Hoàng đế Tinh La mỉm cười nói:
- Vì để các trận đấu ở vòng Bán Kết này đều tuyệt đối an toàn, trẫm quyết định, các trận đấu kế tiếp đều do hộ quốc đấu la của đế quốc Tinh La làm trọng tài.
Lần rút thăm đầu tiên sẽ do tiền bối Hoàng Tân Tự chủ trí, phong hào của Hoàng tiền bối là Thiên Sát.
Các vị khán giả bên dưới nghe Hoàng Đế giới thiệu xong chỉ hoan hô bình thường.
Còn các đội ngũ bên dưới đều lắp bắp kinh ngạc.
Vương Ngôn nói:
- Thiên Sát Đấu La Hoàng Tân Tự, không ngờ lại là ông ta.
Ta còn tưởng ông ta chết rồi.
Không ngờ là đầu phục vào đế quốc Tinh La.
Mã Tiểu Đào chậm rãi bước lên sàn đầu, Hoắc Vũ Hạo nghiêng người khẽ hỏi Bối Bối:
- Đại sư huynh, vị Thiên Sát Đấu La này mạnh lắm sao?
Bối Bối lập tức đáp không chút do dự:
- Dĩ nhiên là mạnh rồi.
Đế quốc Tinh La rõ ràng là đang thị huy, hắn muốn cho người bên ngoài thấy thực lực của đế quốc Tinh La.
Vũ Hồn của Thiên Sát Đấu La rất đặc biệt.
Có lời đồn bảo rằng hôm hắn ra đời, trên bầu trời có một vì sao đặc biệt sáng ngời.
Hắn vừa được sinh ra thì mẹ hắn vì rong huyết mà qua đời.
Năm hắn tám tuổi thì cha hắn đột tử.
Sau đó, miễn là người thân hay bạn bè ở bên cạnh hắn đều lần lượt chết đi.
Sau này người ta mới biết hóa ra vũ hồn của hắn là Thiên Sát Cô Tinh, chuyên khắc thân nhân.
Vì thế, hắn đã định cả đời cô độc.
Hoắc Vũ Hạo trợn mắt há hốc mồm nói:
- Có cả Vũ Hồn như thế sao?
Bối Bối mỉm cười nói:
- Vũ Hồn của Hồn Sư chúng ta có cái gì không thể chứ? Vị Hoàng tiền bối của vũ hồn Thiên Sát Cô Tinh tuy khiến hắn cả đời không có người thân nhưng đồng thời cũng mang đến cho hắn thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Nghe nói hắn tu luyện vô cùng thuận lợi hoàn toàn tự học mà thôi.
Hắn tự mình bước đến cấp bậc Phong Hào Đấu La này.
Năm nay hắn chỉ mới khoảng 60 tuổi nhưng tu vi đã đến cấp 91, 92.
Mà nghe đồn, với sự chúc phúc của vũ hồn Thiên Sát Cô Tinh, thực lực của hắn thậm chí đủ sức đấu với cường giả Phong Hào Đấu La cấp 95.
- Vị Thiên Sát Đấu La này vì từ bé đã mất đi người thân bạn bè nên tính tình rất kỳ quái, ra tay lại vô cùng tàn nhẫn.
Hắn từng trêu chọc không ít tông môn lớn, bị truy sát thảm thiết vô cùng.
Trong lúc Bối Bối giảng giải về vị Thiên Sát Đấu La cho Hoắc Vũ Hạo nghe thì bốn đội trưởng của bốn học viện đều đã lên sàn đấu.
Bên phía học viện Sử Lai Khắc là Mã Tiểu Đào, học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư là Mã Như Long, học viện Đế Áo là một thanh niên cao to, trông rất trầm tĩnh, còn phía đế quốc Tinh La lại là một cô gái.
Cô gái này nhóm học viện Sử Lai Khắc đã từng gặp qua ở phòng đấu giá Tinh La, công chúa Cửu Cửu.
Trông thấy công chúa Cửu Cửu lên sàn đấu, không chỉ có phía học viện Sử Lai Khắc giật mình mà cả học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư và học viện Đế Áo nữa.
Vì buổi đấu giá cao cấp đó hai học viện bọn họ đều có tham gia.
Đồng phục của học viện Tinh La có màu vàng nhạt, công chúa Cửu Cửu vừa thay trang phục thì khí chất liền biến đổi, cả người đầy vẻ anh hùng khí khái.
Mái tóc dàng thật dài được buộc thành đuôi ngựa, nụ cười xinh đẹp, bộ trang phục vừa với dáng người, mọi thứ đều rất hài hòa.
Về mặt khí chất có và dáng người, Mã Tiểu Đào hoàn toàn không kém công chúa Cửu Cửu, nhưng xét tổng thể thì lại có thua một chút.
Mã Như Long vừa nhìn thấy công chúa Cửu Cửu cũng hơi giật mình nhưng sau đó lại bình tĩnh đưa mắt nhìn đi nơi khác, mà vị đội trưởng của học viện Đế Áo lại không được như vậy, hắn chăm chú nhìn công chúa Cửu Cửu một lúc lâu mới quay mặt đi.
Vương Đông thấy công chúa Cửu Cửu lên sàn đấu không khỏi nhíu mày.
Vì từ hôm đầu tiên đến nay, bọn họ hoàn toàn không nhận được tin tức có cô công chúa này tham gia, mà công nhận, theo tin hắn nhận được, bên phía đội dự bị của học viện Tinh La quả thật có một chỗ trống.
Cho nên, thông tin về cô công chúa Cửu Cửu này, đừng nói là học viện Sử Lai Khắc, những học viện khác cũng mờ mịt không có chút nào.
Vương Đông suy nghĩ một lát chợt chấn động nói:
- Ta nhớ ra rồi, Thược Hành, vũ hồn của hoàng thất Tinh La là...
Đái Thược Hành đi đến cạnh Vương Ngôn gật đầu nói:
- Vương lão sư, ngài đoán đúng rồi.
Cha ta ngày xưa từng đánh giá tu vi của vị Hoàng Đế hiện nay là sâu không lường được, hơn nữa, hắn còn là người ưu tú nhất trong ba trăm năm trở lại đây, ta hoàn toàn không biết tin tức gì của cô công chúa này...
Vương Ngôn thở dài nói:
- Thôi đợi kết quả rút thăm đi.
Dưới cái nhìn chăm chú của bốn vị Phong Hào Đấu La, bốn đội trưởng của bốn học viện từ từ tiến gần trước mặt vị Hoàng Đế.
Hoàng đế Tinh La mỉm cười nói:
- Hôm nay ta rất vui vì được gặp nhiều nhân tài đến mức này.
Trận đầu này ta hi vọng mọi người thi đấu với tôn chỉ giao lưu hữu nghị.
Lát nữa ta sẽ tung bốn quả cầu có đánh số lên không trung, các ngươi sẽ đồng thời tóm lấy, chuẩn bị xong chưa?
Mã Tiểu Đào hipf mắt nhìn thoáng qua công chúa Cửu Cửu nói:
- Xong.
Công chúa Cửu Cửu mỉm cười gật đầu, Mã Như Long và vị đội trưởng của học viện Đế Áo cũng đồng thời gật đầu.
- Bắt đầu.
Hoàng Đế Tinh La khẽ nhéo mắt, sau đó thoáng cái, không biết hắn đã làm gì mà bốn quả cầu đều đã bay vọt lên không trung.
Mã Tiểu Đào đã sớm chuẩn bị xong xuôi, cô vừa thấy hoàng đế Tinh La ra tay liền nhảy vọt lên.
Trong khoảng cách ngắn thế này, nếu phóng thích vũ hồn hay sử dụng Hồn Kỹ chẳng những không giúp ích được gì mà còn giảm tốc độ thêm.
Bất kể là cô hay Mã Như Long và vị đội trưởng học viện Đế Áo đều có quyết định giống nhau, bay lên cướp lấy.
Chỉ có công chúa Cửu Cửu là ngoại lệ, cô im lặng mỉm cười đừng nhìn như chuyện kia không có liên quan đến mình.
Mã Tiểu Đào quả không hổ danh đội trưởng đội chính thức của học viện Sử Lai Khắc.
Đừng thấy cô có dáng người mảnh mai yếu đuối, thật ra nó rất dẻo dai và khỏe mạnh, cô vừa nhảy lên liền tóm được một quả cầu rồi tiếp đất.
Sau đó, hai người còn lại mới song song tiếp đất.
Mà quả cầu cuối cùng dĩ nhiên từ từ rơi vào tay công chúa Cửu Cửu.
Cô công chúa mỉm cười, tay cầm quả cầu xem xét rồi lên tiếng, mặc dù cô là người lấy được quả cầu cuối cùng nhưng lại là người đầu tiên báo kết quả.
- Ta là số 1.
Mã Như Long trầm giọng nói:
- Số 2.
Mã Tiểu Đào nhìn chằm chằm vào công chúa Cửu Cửu nói:
- Số 1.
Lúc này, đội trưởng học viện Đế Áo không cần báo kết quả nữa.
Hai đội cùng rút được số 1 sẽ giao đấu trận đầu tiên là học viện Sử Lai Khắc và học viện Tinh La, trận còn lại dĩ nhiên là học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư và học viện Đế Áo.
Hoành đế Tinh La tiến đến kiểm tra kết quả rồi lớn tiếng công bố.
Khi các khán giả bên dưới nghe thấy học viện Tinh La gặp phải học viện Sử Lai Khắc liền ồ ồ hoan hô.
Ít nhất theo bề ngoài, lúc này Mã Tiểu Đào đã rút cho học viện Sử Lai Khắc một cái thăm tốt nhất.
Vì theo những gì Vương Ngôn đã nói, trong ba học viện hôm nay, học viện Tinh La có thực lực yếu nhất.
Quy tắc vòng Bán Kết có chút thay đổi so với hai vòng trước, trong lần này, hai đội thi đấu Đoàn Chiến xong sẽ đến thi đấu cá nhân, nếu thắng cả hai trận ấy mới xem như thật sự chiến thắng.
Còn không, sẽ phải đấu tiếp một trận 2-2-3.
Nói cách khác, ưu đãi khi chiến thắng Đoàn Chiến lúc này không còn ý nghĩa nào nữa.
