Đấu La Đại Lục 2 Tuyệt Thế Đường Môn


Hoắc Vũ Hạo đứng ngây như phỗng, gương mặt kích động.

Hải Thần Các, đó là Hải Thần Các a! Từ xưa đến nay hắn chưa bao giờ suy nghĩ đến việc có thể gia nhập Hải Thần Các.
Thực tế, việc thảo luận cho Hoắc Vũ Hạo gia nhập Hải Thần Các không có một trưởng lão nào phản đối, dù cho hắn năm nay chỉ mới 17 tuổi.
Mà việc đó lại không hề liên quan đến Mục lão, hoàn toàn do những cống hiến của hắn đối với cho học viện.
1376 bản vẽ, đó là công trạng của hắn, là 1376 loại hồn đạo khí.

Lượng bản vẽ đó hoàn toàn vực dậy hệ hồn đạo học viện Sử Lai Khắc.
Học viện Sử Lai Khắc không hề thiếu thốn tài chính.

Đối với ba đế quốc kia, việc phát triển hồn đạo khí gặp một trở ngại rất lớn chính là nguyên liệu kim loại hiếm.

Nhưng học viện Sử Lai Khắc lại trở nên tốt hơn nhiều, một là vì tài lực, hai là vì cơ cấu tổ chức Sử Lai Khắc.
Học viện Sử Lai Khắc hoàn toàn nắm giữ thành Sử Lai Khắc, có thương hội riêng khá sầm uất, sớm đã vươn tầm ảnh hưởng đến đế quốc Nhật Nguyệt.

Kim loại hiếm ở đế quốc Nhật Nguyệt tuy thuộc loại vật tư chiến lược, rất khó mua được, nhưng cũng không phải không có biện pháp.
Hai năm nay Hoắc Vũ Hạo chuyển về không ít bản vẽ, hệ hồn đạo học viện Sử Lai Khắc đã có tiến bộ nhảy vọt.

Dù vận chưa thể sánh ngang học viện Nhật Nguyệt nhưng cũng đã tiết kiệm một thời gian nghiên cứu rất dài.
Những bản vẽ do Hoắc Vũ Hạo lao tâm vẽ ra, hầu hết đều được đưa vào Tàng Thư Lâu, trở thành điển tịch trân quý, mang lại một thời gian lịch sử không thể xóa nhòa của học viện, mà Hoắc Vũ Hạo lại như anh hùng được viết vào viện sử.
Tiên Lâm Nhi mỉm cười, nói:
- Vũ Hạo, ngươi xứng đáng lắm, nhưng việc này chỉ cần bản thân ngươi biết là đủ, không ai công bố nó ra ngoài cả.

Một là vì bảo vệ lợi ích của ngươi, hai là vì thân phận hiện tại ngươi cũng còn là một đệ tử.

Đợi sau Đấu Hồn Đại Tái lần tới, trở về ngươi sẽ chính thức tốt nghiệp học viện.
Hoắc Vũ Hạo ngẩn ngơ, nói:
- Nhưng ta vẫn chưa hoàn nhiệm vụ giám sát giả.
Ngôn Thiểu Triết cười nói:
- Những việc ngươi đã hoàn thành còn gấp mười lần số lượng nhiệm vụ giám sát đoàn.

Lão sư trước khi qua đời đã nói với ta phương hướng phát triển tương lai: Học viện sẽ không trở thành hạn chế cho học viên, mà phải là hậu thuẫn.

Đường Môn không phải đã thành lập rồi sao? Đó mới là võ đài phát triển của ngươi.

Lần này ngươi nhất định phải tiếp tực giành quán quân Đấu Hồn Đại Tái, mọi người đều tin tưởng ngươi có đủ năng lực đó.

Mấy năm gian khổ học hồn đạo khí, tu vi có trì trệ không thế?
Hoắc Vũ Hạo tự tin nói:
- Ta đã là Hồn Vương.
Ngôn Thiểu Triết kinh ngạc
- Hồn Vương? Ngươi đã có năm hoàn? Nhanh vậy?
Đệ tử bình thường 17 tuổi là Hồn Vương, tốc độ cũng khá nhanh, nhưng hắn là hồn sư võ hồn cực hạn a! Dù gian nan như thế chỉ trong hai năm hắn lại vượt qua cấp 50, đối với Ngôn Thiểu Triết chính là sự kinh hãi lớn lao.
Tiên Lâm Nhi phì cười:
- Vũ Hạo! Ta thấy ngươi sắp trở thành biểu tượng của học viện rồi.
- Vì sao?
- Tiểu quái vật a! Ngươi nếu là ta thì có thấy tên đệ tử nào xứng đáng với hai chữ quái vật nữa không?
Ngôn Thiểu Triết nói:
- Đi thôi, chúng ta cũng đi ăn một chút gì, sau đó trở về.

Hiện tại bình an về đến học viện là việc quan trọng nhất.
Đúng vậy, bình an về đến học viện là việc quan trọng nhất!

Dùng bữa trưa đơn giản, Phàm Vũ theo lời dặn dò của Ngôn Thiểu Triết dẫn nhóm Hòa Thái Đầu, Dạ Hiểu Thắng và những đệ tử khác tách ra đi trước.

Ngôn Thiểu Triết, Tiên Lâm Nhi và Hoắc Vũ Hạo ở lại nghỉ ngơi tại khách sạn, thong thả tà tà mới rời khỏi Phong Diệp thành, đi bộ chậm rãi hướng về học viện Sử Lai Khắc, bọn họ đi từ từ, chủ yếu là vì tạo khoảng cách với những người đi trước.
- Nếu gặp kẻ địch, ngươi bảo vệ Vũ Hạo, ta phụ trách công kích.
Tiên Lâm Nhi nói với Ngôn Thiểu Triết.
Ngôn Thiểu Triết cau mày, nói:
- Lâm Nhi a! Tính tình của ngươi, thật đúng là già mà còn gân a! Chuyện này mà cũng tranh giành với ta sao?
Tiên Lâm Nhi cũng cau mày, nói:
- Ta già á? Nhìn lại chính mình đi.
- Khặc khặc, làm trò cho con nít nó cười.
Ngôn Thiểu Triết xấu hổ nói.
Tiên Lâm Nhi hừ một tiếng, nói:
- Con nít nào? Vũ Hạo là sư đệ của ngươi.

Vậy ba chúng ta là ngang hàng.

Tuổi tác vĩnh viễn không thể ảnh hưởng bối phận.
- Ta nói ngươi thật là...!rồi rồi muốn chủ công thì cho ngươi chủ công, ta hỗ trợ, được chửa?
Bất kể lúc nào đối mặt Tiên Lâm Nhi, phong độ của Ngôn Thiểu Triết đều bị cái bóng ma tuổi trẻ ảnh hưởng.
Tiên Lâm Nhi nói:
- Ngươi còn kém lắm.

Đã lâu không có hoạt động, hy vọng Kính Hồng Trần phái vài tên khỏe khỏe tới, cho ta hưng phấn một hồi.
Hoắc Vũ Hạo đi bên cạnh mà trong lòng cười thầm, hai vị viện trưởng có vẻ chẳng có lo lắng a! Có thực lực quả nhiên rất tốt.

Bản thân mình cũng chưa thấy họ chiến đấu bao giờ, nhưng khôn biết Kính Hồng Trần sẽ phái ai tới.

Hồn đạo sư cường đại? Bắn pháo từ xa? Có điều, với cảm giác nhạy bén của hai vị viện trưởng, bắn lén từ xa trừ phi là sử dụng định trang hồn đạo đạn pháo cấp 9, bằng không thì khó mà tạo uy hiếp nổi.

Mà làm vậy thì quá lộ liễu, ít ra bề ngoài Minh Đức Đường chắc chắn vẫn chưa muốn chân chính trở mặt với học viện Sử Lai Khắc.

Song phương hiện tại vẫn chưa có loại "thù sâu như biển, thề chết không thôi".

Nếu là Bản Thể Tông, có lẽ Kính Hồng Trần mới liều lĩnh như thế.
Đi bộ khoảng một canh giờ, Ngôn Thiểu Triết nhìn sắc trời, nói:
- Cũng tới lúc rồi, chúng ta tăng tốc đi.
Ba người triển khai hồn đạo khí phi hành, lúc này mới bay lên trời, hướng về học viện Sử Lai Khắc bay đi.

Đi theo hai vị viện trưởng, Hoắc Vũ Hạo bay thoải mái tự nhiên, căn bản không cần bản thân đi đầu đón gió, Ngôn Thiểu Triết phóng ra hồn lực, bảo hộ ba người ở trong đó.

Lực đẩy từ hồn đạo khí phi hành của cả ba cộng hưởng bắn ra ngoài, tốc độ cực kì mau lẹ.

Với tu vi Phong Hào đấu la của hai vị viện trưởng, không tới hai canh giờ sẽ đến được Sử Lai Khắc .
Hoắc Vũ Hạo thầm nghĩ, bất kể thế nào lát nữa chiến đấu bản thân không được trở thành kẻ vướng tay vướng chân.
Thời gian trôi qua, khoảng cách bọn họ đến Sử Lai Khắc cũng trở nên càng ngày càng gần, sau nửa canh giờ, bọn họ đã vào trong đế quốc Thiên Hồn.
- Không lẽ không có ai tới sao? Thật là phí tâm tình của ta.
Tiên Lâm Nhi tắc lưỡi tiếc nuối.
Ngôn Thiểu Triết cả giận nói:
- Không đến không phải sướng hơn sao? Bình an trở về học viện là quan trọng nhất.

Lâm Nhi, cái tính hiếu chiến xấu xa của ngươi thật không bỏ được.
Tiên Lâm Nhi trừng mắt, nói:
- Ngươi quên phong hào của ta sao?

Ngôn Thiểu Triết cười nói:
- Làm sao mà quên? Võ Thần đấu la.

Dám lấy phong hào như thế, chỉ có ngươi là người duy nhất.

Phi Tường Nữ Võ Thần, ngày xưa không biết bao người mong nhớ.
- Chỉ có ngươi là không, đúng không?
Tiên Lâm Nhi hừ một tiếng.
Ngôn Thiểu Triết nói:
- Lâm Nhi, đừng như vậy được không? Chúng ta đều đã lập gia đình, ngươi còn không buông tha ta sao, hai ta đều đã lớn tuổi, chung sống hòa bình không được à?
Tiên Lâm Nhi quay đầu đi chỗ khác
- Mặc xác nhà ngươi!
Đang nói chuyện, bỗng nhiên thần sắc hai người đều biến đổi, Hoắc Vũ Hạo cảm giác rõ ràng hai luồng dao động hồn lực cực kỳ khủng bố bên cạnh mình toát ra, ánh mắt hắn cũng nhìn về phương xa.
Thời tiết hôm nay rất tốt, trời xanh mây trắng, nhưng phía xa đang dần chuyển trời, một đám mây đen với tốc độ kinh hồn bay tới chỗ bọn họ.

Hơn nữa đám mây không ngừng bành trướng, tầng tầng lớp lớp uy áp sấn tới.
Tiên Lâm Nhi hừ lạnh một tiếng, lắc người chui ra khỏi hộ tráo hồn lực của Ngôn Thiểu Triết, hồn đạo khí phi hành cũng giảm tốc, lơ lửng trên không.
Ngôn Thiểu Triết quay đầu nói với Hoắc Vũ Hạo:
- Vũ Hạo, cứ ở phía sau ta, xem là được.
- Vâng
Hoắc Vũ Hạo trả lời.
Mây đen dày đặc càng lúc càng nhanh, khoảng cách càng gần càng thấy rõ thể tích khổng lồ.

