Chuyện không vui ở ký túc xá đã sớm bị cô bỏ quên sau đầu, cô sẽ ký hợp đồng với một công ty, chờ đến khi cô có tiền, có lẽ rất nhanh sẽ có thể dọn ra ngoài.
Không quá hai ngày, Tiểu Ngư cũng đã quay xong, một nhóm vai phụ khác cũng kết thúc, đoàn làm phim còn tổ chức một bữa tiệc kết thúc.
Đào Yêu Yêu được thông báo tám giờ tối đến khách sạn Royal Court tham gia tiệc kết thúc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô có hơi không nói nên lời, không hổ là đoàn làm phim có tiền, bữa tiệc kết thúc của các vai phụ nho nhỏ mà cũng được tổ chức ở một nơi cao cấp như vậy.
Lúc đến khách sạn Royal Court, trong lúc lơ đãng, cô lại nhớ tới đến bóng dáng của Cố Văn Chính ngày đó ngược sáng mà đến, dễ dàng bắt lấy bàn tay bẩn thỉu của Kiều n Xuyên, mặc dù nói chuyện không dễ nghe cho lắm.
Nhớ đến tư thế mập mờ cô nhìn thấy trong gương, nhớ đến nụ hôn trong đêm đó, gương mặt cô lại mơ hồ nóng lên.
Xóa đi suy nghĩ phức tạp trong đầu, Đào Yêu Yêu đi về phía sảnh Cát Tường.
Đây là một đại sảnh, lúc cô đến thì đã có không ít người ngồi ở đó.
Không ngờ, Lý Hách Man cũng ở đó, còn có nhà sản xuất.
“Yêu Yêu, qua đây.” Tiểu Ngư ngồi bên cạnh Lý Hách Man vẫy tay.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô đi về phía Tiểu Ngư.
Tiểu Ngư di chuyển, chừa lại một vị trí giữa cô ấy và Lý Hách Man.
Đào Yêu Yêu hơi do dự, nhưng cuối cùng cô vẫn ngồi xuống.
“Nào, chúc mừng mọi người đã hoàn thành, chúng ta cùng uống một ly.”
Đào Yêu Yêu đổ một ít nước trắng, chuẩn bị lấy trà thay rượu.
“Này, cái này làm sao có thể thay bằng nước được chứ?”
Người nói chuyện là nhà sản xuất Triệu Hồng Lôi đang ngồi cạnh Lý Hách Man.
Ông ta là một tên mập mạp, mặt đầy thịt, vừa nói chuyện thì cảm giác cả mặt đều run lên.
Đào Yêu Yêu nhỏ giọng nói: “Tôi không thể uống rượu, xin lỗi.”
Lý Hách Man cầm ly rót một ít rượu đưa cho Đào Yêu Yêu.
“Vậy thì uống ít một chút, những người khác đều uống, chỉ cô không uống thì không tốt lắm.”
Xem ra là chối từ không được, Đào Yêu Yêu đành phải tiếp nhận, cô uống một ngụm, sặc đến ho khan nửa ngày.
“Xem ra là thật sự không thể uống rượu, Yêu Yêu cô đừng uống nữa.”
Lý Hách Man lấy lại cái ly rượu còn chứa rượu kia.
Sau khi ăn uống và chụp ảnh tập thể, mọi người bắt đầu lục tục ra về.
“Yêu Yêu, cậu uống ly nước trái cây này đi, hương vị này không tệ.”
Tiểu Ngư đưa cho cô một ly nước dâu tằm, đen nhánh, ngửi mùi vị cũng không tệ lắm.
Đúng lúc cô cũng hơi khát nước, uống xong thì chuẩn bị rời đi.
“Yêu Yêu, có muốn đến phòng nghỉ ngơi một chút hay không?” Lý Hách Man nắm lấy eo cô bằng một tay.
Đào Yêu Yêu giãy dụa: “Không cần. Tôi phải về nhà!”
Chỉ là, làm sao lại có cảm giác choáng váng vậy.
“Được được được, về nhà.”
m thanh kia đã rất xa xôi.
Lý Hách Man đỡ Đào Yêu Yêu đứng lên: “Xem ra tửu lượng của Yêu Yêu thật sự không được, cô ấy hơi say, tôi đưa cô ấy đi nghỉ ngơi.”
Vẻ mặt Tiểu Ngư lo lắng nhìn thoát qua Lý Hách Man, cô ấy cắn môi dưới, như có chuyện gì muốn nói, nhưng cuối cùng cô ấy không nói gì.
Lý Hách Man đỡ Đào Yêu Yêu đi không bao lâu thì nhà sản xuất cũng đứng lên: “Cũng đã muộn rồi, mọi người giải tán thôi.”
Mắt thấy nhà sản xuất ra khỏi cửa, cuối cùng Tiểu Ngư cũng ngồi không yên, đột nhiên đứng lên, chạy ra ngoài.
Quá mức sốt ruột, cô ấy chạy được một đoạn đường thì trực tiếp đụng phải một người.
Cô ấy ngã nhào xuống đất.
“Đi kiểu gì vậy? Không có mắt à?”
Tiểu Ngư ngẩng đầu lên, lúc này cô ấy mới phát hiện người cô ấy đụng phải là Khang Đình Vũ, còn Cố Văn Chính thì đang đứng bên cạnh anh ta.
Nhớ đến Đào Yêu Yêu đã bị chụp ảnh hai lần đi với Cố Văn Chính, cho nên anh sẽ sẵn sàng cứu cô, đúng không? Còn có cậu Khang cũng coi như là quen biết.
“Cậu Khang, cậu Cố, hai người mau đi cứu Yêu Yêu với!”
Giọng nói của cô ấy mang theo tiếng khóc nức nở.
Khang Đình Vũ sớm đã không nhớ rõ cô gái trước mắt, đối với cái tên Yêu Yêu cũng không có ấn tượng.
Cố Văn Chính vừa nghe thì sắc mặt lập tức thay đổi.
“Nói rõ ràng.”
“Cậu Cố, Đào Yêu Yêu bị Lý Hách Man và Triệu Hồng Lôi dẫn đi, hẳn là đã đến phòng 808.”
Nghe được Lý Hách Man và Triệu Hồng Lôi, Cố Văn Chính lập tức phản ứng lại, hai người này là hạng người gì, anh rất rõ ràng.
Không nói một câu vô nghĩa nào, anh đi thẳng đến phòng 808.
Khang Đình Vũ đứng tại chỗ, vẻ mặt mờ mịt nhìn Cố Văn Chính đi xa, anh ta còn chưa kịp phản ứng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Cậu Khang, anh cũng đi theo xem đi.”
Bấy giờ Khang Đình Vũ mới chậm nửa nhịp đi theo.
Lúc này, khách sạn Royal Court phòng 808.
Nhà sản xuất béo Triệu Hồng Lôi đang tắm rửa, phía sau cái đầu mập mạp có một khe rãnh thật sâu, da thịt trắng nõn dầu mỡ đang đung đưa lên xuống, nhìn vào một cái đã khiến người ta buồn nôn.
Trên chiếc giường rộng lớn, mái tóc Yêu Yêu lộn xộn, quần áo xộc xệch.
Lý Hách Man cởi áo ra, đang hưng phấn mà cởi quần áo của cô.
“Lão Triệu, dáng người của người phụ nữ này này thật sự không tệ đấy!”
“Đương nhiên, ngày đầu tiên cô ta vào đoàn tôi đã nhắm cô ta rồi, có điều, tôi vẫn không thể so sánh với người có nhiều kiến thức về phụ nữ như cậu.”
Lời nói của Triệu Hồng Lôi còn có hơi chua chát.
“Cho nên không phải lần này tôi đã gọi ông lên sao.”
Đào Yêu Yêu mơ màng màng cảm giác trên người lạnh lẽo, giống như có người đang cởi quần áo của cô.
Cô cố nén cơn buồn ngủ mở mắt nhìn một chút, chỉ nhìn một cái, cô lập tức tỉnh táo lại.
“Anh đang làm cái gì vậy?”
Cô nắm lấy quần áo của mình, bọc chặt lấy bản thân, di chuyển về phía sau.
Lý Hách Man cũng không nghĩ tới cô sẽ tỉnh lại nhanh như vậy, anh ta nhíu mày.
“Đương nhiên là muốn cô Đào vui vẻ sung sướng rồi.”
Cả người Đào Yêu Yêu run rẩy, một nỗi sợ hãi thật sâu ập tới, cô giận dữ nói: “Anh vô sỉ! Tôi không ngờ anh vậy mà là loại người này, thả tôi ra.”
Lý Hách Man cũng không tức giận, anh ta ngồi trên giường nhìn cô: “Cô đi theo tôi, tôi sẽ phối hợp với cô tạo scandal, rất nhanh cô sẽ nổi tiếng, sau này có phim mới tôi sẽ đề cử cô làm nữ chính. Cô cũng biết đấy, bây giờ tôi rất nổi tiếng, chẳng phải là một công đôi việc sao?”
Không ngờ trên đời lại có người mặt dày vô sỉ như vậy, Đào Yêu Yêu chán ghét nhìn anh ta, đồng thời cô cũng đang tìm kiếm thứ gì có thể dùng để phòng thân hay không.
“Có chuyện gì vậy? Người đẹp tỉnh rồi à? Tỉnh dậy thì tốt, thú vị hơn.”
Trong phòng tắm truyền đến âm thanh của một người đàn ông.
Lúc này Đào Yêu Yêu mới phát hiện trong phòng còn có một người đàn ông khác, cô nhìn xuyên qua cửa thủy tinh tràn ngập hơi nước, có thể nhìn thấy một cơ thể mập mạp. Một cảm giác ghê tởm dâng lên, Đào Yêu Yêu thiếu chút nữa đã nôn ra.
“Anh Lý, cầu xin anh thả tôi đi, với điều kiện của anh như vậy, người đẹp gì đó anh có thể tìm được người có thể bằng lòng, cần gì phải làm khó một người mới nhỏ bé như tôi chứ.”
Bởi vì sợ hãi, cả người cô đều run rẩy, trong mắt đều là nước mắt, điềm đạm đáng yêu, giống như một đóa hoa trắng nhỏ bé yếu ớt, khiến cho người ta nhịn không được muốn ngắt.
Trong mắt Lý Hách Man lóe lên ánh sáng: “Thật ra tôi không thích ép buộc người khác, nhưng vịt đã đến tay thì làm sao có thể để nó bay mất được. Cô đừng lo lắng, cô phục vụ tôi một lần, tôi sẽ không bạc đãi cô, nếu như cô không thức thời, vậy thì coi như tiền mất tật mang rồi.”
Dưới tay Đào Yêu Yêu sờ được một thứ cứng rắn, cô nắm chặt thứ đó trong tay.
“Anh không sợ tôi phơi bày anh sao? Anh rất nổi tiếng, nếu như fan hâm mộ của anh biết những gì anh đã làm thì sẽ tiếp tục ủng hộ anh sao?”
Lý Hách Man cười khẽ: “Loại chuyện này, trừ khi sau này cô không muốn lăn lộn trong cái nghề này nữa, bằng không sự ảnh hưởng đối với cô sẽ càng lớn, hơn nữa, fan của tôi đương nhiên là tin tôi.”
Đào Yêu Yêu không còn lời nào để nói, anh ta hoàn toàn chính xác, đến lúc đó chỉ sợ cô còn bị quật ngược lại.
Một sự tuyệt vọng xông đến, cô vốn đã rất cẩn thận, nhưng duy chỉ có không phòng bị Tiểu Ngư, cô ấy cứ như vậy nhìn cô bị đưa đi?
Lý Hách Man một lần nữa bò về phía cô, một khuôn mặt đẹp trai bởi vì phấn khích mà trở nên vặn vẹo, đặc biệt đáng sợ.
“Đừng đến đây! Anh đừng đến đây!”
Đào Yêu Yêu quát to một tiếng, đồng thời cô liều mạng dùng hết sức đập thứ trong tay.
Đúng lúc đập trúng đầu của Lý Hách Man, không biết cụ thể đã đập vào chỗ nào, rất nhanh máu đã chảy xuống mặt anh ta, nhìn qua vô cùng đáng sợ.