Hoàng đế Tinh La mỉm cười nói:
- Hi vọng bốn học viện lát nữa thi đấu đều có thể bộc lộ ra hết thực lực của mình.
Hôm nay đoàn chiến trận đầu tiên là trận đấu giữa học viện Sử Lai Khắc và học viện Tinh La, trận thứ hai là giữa học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư và học viện Đế Áo.
Khi Mã Tiểu Đào bước về khu vực nghỉ ngơi, người đầu tiên bước ra chào đón là Vương Ngôn.
- Tiểu Đào, có thăm dò cô công chúa kia được chút gì không?
Mã Tiểu Đào lắc đầu nói:
- Không thể nhìn thấu, cô gái này đúng là không đơn giản.
Ban đầu ta còn định thông qua rút thăm mà thăm dò thực lực và tu vi của cô ta.
Nào ngờ cô ta không những không động thủ mà còn không thấy chút dao động Hồn Lực nào.
Vũ Hạo, đệ có dùng Tinh Thần Tham Trắc kiểm tra được gì không?
Hoắc Vũ Hạo nhíu mày nói:
- Đã thử.
Nhưng trên người cô công chúa ấy có một vật đặc biệt có tác dụng chặn đứng Tinh Thần Tham Trắc của đệ.
Với lại tu vi của đệ thua cô ấy quá nhiều nên cũng khó dò xét.
Tình huống bất ngờ đã xảy ra, trước khi thi đấu lại không biết rõ đối thủ là một chuyện không tốt chút nào.
Vương Ngôn trầm giọng nói:
- Tất cả làm theo kế hoạch ban đầu, các con không cần suy nghĩ nhiều.
Phải tin tưởng vào thực lực của mình.
Hơn nữa trận đấu cá nhân chúng ta còn có Mã Tiểu Đào đây, cho dù vị công chúa kia có là cường giả bậc Hồn Đế chúng ta cũng tuyệt đối tự tin.
Cho nên, chúng ta hôm nay phải thắng trận đoàn chiến này.
Tiếp theo, ta sẽ đọc danh sách những người ra thi đấu.
- Mã Tiểu Đào, Đái Thược Hành, Lăng Lạc Thần, Bối Bối, Từ Tam Thạch, Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông.
Bảy người các con sẽ đấu trận này.
Trận đoàn chiến này tuyệt đối không thể bại, ta có cảm giác, bên phía học viện Tinh La đã chuẩn bị cái gì đó cho chiến pháp 2-2-3.
Nếu đoàn chiến chúng ta thua thì khó mà khống chế cục diện nữa.
Mọi người cùng gật đầu, riêng Hòa Thái Đầu và Giang Nam Nam khẽ liếc mắt kinh ngạc nhìn nhau.
Bọn họ vốn nghĩ trận đấu này mình sẽ ra thi đấu.
Phương diện chiến đấu Hồn Đạo Khí của Hòa Thái Đầu đã được minh chứng rõ ràng, mà trong cận chiến, sức chiến đấu của Giang Nam Nam cũng không yếu, cho dù là một cường giả bậc Hồn Vương gặp phải cô cũng khó mà ngăn cản.
Vậy mà Vương Ngôn lại quyết định cho Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông ra thi đấu ở trận đấu quan trọng này, đây quả là một quyết định ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
Vương Ngôn gọi Hoắc Vũ Hạo đến bên cạnh hắn rồi nhỏ giọng nói:
- Không ra tay thì thôi, đã ra tay thì nhất định phải nắm chắc phần thắng.
Lão sư nghĩ con hiểu ý lão sư muốn nói gì.
- Dạ.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu.
Vương Ngôn thở dài, đưa tay phải của mình ra.
- Các con, ta đã nói.
Nhiệm vụ của các con đã hoàn thành.
Trận chiến này quyết định vinh quang của chúng ta có phải dừng lại hay không, tất cả đều nằm trong tay của con.
Ta là sư phụ dẫn đội, mọi thứ có thể làm ta đã làm hết.
Kế đến thì phải xem các con tài năng đến mức nào.
Bất kể các con thắng hay bại, các con đều là anh hùng của học viện Sử Lai Khắc.
Cẩn thận công chúa Cửu Cửu.
Nếu ta đoán không nhầm, Vũ Hồn của cô ấy hẳn là Tinh Quan.
Mã Tiểu Đào cũng lên tiếng, cô khẽ đặt tay mình lên tay Vương Ngôn, trầm giọng nói:
- Vương lão sư, ta biết ngươi nói thế chỉ để kích thích ý chí chiến đấu của chúng ta.
Ngươi yên tâm, thân là một thành viên của học viện Sử Lai Khắc, chúng ta sẽ hết lòng bảo vệ học viện, tuyệt đối không để cho bất cứ ai làm danh dự của nó bị tổn hại.
Vinh quang của Sử Lai Khắc, dù phải dùng cả tính mạng này, chúng ta cũng quyết bảo vệ nó, không cho nó phải lặng lẽ lụi tàn.
- Tất thắng.
Mọi người đồng thanh hét lớn, trong mắt mọi người đều hừng hực chiến ý.
So với không khí sôi sục bên học viện Sử Lai Khắc thì phía học viện Tinh La có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều.
Từng thành viên nối đuôi nhau bước lên sàn đấu với sự dẫn đầu của công chúa Cửu Cửu.
Cô nhìn về phía học viện Sử Lai Khắc với vẻ bình thản, nhưng ánh mắt của cô không phải dừng lại trên người đội trưởng học viện Sử Lai Khắc Mã Tiểu Đào, mà là Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo cũng đang nhìn về bên phía học viện Tinh La nên bỗng chốc, hai ánh mắt chạm vào nhau, Hoắc Vũ Hạo hơi sững người khi trông thấy cô công chúa tao nhã cao quý kia đang nhìn mình với ánh mắt khiêu khích.
Khiêu khích tôi làm gì? Bên phía học viện Sử Lai Khắc, người có thể ngang hàng chiến đấu với cô cũng không đến lượt tôi.
Tuy không hiểu vì sao nhưng Hoắc Vũ Hạo vẫn híp mắt, tròng mắt hóa thành màu xanh biếc.
Mặc dù tu vi của cả hai chênh lệch khá nhiều nhưng thoáng chốc tiếp xúc, công chúa Cửu Cửu cảm thấy cả người đột nhiên lạnh run.
- Học viện Sử Lai Khắc và học viện Tinh La, đoàn chiến, các học viên nhanh chóng lên sàn đấu.
Vị trọng tài của trận đấu ngày hôm nay quả nhiên đúng là vị Thiên Sát Đấu La vừa được nhắc đến ban nãy.
Hoàng đế Tinh La và ba vị cường giả Phong Hào Đấu La còn lại đã trở về Hoàng Thành, bước lên đầu tường quan sát cuộc chiến.
Mã Tiểu Đào dẫn đầu, Đái Thược Hành, Lăng Lạc Thần, Bối Bối, Từ Tam Thạch, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông nối đuôi theo sau.
Hai đội ngũ lần lượt bước lên sàn đấu.
Vòng bán kết chưa bắt đầu mà thành viên hai đội đã nhìn chằm chăm vào nhau, bầu không khí đầy mùi thuốc súng.
Ánh mắt công chúa Cửu Cửu bỗng có chút biến hóa, đôi mắt màu lam sáng ngời tỏa ra ánh sáng màu vàng kim, nếu cẩn thận quan sát lại thấy nó như mặt biển cuồn cuộn sóng nước vậy.
Hai mắt Mã Tiểu Đào sáng rực, hơi thở âm trầm mang đến áp lực thật lớn cho đối thủ.
Thiên Sát Đấu La khẽ nhìn về phía Mã Tiểu Đào, y thoáng lộ vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh sau đó đã bình tĩnh lại, y lạnh lùng nói:
- Hai bên lùi về sau, trước khi ta chưa tuyên bố bắt đầu thì không ai được phép phóng xuất ra vũ hồn.
Hai đội nhanh chóng lùi về sau nhưng trong quá trình này, ánh mắt vẫn không rời khỏi đối thủ, mà cũng ngay lúc này, trận hình của hai đội dần dần được triển khai.
Bên phía học viện Sử Lai Khắc có chút thay đổi, đứng đầu vẫn là Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành cộng thêm Bối Bối, nhưng lúc này phía sau bọn họ lại là Từ Tam Thạch, Từ Tam Thạch đứng che trước người Lăng Lạc Thần, còn ngay sau cô nàng là Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.
Bên phía học viện Tinh La lại có thế trận tương đối kỳ lạ.
Sáu người tạo thành một hình tam giác theo đội hình 1-2-3, sau cùng là công chúa Cửu Cửu.
Ánh sáng màu vàng từ đôi mắt cô càng lúc càng rực rỡ, rất có phong vị của một thống soái.
Từ Tam Thạch mỉm cười nhìn công chúa Cửu Cửu vô cùng chăm chú, khi hắn thấy cô nhìn về phía mình thì mỉm cười xấu xa.
Tác dụng của Huyền Minh Trí Hoán lớn như thế nào, mọi người cũng đã thấy.
Cho dù biết trước hay không cũng khó mà tránh thoát được.
Giống như lần thứ hai bọn họ đấu với học viện Chính Thiên.
Trận đấy vừa bắt đầu, Từ Tam Thạch lập tức không chút do dự dùng nó thay đổi vị trí với Diệp Vô Tình.
Sau đó, dĩ nhiên Diệp Vô Tình không tránh khỏi việc bị đánh hội đồng.
Không phải bất cứ đội ngũ nào dự thi cũng có Vô Địch Hộ Tráo, đây là kiện vũ khí chỉ dùng được một lần mà giá còn cao ngất nữa chứ.
Từ Tam Thạch sau khi hoán đổi vị trí với Diệp Vô Tình dĩ nhiên cũng không làm xấu danh "bỉ ổi" của mình, hắn sử dụng một chiêu Huyền Minh Chấn cầm chân những người xung quanh rồi nhẹ nhàng nhảy khỏi sàn đấu.
Học viện Chính Thiên mất đi Diệp Vô Tình thì cục diện lập tức nghiêng về một bên.
Cho nên lúc này nhìn vẻ mặt của Từ Tam Thạch, ngay cả công chúa Cửu Cửu cũng phải nhíu mày, rõ ràng cô có chút kiêng kị với kỹ năng Huyền Minh Trị Hoán kia.
- Trận đấu bắt đầu.
Trong lúc song phương đang chú ý chặt chẽ đối thủ thì Thiên Sát Đấu La hét lớn một tiếng, sao đó lách người biến mất.
Hai đội đều có phản ứng cực nhanh, nháy mắt sau đều đã phóng xuất ra Vũ Hồn của mình.
Hoắc Vũ Hạo lập tức sử dụng Tinh Thần Tham Trắc, đồng thời nhìn về phía công chúa Cửu Cửu.
Hắn rất tò mò rốt cuộc vũ hồn của vị công chúa này là gì.
Vừa rồi Vương Ngôn chỉ kịp nói với bọn họ, vị công chúa điện hạ ấy rất có thể là một Chiến Hồn Sư hệ Phụ Trợ.
Hệ Phụ Trợ không phải đều là Khí Hồn Sư sao? Hoắc Vũ Hạo vô cùng thắc mắc và tò mò nhưng hắn không có nhiều thời gian, đành bước lên sàn đấu.
Trên trán công chúa Cửu Cửu bỗng lóe ra ánh sáng màu vàng kim, sau đó, xuất hiện một vật giống như một viên bảo thạch hình thoi màu vàng, Hoắc Vũ Hạo vừa trông thấy vật kia lại nhớ đến Sinh Linh Nhãn của mình, mà vị trí xuất hiện cũng khá giống với Sinh Linh Nhãn của hắn.
Có điều, đấy cũng không phải là con mắt thứ ba của công chúa Cửu Cửu, viên bảo thạch hình thoi màu vàng ấy sau khi xuất hiện liền tỏa ra ánh sáng trắng ánh kim, sau đó bay ra khỏi trán của cô, lơ lửng trên bầu trời, sau đó hóa thành một cái vương miện, từ từ rơi xuống đầu cô.
Chiếc vương miện ấy trông như được tạo thành từ vô số đốm ánh sáng nhỏ màu vàng, lấy viên bảo thạch hình thoi đầu tiên làm khởi điểm, xung quanh xuất hiện thêm mười tám viên ánh sáng khác, tạo thành một vòng cong mũi nhọn vô cùng xinh đẹp.
Tinh Quan, đây là Vũ Hồn của công chúa Cửu Cửu.
Hai vàng, hai tím, một đen, năm cái Hồn Hoàn cùng lúc xuất hiện bên cạnh cô, cô rõ ràng là một cường giả bậc Hồn Vương.
Mà sáu người phía trước cô, cũng là những cường giả bậc Hồn Vương mà hôm qua Vương Ngôn giảng giải với cả nhóm, đội ngũ của học viện Tinh La không ngờ toàn bộ đều là cường giả bậc Hồn Vương.
Từ Tam Thạch đã phóng thích ra vũ hồn của mình, hắn cười cười gian xảo, vẻ mặt cứ sợ người khác không biết âm mưu xấu xa của mình, hắn ngẩng mặt lên trời hét lớn:
- Huyền Minh Trí Hoán.
Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn trong tay hắn bừng sáng, chỉ về hướng công chúa Cửu Cửu.
Cũng ngay lúc đó, vương miện trên đầu công chúa Cửu Cửu lóe sáng, Hồn Hoàn thứ ba của cô cũng sáng theo, một cột sáng ánh kim bay thẳng lên trời.
Cột sáng này vẫn được tạo thành từ vô số điểm sáng nhỏ, xoay tít như một cơn lốc xoáy, trông hết sức kỳ dị, Nhìn từ bề ngoài, khó có người đoán được Hồn Kỹ này có tác dụng gì.
Bên phía học viện Sử Lai Khắc cũng bắt đầu tấn công, dẫn đầu dĩ nhiên là Mã Tiểu Đào, theo sát cô là Đái Thược Hành và Bối Bối, băng trượng của Lăng Lạc Thần đã xuất hiện lơ lửng trên cao, từ đỉnh trượng không ngừng tỏa ra màn sương băng buốt giá bao phủ lấy cô, Từ Tam Thạch, Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.
Hơn nữa, màn sương băng ấy cũng không ngừng an tỏa ra bên ngoài, bóng dáng bốn người bọn họ đã hoàn toàn bị nó che dấu.
Đây là Hồn Kỹ thứ tư mà trước nay Lăng Lạc Thần chưa từng sử dụng.
- Giỡn chơi thôi.
Từ Tam Thạch đã ẩn mình trong màn sương băng nhìn về phía công chúa Cửu Cửu, phất tay nói, căn bản hắn không có sử dụng đến kỹ năng Huyền Minh Trí Hoán.
Hai mắt công chúa Cửu Cửu khẽ ngưng tụ, lạnh lùng liếc hắn một cái, cột ánh sáng màu vàng nhanh chóng khuếch tán ra bên ngoài, bao phủ lấy sáu người phía trước.
Nhất thời, các thành viên của học viện Tinh La đều được một bức màn màu vàng phủ lấy, cả người công chúa Cửu Cửu cũng tỏa ra ánh sáng màu vàng, ánh chấm màu vàng kia như những ánh sao xa, càng lúc càng phát sáng theo vương miện của cô.
Tốc độ của Mã Tiểu Đào khủng khiếp như thế nào không ai không biết, chỉ trong tích tắc, cô đã bay đến trước mặt đối thủ, ngọn lửa Phượng Hoàng bùng cháy, đôi cánh Phượng Hoàng thật lớn đập mạnh sau lưng, một tia Phượng Hoàng Hỏa Tuyến bắn thẳng về phía đối thủ Hồn Vương ngay trước mặt cô.
Vị Hồn Vương này tên là Hoàng Hà Vân, hắn có thể đứng đầu dĩ nhiên là Chiến Hồn Sư hệ Cường Công, trước khi công chúa Cửu Cửu xuất hiện, hắn vẫn luôn giữ chức đội trưởng của học viện Tinh La.
Vũ Hồn của Hoàng Hà Vân cũng khá mạnh, nương theo sự xuất hiện của nó, một dòng khí màu đen khẽ xoay chuyển xung quanh, cơ thể hắn khẽ tăng vọt, trên trán xuất hiện một ấn ký khá tương tự với chữ Vương trên trán Đái Thược Hành, nhưng bộ lông xuất hiện trên người hắn không có xen lẫn đen trắng mà chỉ là một màu đen thuần thôi.
Hắc Ám Ma Hổ, đây là vũ hồn của hắn.
Một vũ hồn thuộc tính Hắc Ám khá hiếm thấy nhưng lại may mắn không phải là Tà Hồn Sư.
Và dĩ nhiên, thuộc tính Hắc Ám mạnh mẽ này mang đến cho hắn thiên phú không kém gì Bạch Hổ của Đái Thược Hành.
Hơn nữa, lúc này trên người hắn không chỉ có mỗi một màu đen mà còn được một màn ánh sáng màu vàng kim bao phủ nữa, hai loại ánh sáng có màu sắc khác nhau vậy mà có thể dung hợp một các hoàn hảo, không có chút xung đột, trông hết sức kỳ lạ.
Hoàng Hà Vân thấy kỹ năng Phượng Hoàng Hỏa Tuyến của Mã Tiểu Đào bay đến liền ngửa mặt lên trời hét to, hắn không chút do dự lập tức tung một quyền vào không trung đón lấy nó, Hồn Hoàn thứ nhất trên người hắn cũng lóe sáng, nhất thời trên không trung lóe ra một quầng sáng như nửa vầng trăng màu vàng lợt.
Ánh lửa đang không ngừng phủ xuống sàn đấu cũng không thể chạm đến vầng sáng kia một chút nào.
Phượng Hoàng Hỏa Tuyến lập tức bị cản trở.
Đây là kỹ năng đầu tiên của Hắc Ám Ma Hổ, Ám Hắc Ba.
Một màn này không khỏi khiến Mã Tiểu Đào giật mình, còn Phượng Hoàng Hỏa Tuyến sao khi bị thiêu đốt hóa hồng thì Ám Hắc Ba cũng đã đến trước mặt cô.
Phải biết rằng, Phượng Hoàng Hỏa Tuyến được Phượng Dực Thiên Tường tăng phúc, tuy đấy chỉ là Hồn Kỹ thứ nhất của cô thôi nhưng hiện giờ tu vi của Mã Tiểu Đào là gì? Là một cường giả Hồn Đế đó.
Đối thủ của cô làm sao có thể so sánh được? Vậy mà đối phương chỉ dựa vào Hồn Kỹ thứ nhất giống Mã Tiểu Đào đã có thể chặn được Phượng Hoàng Hỏa Tuyến.
Tuy nhiên, khoảng cách đã quá gần, Mã Tiểu Đào không còn thời gian suy nghĩ nữa.
Cô đưa tay về phía Ám Hắc Ba đang bay đến, "Bùm" một cái, Ám Hắc Ba nháy mắt vỡ tan.
Tay phải Mã Tiểu Đào bùng lên một ngọn lửa, ngọn lửa Phượng Hoàng nháy mắt rực cháy, bay thẳng về phía đối thủ.
Hồn Kỹ thứ hai, Dục Hỏa Phượng Hoàng.
Đối mặt với đòn tấn công dũng mãnh của Mã Tiểu Đào, Hoàng Hà Vân làm động tác muốn lui về sau, cả người hơi khom xuống, Hồn Hoàn thứ ba sáng lên, nhấp nháy một màu vàng nhàn nhạt, hồn lực trên người hắn cũng dâng cao hóa thành ảo ảnh hình Hổ chặn lấy ngọn lửa Phượng Hoàng của Mã Tiểu Đào.
Hồn Hoàn thứ ba, Hồn Kỹ ngàn năm, Ma Hổ Kinh Thiên.
Sau lần va chạm này, Mã Tiểu Đào đã có phát hiện rõ ràng.
Khi hồn Kỹ của đối thủ đụng vào ngọn lửa Phượng Hoàng thì những hạt ánh sáng màu vàng nhạt ẩn bên trong kỹ năng ấy sẽ không ngừng nhắm vào ngọn lửa của cô mà nổ mạnh, từng hạt ánh sáng như từng quả bom nhỏ nhắn mang theo sức công phá khủng khiếp.
Cũng vì lẽ đấy mà Hồn Kỹ của cô mới bị suy yếu nhiều đến vậy.
Sau quá trình va chạm nổ mạnh kia, mới đến lượt hai kỹ năng của Hoàng Hà Vân và Mã Tiểu Đào va chạm.
Phát hiện này làm Mã Tiểu Đào sững sờ, ánh mắt không kềm được mà liếc nhìn về công chúa Cửu Cửu ở phía sao.
Rốt cuộc vũ hồn ấy là thứ gì đây? Không ngờ nó có thể phụ trợ trên phạm vi lớn một cách mạnh mẽ như thế.
Thậm chí còn muốn mạnh hơn so với vũ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp nữa.
Cô vừa nghĩ đến đây chợt sững người nhớ đến hai chữ "Tinh Quan", sau đó trong đầu cô liền hiện ra đáp án.
Bản thân là đệ tử nội viện, Mã Tiểu Đào không những có thực lực cực mạnh mà tri thức cũng vô cùng phong phú, cô rốt cuộc cũng hiểu hai chữ Tinh Quan ấy có ý nghĩa gì.
Vũ Hồn này trước giờ rất ít xuất hiện trên đại lục, nhưng chính xác là nó vẫn có tồn tại.
Chẳng qua vì số lần nó xuất hiện quá thấp nên đã bị người đời lãng quên.
Tuy nhiên, trong kho tư liệu của học viện Sử Lai Khắc vẫn có một ít tư liệu về vũ hồn Tinh Quan này.
Đương nhiên, với cấp bậc của Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu thì chưa đủ tiêu chuẩn để học đến.
Vũ Hồn Tinh Quan ngày xưa từng có một thời gian giữ vị trí rất cao trên đại lục Đấu La, nó đã xuất hiện từ hơn một vạn năm trước rồi, có thể gọi nó là một trong những vũ hồn cổ xưa cũng không sai.
Hơn một vạn năm trước, tổ chức lãnh đạo Hồn Sư ở đại lục Đấu La gọi là Vũ Hồn Điện, khi đó, ngay cả hai đại đế quốc là Thiên Đấu và Tinh La cũng không sao ngẩng mặt kiêu hãng được.
Mà Vũ Hồn Điện từng có sáu loại vũ hồn nổi tiếng, nó cũng là tiền đề để tổ chức này lớn mạnh, một trong đó là Tinh Quan.
Khi ấy, sáu vũ hồn kia chia ra một nửa ở đế quốc Thiên Đấu, một nửa ở đế quốc Tinh La.
Mà thời điểm này, hoàng thất Tinh La là gia tộc Bạch Hổ, vũ hồn Bạch Hổ tuy mạnh nhưng không nằm trong sáu vũ hồn kia, ngược lại, vũ hồn Tinh Quan lại giữ một chân trong ba vũ hồn đứng đầu đế quốc Tinh LA.
Chẳng qua, gia tộc Tinh Quan rất hiếm muộn, bình thường rất ít xuất hiện trên đại lục, tính ra có thể coi là một tông môn lánh đời.
Mãi đến bốn nghìn năm trước, đại lục Nhật Nguyệt va chạm vào đại lục Đấu La tạo nên trận chiến tranh đẫm máu, mà đế quốc Tinh La lại nằm giáp ranh với đại lục Nhật Nguyệt, có thể xem là người đứng mũi chịu sào, gần như phải hứng chịu lực tấn công mạnh nhất từ đại lục Nhật Nguyệt.
Gia tộc Bạch Hổ cũng là hoàng thất khi đó gặp phải tai họa ngập đầu.
Lúc này, gia tộc Tinh Quan rời núi, lãnh đạo nhân dân liều mình chiến đấu bảo vệ đế quốc, đồng thời cũng giữ vững vị trí cao nhất trong ba đại đế quốc của đại lục Đấu La.
Cuối cùng vì gia tộc Bạch Hổ đã suy thoải, huyết mạch ít ỏi, do đó hoàng thất của đế quốc Tinh La mới đổi chủ.
Tông môn Tinh Quan trở thành chủ nhân mới của đế quốc Tinh La, dĩ nhiên bọn họ cũng không sử dụng thủ đoạn mờ ám gì với gia tộc Bạch Hổ, ngược lại còn cho bọn họ tước vị Công Tước có thể kế thừa, nhờ vậy, bọn họ mới được ủng hộ, đế quốc Tinh La mới phát triển rầm rộ trong suốt mấy ngàn năm sau đó.
Trước mắt, cộng cả thực lực của đế quốc Đấu Linh lẫn đế quốc Thiên Hồn cũng không sao so được với đế quốc Tinh La hiện nay.
Mà ngày xưa, tông môn Tinh Quan có đủ thực lực để ngăn cản cơn sóng dữ ấy thì bọn họ cũng phải có cái gì đó hơn người.
Nếu chỉ thuần túy là phụ trợ thì có lẽ bọn họ không thể hơn được Thất Bảo Lưu Ly Tháp, nhưng bọn họ còn có cả năng lực chiến đấu rất mạnh.
Tuy khuynh hướng tu luyện thiên về phụ trợ, nhưng về mặt chiến đấu không hề thua kém ai.
Cái đó, là điểm khác biệt nhất của hai tông môn.
Có thể nói, vũ hồn Tinh Quan gần như sinh ra để chiến đấu.
Sau khi tông môn Tinh Quan nắm giữ đế quốc Tinh La thì lại một lần nữa lui về ở ẩn, sau mấy ngàn năm, rất nhiều người đã quên mất hoàng thất Tinh La từng là một tông môn nổi tiếng, vũ hồn Tinh Quan cũng đã rất lâu rồi chưa từng xuất hiện trên đại lục.
Tuy trong đầu Mã Tiểu Đào bận lục lọi lại thông tin của vũ hồn Tinh Quan nhưng động tác cũng không chút chậm lại.
Mà lúc này kỹ năng Ma Hổ Kinh Thiên được công chúa Cửu Cửu tăng phúc đã phá tan Hồn Kỹ Dục Hỏa Phượng Hoàng, và bắt đầu đánh thẳng về phía cô.
Mã Tiểu Đào hừ lạnh một tiếng, cô vẫn không lùi bước mà tiến nhanh về trước, đón lấy ảo ảnh Hắc Ám Ma Hổ đang tấn công về phía cô.
Một tiếng phượng ngâm khẽ vang lên, nháy mắt sau, đôi cánh Phượng Hoàng hé mở, cả người cô như biến thành con Hỏa Phượng Hoàng thật lớn.
Mà ngọn lửa Phượng Hoàng càng lúc càng bùng cháy rực rỡ.
Nhiệt độ từ ngọn lửa càng lúc càng tăng lên, khiến Đái Thược Hành và Bối Bối không thể không kéo giãn khoảng cách.
Ngọn lửa đó vừa bốc lên thì ảo ảnh Ma Hổ cũng nhanh chóng hóa thành tro bụi.
Cơ thể mềm mại của Mã Tiểu Đào càng lúc càng đến gần đối thủ, sau đó lại bay ra một tia Phượng Hoàng Hỏa Tuyến.
Nếu là trước đây, cô tuyệt đối không dám tùy tiện phóng ra ngọn lửa Phượng Hoàng này.
Vì nếu sử dụng quá nhiều và tăng lên cực hạn thì cô rất dễ bị Tà Hỏa trong cơ thể cắn trả.
Nếu không khống chế tốt cô sẽ mất đi ý thức của mình.
Nhưng bây giờ thì khác, bên cạnh cô có một người có Vũ Hồn Cực Hạn thuộc tính Băng.
Có Hoắc Vũ Hạo ở đây, cô không còn sợ đau đớn khi Tà Hỏa cắn trả nữa.
Đấy là lý do mà gần đây cô sử dụng vũ hồn thoải mái như thế.
Hai ngày nay, Vương Ngôn luôn kích thích ý chí chiến đấu của bọn họ.
Mã Tiểu Đào tuy ngoài miệng không nói gì nhưng trong lòng tuyệt đối không để ý, cô tức muốn phát điên rồi, vậy nên, có thể nói hiện nay trong đội ngũ, người giàu chiến ý nhất ngoài cô ra thì còn có thể là ai đây?
Hoàng Hà Vân vô cùng chấn động, ngọn lửa nóng rực đã đến ngay trước mặt, hắn giật mình nhận ra mình hoàn toàn không có khả năng ngăn cản nó.
Ngọn lửa Phượng Hoàng đi đến đâu, không khí xung quanh bị bóp méo đến đó.
Kỹ năng phụ trợ mạnh mẽ bị bức tách biệt ra bên ngoài, căn bản không có khả năng viện trợ cho hắn.
Ngay khi Hoàng Hà Vân rơi vào nguy hiểm thì bỗng nhiên, cả người hắn nhẹ bẫng, ngọn lửa rực rỡ của Mã Tiểu Đào cũng bị chuyển hướng lên không trung.
Người vừa ra tay giúp đỡ Hoàng Hà Vân là một cô gái đứng cách đó không xa.
Tướng mạo của cô khá bình thường, trông rất bình dị, mái tóc dài màu tím bồng bềnh sau lưng, gương mặt lấm tấm tàn nhang, điểm nổi bật nhất của cô là đôi mắt hừng hực lửa, và năm cái Hồn Hoàn rực rỡ, tay phải của cô đang chỉ thẳng về Mã Tiểu Đào ở xa xa.
Dĩ nhiên, Phượng Hoàng Hỏa Tuyến bị lệch khỏi quỹ đạo là do cô ra tay.
Hỏa Khống.
Trong lòng Mã Tiểu Đào lập tức có đáp án.
Cô gái tóc tím này là một trong những người Vương Ngôn từng nhắc nhở bọn họ phải cẩn thận.
Khi đó, bọn họ chưa biết sự có mặt của công chúa Cửu Cửu ở học viện Tinh La, nên người mà Vương Ngôn yêu cầu bọn họ phải chú ý nhất chính là hai Hồn Sư hệ Khống Chế của đối thủ.