Đấu La Đại Lục 2 Tuyệt Thế Đường Môn


Một câu của Hoắc Vũ Hạo làm công chúa Cửu Cửu đột nhiên bắn lên từ trên ghế sô pha, trong ánh mắt của nàng tràn ngập hoảng sợ.
Tin tức mà Hoắc Vũ Hạo mang tới, đối với công chúa Cửu Cửu, hoặc là đối với Tinh La Đế Quốc thật sự là quá kinh người.

Một cái tông môn do Tà Hồn sư tạo thành, nhưng lại có được Cực Hạn Đấu La, Siêu Cấp Đấu La, lại ở dưới sự che chở của quốc gia đối địch, tin tức xấu cỡ này, cho dù là tâm tính trầm ổn như Hứa Cửu Cửu cũng có chút thất kinh.
"Lời ngươi nói là sự thật?" Công chúa Cửu Cửu chăm chú nhìn Hoắc Vũ Hạo, hai tay theo bản năng đã nắm chặt.
Hoắc Vũ Hạo than nhẹ một tiếng, nói : "Dưới sự tình nghiêm trọng như vậy làm sao ta có thể lừa ngươi, làm sao lại có thể gạt được ngươi đây? Đợi sau khi đại tái bắt đầu, ngươi hãy quan sát cẩn thận một chút sẽ có phát hiện."
Công chúa Cửu Cửu sắc mặt đại biến, dưới chân lảo đảo lui về sau, chân đập vào chân ghế sô pha, khiến cho nàng mất thăng bằng, lại lần nữa ngồi trên ghế sô pha.
"Không có khả năng, không thể nào.

Tà Hồn sư làm sao có thể có Siêu Cấp Đấu La, thậm chí là Cực Hạn Đấu La? Chuyện này tuyệt đối không có khả năng.

Ngươi tận mắt nhìn thấy chứ?"
Hoắc Vũ Hạo biết, tin tức này đúng là rất khó làm cho người ta tin tưởng, đối với Tinh La Đế Quốc, thậm chí có thể nói là một tai nạn!
"Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng, tên này chắc công chúa điện hạ đã từng nghe nói qua?" Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói.
"Hạt Hổ Đấu La? Bán Tà Hồn Sư Hạt Hổ Đấu La? Hắn, hắn không phải đã sớm mất tích nhiều năm sao?" Kỳ thật trong lòng của công chúa Cửu Cửu đã tin, nhưng nàng lại thà rằng tin tưởng của mình là sai lầm.
Hoắc Vũ Hạo nói : "Vị Hạt Hổ Đấu La này đã xuất hiện tại Minh Đô rồi, trước đó chúng ta gặp được hắn tại phòng thể trắc.

Mà đại sư huynh của chúng ta còn bị người của Thánh Linh Giáo đánh trọng thương.

Hiện tại còn đe dọa đến tính mạng, công chúa điện hạ, ta hi vọng ngài có thể tỉnh táo lại, nhìn thẳng vào vấn đề trọng đại đã xuất hiện này, hơn nữa đem chuyện này mau chóng truyền về Tinh La Đế Quốc, để kịp ứng phó."
Tuy rằng Hứa Cửu Cửu là một cô gái nhưng lại có thể có địa vị cao quý ở Tinh La Đế Quốc, tự nhiên có chỗ ưu tú của nó.

Nghe được Hoắc Vũ Hạo nhắc nhở, nàng nỗ lực khống chế tâm tình của mình, gật đầu, nói : "Được, ngươi nói tiếp đi."
Hoắc Vũ Hạo nói : "Đối với chúng ta, Nhật Nguyệt đế quốc có thể xem như là địch nhân của chung, mặc dù chiến tranh còn chưa bắt đầu, nhưng ai nấy cũng đều thấy được, Nhật Nguyệt đế quốc sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày không nhịn được nữa.

Mà Thánh Linh Giáo do Tà Hồn sư tạo thành lại càng là địch nhân của toàn thể Hồn Sư.

Hạt Hổ Đấu La Trương Bằng, chính là Siêu Cấp Đấu La mà ta đã gặp qua.

Khi ta làm trao đổi sinh học tập tại Minh Đô Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện cũng diệt trừ một cái phân bộ của Thánh Linh Giáo, sau lần đó ta mới xác định đúng là có tông môn này tồn tại."
"Khi ta học xong, trên đường phản hồi Sử Lai Khắc, chính là bị Hạt Hổ Đấu La chặn giết.

Lần đó, nếu như không phải được cường giả của học viện Sử Lai Khắc bảo hộ, chỉ sợ công chúa điện hạ cũng không còn nhìn thấy ta.

Mà trong số những người muốn giết ta, Hạt Hổ đấu La cũng chưa tính là mạnh nhất.

Một cái tên khác ta tin tưởng công chúa điện hạ cũng nhất định đã từng nghe nói qua.

Đó chính là Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao."
Sau khi Hứa Cửu Cửu nghe được tên Long Tiêu Dao, biểu hiện cũng ngốc trệ đi, Ngay sau đó, sắc mặt vừa mới bình tĩnh lại của cô ấy lại tiếp tục đại biến, "Người có Vũ Hồn Hắc Ám Thánh Long, một trong hai người đã từng được tề danh Hắc Bạch Song Thánh long, Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao? Nhưng mà, nếu như hắn còn sống, chẳng phải là đã hơn hai trăm tuổi? Hắn đã có gần trăm năm không xuất hiện ở trên đại lục này.

Điều này sao có thể được."
Hoắc Vũ Hạo cười khổ nói: "Ta cũng hi vọng tất cả đều là không có khả năng, hơn nữa không có xuất hiện.

Nhưng sự thật lại bày ra trước mắt, chúng ta khó lòng không tin được.

Ngày đó, Huyền Lão đích thân đến đó, nhưng bối phận của Huyền Lão còn nhỏ hơn Long Tiêu Dao.

Tin tưởng ngài cũng biết, sư phụ của ta chính là Quang Minh Thánh Long trong Hắc Bạch Song Thánh Long, Long Thần Đấu La Mục Ân.