Mây đen trên không dần ngưng tụ thành hình, hóa thành một cái đầu hổ khổng lồ, âm thanh hùng hổ dữ dội vang lên
- Ngôn Thiểu Triết, còn nhớ lão bằng hữu ta không?
Ngôn Thiểu Triết hai mắt híp lại
- Trương Bằng, vậy mà còn chưa chết à, hôm nay vác xác tới nhờ ta mai táng sao hả?
- Ngôn Thiểu Triết, cái miệng thúi của ngươi vẫn chẳng thay đổi.

Để xem hôm nay ai mới là người phải hốt xác!
Hắc vân hổ thủ phát ra một tiếng gầm đinh tai nhức óc, uy áp khủng bố nháy mắt bùng nổ, phô thiên cái địa hướng tới bao phủ lấy ba người.
Đúng lúc này, Tiên Lâm Nhi ngửa mặt lên trời thét lên.

Thân hình chợt lóe phóng lên cao, một ngọn lửa màu xanh mãnh liệt bùng phát, thân thể Tiên Lâm Nhi trở nên cao lớn thêm, nháy mắt đã cao đến 5m, trên mình cũng đã trang bị thêm một áo giáp màu xanh.
Áo giáp tựa như vảy bao phủ toàn thân, Hoắc Vũ Hạo cũng không biết tuổi thực của Tiên Lâm Nhi, nhưng nàng cùng lứa tuổi với Ngôn Thiểu Triết, chắc chắn không trẻ.

Thế nhưng khi Tiên Lâm Nhi giải phóng hỏa giáp, chín hồn hoàn 2 vàng 2 tím 5 đen dâng lên, dường như nàng trẻ lại như cô gái hai mươi, chiến ý tràn ngập oai hùng.
- Võ Thần đấu la Tiên Lâm Nhi?
Âm thanh kia đột nhiên quái dị
- Hai người các ngươi không phải chia tay rồi sao? Tại sao ngươi còn đi chung với tên ngụy quân tử Ngôn Thiểu Triết?
- Bớt nói nhảm đi!
Tiên Lâm Nhi giận dữ, tay phải chụp lên không, ngọn lửa xanh nháy mắt bùng nổ xuất hiện một thanh trường mâu nắm chắc trong tay.
Hồn đạo khí! Hoắc Vũ Hạo ngay lập tức đoán ra trường mâu kia là một kiện hồn đạo khí, hơn nữa là cận chiến hồn đạo khí cấp 8.
Tiên Lâm Nhi chí trường mâu ra trước, một tiếng long ngâm đinh tai nhức óc vang lên, ngọn lửa xanh bùng ra hóa thành một đầu rồng to lớn công kích đám mây đầu hổ.
Đám mây đen nhanh chóng bị thanh hỏa đốt cháy, đầu rồng màu xanh hoàn toàn chiếm thượng phong.
- Hay cho Phi Tường Nữ Võ Thần.
Giọng nói hùng hồn gầm lên trong đám mây đen, một thân ảnh lơ lửng xuất hiện giữa khoảng không, tay phải tung quyền, trực diện tiến đánh đầu rồng.
Tiếng gầm rú vang lên kịch liệt, đầu rồng cũng tán loạn tiêu tan, Tiên Lâm Nhi và đối thủ từ xa đối mắt nhìn nhau.
Đó là một lão nhân, dưới chân đạp một đám mây đen, làn da hắn cũng rất đen, hai hàng lông mi một cao một thấp, khá đặc dị.


Trên trán co một chữ 王 (Vương) thật to.

Giọng nói thì hùng dũng uy phong, thế nhưng mà cái tướng người thì lại nhỏ bé gầy còm, so với Tiên Lâm Nhi cao hơn 5m kia, thật như David và Goliath.
- Trương Bằng, ngươi thế nhưng còn dám xuất hiện ở nhân gian.

Ngươi quên lúc trước Mục lão đã tha ngươi như thế nào sao? (LCT: viết gì mà quái thế, là người không xuất hiện ở nhân gian lẽ nào phải xuất hiện ở địa phủ???)
Tiên Lâm Nhi cầm chiến mâu tức giận chất vấn.
Trương Bằng trầm giọng nói:
- Ta đương nhiên nhớ rõ.

Nhận được Mục lão tha thứ một lần, ân tình đó trước sau vẫn nhớ rõ.

Khi Mục lão còn sống, ta chưa bao giờ xuất thế.(LCT: nguyên nghĩa của từ này chính là "được sinh ra đời", hoặc là "được tạo ra") Hiện tại Mục lão đã mất, người chết đèn tắt, ân tình hạn chế tự do của ta nhiều năm nay không còn có thể ngăn cản ta nữa, lão phu dĩ nhiên phải xuất thế lần nữa.

Niệm tình năm đó quen biết, ta không làm khó ngươi và Ngôn Thiểu Triết.

Các ngươi có thể đi, để tiểu tử kia lại.
Ngôn Thiểu Triết mỉm cười, nói:
- Trương Bằng, ngươi càng sống càng khùng, không ngờ lại cấu kết với đế quốc Nhật Nguyệt, tìm được ông chủ khá tốt đấy nhỉ!
Trương Bằng bất giác nổi điên:
- Nói láo, nói bừa.

Lão tử không biết cái gì là đế quốc Nhật Nguyệt.

Càng không biết cái gì là Minh Đức Đường.

Mau giao người ra đây, các ngươi cút đi.
(LCT: thật đúng là như bạn nào đó nhận xét, mấy nhân vật phụ phản diện của lão Đường hình như bị ngu quá cỡ thợ mộc thì phải, đứa nào cũng đầu hai ba thứ tóc mà nói chuyện còn non hơn thiếu nhi 10 tuổi)
Tiên Lâm Nhi đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn lại:
- La lớn quá không sợ rớt lưỡi à, ta cũng muốn xem ngươi dựa vào cái gì mà muốn chúng ta cút đi.
Nói xong, nàng hét lớn, thân hình như tia chớp xanh lóe lên giữa không, ngay tức khắc xuất hiện trước mặt Trương Bằng, chiến mâu trong tay đâm tới, một tiếng nổ lôi đình vang lên.

Quang ảnh thanh long khổng lồ ở sau lưng Tiên Lâm Nhi chợt lóe rồi biến mất, mũi chiến mâu đã sấn tới trước mặt Trương Bằng.
Trương Bằng chập tay lại trước ngực, một hắc quang cầu hiện ra, chín hồn hoàn 2 vàng 2 tím 5 đen dâng lên, lần lượt tản ra một luồng sáng.

Hắc quang cầu đó đã chặn lấy mâu phong của Tiên Lâm Nhi.
Trong phút chốc, không gian như muốn sụp đổ, Hoắc Vũ Hạo cảm thấy tinh thần rung lên hoảng hốt, không trung chợt ảm đạm.
Bên kia, Tiên Lâm Nhi và Trương Bằng đã gom lại một chỗ.
Đầu quyền là vũ khí của hắn, một quyền đánh ra hắc sương dày đặc xuất hiện.

Tiên Lâm Nhi lại có phương thức chiến đấu cuồng dã hơn.

Chiến mâu đâm ra đều phát lên tiếng long ngâm, bức cho Trương Bằng trên không phải liên tiếp bại lui.
Ngôn Thiểu Triết nói:
- Vũ Hạo, nhìn kỹ.

Chiến đấu ở đẳng cấp này khó gặp, đối với tương lai tu luyện của ngươi rất có ích.

Lão già kia tên là Trương Bằng, phong hào là Hạt Hổ, là một tà hồn sư.

Võ hồn của hắn phải liên tục uống máu động vật mới có thể tiến hóa.

Tương đối thì cũng không tính là tà, ngày trước lão sư từng bắt được hắn, nhưng khí tức tà ác cũng không nhiều lắm, vả lại cũng chưa bao giờ hại người, cuối cùng thả hắn một lần.

Nhiều năm không có tung tích, tu vi có lẽ đã đạt đến siêu cấp đấu la, khó đối phó.

Hiện tại hắn chỉ thử chiến lực với Lâm Nhi, năng lực tà hồn sư vẫn chưa sử dụng.

Võ hồn tà ác của hắn cũng không quá mạnh mẽ, nên mới có thể tu luyện đến cảnh giới siêu cấp đấu la, nếu không gặp phải siêu cấp đấu la tà hồn sư thuần tính, thì càng khó đối phó rồi
Hạt Hổ đấu la Trương Bằng mặc dù không ngừng bại lui, nhưng không hề bối rối, đối mặt Tiên Lâm Nhi điên cuồng tấn công, hắn bị động phòng thủ cũng kinh ngạc.
Tiên Lâm Nhi là võ hồn, hồn đạo song tu, luận thực lực, so với Ngôn Thiểu Triết hẳn là có chênh lệch nhất định, nhưng công kích của nàng sao lại cường đại như thế, chẳng lẽ....

Cơ hội tốt thế này Hoắc Vũ Hạo sao có thể không hỏi, lập tức hỏi ra nghi hoặc trong lòng
- Ngôn viện trưởng, Tiên viện trưởng huyễn hóa ra cự long hẳn là võ hồn của nàng, thân thể của hóa lớn, có điểm giống võ hồn chân thân, nhưng hình thể lại không phải rồng, đây là gì?
Hắn vẫn chưa có cách nào gọi Ngôn Thiểu Triết là sư huynh, vẫn cung kính xưng hô viện trưởng.
Ngôn Thiểu Triết nói:
- Võ hồn chân thân đến thất hoàn sẽ có, nhưng không hẳn võ hồn chân thân tuyệt đối sẽ biến hóa.

Nhiều năm nghiên cứu của học viện chúng ta, khi tu vi đến cấp 95 trở thành siêu cấp đấu la, có thể dùng một phương thức khác thi triển võ hồn chân thân, tuy rằng uy lực cũng không mạnh hơn nhưng có thể duy trì bản thể nhân loại để chiến đấu, đối với những hồn sư am hiểu chiến đấu bằng cơ thể người thì đó có lợi hơn, gọi là chân thân phụ thể.
Hoắc Vũ Hạo nghe Ngôn Thiểu Triết nói vậy nhất thời tim đập thình thịch, hai võ hồn Linh Mâu và Băng Đế, không biết khi có võ hồn chân thân sẽ ra hình thái như thế nào, không lẽ biến thành con bọ cạp đi chiến đấu sao? Chỉ đến lúc đó mới biết.
- Ngôn viện trưởng, thất hoàn không thể sử dụng chân thân phụ thể sao?
Hoắc Vũ Hạo hỏi.
Ngôn Thiểu Triết nói:
- Cũng không phải nhất định không thể, nhưng sử dụng chân thân phụ thể hội khiến hồn sư phải phân thần, yêu cầu khống chế tinh thần cực cao, lại phải giải quyết vấn đề tinh thần lực và hồn lực cùng dung hợp với võ hồn hóa thành chân thân, cho dù có thể làm được, liên tục chiến đấu cũng chỉ trong thời gian 2/3 so với thi triển võ hồn chân thân.

Cố quá dễ quá cố.

Ngươi là hồn sư hệ tinh thần, điều khiển khống chế tinh thần tốt thì khó nói, dù cho ngươi có thể thành công thi triển chân thân phụ thể, với thực lực của ngươi e rằng sẽ chịu suy yếu không nhỏ, mất nhiều hơn được a! Dù sao chờ khi tu vi đạt đến mức đó, thử sẽ biết.
- Vâng
Hoắc Vũ Hạo cũng không hỏi quá nhiều về chân thân phụ thể, dù sao hiện tại còn xa mới tới, vả lại hắn khác hồn sư bình thường, không chỉ tinh thần lực cao hơn đồng cấp mà còn là võ hồn song sinh, cực hạn lại còn Tuyết Đế hồn linh.

Ngay một khắc có liền 4 đại hồn kỹ, dù có một cái không dùng được....
Bởi vậy, Hoắc Vũ Hạo mơ hồ cảm thấy khi tu vi đạt tới cảnh giới võ hồn chân thân, e rằng sẽ khác hồn sư bình thường không ít, chân thân phụ thể này chưa chắc phù hợp với mình.
Chiến đấu càng lúc càng kịch liệt, Tiên Lâm Nhi không hổ là có danh hiệu Phi Tường Nữ Võ Thần, giằng co giữa không trung, mỗi lần chiến mâu xuất động đều phát ra tiếng nổ dữ dội, ngọn lửa xanh hóa thành khí lãng khuếch tán, Hạt Hổ đấu la Trương Bằng bị nàng trấn áp liên tiếp bại lui, nhìn qua đã có điểm khó ngăn cản.
- Ngôn viện trưởng, võ hồn của Tiên viện trưởng .....
Ngôn Thiểu Triết vỗ trán, nói:
- Quên nói.

Lâm Nhi có võ hồn cực kỳ đặc biệt, một loại biến dị cả thiên hạ chỉ một mình nàng có.

Nàng đặt tên cho nó là Thanh Viêm Long.

Nếu ngươi xem nó là một võ hồn thuộc tính hỏa là hoàn toàn sai, mà biến dị Thanh Viêm Long của nàng có thuộc tính phong.

Cái mà ngươi thấy là ngọn lửa, thực chất là những cơn gió áp súc đến một trình độ kịch liệt ma sát sinh ra thanh viêm, có tính phá hoại rất mạnh, cụ thể là phân giải.
- Phân giải?
Hoắc Vũ Hạo ngạc nhiên nhìn ngọn lửa xanh, nhìn thế nào cũng không nhận thấy được nó có thuộc tính phong.
Ngôn Thiểu Triết gật đầu, nói:
- Phân giải, là khi thuộc tính phong áp súc cực độ bùng nổ, sẽ toàn lực khuếch tán uy lực ra ngoài, dưới tình huống đó mọi vật thể bị nó tiếp xúc sẽ bị xâm hại mạnh mẽ, bản thể bị phân giải.

Sức bùng nổ còn vượt qua cả những võ hồn hỏa long.

Bởi vậy, Lâm Nhi am hiểu nhất chính là chiến đấu chính diện và đột phá.

Bất quá, ngươi cũng đừng xem thường Trương Bằng, hắn bây giờ vẫn chưa sử ra bản lãnh thật sự đâu.

Tuy hắn chỉ có thể xem như phân nữa tà hồn sư, nhưng vẫn có chữ tà hồn sư, rất khó đối phó.
Quả nhiên, Trương Bằng dù bị Tiên Lâm Nhi từng bước áp sát có vẻ sắp không chịu nổi, mây đen trong không khí đột nhiên hội tụ vào người, quát lớn một tiếng, hai đấm tấn công, một tiếng hổ gầm vang vọng không trung, sóng âm mạnh mẽ đánh tan ba mâu kình của Tiên Lâm Nhi.

Thân hình Trương Bằng trở nên to lớn, giây lát hóa thành một cự hổ màu đen, hắn cũng đã thi triển võ hồn chân thân.
Cự hổ chiều cao chừng 15m, đuôi dài vung lên lóe ra một cái móc sắc nhọn.

Mây đen trên bầu trời toàn bộ tập hợp dưới chân hắn, đôi mắt ám tử sắc tỏa ra hung quang, há mồm gào thét.

Trong tiếng gầm vang vọng không trung, như có vô số tiếng rít.

Những cái bóng lũ lũ lần lượt từ mây đen phóng ra, hóa thành những hồn thú hình dạng khác nhau, mang theo tiếng kêu thê lương đánh về phía Tiên Lâm Nhi.
---------------------------------Thật muốn drop luôn lão Đường, đánh nhau mà cũng lấy lão Ngôn Thiểu Triết ra đứng giải thích nói chuyện cả buổi hết cả phần trung cóc đánh đấm gì được, câu giờ bắt sợ
Chỉ có cái hồn đạo khí cận chiến cấp 8, mà cũng có khả năng kéo ra thành "một kiện hồn đạo khí cận thể công kích.

Đích thị là hồn đạo khí cấp 8 cận thể công kích." thật sự là bái phục mà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận