Đầu Bếp Xuyên Về Cổ Đại Làm Giàu Ký


Bàn Nha mang bệnh, thật sự là tức giận, ban ngày nàng bận rộn bán hàng, ban đêm lại nấu ăn ngon cho Trương Nhị, phục vụ đồ ăn thức uống cho người cha trên danh nghĩa này, miễn cho người một nhà náo quá căng thẳng.

Thời gian này Trương Nhị đã an phận hơn một chút, nói chuyện với Bàn Nha cũng khách khí hơn, Bàn Nha vốn cho rằng Trương Nhị trở nên thành thật , nhưng ai ngờ lại là Bạch Nhãn Lang, Vừa thấy Bàn Nha bệnh, liền chạy đến đoạt bạc, thật sự là đáng ghét đến cực điểm!

Vương Bá và Trương đại tẩu cũng đồng dạng, nhìn không vừa mắt Trương Nhị
Trương đại tẩu ai một tiếng, tiếc hận nói: : “Bàn Nha tội nghiệp, nương không có ở nhà, không xuống giường được, phải có người chiếu cố ngươi.

Ngươi yên tâm, Từ nay về sau ta sẽ chiếu cố cho ngươi, không vì bạc, ta cũng là làm mẹ nên không muốn con của người khác phải chịu oan ức."

Bàn Nha cảm thấy mũi chua xót nói: "Cảm ơn Đại tẩu, ta sẽ ghi nhớ ân tình này.

Sau này Bàn Nha ta phát đạt, nhất định sẽ không quên ân tình của đại tẩu."

Vương Bá thở dài, đặt năm văn tiền lên chăn Bàn Nha rồi nói: “Nha đầu ngươi yên tâm, ta sẽ kê thuốc tốt cho ngươi , coi như ta cho mượn, chờ ngươi khỏe lại thì trả lại cho ta."

Vương Bá chẩn bệnh xong liền đi, Trương đại tẩu đi cùng Vương Bá về tiệm thuốc lấy thuốc sau đó về nhà Bàn Nha sắc thuốc nấu cơm cho nàng.

Đợi Bàn nha ăn cơm ,uống thuốc xong nằm ngủ, nàng ấy mới đi về nhà

Buổi tối Trương đại tẩu lại đến thăm nàng, cho nàng ăn cháo và uống thuốc.

Bàn Nha sốt cao mơ mơ màng màng, uống thuốc rồi nằm xuống ngủ, nàng cũng không để ý rằng tối nay Trương Nhị không về nhà, Nàng bệnh nặng, không có tâm tư chú ý đến tên khốn Trương Nhị đó đang làm gì.

Bàn Nha ngủ suốt một ngày, mãi đến tối hôm sau mới tỉnh dậy.

Cảm giác thân thể nhẹ nhõm chút, tuy người vẫn còn sốt, nhưng là thanh tỉnh không ít.

Thời điểm Trương đại tẩu bưng tô mì vào nhà Bàn Nha vừa vặn tỉnh lại.

Trương đại tẩu đỡ Bàn Nha dậy, đặt bát xuống chiếc bàn nhỏ trên giường rồi nói: “Ngươi tỉnh rồi, nhanh ăn một chút đi.”

Bàn Nha cảm thấy choáng váng, đói bụng, bưng bát lên, thổi thổi mấy lần mới ăn xong, buông xuống bát, mới phát giác sắc mặt Trương đại tẩu có chút kỳ quái.

“Đại tẩu, có chuyện gì à?” Bàn Nha hỏi.

“Cái này…” Trương đại tẩu xoa xoa lòng bàn tay, vẻ mặt khó hiểu: “Không, cũng không có chuyện gì..”


Bàn Nha suy nghĩ một chút rồi nói: "Cha ta đâu? Từ lúc tỉnh dậy ta không nghe động tĩnh của ông ấy nữa, hắn ở đâu?"

Trương đại tẩu mặt đỏ bừng, nghẹn nửa ngày không chịu nói.

Sau khi Bàn Nha thuyết phục hết lần này đến lần khác, Trương đại tẩu mới lắp ba lắp bắp nói: “Bàn Nha, ta nói nhưng ngươi đừng tức giận nha, thân thể quan trọng! Tối hôm qua ta trở vê nghe tướng công của ta nói rằng ông ấy đã nhìn thấy cha ngươi trong trấn."

Bàn Nha thắc mắc: "Tại sao cha ta lại lên trấn? Chẳng lẽ cha ta đến nhà cữu cữu để đón nương về?".

Bàn Nha suy đoán có phải vì nàng bị bệnh nên Trương Nhị ngại không có người nấu cơm, làm việc nhà, nên đi tìm nương Bàn Nha trở về.

Trương đại tẩu cắn môi lắc đầu nói: "Hôm qua, tướng công của ta đi giao hàng cho tiệm bánh ngọt trong trấn.

Tiệm bánh ngọt đối diện Noãn Hương Các...!Ông ấy nhìn thấy cha ngươi bước vào Noãn Hương Các.

.

."

Noãn Hương Các? Bàn Nha đầu óc mơ hồ, chưa hiểu chuyện gì.

Noãn Hương Các ? Đột nhiên trong đầu nàng lóe lên một ý tưởng, Bàn Nha nhớ ra, Noãn Hương Các chẳng phải là chỉ kỹ viện sao?

Trương Nhị đánh vợ bị thương, bỏ rơi nữ nhi đang bệnh nặng, cầm số tiền nữ nhi vất vả kiếm được đi kỹ viện?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận