"Bao nhiêu tiền, một giờ?" Kỷ Hằng nhìn tin nhắn này thì hơi mỉm cười, báo một chữ số có chút cuồng vọng.
Dù sao hiện tại hình như anh cũng không thiếu tiền, số dư trong tài khoản có thể mua mười Diệp Tô mà vẫn còn dư.
Kỷ Hằng vốn không mong sẽ được trả lời nhanh chóng, vậy mà bên kia lập tức hiện lên hộp thoại.
"Thành giao!"
Tiếp theo đó là "Khi nào ông có thời gian?"
Ông?
Kỷ Hằng cầm điện thoại di động dừng một chút.
Người ngốc, tiền nhiều, anh vẫn nên nhận thôi.
Tốc độ trả lời của Kỷ Hằng hơi chậm, có lẽ bên kia cho rằng anh bề bộn nhiều việc, cân nhắc suy nghĩ một lát, ngay sau khi anh gửi thời gian qua, WeChat lập tức nhận được tin chuyển khoản.
"Đây là tiền đặt cọc, ông nhất định phải dành ra thời gian rảnh."
Hình như kiếm tiền, cũng không phải quá khó khăn. Kỷ Hằng lại ứng phó vài câu, sau khi hẹn thời gian xong thì mở Weibo ra lần nữa.
...
Quả nhiên《Dẫn hỏa》nằm trên hot search.
Mấy cái đầu đều là truyền thông và doanh số, nội dung không chỗ nào là không khen ngợi cái tâm của bộ phim, nam nữ diễn viên chính đẹp mắt, nội dung bộ phim chặt chẽ. Bình luận bên dưới cũng đặc biệt nhất trí, đều đang vì《Dẫn hỏa》mà điên cuồng đả call [1].
[1] 疯狂打call: dùng để chỉ hoạt động tiếp ứng của fan dành cho thần tượng hoặc dùng để biểu thị sự ủng hộ và cổ vũ của bạn đối với bất kì người hay sự vật sự việc nào.
"Triệu Tuân San trở về giới truyền hình quả thật là một bước tiến lớn, đôi mắt chọn kịch bản quá cmn độc rồi."
"Tống Minh Mặc đóng vai cảnh sát quá đúng rồi! Đồng phục khống không hold được, trở thành fan ~ "
"Rốt cuộc tên hung thủ ngày hôm qua là ai! Còn phải chờ một tuần, thật là muốn chạy vào đầu biên kịch để xem quá!"
"Hạ Lê thật xinh đẹp nha, trước đây chưa thấy qua, là người mới sao?"
Phía dưới có người trả lời, Kỷ Hằng nhấp vào xem.
"Người đóng Hạ Lê hình như tên là Diệp Tô, lần trước cô ấy được Tống Minh Mặc đắp chiếc áo không trả lại được lên hot search đó nha."
"Hai tập đầu xuất hiện hơi ít, thế nhưng nhìn dáng vẻ có cảm giác diễn xuất cũng không tệ lắm, ôi, ôi, ôi."
"Như lầu một" .
Có người khen Diệp Tô, Kỷ Hằng không khỏi cười theo, hệt như một fan cuồng thần tượng lão làng.
Anh nhấp vào Weibo của Diệp Tô, phát hiện số lượng fan đã từ 230 ngàn lên đến 360 ngàn, đồng thời càng lúc càng tăng. Hiện tại chỉ mới phát sóng hai tập, lại có ít đất diễn mà đã có thể có hiệu quả như vậy, dựa vào khứu giác nhạy bén của một thương nhân, Kỷ Hằng gần như đã ngửi được sự rầm rộ sau này. Truyện được edit và đăng tại lustaveland.com
Diệp Tô không đăng Weibo, hai Weibo gần đây nhất đều là tuyên truyền cho 《Dẫn hỏa》, mới nhất là một ảnh tự sướng hơn hai tháng trước, cô mặc một bộ cổ trang, nhìn gương nhỏ dặm lại lớp trang điểm.
Kỷ Hằng lướt xem bình luận, ưu điểm của việc không nổi tiếng là trong phần bình luận không có ảnh quảng cáo, không đến một trăm bình luận, trong đó có khen cô xinh đẹp, có muốn biết số màu của son môi, còn có... Gọi bà xã?
Đừng tưởng rằng anh không biết bà xã có nghĩa là gì, Kỷ Hằng có chút tức giận, anh nhìn chằm chằm vào nó. Người dùng Weibo có tên là một dãy số zombie tức giận đáp trả đánh giá kia: "Bà xã là tên anh có thể gọi sao?"
Chỉ là khi đó tiểu Kỷ Hằng đơn thuần còn chưa biết sao nữ cũng có thể có một đống fans đuổi theo kêu "ông xã".
...
Hôm nay bầu không khí ở trường quay《Dẫn hỏa》 rất thoải mái, hai tập phim phát sóng tối hôm qua có tiếng vang đặc biệt tốt, khuôn mặt đạo diễn cười thành một đóa hoa, Triệu Tuân San từ trước đến nay khi đóng phim luôn không nói cười tùy tiện lần đầu tiên tán gẫu thêm vài câu với đạo diễn, nhìn màn hình đang phát lại phân cảnh vừa rồi.
"Wow!"
Diệp Tô đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi, cô xem lượng fan của mình xong thì lập tức kinh ngạc hô lên một tiếng nho nhỏ.
Cô vỗ vỗ bắp đùi của Tiếu Vũ đang ngồi bên cạnh.
"Trời ơi, có phải Trần Dương mua fans cho mình không ta."
Một đêm nhiều thêm mười mấy vạn, hù chết người nha.
"Mình thử hỏi giúp cậu." Tiếu Vũ nhanh chóng gửi WeChat hỏi Trần Dương.
Trần Dương cũng nhanh chóng trả lời WeChat cho Tiếu Vũ: "Không dư tiền."
Diệp Tô ôm điện thoại che trước ngực: "Có phải vậy không, có phải thật vậy hay không? Trời ạ, mình không muốn lướt lại lần nữa lại không có đâu."
"Là thật," Tiếu Vũ giơ điện thoại lên trước mặt Diệp Tô, trên màn hình điện thoại là trang chính Weibo của Diệp Tô, số fan là 378000.
Đột nhiên Diệp Tô có cảm giác bốc lửa, kích động lướt các bình luận đang không ngừng hiện lên.
Tấm ảnh lần trước cô đăng lên được tăng bình luận nhiều nhất, Diệp Tô toe toét xem từng cái một, trả lời lại bằng một biểu tượng cảm xúc, nhân tiện cũng bình luận số màu của son môi.
Đột nhiên cô lật tới một cái bình luận, có người gọi cô "Bà xã" ?
Cái quỷ gì vậy? Diệp Tô cầm cái đánh giá kia đi hỏi Tiếu Vũ.
"Bọn họ gọi cậu là bà xã nghĩa là thích cậu đó Tô Tô đần, cậu không thấy tất cả mấy vạn bình luận trong Weibo của Tống Minh Mặc đều gọi ông xã sao?"
Tương tự như, fan gọi sao nam là ông xã, bây giờ trong phần bình luận của sao nữ là cô có người gọi bà xã, hình như, đây là chuyện tốt.
Diệp Tô vô cùng phấn khởi chuẩn bị trả lời bình luận "bà xã" kia, lại đột nhiên phát hiện phía dưới đã có một trả lời.
Tên là một chuỗi chữ số, hình cái đầu của hệ thống, một tài khoản zombie điển hình.
Tài khoản zombie trả lời: "Bà xã là tên anh có thể gọi sao?"
Fan của tôi gọi bà xã hay không liên quan gì tới một zombie anh?! Hiện giờ Diệp Tô khó khăn lắm mới cảm nhận được sự quan tâm của fan, cô nhất định không dễ dàng tha cho người bắt nạt vị fan kia của mình, trả lời lại: "Không gọi tôi thì gọi bạn sao? Tiểu zombie." Thuận tay tặng thêm một biểu cảm đùa giỡn.
Weibo Kỷ Hằng leng keng nhận được trả lời, anh mở ra xem, fuck.
Diệp Tô cảm giác cái biểu tượng đùa giỡn của mình vô cùng đúng chỗ, tiếp tục lướt bình luận, cười phơi phới.
Sáng nay cô không có cảnh quay, chờ Triệu Tuân San quay xong hết mới đến lượt cô và Tống Minh Mặc.
Diệp Tô đã sớm thuộc lòng kịch bản hôm nay, vui vẻ lướt Weibo, có người vỗ vai cũng không chú ý.
"Tô Tô, Tô Tô."
Tiếu Vũ tăng lực tay mới kéo được thiếu nữ Tô nghiện lướt web ra khỏi điện thoại.
"Làm gì vậy." Diệp Tô đặt điện thoại xuống, xoa xoa bả vai của mình: "Đau chết luôn."
"Có người tìm cậu."
"Ai vậy?" Diệp Tô tức giận hỏi.
"Tôi."
Diệp Tô ngẩng đầu, Tống Minh Mặc từ trên cao nhìn xuống cô, khóe miệng nhếch lên, có chút nghiền ngẫm.
"Có chuyện gì không?" Diệp Tô đứng lên khỏi ghế.
Tâm tình không yên, không ngờ tên Tống Minh Mặc tính tình thúi hoắc này lại chủ động tới tìm cô? Trên căn bản là có một phần xác suất giống như Kỷ Hằng quỳ trước cô hát khúc《Chinh phục》 , nhưng mà, xác suất nhỏ không có nghĩa là không có xác suất. Truyện được edit và đăng tại lustaveland.com
Tống Minh Mặc vỗ vỗ tập kịch bản màu trắng trên tay: "Tôi tới tìm em để khớp kịch bản."
"Tôi?!" Diệp Tô chỉ mình.
Một ngày trước cô chủ động đi tìm anh ta khớp kịch bản, không phải anh ta còn châm chọc khiêu khích đuổi cô ra ngoài sao?
Diệp Tô không muốn diễn, càng không muốn để ý đến Tống Minh Mặc, bình thường hai người đóng chung cũng chỉ trao đổi vụn vặt.
Cô vừa muốn từ chối thì Tống Minh Mặc đã mở miệng trước: "Đừng nói với tôi là em không rảnh, vừa nãy còn đang lướt Weibo, nếu không tôi không ngại trao đổi với đạo diễn một chút về việc em dùng điện thoại trên phim trường, để hai người gặp nhau."
Trán Diệp Tô đen lại: "Đúng không." Cô mở kịch bản ra.
"Ở chỗ này nhiều người quá ồn, em theo tôi qua đây." Tống Minh Mặc nắm tay Diệp Tô kéo ra ngoài.
"Ôi ôi ôi." Diệp Tô kêu lên, Tiếu Vũ lại nắm nắm tay làm ra một cử chỉ cổ cũ cô.
Móa, khi Diệp Tô dừng lại thì nhận ra mình bị dẫn tới phòng trang điểm, bây giờ không phải là thời gian trang điểm buổi sáng, trong phòng chỉ còn một nhân viên trang điểm duy nhất đã tự giác lui ra ngoài khi thấy hai người bọn họ đi vào, còn cẩn thận đóng cửa cho bọn họ.
"Chạy tới đây để khớp kịch bản? !" Diệp Tô nhíu mày trừng Tống Minh Mặc, xoa xoa cổ tay bị anh ta bóp đau.
Tống Minh Mặc nhìn cô, như là đưa ra một quyết định quan trọng, anh hít sâu một hơi, đột nhiên dồn cô vào góc, hai tay chống lên tường như tạo thành một bức tường.
"Cô gái, tôi có một chuyện muốn thổ lộ với em."