Mà Long Tiêu Dao đúng là tề danh cùng lão sư của ta.

Lão sư đã mất, dưới tình huống một chọi một, học viện Sử Lai Khắc chúng ta cũng không còn người có thể hạn chế vị Hắc Ám Thánh Long này.

Cho dù Long Hoàng Đấu La Long Tiêu Dao không phải một vị Tà Hồn Sư, nhưng hắn vẫn đầu quân cho Thánh Linh Giáo.

Mà, cũng không phải là giáo chủ, chỉ là một trưởng lão của Thánh Linh Giáo.

Có thể có được Long Hoàng Đấu La, Hạt Hổ Đấu La, Thánh Linh Giáo cường đại có thể nghĩ."
Sắc mặt của Hứa Cửu Cửu có chút tái nhợt, tin tức trọng yếu như vậy mà nàng lại không biết, tin tức này đối với Tinh La Đế Quốc, thật sự là quá trọng yếu.
"Cảm ơn ngươi, Vũ Hạo.

Cám ơn ngươi nói cho ta biết những điều này, điều này thật sự là quá trọng yếu.

Ta sẽ lập tức phái người đi kiểm chứng.

Nếu như chuyện này là thật, quốc gia sẽ không quên chiến công của ngươi, nhất định sẽ ban thưởng cho ngươi.” Hứa Cửu Cửu mặc dù có chút rối loạn, nhưng hứa rồi thì sẽ không quên.

Cho dù bộ dáng hiện tại của Hoắc Vũ Hạo là người tàn tật, giá trị so với lúc trước rõ ràng hạ thấp rất nhiều.

Nhưng từ thần sắc của hắn, Hứa Cửu Cửu mơ hồ đoán được, sau này Hoắc Vũ Hạo cũng sẽ không tàn phế như bây giờ.
Hoắc Vũ Hạo trầm giọng nói: "Chiến công và những thứ khác đừng nói tới, đối với chúng ta, Nhật Nguyệt đế quốc và Thánh Linh Giáo, có thể thậm chí có thể nói tất nhiên là địch nhân chung của chung ta trong tương lai.

Ở bên trong sự miêu tả của ta, công chúa điện hạ cũng có thể phán đoán ra được.

Cho dù là chúng ta, cũng không có biện pháp chống lại bọn họ.

Chỉ có liên lạc càng nhiều người hợp tác với nhau, mới có khả năng chống lại bọn họ."
Hứa Cửu Cửu lặng lẽ gật đầu, nếu như Nhật Nguyệt đế quốc có được đã thành danh hai trăm năm Cực Hạn Đấu La, chỉ riêng một người này, đối với Tinh La Đế Quốc cũng là tai nạn có tính hủy diệt.

Một vị Cực Hạn Đấu La, có thể dễ dàng giết chết hơn mười vị Phong Hào Đấu La.

Một khi Tinh La Đế Quốc cao cấp thực lực bị mất mác, như vậy, vận mệnh khi bọn họ đối mặt Nhật Nguyệt đế quốc cũng chỉ có thể là bị xâu xé.
Hứa Cửu Cửu nói: "Vũ Hạo, còn có tin tức gì khác sao? Nếu như còn có tin tức trọng yếu, ta có thể trực tiếp mua của ngươi.

Giá cả tùy ngươi định đoạt." Lúc này ấn tượng của nàng đối với Hoắc Vũ Hạo cũng tốt hơn rất nhiều, giống như lời Bối Bối nói, có tin tức về Thánh Linh Giáo làm bàn đạp, cũng dễ dàng đạt được tín nhiệm của vị công chúa điện hạ này.
Hứa Cửu Cửu cũng không cho rằng Hoắc Vũ Hạo nói dối lừa gạt nàng, một là bởi vì hắn đến từ học viện Sử Lai Khắc, mặt khác có lẽ là vì tin tức này thật sự quá kinh người.

Nhất là Hoắc Vũ Hạo còn nói Thánh Linh Giáo cũng phái người tham gia lần đại tái này, nếu như là nói dối, vậy thì quá dễ dàng vạch trần hắn.

Bởi vậy, nàng đã hoàn toàn tin.

Đợi khi Hoắc Vũ Hạo đi rồi, lập tức sẽ phái người đi kiểm chứng, sau đó đem tin tức này truyền về đế quốc.

Hoắc Vũ Hạo nói: "Tin tức khác thì không có.

Chúng ta cũng là bởi vì vừa mới phát hiện người của Thánh Linh Giáo đến đây dự thi, có một ít phán đoán, cảm thấy được việc này không nên chậm trễ, ta mới đến tìm ngài.

Thánh Linh Giáo lại có can đảm dám xuất hiện trắng trợn ở kì đại tái này, vậy thì có nghĩa, bọn họ căn bản không e ngại sự uy hiếp đến từ bất kỳ nơi nào, nói cách khác, Nhật Nguyệt đế quốc chỉ sợ sẽ không ẩn nhẫn lâu nữa."
Hứa Cửu Cửu gật đầu, nói : "Ngươi nói đúng, chuyện này thật sự là quá trọng yếu.

Vũ Hạo, như vậy đi, các ngươi cứ đi về trước.

Ta phải lập tức xử lý chuyện này, hơn nữa đem tin tức truyền về, để hoàng huynh định đoạt.

Nếu như chuyện này là thật, chúng ta cũng phải đi bái phỏng học viện Sử Lai Khắc."
Hoắc Vũ Hạo nói : "Công chúa điện hạ bình tĩnh chớ nóng vội, ta còn có kiện đồ vật muốn cho ngài xem.

Nếu như ngài cảm thấy hứng thú, nói không chừng, sự hợp tác của chúng ta lập tức có thể bắt đầu."
Vừa nói, hắn vẫy tay hướng Vương Đông Nhi ở sau lưng mình.
Vương Đông Nhi nâng tay trái của mình lên, ở trên tay trái của nàng mang theo Tinh Quang Lam Bảo Thạch giới chỉ của Hoắc Vũ Hạo, mặt ngoài của giới chỉ có sáu đạo tinh quang bắn ra bốn phía.
Hứa Cửu Cửu hơi sửng sờ,trong nháy mắt lộ ra một tia cảnh giác.
Cũng ngay lúc này, một đạo thân ảnh lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở phía sau Hứa Cửu Cửu, ngay đến khi hắn xuất hiện, Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông Nhi mới phát hiện sự tồn tại của hắn, cho dù lấy Tinh Thần Lực của Hoắc Vũ Hạo, trước đây cũng không có nửa phần cảm giác được.
"Phong Hào Đấu La?" Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc nói.
Xuất hiện ở sau lưng Hứa Cửu Cửu là một bà lão, nhìn qua ít nhất cũng đã trên 80 tuổi , râu tóc bạc trắng, mặc váy dài màu đỏ chót, cùng tóc bạc như tuyết của bà phối hợp thật đẹp, nhưng ánh mắt lại có chút âm trầm.

Quang mang bích lam sắc trong con ngươi bắn ra bốn phía, bà ta mới vừa xuất hiện, một luồng uy áp cường đại lập tức nở rộ ra, cũng không phải nhằm vào Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông Nhi, mà là trải rộng bên trong khắp cả phòng.
Trước mặt phần uy áp khổng lồ này, thần sắc của Hoắc Vũ Hạo cũng không thay đổi, từ trong con ngươi của hắn sáng lên màu tím nhạt, nhu hòa tinh thần dao động xuất ra phía ngoài.

Đem mình và Vương Đông Nhi thủ hộ ở bên trong.
"Hả?" Bà lão kia khẽ kêu một tiếng, trong ánh mắt của bà nhìn Hoắc Vũ Hạo nhất thời nhiều hơn vài phần kinh ngạc.
Hồn Lực dao động trên người thanh niên này cũng chỉ chừng ngũ hoàn, lại có thể cứng rắn bảo trụ trước khí thế uy áp của mình, chẳng những không thối lui một chút nào, còn làm khí thế của mình không cách nào tập trung ở trên người hắn.

Điều này một vị ngũ hoàn Hồn Vương có thể làm được sao?
Sau khi kinh ngạc, áp lực trong không khí đột nhiên tăng thêm, từ bốn phương tám hướng hướng tới Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo cũng không yếu thế, cũng không mở miệng nói chuyện.

Trong đôi mắt, tử sắc quang mang lưu chuyển, dần dần xuất hiện lốm đa lốm đốm kim cương quang mang.

Tầng tử sắc quang mang bảo vệ cho bọn họ nhất thời giống như bầu trời đêm, được tinh quang lốm đốm này tô điểm thêm.

Cường đại tinh thần uy áp chẳng những không bị vị Phong Hào Đấu La này áp chế, ngược lại còn có vài phần khí thế bị phản ngược lại.
Sức chiến đấu của Hoắc Vũ Hạo, đúng là kém hơn rất nhiều so với trước khi chưa bị thương, nhưng muốn nói về khí thế, thật ra một chút hắn cũng không kém.

Đến Huyền Lão còn bị khiếp sợ bởi vì tinh thần lực của hắn, bà lão trước mặt này tu vi cùng Huyền Lão chênh lệch không nhỏ.
Một cái quang ảnh kim sắc hư ảo bắt đầu chậm rãi hiện lên ở sau lưng của Hoắc Vũ Hạo, đúng là bộ dáng lúc nữ trang của Vương Đông Nhi, tuyệt học Quang Minh Nữ Thần nhất thời làm Tử Quang của Hoắc Vũ Hạo nhu hòa hơn nhiều, tràn ngập nồng đậm tình yêu.

Chỉ cần có Vương Đông Nhi ở bên cạnh, uy lực Quang Minh Nữ Thần của hắn sẽ gia tăng ba thành.
"Tiền bối, thu lại thần thông đi." Hoắc Vũ Hạo thản nhiên nói.
Bà lão váy đỏ hừ lạnh một tiếng, tiến tới một bước muốn ra tay, nhưng lại bị Hứa Cửu Cửu đưa tay ngăn cản.
"Mạn Y bà nội, đừng như vậy.

Vũ Hạo là khách quý của chúng ta."
Bà lão váy đỏ hai mắt híp lại, nói: "Tiểu tử này không bình thường, tinh thần lực của hắn có chút mạnh quá mức, căn bản không phải cấp bậc Hồn Vương có thể có được.

Cửu Cửu, hãy cho ta bắt hắn lại trước, ngươi mới hỏi hắn sẽ tốt hơn."
Hứa Cửu Cửu chặn lại nói: "Mạn Y bà nội, hắn thật sự là khách quý của chúng ta, cũng không thể đối đãi với khách như vậy.

Thật có lỗi, Vũ Hạo.

Mạn Y bà nội từ thuở nhỏ đã thủ hộ ta, cái thứ trong trữ vật hồn đạo khí của các ngươi, hẳn là có cái khí tức nguy hiểm gì bị bà nội cảm nhận được.

Cho nên mới…"
Hoắc Vũ Hạo cười nhạt một tiếng, nói : "Không sao cả.

Nếu công chúa điện hạ không có hứng thú xem đồ của chúng ta, trước tiên chúng ta xin cáo từ, để tránh khiến cho các người hiểu lầm.

Đông….Khục,khục, Vương Đông, chúng ta đi."
Thiếu chút nữa đã quên Vương Đông Nhi bây giờ là nam trang, nếu một tiếng Đông Nhi này được kêu ra, có vẻ có chút quái dị.
Vương Đông Nhi lạnh lùng liếc mắt nhìn Hứa Cửu Cửu một cái, phụ giúp Hoắc Vũ Hạo đẩy xe lăn xoay người bỏ đi.
Hứa Cửu Cửu sắc mặt biến đổi, trong mắt lộ ra thần sắc âm tình bất định, bà lão váy đỏ Mạn Y hướng nàng đưa ra một cái ánh mắt hỏi thăm.
Hứa Cửu Cửu cũng không do dự lâu lắm, chỉ là trong chốc lát nàng cũng đuổi theo, "Thật có lỗi, Vũ Hạo.

Là ta quá đa nghi.

Ta vì chuyện vừa rồi hướng các ngươi chân thành xin lỗi.

Xin hai vị lưu lại."
Khi Vương Đông Nhi biểu lộ ra tinh quang lam bảo thạch giới chỉ, Hứa Cửu Cửu đúng là cảm nhận được một luồng hơi thở mãnh liệt nguy hiểm, cổ khí tức này chính là từ trong giới chỉ kia truyền tới.

Nói cách khác, lấy chất liệu của tinh quang lam bảo thạch, cũng không che dấu được khí tức nguy hiểm kia, Vương Đông Nhi mới chỉ rót vào bên trong một chút Hồn Lực.

Cổ hơi thở nguy hiểm kia liền tràn ra.

Đó cũng là nguyên nhân vì sao nàng cùng bà lão váy đỏ kia lập tức có phản ứng.
Nhưng Hứa Cửu Cửu nghĩ lại, Hoắc Vũ Hạo căn bản không có bất kỳ lý do gì phải đối phó với mình.

Giống như lúc trước hắn đã nói.

Mọi người cùng đứng chung trên một con đường, địch nhân là của chung, địch nhân của địch nhân sẽ là bằng hữu.

Hoắc Vũ Hạo bày ra thứ gì đó có lẽ sẽ tương đối nguy hiểm, nhưng cũng không phải để chống đối mình mới đúng.

Mà, chỉ riêng việc Hoắc Vũ Hạo mang tới cái tin tức trọng đại kia, nàng cũng không thể “tạt nước lạnh” người ta, ở sau lưng của Hoắc Vũ Hạo, còn có thêm một cái học viện Sử Lai Khắc nữa.
Hoắc Vũ Hạo đưa tay bảo Vương Đông Nhi dừng lại.

Nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía Hứa Cửu Cửu, nói : "Công chúa điện hạ, ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi một câu.


Bất kỳ hợp tác nào muốn thành lập cũng phải ở dưới tình huống song phương tín nhiệm lẫn nhau.

Nếu như ngài không tín nhiệm ta, như vậy, tương lai chúng ta cũng không cần thiết phải hợp tác, ngài nói có đúng không?"
Hứa Cửu Cửu nhìn tên thanh niên chỉ có thể động một cánh tay phải này, giống như thấy được một tên cáo già đàm phán.

Người này sao mà khó ứng phó như vậy.

Nói tới nói lui ôn hoà, không mềm không cứng, có tiết tấu thậm chí có cảm giác đem mình bỏ lọt lu.

( ý là gài hàng ý mà ^_^).

Khó trách hắn đã như vậy mà còn được học viện Sử Lai Khắc coi trọng.

Quả nhiên không phải chỉ vì tu vi của hắn.
Nghĩ đến đây, Hứa Cửu Cửu nháy mắt hoàn thành xong điều chỉnh tâm tính, trên mặt biểu lộ chân thành tha thiết mỉm cười, "Thật có lỗi, Vũ Hạo, ta tiếp tục hướng các ngươi xin lỗi.

Vừa rồi đúng là chúng ta không tốt, xin mời nhị vị trở lại, chúng ta lần nữa cẩn thận thảo luận một chút chi tiết của sự hợp tác, ngươi thấy thế nào? Ngươi nói đúng, hiển nhiên nếu muốn hợp tác chúng ta song phương phải tín nhiệm lẫn nhau.

Từ cái tin tức trọng yếu ngươi đem đến cho ta ban nãy, ta đã cảm nhận được sự tín nhiệm của các ngươi đối với chúng ta.

Xin ngươi yên tâm, về sau cho dù là hợp tác ở phương diện nào, chúng ta cũng nhất định sẽ làm được điểm này.”
Lời nói thật sắc sảo a! Hoắc Vũ Hạo trong lòng tán thưởng một tiếng, hướng Vương Đông Nhi ra dấu tay.

Vương Đông Nhi lúc này mới đẩy xe lăn lại lần nữa quay trở lại.
Hoắc Vũ Hạo nói: "Đưa cho công chúa điện hạ xem đi.

Công chúa điện hạ xin yên tâm, chúng ta cũng ở nơi này, lại có vị tiền bối Phong Hào Đấu La này bảo hộ cho ngươi.

Nếu quả thật có cái thứ này nọ gì có thể uy hiếp được an toàn sinh mạng của ngươi thì chúng ta chẳng phải là cũng phải táng mạng đây sao? Ta mặc dù hiện tại có chút thê thảm, nhưng cũng còn chưa sống đủ lâu!" Vừa nói, trên mặt hắn cũng hiện ra một tia mỉm cười trêu ghẹo.
Hứa Cửu Cửu đỏ mặt lên, hướng Vương Đông Nhi làm ra một cái thủ thế xin mời.

Đồng thời, nàng cũng không khỏi nhìn Vương Đông Nhi nhiều hơn vài lần.
5 năm trước Vương Đông Nhi còn là Vương Đông, mặc dù tướng mạo cực kỳ ưu tú nhưng dù sao vẫn chỉ là một đứa bé.

Nhưng hôm nay sau 5 năm, cũng đã là một người dáng người thon dài, tướng mạo cực kỳ anh tuấn thanh niên.

Một đầu tóc dài màu lam phấn rối tung ở sau ót, tướng mạo anh tuấn căn bản tìm không thấy nửa phần tỳ vết nào, cho dù đã gặp qua vô số anh tuấn nam nhân, ở trong lòng của công chúa Cửu Cửu cũng không khỏi phải tán thưởng một tiếng.

Đây thật là một cái khuôn mặt tuấn tú đến độ nữ nhân cũng phải đố kỵ.

Vừa rồi Hoắc Vũ Hạo nhìn ánh mắt của hắn tựa hồ có điểm lạ, hai người bọn họ không phải là …..

( gay chứ :v)
Nghĩ đến đây, ánh mắt của công chúa Cửu Cửu nhất thời trở nên quái dị vài phần, trong lòng hụt hẫng, thật sự là lãng phí! Anh tuấn đẹp trai như vậy nếu như là cái loại kia thì …..
Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông Nhi cũng không biết vị công chúa điện hạ này lại đang thầm oán bọn họ, Vương Đông Nhi tiến lên hai bước, ở trong đại sảnh tương đối rộng lớn đưa tay trái đang mang giới chỉ lên.
Mặc dù nơi này chỉ là phòng cấp 2, nhưng lớn hơn nhiều so với phòng của Hoắc Vũ Hạo bọn họ.

Đại sảnh rộng lớn hơn 100 mét vuông, bên trong còn có không ít phòng ngủ.
Cho dù là trang bị hay là phương tiện, so với chỗ ở của Hoắc Vũ Hạo bọn họ hơn đến độ không thể dùng đạo lý để tính toán.
Quang mang bảo lam sắc huyễn lệ phóng ra, một kiện vật phẩm thật lớn liền xuất hiện ở trước mặt Hứa Cửu Cửu.

Cho dù trên miệng nàng nói nó xinh đẹp, nhưng vẫn là theo bản năng lui về phía sau vài bước, vẫn duy trì một khoảng cách.

Mà vị Phong Hào Đấu La đầu bạc váy đỏ kia mơ hồ che ở trước người của nàng, đã làm xong ứng biến cùng chuẩn bị.
xRất nhanh, bọn họ liền thấy rõ bộ dáng của kiện đồ vật kia.

Kia là một vật phẩm bằng kim loại rất kiểu cách, Hứa Cửu Cửu có thể cảm giác được, đây cũng là một kiện Hồn Đạo Khí.

Tuy nói Tinh La Đế Quốc ở phương diện Hồn Đạo Khí còn lâu mới có thể cùng Nhật Nguyệt đế quốc so sánh.

Nhưng mấy năm nay ý thức được chênh lệch, Tinh La Đế Quốc đã hao tốn không ít khí lực ở phương diện nghiên cứu Hồn Đạo Khí.

Chỉ là bởi vì thiếu hồn đạo sư đẳng cấp cao, trình độ nghiên cứu lại tụt lại phía sau, mới không có biện pháp đuổi theo Nhật Nguyệt đế quốc.

Nhưng tuy vậy, Hứa Cửu Cửu cũng đã gặp không ít Hồn Đạo Khí.

Nhưng kiện trước mắt này, lại là nàng chưa bao giờ gặp qua.
Toàn bộ Hồn Đạo Khí chiếm cứ phạm vi khoảng mười mét vuông.

Phía dưới là một cái đế kim loại lớn, hình vuông, mười mét vuông phạm vi này chính là nó chiếm cứ.

Phía dưới đế kim loại có bánh xích, tựa hồ có thể tiến hành di động.

Nhưng nhìn gần, cũng có thể cảm giác được phân lượng không nhẹ của nó.
Ở phía trên đế kim loại, là một hình trụ lớn, ở giữa đế kim loại.

Hình trụ câu thông với đế kim loại cùng với một băng đai cực dài ở phía trên, đem hai thứ hợp lại.

Phía trên có một cái kim loại hình chữ nhật, dài chừng hai mét năm, rộng một mét năm, dẹp.

Ở một bên, có mười tám cái động khẩu màu xanh đen.

Đây là toàn bộ của cái Hồn Đạo Khí này.

Thoạt nhìn, cái này giống như là một khối hộp kim loại cực lớn.

Làm người ta có cảm giác thập phần quái dị.

Xanh đen bản thể tuyệt đối không hợp mỹ quan.

"Đây là….

" Hứa Cửu Cửu mang theo ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo nói : "Đây là một kiện Hồn Đạo Khí do Đường Môn sản xuất.

Chúng ta đặt tên cho nó là Gia Cát Thần Nỏ pháo."
"Gia Cát Thần Nỏ pháo? Là Hồn Đạo Khí?" công chúa Cửu Cửu đối với cái tên này hiển nhiên là thập phần xa lạ.
Hoắc Vũ Hạo gật đầu, nói : "Chuẩn xác mà nói, phải là định trang Hồn Đạo Khí.

Từ trên cấp bậc để tính toán, nó chỉ có thể coi là một kiện Hồn Đạo Khí cấp bốn.

Nhưng nếu như dùng ở trên chiến trường.

Như vậy, công hiệu mà nó có thể tạo ra được, Hồn Đạo Khí cấp bốn bình thường không có khả năng sánh ngang.

Bởi vì, nó là định trang Hồn Đạo Khí.

Công chúa điện hạ đối với định trang Hồn Đạo Khí hẳn là có khái niệm đúng không?"
Công chúa Cửu Cửu gật đầu, nói : "Uy lực của định trang Hồn Đạo Khí chủ yếu là dựa vào đạn pháo để xác định.

Thân hình của pháo đài này, chỉ có thể quyết định khoảng cách cùng độ chặt chẽ phóng ra đạn pháo.

Kiệ này của ngươi chẳng lẽ là 18 phát đạn pháo cùng nhau phóng ra?"
Hoắc Vũ Hạo nói : "Có rất nhiều hình thức, có thể cùng nhau phóng ra, cũng có thể phóng ra từng cái một.

Gia Cát Thần Nỏ Pháo của chúng ta có mấy cái ưu điểm, ta đơn giản giới thiệu một chút cho công chúa điện hạ.

Đầu tiên, mặc dù nó là định trang Hồn Đạo Khí cấp bốn, nhưng khoảng cách phóng ra có thể so sánh cùng định trang Hồn Đạo Khí cấp sáu.

Bởi vì trong đó có một ít bí thuật của Đường Môn.

Điểm này đợi sau khi công chúa điện hạ trở về có thể tiến hành thực tế khảo nghiệm."
Công chúa Cửu Cửu hai mắt sáng lên, Hồn Đạo Khí cấp bốn phóng xuất ra động lực như Hồn Đạo Khí cấp sáu, đây chính là sáng tạo không thể ngờ.

Cũng ý nghĩa cái kiện Hồn Đạo Khí này chỉ cần một vị hồn đạo sư cấp bốn là có thể khống chế.

Hồn đạo sư cấp bốn cùng hồn đạo sư cấp sáu tuyệt đối không phải cùng một khái niệm, Hồn Tông cùng Hồn Đế chênh lệch.

Trong 1000 Hồn Tông, chỉ sợ ngay cả 100 vị Hồn Đế cũng không có được.

Chỉ riêng điều này, cũng đã hấp dẫn vị công chúa điện hạ này.
Hoắc Vũ Hạo tiếp tục nói: "Gia Cát Thần Nỏ Pháo của chúng ta kèm theo 48 phát đạn pháo, đều ở bên trong đế kim loại.

Ở trong quá trình phóng ra, có thể tự động bổ sung.

Cho đến khi 48 phát toàn bộ phóng ra xong, mới cần phải bổ sung lần nữa.

Phương pháp bổ sung cực kì đơn giản, Vương Đông, ngươi làm mẫu cho công chúa điện hạ xem."
“Ừm." tay phải của Vương Đông đặt nhẹ ở một bên Gia Cát Thần Nỏ Pháo, nhất thời có một quả lắc bắn ra, nàng nhanh chóng lay động quả lắc, từ phía dưới đế kim loại chậm rãi bắn ra một cái ổ đạn.

sau đó ổ đạn mở miệng, có thể thấy rõ ràng bên trong có 48 quả định trang hồn đạo đạn pháo.
Mỗi viên đạn đều dài một mét, đường kính khoảng chừng hai mươi phân.

Toàn bộ ổ đạn dưới tác dụng của quả lắc toàn thân rời khỏi.

Phía dưới ổ đạn có bốn cái bánh xe, không cần dùng quá nhiều sức cũng có thể tiến hành thôi động, rất nhanh, nàng đã đem ổ đạn trở về vị trí cũ.

Phong bế mặt sau, con lắc trở về vị trí cũ.

Hoàn thành xong việc bổ sung đạn pháo.

Toàn bộ quá trình, khoảng chừng hai phút.
Hứa Cửu Cửu không ngừng tính toán trong lòng, liên tục 48 phát định trang hồn đạo pháo, Hồn Đạo Khí cấp bốn có tiêu chuẩn khoảng cách phóng ra như Hồn Đạo Khí cấp sáu.

Liên tục 48 phát đạn pháo oanh kích, uy lực này cũng là không như bình thường rồi.

Giống như lời của Hoắc Vũ Hạo đã nói, ở trên chiến trường, đây tuyệt đối là lợi khí.

Cho dù ở trong quân đội của Nhật Nguyệt đế quốc, trang bị định trang hồn đạo pháo cũng chỉ là Hồn Đạo Khí cấp năm.
Định trang hồn đạo pháo cùng hồn đạo pháo bình thường khác nhau lớn nhất chính là khoảng cách phóng ra.

Hồn đạo pháo Bình thường khoảng cách phóng ra là có hạn, bởi vì uy lực của bản thân chúng là dùng Hồn Lực thuần túy đi chuyển hóa thành đạn pháo.

Nhưng định trang hồn đạo pháo lại không giống như vậy.

Chỉ cần dùng định trang Hồn Đạo Khí cung cấp động lực, uy lực sẽ dựa vào đạn pháo phát tác ra.

Định trang hồn đạo pháo cấp bốn khoảng cách phóng ra đại khái có thể đạt tới hai cây số.
Định trang Hồn Đạo Khí cấp năm có thể đạt tới năm cây số.

Còn định trang Hồn Đạo Khí cấp sáu khoảng cách công kích có thể đạt tới hơn tám cây số.
Giá cả của một kiện định trang Hồn Đạo Khí cấp bốn ước chừng bằng 1% của định trang Hồn Đạo Khí cấp sáu.
Bài toán này không ngừng được tính toán ở trong lòng của công chúa Cửu Cửu, ánh mắt của nàng cũng càng ngày càng sáng hơn, cũng càng ngày càng hiểu được tác dụng thực tế của khối kim loại trước mặt này.
Hoắc Vũ Hạo tiếp tục nói: "Trước mắt chúng ta nghiên cứu ra được loại Gia Cát Thần Nỏ pháo này nếu đặt ở trên tường thành là thích hợp nhất, dùng để thủ thành.

Hoặc là trang bị ở cùng một chỗ, hiệu quả cũng rất tốt.

Nếu như muốn trang bị cho quân đội, chúng ta cũng có thể chế tạo ra những kiện có thể di động được."
Công chúa Cửu Cửu lập tức hỏi một cái vấn đề mà nàng quan tâm nhất, "Giá tiền thì sao? Giá cả bao nhiêu?"
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, nói : "Uy lực của Hồn Đạo Khí cấp sáu, đương nhiên phải bán theo giá của Hồn Đạo Khí cấp sáu.

Trên thực tế, nó có thể tính là một kiện Hồn Đạo Khí cấp sáu, chẳng qua yêu cầu sử dụng thấp hơn mà thôi."
Hứa Cửu Cửu cười nhạt một tiếng, nói : "Không chỉ là yêu cầu sử dụng thấp.

Ta tin rằng yêu cầu về tài liệu cũng sẽ không quá cao.

Mà, định trang Hồn Đạo Khí luôn luôn được khen là kim tệ đốt cháy khí, 48 phát định trang hồn đạo đạn pháo, phóng ra một vòng, ta cũng phải đau lòng một lần.

Vũ Hạo, giá cả của Gia Cát Thần Nỏ pháo này cũng hơi mắc một chút.

Ngươi cũng là con dân của Tinh La Đế Quốc, chẳng lẽ còn muốn kiếm lời từ chiến tranh sao? Đây cũng không phải là hợp tác rồi nha."
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, lắc đầu, nói : "Không, công chúa điện hạ, kỳ thật chúng ta đã rất có thành ý.

Đúng vậy, định trang Hồn Đạo Khí đúng là đốt tiền.

Nhưng nó cũng đồng dạng là vũ khí quan trọng trong chiến tranh trong tương lai! Đường Môn chúng ta luôn luôn không lừa gạt ai cả, giá cả này cũng sẽ không thay đổi.

Cho dù bán cho Sử Lai Khắc thành, giá cả cũng như nhau.


Sự thành ý của chúng ta đối với việc hợp tác, kỳ thật là ở trên quyền ưu tiên được cung ứng.

Công chúa điện hạ nếu như có hứng thú, như vậy, sẽ là người thứ nhất được mua “hàng” của Đường Môn ngoại trừ Sử Lai Khắc thành, ở trong vòng một năm, cũng đạt được quyền ưu tiên cung ứng của chúng ta."
Hứa Cửu Cửu ngẩn người, bật cười nói: "Không ngờ, các ngươi làm ăn giỏi thật.

Còn nghĩ ra một cái quyền ưu tiên cung ứng.

Ngươi thật sự tưởng rằng cái Hồn Đạo Khí này của các người sẽ bán rất chạy sao? Nếu mua loại Hồn Đạo Khí này, nhất định cũng có số lượng hạn chế.

Bởi vì chúng ta phải cam đoan cung ứng đủ đạn đủ pháo, mới có thể làm cho thứ chết tiệt đắt giá này phát huy tác dụng.

Không chỉ có như thế, chúng ta còn phải trang bị đủ số lượng Hồn Sư.

Kỳ thật, ở phương diện số lượng Hồn Sư, đối với Tinh La cũng không phải là vấn đề lớn.

Dù sao cũng chỉ là Hồn Đạo Khí cấp sáu, chúng ta cũng có thể trực tiếp mua định trang Hồn Đạo Khí cấp sáu.

Hồn Sư cấp Hồn Đế, Tinh La cũng không ít nha."
Hoắc Vũ Hạo trên mặt mỉm cười không thay đổi, hắn một chút cũng không nóng nảy, nếu như vị công chúa điện hạ này không có hứng thú đối với Gia Cát Thần Nỏ pháo, căn bản sẽ không cùng hắn cò kè mặc cả.

Cò kè mặc cả càng nhiều, chứng minh hứng thú của nàng cũng càng nồng hậu.
"Nhưng mà công chúa điện hạ có thể mua được định trang hồn đạo pháo cấp sáu có thể bắn liên tục 48 lần sao? Chỉ sợ bắn liên tục ba phát cũng đã rất khó rồi.

Băng đạn của chúng ta cũng là loại cơ quan độc quyền.

Hơn nữa phối hợp với cơ quan tự hủy, không thể phục chế.

Hiệu suất phong ra của một kiện Gia Cát Thần Nỏ pháo ít nhất có thể tương đương với bốn kiện định trang hồn đạo pháo cấp sáu bình thường.

Đương nhiên, ta nhất định phải thừa nhận, ở phương diện về chất liệu, nó quả thật chỉ là dùng tiêu chuẩn của hồn đạo pháo cấp bốn, bởi vậy, độ bền thì không bằng định trang hồn đạo pháo cấp sáu."
Hứa Cửu Cửu có chút kinh ngạc nhìn Hoắc Vũ Hạo, nàng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy có người bán đồ tự nói ra khuyết điểm của món đồ.
Hoắc Vũ Hạo nói : "Đường Môn chúng ta vô luận nhằm vào khách hàng nào, cũng nhất định là thành tín đi đầu, tuyệt đối sẽ không dấu diếm bất kỳ khuyết điểm.

Huống chi công chúa Cửu Cửu ngài là khách hàng lớn như vậy."
Hứa Cửu Cửu mỉm cười, nói : "Vậy ngươi không sợ ta sẽ ép giá sao? Ngươi đưa ra giá cả thật sự quá cao, từ góc độ làm ăn mà nói, chưa từng có quy tắc ra giá bao nhiêu liền định giá bao nhiêu đó nha."
Hoắc Vũ Hạo nói : "Người khác làm ăn như thế nào chúng ta không rõ lắm, nhưng Đường Môn chúng ta thành tín đi đầu, dùng tiêu chuẩn chất lượng đệ nhất để kinh doanh, sản phẩm của chúng ta, tuyệt đối đều là vật siêu đáng giá, cho nên tuyệt không nói thách.

Xin mời công chúa điện hạ thứ lỗi."
Hứa Cửu Cửu liếc mắt nhìn hắn một cái thật sâu, trên mặt tiếc nuối nói : "Vậy thì có chút đáng tiếc, chúng ta chỉ có thể tính toán lại, suy nghĩ lại."
Hoắc Vũ Hạo một chút cũng không gấp, mỉm cười nói: "Đó là đương nhiên.

Nếu như lần này hợp tác thành công, ta tin tưởng đây chính là một vụ buôn bán lớn, công chúa điện hạ suy nghĩ thêm cũng là việc nên làm.

Chúng ta đây xin cáo từ trước.

Cái Gia Cát Thần Nỏ pháo này cũng xin đưa cho công chúa điện hạ, sau khi công chúa điện hạ thực nghiệm xong, sẽ hiểu rõ ta đối với nó không có nửa phần khuyếch đại.

Bất quá, qua khỏi hôm nay, nếu như có người nào khác đến mua trước, quyền ưu tiên cung ứng chỉ sợ cũng không thể bảo lưu lại cho công chúa điện hạ, trước tiên nói rõ, cũng mong công chúa điện hạ đến lúc đó đừng trách ta."
Hứa Cửu Cửu biết rõ đường lối đàm phán, trong lòng thầm nghĩ, đến một chút thủ đoạn ấy của người mà ta cũng mắc mưu sao? Đứng lên, hai tay đặt trước bụng, hướng Hoắc Vũ Hạo hơi hơi gật thủ, khí chất tao nhã cao quý hiển lộ không thể nghi ngờ, "Không sao đâu.

Nếu như chúng ta xác định cần phải có cái Hồn Đạo Khí này, nhất định sẽ mau chóng liên lạc Đường Môn các ngươi."
Hoắc Vũ Hạo nói : "Tốt.

Có hai điểm ta phải nhắc nhở công chúa điện hạ, khi sử dụng cái Hồn Đạo Khí này, có thể trang bị thêm bình sữa để sử dụng trực tiếp.

Bình sữa cấp bốn sẽ tốt hơn cả.

Hoặc là để một hồn đạo sư tiến hành thao tác, chỗ để rót Hồn Lực vào ở bên trái của đế kim loại, chỗ đó có dấu của hai bàn tay.

Điểm thứ hai chính là, vì bảo mật, ở trong Gia Cát Thần Nỏ Pháo chúng ta có chế luyện thêm cơ quan tự hủy, nếu có người có ý đồ tiến hành dỡ bỏ nó, như vậy, uy lực nổ tung của nó nhất định sẽ không nhỏ.

Xin công chúa điện hạ cẩn thận."
Hứa Cửu Cửu xem thường nói : "Xem ra Quý Tông Môn đối với cái kiện Hồn Đạo Khí này rất coi trọng nha! Nếu như ngươi lo lắng, cũng có thể mang đi trước, về sau có thể phái người đưa đến Tinh La cho chúng ta tiến hành thí nghiệm.

Mà nói đến sử dụng bình sữa để thao tác một món Hồn Đạo Khí cấp bốn, có phải có chút xa xỉ hay không?" Phải biết, bình sữa ở trong hồn đạo khí đồng cấp, giá trị luôn luôn là cao nhất.

Ít nhất cũng ngang với Hồn Đạo Khí dưới cấp bảy.
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, nói : "Có lẽ vậy.

Về phần cái Hồn Đạo Khí này, đã đưa cho điện hạ, sao chúng ta lại thu hồi? Đông Nhi, thu hồi bình sữa của chúng ta, chúng ta hướng công chúa điện hạ cáo từ."
"Ừm" Vương Đông Nhi tiến lên vài bước, đè vào phía dưới đế kim loại của Gia Cát Thần Nỗ Pháo, nhất thời một cái hộp kim loại bị bắn ra, Vương Đông Nhi từ bên trong lấy ra một cái bình sữa có tạo hình độc đáo, giống như đạn pháo vậy.

Thu vào trong tinh quang lam bảo thạch trữ vật giới chỉ.
Bởi vì động tác của Vương Đông Nhi cũng không quá nhanh, nên Hứa Cửu Cửu thấy rất rõ ràng, hình thức của cái bình sữa mà nàng ta lấy ra bản thân mình chưa từng thấy qua, mà dựa trên lớn nhỏ quy tắc để đánh giá, không chỉ đơn giản là bình sữa cấp bốn.

Một kiện Hồn Đạo Khí còn cài đặt thêm cơ quan để sử dụng bình sữa, mà đến hình thức của bình sữa tựa hồ cũng là chuyên môn thiết kế cho nó, có cần phải như vậy không? Sự khác thường rất là mê hoặc đó nha!
Nghĩ đến đây, Hứa Cửu Cửu một bên tiễn Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông Nhi đi ra ngoài, một bên theo bản năng hỏi "Gia Cát Thần Nỏ Pháo này nếu như sử dụng bình sữa để tiến hành thao tác, có cái hiệu quả đặc thù gì sao?"
Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông đã ra đến cửa, tự nhiên có người hầu của công chúa Cửu Cửu mở cửa phòng.

Hoắc Vũ Hạo rất bình thản nói: "Cũng không sinh ra hiệu quả đặc thù gì cả.

Chỉ là không cần Hồn Sư đi thao tác mà thôi."
"Ừm.

Hai vị đi thong thả." Hứa Cửu Cửu theo bản năng lên tiếng, tiễn Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông Nhi ra cửa phòng.

Lấy thân phận của nàng, đương nhiên không thể tiễn xa hơn nữa, người hầu đóng cửa phòng lại.
Hứa Cửu Cửu trong đầu quanh quẩn lời nói mới vừa rồi của Hoắc Vũ Hạo, lầu bầu nói: "Chỉ là không cần Hồn Sư đi thao tác mà thôi? Lời này có nghĩa gì nhỉ? Không cần do Hồn Sư….

" Bỗng nhiên, thân thể mềm mại của vị công chúa điện hạ này đột nhiên cứng đờ, tựa hồ nghĩ ra điều gì, trên mặt hiện lên vẻ kinh sợ mà thất sắc.
"Cái này, không thể nào…."
Ngoài cửa, Vương Đông Nhi đẩy Hoắc Vũ Hạo đi cũng không nhanh.

Hoắc Vũ Hạo giơ tay phải của mình lên, gập lại từng cái, từng cái ngón tay của mình.
“Năm ….."
"Bốn ….."
"Ba ….."
"Chờ một chút." Một tiếng kêu khẽ truyền ra thật xa từ trong hành lang, công chúa Cửu Cửu đột nhiên vọt ra từ trong phòng, hai ba bước đã ngăn cản đường đi của Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông Nhi.
Vương Đông Nhi cười thầm nhìn vẻ mặt vội vàng của nàng, thầm nghĩ trong lòng: Vũ Hạo thật là hư hỏng…
Hứa Cửu Cửu hô hấp rõ ràng có chút dồn dập, một đôi mắt đẹp màu lam nhìn chăm chú Hoắc Vũ Hạo, "Ngươi, ngươi mới vừa nói….

Không cần Hồn Sư đi thao tác, là có ý gì?"
Hoắc Vũ Hạo vẻ mặt mờ mịt nói : "Chính là như trên mặt chữ thôi mà!"
Hứa Cửu Cửu thở sâu, "Ngươi nói là…." Không biết vì cái gì, trong nháy mắt này đột nhiên tim của nàng đập với tốc độ rất nhanh, rất nhanh.

Một loại dự cảm chảy xuôi ở trong lòng, nhưng loại dự cảm này lại cực kì động lòng người, lại làm nàng khó có thể tự chủ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận