giao nhau, luân phiên tàn phá khuôn miệng thơm tho kia, Đạm Đài Tịch Ly cảm thấy vẫn không đủ làm giảm cơn khát từ bản thân mình. Không hề quan tâm Lạc Mẫn Doanh đang ra sức đánh đá vào người mình, Đạm Đài Tịch Ly điên cuồng đòi hỏi, bàn tay của anh cũng bắt đầu vuốt ve thân thể của Lạc Mẫn Doanh.
Chạm đến đôi gò bồng đào căn tròn, mềm mại kia, bóp mạnh vào cảm giác thật thích thú, không làm mình thất vọng, Đạm Đài Tịch Ly tay cách áo ngủ Mẫn Doanh xoa bóp, nhào nặn tuỳ thích, đến vui vẻ.
Cảm thấy ngực mình truyền đến từng trận đau nhức, tê liệt. Tên thú hoang kia đang tàn sát bừa bãi ngực mình thích thú kia, Lạc Mẫn Doanh quất ức cắn mạnh vào môi tên khốn kia. Mùi tanh của máu bắt đầu chảy ra, hoà tan cùng từng tơ chỉ bạc chảy xuống miệng Lạc Mẫn Doanh, nhưng Đạm Đài Tịch Ly vẫn như bị thôi miên điên cuồng cướp đoạt.
Cảm thấy cơ thể vật gì đó đang sưng cứng, đứng thẳng muốn bay vút ra bên ngồi, vậy mà người nằm dưới người anh vẫn cứ lui tới cúi lại, chà xát vào làm toàn bộ mạch máu cùng tia lí trí còn xót lại của Đạm Đài Tịch Ly phút chốc tan biến.
Anh vươn tay kéo mạnh chiếc cà vạt của mình ra, dùng sức nắm lấy đôi tay trắng nõn búp măng của Mẫn Doanh, cột lại. Điên cuồng xé rách chiếc đầm ngủ của cô ra. Ngay lập tức, cơ thể xinh đẹp từng đường cong nóng bỏng hoàn mỹ của người anh yêu hiện rõ ràng trước mắt anh!!
" Tên cầm thú Đạm Đài Tịch Ly, anh buông tay ra cho tôi. Tôi cấm anh, không được chạm vào người tôi!! Không được dùng tay bẩn của anh, làm ô uế thân thể của tôi!! Không được!!"
La hét lên, Lạc Mẫn Doanh mang vẻ hoang mang, lo sợ hét toát lên. Giờ đây cô thật sự sợ hãi, nếu giờ cô còn không biết hắn muốn làm gì với mình, thì cô cũng nên tìm sợi mì thắc cổ chết cho rồi, tên điên này hắn muốn cường bạo cô. Trời ơi!! Có ai đến cứu cô không?? Cô bị cường bạo đó...
Cho dù ... cho ... dù ... trước kia, cái .. lần đầu tiên kia của cô, cô một mình chơi 3P nhưng... nhưng ... đó ... là cô bị hạ thuốc ... nên ... điên cuồng ham muốn ... Mà giờ đây, cô hoàn toàn tỉnh táo, là tỉnh táo đó. Cho nên, không được, cô tuyệt đối không cho tên kia, xâm phạm thân thể cô.
Dù biết mình không phải là kiểu thánh nữ muốn lập đền thờ, nhưng dù quan hệ cũng phải bên tình ta nguyện chứ không phải cưỡng ép như thế này!!!
" Tôi nói anh thả tôi ra. Đạm Đài Tịch Ly, anh nghe không hả??? Không được chạm vào tôi !!!"
" Tại sao??? Tại sao chứ?? Những tên kia chạm vào được em, mà anh thì không?? Chúng ta bên nhau từ nhỏ đến lớn mà!!! Tại sao họ thì được, anh lại không???"
Câm hận, Đạm Đài Tịch Ly hét lên, giận dữ không thèm để ý, ra sức cầm dương vật thúc mạnh vào tiểu huyệt đỏ tươi đang đóng mở tràn trề dâm thuỷ ra. Vừa bước vào, từng trận ấm nóng, hút chặt, bao bọc lấy phân thân của anh gắt gao siết chặt. Suýt chút nữa, Đạm Đài Tịch Ly muốn bắn ra.
Hừ mạnh một tiếng!! Thật chặt mà, muốn cắn đứt hắn luôn hay sao mà cắn chặt vậy. Ra sức nhịn bắn ra, Đạm Đài Tịch Ly khó chịu đến toàn thân đầy mồ hôi, điên cuồng từng đợt đâm vào rút ra mãnh liệt, dương vật thô to, cứng rắn ra vào càng lúc càng hăng say.
Tao huyệt !! Thật là danh khí mà, lúc vào thì khó khăn, cực nhọc nhưng khi rút ra lại mang đến từng trận khoái sảng đến chết người.
" Đau nhẹ!! Khốn kiếp, muốn giết người à, cầm thú buông tha ~~ a~~ chết mất ... ư ~~ ưm ... dừng ~~ a .. ngừng
ưm
chậm chút
"
" Khốn kiếp, anh nghe tôi nói không ~~ ưm ~~ a ~~ từ ~~ từ
á !!!"
Trong căn phòng tuyệt đẹp, một đôi nam nữ đang ra sức cuốn quýt lấy những tiếng hít thở dồn dập, từng trận rên rỉ nỉ non, la mắng cùng tiếng phách ~~ phách ~~ bạch ~~ bạch ~~ luân phiên vang vọng trong phòng, mùi vị hoan ái, sự dâm mỹ hoà quyện làm người ta cảm thấy khó thở, cơ thể nóng hừng hực lên!!
---------------------------------------------------------
Bên kia trong một khách sạn 5 sao, ngay trong căn phòng xinh đẹp sang trọng nơi này cũng đang diễn ra từng trận dồn dập, thanh âm hăng hái làm tình, kịch liệt không kém bên kia.
Giang Mộ Tuyết cảm thấy thật sảng muốn chết mà, hừ Thượng Quan Thần anh muốn trốn tránh tôi á, làm gì mà dễ dàng như vậy. Bây giờ anh cũng không phải ngoan ngoãn ra vào trong thân thể của Giang Mộ Tuyết tôi à!
Muốn thoát khỏi Giang Mộ Tuyết này, đâu có dễ. Cười điên cuồng hưng phấn, Giang Mộ Tuyết thích ý hăng say uốn éo người, mở rộng hết cỡ chân mình ra, đôi tay ôm chặt đầu tên nam nhân trước mặt cô, ra sức đè đầu anh ta xuống, hung hăng ưỡn ngực của mình lên cho tên nam nhân kia thoải mái cắn ngậm, nhào nặn không ra hình thú.
Miệng cô không ngừng rên rỉ, không ngừng chảy từng tia chỉ bạc, dâm mỹ vô cùng.
" Ư
ưm
~ đúng ... Thần
ư
mạnh nữa
nhanh nữa
em muốn tới
a
nhanh ... nhanh
cho
em
~ aaaaaaa
~"
Mạnh mẽ đưa vào rút ra, đâm mạnh thật sâu vào tử cung tên nam nhân như muốn xuyên chết con ả dâm đãng đang rên rỉ tao hoá dưới thân mình.
" Hừ!!!" Phụt từng dòng bạch trọc bắn mạnh vào bên trong thân thể của Giang Mộ Tuyết, cô lại ra sức sáp chặt lại, cứ như muốn nuốt sạch không cho nó có cơ hội chảy ra.
" Há miệng ra !!" Tiếng ra lệnh trang nghiêm vang lên. Giang Mộ Tuyết mơ hồ mở miệng mình ra, ngay sau đó một thứ thô to cực nóng xông thẳng vào miệng cô, mang theo một cỗ mùi tanh tưởi, hương vị nam tính ập vào mặt cô.
" Ra sức ăn nó. Hầu hạ nó thật tốt!! Nhanh!!" Giọng nói mạnh mẽ không tình cảm kia lại vang lên, kèm theo tia trào phúng không kiềm chế được.
Giang Mộ Tuyết nhanh chóng, mở miệng liếm láp, ra sức bú mút, đâm thọc vào. Côn vật đâm thọc vào tận cuống họng cô, dù khó chịu muốn phun ra nhưng Giang Mộ Tuyết thầm nghĩ, đây là Thượng Quan Thần chỉ cần phát sinh quan hệ với anh ta, cô đã chuẩn bị máy quay trong phòng.
Ngày mai, cũng sẽ có phóng viên chờ trước khách sạn, chụp được hình ảnh hai người từ khách sạn ra, thì cô chắc chắn sẽ nổi tiếng, mà tên Thượng Quan Thần này nữa không thể nào bỏ được cô. Đến đó, anh không ngoan ngoãn nằm dưới váy Giang Mộ Tuyết cô hay sao!!
Nghĩ đến đây, cô lại vui vẻ không thôi nhanh chóng kết hợp theo từng chuyện đòi hỏi biến thái mà tên nam nhân trước mặt đưa ra cho mình.
Lạc Mẫn Doanh, hừ mày chờ xem. Không phải mày yêu thích Thượng Quan Thần lắm à, hắn bây giờ không phải đang nằm trên thân Giang Mộ Tuyết tao, làm tình hăng say với tao hay sao.
Mày nghĩ mày là ai. Dám cùng tao thưởng nam nhân, tao sẽ cho mày biết thế nào là nhục nhã, ngu ngốc. Bây giờ là Thượng Quan Thần sau đó sẽ là Tư Đồ Thanh Vũ, Đạm Đài Tịch Ly. Hahahahhahahh .... Mày không thấy nam nhân, ai mà không cam nguyện quỳ gối trước tao huyệt danh khí ngút trời của tao chưa !!!
Ảo tưởng tươi đẹp trong lòng, Giang Mộ Tuyết lại không hề hay biết ngay sau hôm nay, tháng ngày tâm tối của cô sẽ ùm ùm kéo đến, đè chết cô không hề mang theo tiếng động. Mà phía bên kia, đang chìm đắm trong hương vị ngọt ngào khi chiếm đoạt được người mình yêu, Đạm Đài Tịch Ly giơ miệng cười. Nhấn cái hôn mạnh vào môi Lạc Mẫn Doanh, sau đó lại đói khát đòi hỏi.
---------------------------------------------------
Ngồi trước màn hình máy tính, Doãn Hàn cùng Lãnh Hạo Nhiên xem trực tiếp phim AV kịch liệt kia, mà một tia suyển khí cũng không có. Mang vẻ khinh miệt, hai người nhìn đối phương nở nụ cười ác ma.
Giang Mộ Tuyết ơi Giang Mộ Tuyết. Cô như vậy mà cũng nghĩ đấu với Mẫn Doanh nhà tôi hay sao. Ngu ngốc, xem chúng tôi có đùa chết cô không!!
Không biết não cô tàn đến cỡ nào mà suy nghĩ tên đang chơi cô kia là Thượng Quan Thần mà rên la, kêu hết mạnh miệng như vậy.
Nhưng cũng phải nói, Doãn Hiên tên kia cũng ghê gớm thiệt, có thể làm ra mặt nạ người giống y như đúc Thượng Quan Thần. Quả là biến thái có thừa, thủ đoạn vô biên.
Còn Thượng Quan Thần, cũng đang cùng Thượng Quan Mặc ngồi xem phim hành động sống động kia mà rùng mình. Quả là hắc ám mà, nhìn tên nam nhân mang khuôn mặt giống mình y đúc đang ra vào mãnh liệt trong thân thể Giang Mộ Tuyết, Thượng Quan Thần không thể kiềm chế được cơn khó chịu từ cổ họng.
Chạy như bay vào nhà tắm, nôn mửa ra tất cả những thứ trong dạ dày mình.
" Đáng chết, tởm thật!! "
Nhìn Thượng Quan Thần như vậy, Thượng Quan Mặc mang theo vài phần bi ai mà nhìn về hướng tên em trai xấu số của mình. Quả thật, nếu là hắn mà nhìn thấy khuôn mặt mình bị người ta dùng làm như vậy, hắn cũng muốn ói chết luôn chứ cũng không kém tên em trai mình đâu. Cũng quá bẩn đi.
Lúc tên Doãn Hiên kia xuất hiện trước mặt bọn hắn, đưa chứng cứ Giang Mộ Tuyết hãm hại Lạc Mẫn Doanh ra. Thì bọn hắn không một chút do dự, đồng ý hỗ trợ tên hắc ám kia trả thù.
Nhưng bọn hắn không thể nào ngờ, tên Doãn Hiên nhìn mặt bán manh, đáng yêu chết người kia lại thâm độc đến tận cùng như vậy. Nghĩ đến cũng rùng mình.
---------------------------------------------------------
Dù đêm nay, số phận của ai kia sắp bị đẩy vào vũng bùn nghiệt ngã thì Trầm Vãn Tu vẫn thầm than khóc thét cho thân phận éo le, đầy ngang trái của mình.
Trời ơi!!! Sau khi Lạc Mẫn Doanh mất tích, tên Lạc Thiên Tề kia phát điên rồi, hắn điên dại tìm kiếm muội muội của mình, thì anh đây cũng thấu hiểu. Cớ sao đã vứt bỏ công ty cho anh quản lý đến mệt sống thiếu chết thì thôi, còn lại vắt chày ra nước lôi đầu Trầm Vãn Tu anh đi kiếm Lạc Mẫn Doanh nữa.
Anh cũng không phải thần thánh, không biết mệt à. Khổ thân anh, yêu đơn phương đã khổ, vì người yêu hi sinh quên mình thì thôi, nay lại còn phải vác cái thân tàn vì muội muội người trong lòng mà lăn lộn mệt sắp xuống mồ.
" Lạc Mẫn Doanh muội muội. Làm ơn thương xót cho thân tàn ma dại, si tình hi sinh quên mình của Trầm Vãn Tu anh, em hãy bình an, nhanh chóng quay về nhà. Làm ơn !!! Thần linh tứ phương bát hướng, nam mô quan thế âm chúa Giêsu, thích ca mâu ni, Ala phù hộ cho em Amen ~"