Dấu Chấm Câu


"Giám đốc Tiểu Kỷ, cậu..." Hoàng Lịch cúi đầu hỏi.

Mặc cho trong lòng bất mãn với Đặng Hải Xương, nếu Kỷ Viêm đã đồng ý thì người làm trợ lý như ông đây chỉ cần tuân theo là ổn.

Kỷ Viêm châm điếu thuốc, nói với Hoàng Lịch: "Chú Hoàng, chuẩn bị nào.

Chúng ta qua đó chơi một chút."
"Được." Hoàng Lịch nói.

Kỷ Viêm rít hơi thuốc, hướng ánh mắt ra ngoài cửa sổ.

Đặng Hải Xương này, đúng là không uổng phí mấy chục năm ngụp lặn trong chốn thương trường.

Cửa kính sát đất trải dài hết chiều ngang của văn phòng, tầm mắt không hề bị cản trở.

Đã đến giờ tan tầm, xe cộ trên đường tựa như hàng ngàn con kiến nối đuôi nhau chuyển nhà.

Hoàng Lịch gửi tin nhắn đến.

Kỷ Viêm ấn tắt điếu thuốc, đi xuống bãi đỗ xe.

Hắn vừa đến cửa Club Thiên Địa đã đụng phải Cảnh Địch.

"Anh Viêm, tao đâu nghe ai nói hôm nay bày tiệc?" Cảnh Địch đưa điếu thuốc cho Kỷ Viêm, đoạn gật đầu với Hoàng Lịch.

Cậu đặt tay lên ngực tự hỏi, với tư cách là ông chủ của Thiên Địa, nếu các chiến hữu có bày tiệc thì sao cậu không biết chứ?
Kỷ Viêm nhận điếu thuốc nhưng không châm.

Hắn xua tay: "Không phải."
À, thế là mời khách.

Cảnh Địch hỏi: "Có cần tao xếp phòng cũ cho mày không?"
"Không cần, Đặng Hải Xương book phòng rồi." Mấy con sói già cần chi phòng lớn.

Cảnh Địch gật đầu: "OK, anh Viêm.

Mày bận thì đi trước đi."
Kỷ Viêm và Hoàng Lịch lần lượt bước vào phòng riêng.

Người thì đã đủ, nhưng nhân vật chính còn chưa tới.

Chẳng qua Kỷ Viêm trông thấy người quen.

Hắn mỉm cười, vươn tay phải: "Hạ An."
Hạ An hết hồn, y không ngờ lại gặp Kỷ Viêm ở Thiên Địa.

Đây là lần thứ hai, hai người gặp nhau.

Bởi ấn tượng ban đầu chẳng mấy tốt đẹp nên lần này chạm mặt trên phương diện công tác, Hạ An cứ thấy sượng sượng.

Kết thúc cái bắt tay ngắn ngủi, y hỏi: "Giám đốc Kỷ, sao cậu ở đây?"
Đương nhiên Hạ An biết hôm nay Tân Ngu tới, song y chẳng nghĩ rằng Kỷ Viêm đích thân ra mặt.

Kỷ Viêm cười nói: "Bạn của Bác sĩ Đường, cứ gọi tôi là Kỷ Viêm.

Phục vụ công việc thôi."
Hạ An tặc lưỡi, bộ dáng của Kỷ Viêm chẳng khác nào đang làm công ăn lương.

Nếu không phải đã hỏi trước Đường Duy, y đã tin sái cổ.

Nhưng hôm nay Kỷ Viêm đến, Hạ An thoáng yên tâm.

"Giám đốc Kỷ.

Đây là bạn của tôi, Đằng Nam.

Nghệ sĩ vừa ký hợp đồng của Tân Ngu." Hạ An cười.

"Hôm nay tôi dẫn tới đây làm quen."
Kỷ Viêm biết Hậu Hải cử ai đến, cũng hiểu dịp này sẽ ra sao.

Nhưng hắn không ngờ Đặng Hải Xương nể mặt đối phương như thế.

Chỉ là một trợ lý quèn mà dám lôi cả nghệ sĩ bên mình ra tiếp khách, vớ vẩn thật.

"Giám đốc Kỷ, chào anh." Đằng Nam gật đầu với Kỷ Viêm, dáng vẻ câu nệ.

Đằng Nam mới ký hợp đồng, trước đó chưa từng tiếp xúc với người trong giới, cũng chưa tham gia chương trình nào.

Cô đã nghe đến tên Kỷ Viêm, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy cậu út nhà họ Kỷ trong truyền thuyết.

Kéo nghệ sĩ ra ngoài tiếp khách là câu chuyện thường thấy trong giới.

Những nghệ sĩ mới nổi không có nhân quyền.

Dù tình nguyện hay không, miễn họ muốn tồn tại ở đây thì khó tránh khỏi "quy tắc ngầm".

Kỷ Viêm chướng mắt nhất là ba chữ đó.

Hắn không rỗi hơi quan tâm đến "người tình ta nguyện", nhưng nếu cưỡng bức thì đó không phải là phong cách của Kỷ Viêm.

Kỷ Viêm gật đầu, hiểu ý Hạ An.

Hôm nay Hạ An nhẹ lòng hẳn, thầm nghĩ con người Kỷ Viêm cũng không đến nỗi nào.

Chợt, tiếng mở cửa vang lên.

Một thanh niên mặc bộ vest chỉn chu bước vào, trông gã rất bảnh bao.

Phía sau gã là một người đàn ông có vóc dáng tương tự.

"Giám đốc Kỷ." Người đàn ông hớn hở.

"Để anh đợi lâu rồi."
Hạ An bĩu môi.

Bây giờ lời đồn đại ngày một nhiều, thật đúng là chó mèo nào cũng dám để Kỷ Viêm chờ.

Kỷ Viêm nheo mắt, cười: "Anh là ai?"
"Phụt." Hạ An suýt thì phun nước, y đách tin Kỷ Viêm không biết người này là ai.

Người đàn ông sa sầm mặt mày, đưa danh thiếp cho Kỷ Viêm: "Tôi họ Trương, trợ lý của Giám đốc Lý."
Kỷ Viêm liếc nhìn tấm danh thiếp, không đưa tay nhận lấy mà ngồi hẳn xuống chính giữa sô pha.

"Ồ?" Kỷ Viêm lên giọng, gác hai cánh tay lên lưng ghế.

"Hậu Hải có người họ Trương à? Hợp tác lớn mà Lý Kiến Bân không đích thân tới?"
Trợ lý không ngờ Kỷ Viêm chưa chi đã gây khó dễ người khác.

Nhưng nghĩ đến Đặng Hải Xương, gã cũng chẳng khách sáo nữa.

Gã ngồi xuống, nói thẳng: "Hôm nay tôi là đại diện toàn quyền của Hậu Hải.

Giám đốc Kỷ muốn bàn chuyện hợp tác cứ nói với tôi."
"Được thôi." Kỷ Viêm cười, gọi nhân viên phục vụ mang rượu vào.

Trợ lý toan lên tiếng thì Kỷ Viêm đã đứng dậy đi đến Hạ An.

Hoàng Lịch chắn tầm mắt gã, cười tủm tỉm: "Trợ lý Trương, có chuyện gì cứ nói với tôi."
Trợ lý hừ giọng, rướn cổ nhìn Kỷ Viêm.

Gã lớn tiếng hỏi: "Anh là ai mà có thể đại diện cho Tân Ngu?"
Kỷ Viêm chẳng thèm quay đầu lại.

Hoàng Lịch nói: "Nếu tôi có thể ngồi đây nói chuyện với anh thì hiển nhiên có tư cách đại diện cho Tân Ngu."
Hoàng Lịch hỏi liên tục về các điều khoản hợp tác, trong khi đó Trợ lý Trương nói vòng vo cốt lảng tránh vấn đề.

Gã làm gì có thể đưa ra quyết định, Lý Kiến Bân bắt gã tới đây chủ yếu đả kích tinh thần Kỷ Viêm.

Dù Hậu Hải ngang ngửa với Tân Ngu trong giới giải trí, nhưng ai cũng biết tập đoàn họ Kỷ đứng sau Tân Ngu.

Từ trước đến nay, Hậu Hải luôn bị người ta đè đầu.

Ngờ đâu, đả kích tinh thần Kỷ Viêm còn chưa xong thì trợ lý đối phương đã át vía gã trên bàn đàm phán.

Hoàng Lịch nở nụ cười suốt buổi song đặt vấn đề sắc bén vô cùng, nghiễm nhiên là thái độ muốn bàn chuyện làm ăn.

Gã chẳng tin đối phương không biết hôm nay tới đây làm gì.

Trợ lý Trương chống không nổi bèn đứng dậy, nói đi vệ sinh.

Kỷ Viêm không thèm bố thí một cái liếc mắt cho gã.

Dù tên rác rưởi kia có học thêm mười năm hay hai chục năm cũng không phải là đối thủ của Hoàng Lịch.

Tâm tư hắn đều dồn lên người Hạ An.

Hạ An giật sững người.

Bây giờ y mới nhận ra mình đã nói rất nhiều với Kỷ Viêm, nhưng quan trọng là tất cả đều liên quan đến Đường Duy.

Thấy mẹ chưa? Đừng nhìn dáng vẻ cười hì hì của Kỷ Viêm mà lầm, hắn như con hồ ly dắt mũi người ta rơi vào bẫy lúc nào không hay.

Hạ An đành phải đứng dậy, nói ra ngoài nghe điện thoại.

Khi Hạ An đi tới cửa thì Trợ lý Trương cũng quay lại.

Gã vừa vào đã ngồi xuống bên cạnh Đằng Nam.

Hạ An dừng bước, cũng ngồi xuống theo.

Thú vị thật.

Căn phòng to oành nhưng bốn người nhất định chen chúc một góc, chừa lại không gian cho ma ngồi à?
Ánh mắt Trợ lý Trương dán chặt lên người Đằng Nam, gã hỏi Kỷ Viêm: "Giám đốc Kỷ, đây là ai?"
Tuy Đằng Nam chưa từng tiếp xúc với người trong giới, nhưng ít nhất vẫn biết cách xử sự.

Cô nâng ly rượu lên, nói: "Giám đốc Trương, tôi là nghệ sĩ mới của Tân Ngu.

Tôi tên Đằng Nam."
Kỷ Viêm nhìn gã: "Đằng Nam là nghệ sĩ chủ lực mới của Tân Ngu."
Đằng Nam sửng sốt, nói với Kỷ Viêm: "Cảm ơn Giám đốc Kỷ."
Bất kể lời nói của Kỷ Viêm là thật lòng khen ngợi hay chỉ muốn kích động người khác, nhưng một câu nói của Kỷ Viêm đã gián tiếp khẳng định con đường phát triển của cô tương đối thuận lợi.

"Tân Ngu chọn người bén thật." Trợ lý Trương cười khà khà, bàn tay gầy gò sờ lên đùi Đằng Nam.

Trong mắt gã, hôm nay Đằng Nam cốt đến tiếp khách.

Đằng Nam lẳng lặng gạt tay gã xuống.

Trợ lý Trương nhíu mày, vừa rồi là Hoàng Lịch, bây giờ tới lượt con bé nghệ sĩ.

Gã vừa muốn nổi giận, Kỷ Viêm đã cười bảo: "Nếu Trợ lý Trương thích, Club Thiên Địa đâu thiếu người? Tôi gọi cho anh hai người nhé?"
Gái Thiên Địa chơi khi nào chả được, nghệ sĩ nai tơ mới là khó tìm.

Nhưng trông thấy Kỷ Viêm híp mắt cười, Trợ lý Trương chẳng biết vì sao lại quýnh quíu như gà nhảy ổ.

Gã chà tay vào quần, cười gượng: "Không cần."
Kỷ Viêm gật đầu với Hoàng Lịch, đoạn ông ngồi xuống bên cạnh Trợ lý.

Lần này Hoàng Lịch không hỏi về hợp đồng, mà là uống rượu.

Giờ thì càng thú vị hơn.

Ngoại trừ gã thanh niên đi cùng Trợ lý, năm người còn lại đều chen chúc một góc.

Kỷ Viêm nghịch điện thoại.

Chẳng mấy chốc đã có vài cô gái bước vào.

Người nào người nấy trông rõ là xinh.

Có cô vừa tới đã muốn ngồi cạnh Kỷ Viêm.

Hắn cười lắc đầu, nghiêng người nói gì đó bên tai cô.

Thế là cô gái quay đầu tìm Trợ lý Trương.

Hạ An thì đương nhiên cũng từ chối mỹ nữ tiếp rượu.

Phòng riêng không còn yên tĩnh như trước mà đã bắt đầu sôi nổi hẳn.

Chỉ có Kỷ Viêm và Hạ An ngồi một góc, trò chuyện về Bác sĩ Đường như ban đầu.

Trợ lý Trương uống đến nỗi đỏ bừng mặt, gã đột nhiên khoác tay lên người Đằng Nam.

Cô trốn ra sau, Trợ lý lại đặt tay lên eo cô.

Đằng Nam toan đứng dậy thì Trợ lý kéo một phát, cô ngã ngồi bên người gã.

Kỷ Viêm đang trò chuyện với Hạ An, song sự chú ý vẫn hướng về bên kia phòng.

Hắn tới trước mặt Trợ lý, nhìn xuống gã: "Sao thế? Say rồi à?"
Hắn vẫy tay với Đằng Nam.

Cô hiểu chuyện, vội đứng dậy đi về phía Hạ An.

Đêm nay, Kỷ Viêm đã nhiều lần làm bẽ mặt gã.

Nương theo men say, Trợ lý Trương hỏi thẳng: "Giám đốc Kỷ có ý gì?"
Kỷ Viêm nhìn Hoàng Lịch, ông bèn lấy hợp đồng ra khỏi túi.

Hôm nay hắn không tới đây để phí thời gian chơi với Trợ lý quèn của Hậu Hải.

Nếu Lý Kiến Bân dám để người đến, vậy thì hắn dám cho người ký hợp đồng.

"Nói cũng nói rồi, uống cũng uống rồi." Kỷ Viêm ngồi xuống bàn, nhìn gã.

"Trợ lý Trương, ký tên trước đi."
Trợ lý sửng sốt: "Bữa nay tôi tới bàn bạc thôi, cụ thể phải chờ ngày mai đến công ty đã."
"Nhưng trong điện thoại đã nói hôm nay ký hợp đồng." Kỷ Viêm châm điếu thuốc.

"Giám đốc Lý không ở đây mà."
Kỷ Viêm rít một hơi thuốc, đôi mắt đào hoa khẽ nheo nhìn người nọ qua làn khói trắng: "Hình như Trợ lý Trương quên cái gì thì phải.

Người nào đã nói mình là đại diện toàn quyền của Lý Kiến Bân?"
"Tôi tới là bàn chi tiết hợp đồng thay Giám đốc Lý, không phải đại diện ký kết."
Kỷ Viêm nhả ra làn khói trắng, mỉm cười: "Trợ lý Trương, anh nói thế thì không được rồi.

Anh nói mình đại diện cho Lý Kiến Bân, nên tôi mới bảo Trợ lý Hoàng trao đổi với anh.

Bây giờ bàn xong rồi, anh lại nói với tôi không thể ký hợp đồng?"
Kỷ Viêm cười, song Trợ lý chỉ cảm thấy ớn lạnh.

Chợt, gã nghĩ —— Nếu hôm nay gã không ký hợp đồng thì đối phương làm gì được gã?
Gã dựa vào lưng ghế, ngẩng đầu nhìn Kỷ Viêm: "Ngại quá, Giám đốc Kỷ.

Hợp đồng ấy à, tôi không làm chủ được."
"Được, không sao." Kỷ Viêm nói.

Hoàng Lịch đưa một tài liệu khác cho Trợ lý.

Kỷ Viêm hất cằm, cười nói: "Trợ lý Trương xem cái này đã.

Nếu xem xong rồi mà vẫn không muốn ký, vậy thì thôi.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui