Đầu Bếp Xuyên Về Cổ Đại Làm Giàu Ký


"Tiền đâu? Nếu không đưa tiền cho ta, ngươi đừng nghỉ ra khỏi Noãn Hương Các này!" Người phụ nhân xắn tay áo, vỗ vỗ tay , hai đại hán lực lưỡng bước từ bên ngoài vào rồi đè Trương Nhị xuống.

Trương Nhị bỗng nhiên sợ hãi, vội vàng nói: "Ta ra ngoài không mang đủ tiền, ở nhà có tiền, ta về nhà lấy tiền cho ngươi ?"

Bà ta nhổ nước bọt nói: "Ngươi cho rằng ta là một đứa trẻ ba tuổi sao? Nếu ta để ngươi ra khỏi cửa này, ngươi có quay lại sao? Hừ! Lão nương nói cho ngươi biết, lão nương đã thấy nhiều thứ quỷ nghèo như ngươi rồi, đừng nghĩ tới chuyện lừa Lão nương ! Nếu không có tiền, ta sẽ đánh gãy chân ngươi!"

Trương Nhị vội vàng nói: “Ai Nha, cô nãi nãi, ta nào dám! Bằng không lúc ta ở đây bà có thể sai người đến nhà ta lấy tiền được không? Nhà ta ở Trương Vương Thôn, phía Tây trấn.

"

Phụ nhân khẽ nói: "Phái mấy người đi đòi tiền.

Trước tiên nhốt tên lưu manh này lại, lấy được tiền thì thả hắn ra."


Phụ nhân kêu người viết giấy nợ rồi kêu Trương Nhị ấn dấu tay làm bằng chứng ký giấy vay nợ.

Sau đó, bà ta ném Trương Nhị vào phòng củi nơi giam giữ người.

Noãn Hương Các phái hai gã sai vặt phụ trách đòi nợ cầm giấy nợ tìm đến nhà Trương Nhị theo địa chỉ hắn nói, lúc đó Trương đại tẩu đang nấu ăn cho Bàn Nha thì bất ngờ nhìn thấy hai người nam nhân xông vào, sợ đến mức đánh rơi cả nồi.

“Bàn Nha là ai?” gã sai vặt béo hỏi.

"Có chuyện gì vậy? các Ngươi là ai?" Bàn Nha nghe thấy bên ngoài có người, khoác y phục đi ra, nhìn thấy hai gã sai vặt một béo một gầy ở ngoài sân, sắc mặt hung ác.

"Ngươi là Bàn Nha à?" gã sai vặt béo nói với Bàn Nha: "Cha ngươi thiếu tiền Noãn Hương Các chúng ta không trả.

Ngươi nhanh lấy bạc chuộc người về! Nếu không chúng ta liền đánh gãy chân cha ngươi!"


Nha, Trương Nhị đây là có tiền đồ a, học người ta ăn cơm chùa, còn ăn vào kỹ viện? Bàn Nha nghe xong thì vui mừng, đứng cười hắc hắc.

Tên béo thấy Bàn Nha chẳng những không nóng nảy, còn đứng đó cười ngây ngô như người vô tội, liền làm bộ mặt hung ác nói: “Ngươi ngốc sao, sao lại cười! Nhanh đi lấy bạc đến đây, đây là bằng chứng cha ngươi thiếu tiền."

gã sai vặt béo vừa nói vừa từ trong ngực móc ra giấy vay nợ, đưa cho Bàn Nha nhìn: "Mau đưa bạc.

Nếu đưa bạc chậm, cha ngươi sẽ ăn chút đau khổ!"

Nụ cười trên mặt Bàn Nha càng sâu, nàng nghĩ thầm: Trương Nhị, ngươi không phải đoạt tiền của ta đi kỹ viện thoải mái lắm sao?

Gã sai vặt béo thấy Bàn Nha cười càng cao hứng , thầm nghĩ nha đầu này có phải là đầu óc có bệnh, chẳng lẽ nghe không hiểu tiếng người?

Chỉ thấy Bàn Nha nhịn cười, liếc nhìn tờ giấy vay nợ kia, suýt nữa không nhịn được cười, nói: “Hai vị tiểu ca, ta không biết chữ ha ha ha, các ngươi nói cái gì ta nghe không hiểu ha ha ha!”.

Sau đó nàng vừa cười vừa đóng bịch cửa lại.

Tiếp đó truyền đến âm thanh cười điên cuồng kèm giọng nói ngắt quãng: “…..Đánh gãy, chân...!Cái gì ha ha ha...!Tốt nhất đem ba cái chân đều đánh gãy ha ha ha ha! Dù sao cũng không có tiền là ha ha ha ha...”



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận