Thời gian này, Đại Sư làm Shrek Tám Quái đầy đủ minh bạch ma quỷ hai chữ hàm nghĩa.
Đại Sư đối với đám đệ tử huấn luyện rất đơn giản.
Mỗi ngày hai canh giờ đối chiến, tình huống đối chiến mỗi ngày cũng không giống nhau, song đấu tiến hành theo tổ hợp ngẫu nhiên, có khi lại là một chọi một, có khi một đấu hai, hai đấu hai, thậm chí là ba đấu ba, hai đấu bốn.
Trong khi đối chiến, mỗi ngày Đại Sư lại đưa ra một ít yêu cầu đặc thù, tỷ như cho phép sử dụng Hồn Kỹ dạng gì, không cho phép sử dụng cái gì, hoặc phương thức hạn chế nào đó.
Sau khi chấm dứt huấn luyện đối chiến, thì tiến hành huấn luyện thể năng.
Giống như ngày đầu tiên, lúc huấn luyện không cho phép sử dụng Hồn Lực, đồng thời phải là tám người cùng nhau hoàn thành.
Phương pháp huấn luyện thể năng Đại Sư tăng dần lên.
Đơn giản nhất là chạy mang phụ trọng, còn có phương pháp leo núi mang phụ trọng, nhưng bất luận là phương pháp nào cũng làm cho đám Shrek quái vật chịu đựng tới cực hạn.
Trải qua một đoạn thời gian, bọn họ đã quen với việc tỉnh dậy trong thùng gỗ có chứa dược thuỷ.
Ngoại trừ Phong Lăng, dù Đại Sư đã tìm mọi cách để nâng lên huấn luyện của Phong Lăng, cô vẫn chưa bao giờ đạt tới cực hạn và phải tỉnh dậy trong thùng tắm.
Huấn luyện ma quỷ mặc dù gian khổ, nhưng Đại Sư lại không có tiết kiệm, trong phương diện ẩm thực, khả năng cao nhất thoả mãn khẩu vị của mọi người.
Do mật độ huấn luyện rất cao, sau ba tháng, Mã Hồng Tuấn đã có thể sử dụng Tà hoả hết sức lợi hại.
Đường Tam, Oscar, Tiểu Vũ ba người chính thức trở thành Hồn Tôn.
Vì không muốn gây kinh động, lúc đi đăng ký cho cả ba ở Võ Hồn Điện tại Tác Thác Thành, Đại Sư cố ý để cho mỗi người đeo một cái mặt nạ đặc thù đã được chế tạo từ trước.
Mặc dù nhất định sẽ gây ra sự hoài nghi, nhưng đối với tình huống Hồn Sư muốn ẩn giấu dung mạo bản thân đã từng xuất hiện, nên ba người đã thành công nhận được tiền trợ cấp.
Nhưng trong ba tháng huấn luyện cực hạn như vậy, tố chất thân thể thay đổi rất nhiều.
Bây giờ, Đường Tam với Đới Mộc Bạch có thể mang phụ trọng vượt quá 50 cân, vẫn còn cảm thấy dư sức.
Phải biết rằng, dưới tình huống không sử dụng Hồn Lực, đó cũng là một sự đáng sợ rồi.
Tình huống thân thể đều có cải thiện rất lớn, dưới cường độ vận động cực lớn và bổ sung dinh dưỡng sung túc, trước tiên là nói về vóc người.
Ba tháng huấn luyện ma quỷ, đối với Hồn Lực của Shrek Tám Quái cũng không tăng lên nhiều, Hồn lực của Mã Hồng Tuấn tăng lên một bậc mà thôi.
Đới Mộc Bạch trở nên càng cường tráng, đôi con ngươi tà dị phát ra thêm vài tia uy thế.
Cả người nhìn qua giống như tràn ngập lực lượng sẵn sàng bùng nổ, bây giờ thật sự giống một mãnh hổ xuống núi.
Oscar biến hoá càng rõ ràng hơn, cả người gầy hơn một chút, nhưng nếu bây giờ nhìn vào đường nét trên cơ thể hắn, tuyệt đối không có ai nghĩ rằng hắn là Phụ trợ hệ Hồn Sư.
Thân hình cường tráng giống như đại đa số Chiến Hồn Sư, đương nhiên giọng nói của hắn vẫn mềm nhũn như cũ.
Trên mặt, bộ râu quai nón rậm rạp cùng cặp mắt hoa đào đều không có gì biến hoá.
Bề ngoài Đường Tam biến hoá rất nhỏ, tướng mạo vẫn bình thường như trước, nhưng cả người nhìn qua càng thêm nội liễm, vóc người cũng không có phô trương thái quá, chỉ cao hơn một chút.
Cảm giác giống như là một thiếu niên bình thường, nhưng lại tuyệt đối là dạng hiếm có khó tìm.
Điều khiến người khác phải ngạc nhiên chính là, Hồn Lực của Đường Tam đã đạt tới 32 cấp, cái này không phải là kết quả của ba tháng huấn luyện mang đến, mà đến từ Hồn Hoàn của Nhân Diện Ma Chu lúc đầu, khiến cho những người khác hâm mộ không thôi.
Mã Hồng Tuấn thì gầy đi khá nhiều, nhìn qua không giống như tên béo trước kia, mặc dù vẫn còn mập mạp, nhưng là loại mập mạp nhưng đầy lực lượng.
Hồn Lực tăng lên 1 cấp, hiện tại là 28 cấp.
Biến hoá thân thể khiến toàn thân hắn nhìn qua vô cùng sắc bén.
Tiểu Vũ vẫn bộ dáng như cũ, trong cả đám đệ tử thì nàng ngay cả biến hoá nhỏ nhất cũng khó thấy.
Dù phơi nắng cả ngày, ngay cả da tay cũng không có sạm đen đi, suốt ngày đều là bộ dáng vui sướng hoạt bát.
Bất quá, mỗi ngày khi tiến hành đối chiến, nàng khiến cho mọi người nếm không ít đau khổ.
Đệ tam Hồn Kỹ của nàng là “Thuấn Di” xuất quỷ nhập thần, cũng may là khoảng cách thuấn di của nàng bây giờ chỉ có thể duy trì năm thước, mặc dù như vậy nhưng phối hợp với Yêu Cung cùng Mị Hoặc, ba Hồn Kỹ phát huy tác dụng cận chiến đủ để kẻ khác cảm thấy kinh khủng, ngoại trừ Phong Lăng.
Tiểu Vũ chính là luôn bực bội tức tối mỗi khi giao chiến với cô.
Phong Lăng luôn có thể hoàn mỹ khắc chế các đòn công của nàng, cho nên nàng luôn ấm ức mỗi khi gặp phải Phong Lăng.
Nhưng không phải chỉ có mỗi Tiểu Vũ ấm ức, cả bảy quái còn lại, ai cũng kêu khổ mỗi khi giao chiến với Phong Lăng.
Dù là ba đấu một, bốn đấu một hay bảy đấu một, mọi người đều phải hoài nghi bản thân mỗi khi đánh với Phong Lăng.
Dường như Phong Lăng đều có thể tìm ra biện pháp khắc chế bọn họ, bằng một cách nhẹ nhàng nhất có thể.
Ninh Vinh Vinh so với lúc mới tới học viện thì không thể nói là đã hết kiêu căng, nhưng so với trước kia thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Trên đôi mi toát vài phần anh khí, tính cách nội liễm làm nàng càng trở nên tràn ngập mị lực.
Về phía Chu Trúc Thanh, không thể không nói, nghị lực của nàng cứng cỏi hơn bất cứ ai, trong ba tháng huấn luyện ma quỷ chưa bao giờ thốt ra một tiếng kêu khổ, chẳng những cắn răng kiên trì đến cùng, mà thậm chí còn từng chủ động yêu cầu gia tăng cường độ.
Người gầy đi một chút, nhưng là Mẫn công hệ Hồn Sư, dưới tính huống thân thể mạnh mẽ, tốc độ của nàng gia tăng lên rất nhiều.
Còn Phong Lăng, sau ba tháng huấn luyện này, Phong Lăng cũng chỉ cao hơn, ngoại hình không có gì khác biệt.
Cũng bởi vì Phong Lăng luôn mặc trang phục huyền sắc rộng thùng thình, nên không ai biết được bên dưới lớp vải đó là cơ thể rắn chắc như thế nào.
Hiện tại, “Trọng Thiết” mà Phong Lăng luôn đeo đã là 400 cân, tay chân mỗi bên là 60 cân, phần thân là 160 cân.
Thêm vào phụ trọng Đại Sư chuẩn bị, Phong Lăng có thể chịu tải hơn 500 cân.
Nói cũng thật lạ, Phong Lăng luôn phải mang trên người trọng lượng kinh khủng như thế, vậy mà cũng có thể cao lên.
Này phải kể đến công lao của Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch đã cải tạo cơ thể Phong Lăng, nó cũng thiết lập chế độ tự hành tăng trưởng tương quan giữa Hồn Lực và thân thể.
Chỉ cần tu luyện Hồn Lực càng cao, cơ thể cũng sẽ được phát triển tương ứng với lượng Hồn Lực đó.
Trong ba tháng này, Phong Lăng cũng tăng được 2 cấp, hiện tại là 59 cấp Hồn Vương, không bao lâu sẽ thu hoạch Đệ lục Hồn Hoàn, trở thành Hồn Đế.
Tốc độ tăng cấp của Phong Lăng, mới thật sự làm người khác líu lưỡi.
Ba tháng huấn luyện ma quỷ rốt cục kết thúc ngày hôm qua, Đại Sư cho phép Shrek Tám Quái nghỉ ngơi bảy ngày, để cho bọn họ tự mình điều chỉnh trạng thái.
Rốt cục cũng có cơ hội nghỉ ngơi, Oscar ngay lập tức ôm lấy cái giường làm một giấc, Đường Tam tiếp tục luyện tập như mọi khi.
Tiểu Vũ và Ninh Vinh Vinh không khác biệt lắm so với Oscar, tranh thủ bảy ngày nghỉ ngơi thật tốt.
Còn Chu Trúc Thanh kiên trì rèn luyện trụ cột thân thể, nên Phong Lăng cũng chủ động đề nghị giúp đỡ.
Dù sao cũng nên đến giai đoạn huấn luyện cho nàng cùng Tiểu Áo, tên kia hôm nay cho phép hắn nghỉ ngơi một ngày vậy.
Đới Mộc Bạch? Hắn cũng có ý định hỗ trợ Chu Trúc Thanh rèn luyện, nhưng đã tiệt đường hồi “phòng” vì Phong Lăng.
Chỉ có Mã Hồng Tuấn là không có việc gì làm, trong đợt huấn luyện ma quỷ vừa rồi, hắn là người chịu khổ nhiều nhất.
Lúc này là nghỉ ngơi, gã mập này lập tức ra ngoài học viện, vào Tác Thác thành giải quyết vấn đề tà hoả.
Nhưng thật sự như những gì Phong Lăng nghĩ, tà hỏa của hắn hoàn toàn có thể dùng phương pháp rèn luyện đến để giải quyết.
Bằng chứng là trong suốt ba tháng huấn luyện ma quỷ vừa qua, tà hỏa trong người hắn chưa lần nào mất kiểm soát.
_______________________________
Đến buổi tối, sau khi bồi Chu Trúc Thanh luyện tập một ngày, cả hai trở về ký túc xá, đơn giản xử lý một chút, thay đổi một thân sạch sẽ quần áo, liền hướng thực đường đi tới.
Từ xa, đã nghe thấy bên trong là một mảnh ồn ào.
Ý thức có sự tình không thích hợp, Phong Lăng không khỏi rảo nhanh bước chân, Chu Trúc Thanh cũng theo sát sau đó.
“Mập mạp… ngươi bị làm sao thế này?”
Chứng kiến bộ dáng chật vật của Mã Hồng Tuấn, Đới Mộc Bạch cũng vô cùng hốt hoảng.
Tính tình của hắn nóng nảy, hung dữ đứng dậy, đôi mắt tà dị loé sáng.
Mã Hồng Tuấn vẻ mặt dài ra, nói, "Đới lão đại, ngươi phải vì huynh đệ làm chủ a.
Ngươi xem, bọn chúng đánh ta, khiến cho khuôn mặt anh tuấn của ta méo mó, sau này ta làm sao mà tán gái a!"
Oscar phì cười, "Khuôn mặt anh tuấn của ngươi vẫn còn nguyên vẹn đây mà, có khác gì cái đầu heo đâu.
Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, trước tiên ngươi kể đầu đuôi cho chúng ta nghe đi đã."
Mã Hồng Tuấn lôi cái ghế ngồi xuống, lúc này mới đem sự tình trải qua nói ra.
"Sáng nay ta đã tới Tác Thác thành chuẩn bị giải quyết một chút tà hoả trong người.
Tới nơi, ta phát hiện ra một ả phượng hoàng trong Thanh lâu, ngay khi ta chuẩn bị rủ tiểu muội muội đi giải quyết vấn đề, ai ngờ xuất hiện một gã hèn mọn.
Hắn nhìn qua cũng hơn 40 tuổi, tóc ngắn, nhìn có vẻ hung dữ, trông qua thì chân thật và giản dị, nhưng nhìn kỹ lại thì trong đôi mắt lộ ra tia dâʍ quang, một tay của hắn dùng vải sa bao lại.
Đúng ra hắn không nên tranh đoạt tiểu muội kia với ta mới phải chứ.
Lúc ấy, ta còn hỏi hắn "Đại thúc, tay ngươi như vậy, còn làm gì được?".
Các ngươi đoán xem hắn nói cái gì? Hắn thản nhiên nói "Lão tử không cần dùng đến tay." Ta chưa từng gặp qua người nào hèn mọn như vậy."
Đới Mộc Bạch nói, "Sau đó ngươi đánh nhau với hắn?"
Mập mạp liền khí, nói, "Điều đó là đương nhiên, hắn khi dễ ta, chẳng lẽ ta phải chịu? Vốn ta thầm nghĩ đuổi hắn đi, ai mà ngờ nổi, hắn cũng là Hồn Sư, lại là Hồn Tông bốn Hồn Hoàn, nhanh chóng và gọn gàng cho ta nếm đòn, rồi ném ta ra khỏi Thanh lâu.
Nhưng điều khiến ta không thể chịu nổi chính là, hắn còn ngang nhiên búng vào "con gà con" của ta, còn chê của ta nhỏ.
Một nam nhân chân chính, bị vũ nhục như vậy làm sao ta có thể chịu được.
Sau đó ta lại đứng lên đánh nhau với hắn tiếp, rồi trở thành bộ dạng như thế này đây.
Các ngươi không nhìn thấy bộ dáng kiêu ngạo của hắn đâu, Đới lão đại, Áo nhị ca, Đường Tam ca, các ngươi phải vì huynh đệ làm chủ a! Nếu không phải là mới huấn luyện xong, nói không chừng ta còn không về nổi đó."
“Gặp chuyện mới nhớ gọi một tiếng ca, bình thường ta không gặp qua ngươi kêu Tiểu Áo với Tiểu Tam thâm tình như vậy a.” Phong Lăng hừ lạnh, cô cũng đã nghe được toàn bộ câu chuyện của Mập mạp, không nhịn được phun hắn một câu.
Mã Hồng Tuấn lần này hiển nhiên bị đòn không nhẹ, nhất là tinh thần bị đả kích càng nghiêm trọng, nước mắt nước mũi tùm lum, hướng Phong Lăng nhăn nhó, “Ta đã thê thảm như vậy rồi, Tiểu Phong ngươi còn muốn ức hϊếp ta?” Hắn cũng quên mất xấu hổ khi bị Phong Lăng cùng Chu Trúc Thanh nghe được chuyện giải quyết tà hỏa của hắn, còn bị đánh cho bầm dập.
“Ngươi đáng bị đánh.
Nếu không phải ngươi đã sưng thành đầu heo như vậy, ta còn chính tay tấu ngươi một đốn.” Phong Lăng ghét bỏ, nói tiếp, “Nếu tên đó không phải chỉ là Hồn Tông, ta sợ ngươi đã không còn mạng quay về.”
Đường Tam hỏi, “Hắn tên là gì?”
Mã Hồng Tuấn dùng ống tay áo lau mặt mũi, “Ta nghe lão bản Thanh lâu gọi hắn là Bất Nhạc, phỏng chừng không phải là tên thật.”
“Bất Nhạc? Một gã Hồn Tông mà dám khi dễ huynh đệ ta? Đi, Mập mạp, ngươi dẫn đường, chúng ta phải đi xem sao.
Tiểu Tam, Tiểu Áo, hai ngươi có đi không?" Đới Mộc Bạch hoàn toàn có thể hiểu được tâm trạng của Mập mạp, lúc trước hắn cũng không ít lần tranh gái, chỉ có điều hắn toàn chiếm tiện nghi mà thôi.
Từ khi Chu Trúc Thanh tới, hắn mới kiềm chế lại, càng huống chi Mập mạp bị đánh thật là thảm, mặc dù nhìn qua không có tổn thương gân cốt, nhưng tội này đủ lớn rồi.
Đường Tam gật đầu, “Đi, cùng đi xem sao.”
Oscar cười hắc hắc, nói, "Ta đương nhiên là đi, ta muốn nhìn xem, ai có thể hèn mọn hơn cả tên mập này.
Cho dù đánh không lại, có Phi hành Lạp xưởng của ta, chẳng lẽ lại không kịp chạy sao."
Oscar cũng quay sang hỏi Phong Lăng cùng Chu Trúc Thanh, “Tiểu Phong, Trúc Thanh, hai ngươi có muốn đi cùng hay không?”
“Không đi.” Phong Lăng ngay lập tức từ chối, thở dài nói, “Các ngươi cẩn thận một chút, chúng ta có đồng bọn, hắn cũng có khả năng có.” Dù có lo lắng cho bọn hắn, nhưng Phong Lăng thật sự không khơi dậy nổi tinh thần đồng đội trong lần này.
Mập mạp bị đánh cũng vì hắn xứng đáng, bản thân chỉ mới là Đại Hồn Sư đã đi gây chuyện khắp nơi.
Gặp phải gã Hồn Tông, không bị đánh thành đầu heo mới lạ.
Nếu hắn chọc phải Hồn Sư càng cường đại hơn, có phải đã chết ở xó xỉnh nào rồi không?
Còn bọn nhóc kia, nói là vì huynh đệ xuất đầu, nếu gã đó không phải chỉ là Hồn Tông, bọn hắn có dám xuất đầu hay không? Hay là ấm ức nghẹn khuất, tự nuốt trôi cục tức này?
Dù sao có Đường Tam ở, vai chính quang hoàn lại lớn mạnh như vậy, bọn này sẽ không có việc gì, cũng không cần cô nhọc lòng.
Mã Hồng Tuấn vừa nghe có người khẳng định sẽ vì mình xuất đầu lộ diện, nhất thời mừng rỡ, "Hảo huynh đệ, đi, chúng ta bây giờ phải đi ngay, nói không chừng còn có thể tóm được hắn."
Nói xong hắn lập tức nhảy dựng lên, xoay người chạy ra ngoài, tựa hồ trên người không có chút thương tích nào.
Đới Mộc Bạch kéo tay Mã Hồng Tuấn, "Gấp cái gì, muốn đi cũng phải ăn no đã, như vậy mới có khí lực.
Thuận tiện ngươi kể một chút về Võ Hồn của tên kia đi.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng."
Cả bốn người khí thế ngất trời, thảo luận sôi nổi kế hoạch tác chiến.
Bên này, Phong Lăng cùng Chu Trúc Thanh lặng lẽ ăn cơm.
Ba người vội vã ăn xong cơm tối, Mập mạp lại ăn thêm hai cái Khôi Phục Lạp xưởng của Oscar, bốn người lúc này mới lặng lẽ rời khỏi học viện.
Hiển nhiên là không muốn để cho ai biết, đặc biệt là lão sư.