Đấu La Đại Lục 2 Tuyệt Thế Đường Môn


- Khụ khụ, khụ khụ khụ khụ...
Từ Tam Thạch bị luồng khói nồng đậm bất ngờ xuất hiện mà nghẹn họng ho khan từng tiếng.
Hòa Thái Đầu hừ một tiếng nói:
- Ta đã không muốn mà mọi người cứ ép ta phải nói.

Đã bảo không cười mà cứ cười, mọi người nói chuyện không giữ lời gì hết.
Lúc này mọi người vất vả lắm mới có thể ngừng cười, cả đám cười đến nỗi đau cả bụng.

Nhất là Mã Tiểu Đào, nàng cứ nghĩ Hòa Thái Đầu mắng mình, nhưng ai dè đấy là câu hồn chú của hắn.
- Ta hỏi này Thái Đầu! Vũ Hồn của ngươi là hệ gì?
Mã Tiểu Đào nhịn cười hỏi nhưng vừa hỏi xong lại "phụt" một tiếng bật cười ha hả.
Vẻ mặt Hòa Thái Đầu có chút buồn bã xen lẫn tức giận.
- Cô là học tỷ nội viện thật sao? Có cái này cũng không biết? Chỉ có Hồn Sư hệ Thực Vật chúng ta mới có Hồn Chú thế này.

Ta, là một Hồn Sư hệ Thực Vật.
Đúng lúc này, đột nhiên Từ Tam Thạch kêu lên một tiếng sảng khoái.

Đồng thời ngắt ngang điếu xì gà trên miệng, sau đó hắn hít sâu một hơi rồi thở ra một luồng khói màu trắng khiến cả phòng họp tràn ngập mùi thuốc lá.
- Được được, nâng cao tình thần, đầu óc tỉnh táo, còn vô cùng thoải mái nữa.
Bối Bối ở bên cạnh vừa cười ha hả vừa nói:
- Ừ, ngươi ngậm "điếu xì gà to" của Hòa Thái Đầu còn không thoải mái nữa sao?
Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu không hiểu ý Bối Bối nói gì, những người khác thì cười vang, còn Từ Tam Thạch đỏ mặt tức giận, Giang Nam Nam xấu hổ cúi đầu.
Từ Tam Thạch đùng đùng nhào về phía Bối Bối, hắn muốn nhét phần còn lại của điếu xì gà vào miệng Bối Bối:
- Ngươi nói ta à, nói ta à, cho ngươi hút thử một ngụm cho biết mùi.
Có đánh chết Bối Bối cũng không để Từ Tam Thạch được như ý, hắn liều mạng phản kháng, cả hai về sức mạnh cũng ngang ngửa nhau nên nhất thời Từ Tam Thạch không làm được gì.
Vương Ngôn vất vả lắm mới nín cười được, hắn nói:
- Thôi được rồi, đừng có làm ồn nữa.

Thái Đầu a, Vũ Hồn hệ Thực Vật của ngươi rốt cuộc có tác dụng gì?
Hòa Thái Đầu hừ một tiếng không thèm trả lời.
Vương Ngôn bật cười nói:
- Thôi thôi, mọi người không cười nữa, thật ra ngươi cũng không thể trách chúng ta.

Thật sự câu hồn chú của ngươi khá đặc biệt.

Chúng ta làm sao nhịn được đây? Nói nhanh đi, có khi tác dụng của nó sẽ giúp đỡ được chúng ta.
Lúc này Hòa Thái Đầu mới lên tiếng nhưng không chút vui vẻ gì:
- Đây là Hồn Kỹ thứ nhất của ta, gọi là Tinh Thần Hưng Phấn Xì-Gà To.

Mỗi điếu xì gà có thể đốt được chừng mười phút, trong lúc hút nó, mọi người sẽ được tăng cường tinh thần lực, thật ra hồn kỹ này người sử dụng thích hợp nhất là Vũ Hạo.

Nếu nó dùng, ta đảm bảo uy lực Hồn Kỹ của nó ít nhất có thể tăng lên 10%.
Mọi người vốn còn đang cười cười vui vẻ nhưng vừa nghe Hòa Thái Đầu nói xong đều giật mình khiếp sợ nhìn nhau.
Vương Ngôn là người đầu tiên có phản ứng:
- Hồn Kỹ có thể tăng phúc cho Tinh Thần Lực? Hơn nữa còn một lần tăng 10%?
Hòa Thái Đầu gật đầu nói:
- Đúng thế.

Đây không phải là kỹ năng bình thường của bất cứ hồn sư hệ Thực Vật sao? Chúng ta so với Hồn Sư hệ Phụ Trợ còn kém xa.

Ta nghe nói ở năm hai có một nữ đệ tử của gia tộc Cửu Bảo Lưu Ly, kỹ năng tăng phúc của cô bé ấy mới lợi hại.
Vương Ngôn nói:
- Nhưng kỹ năng của cô bé tiêu hao hồn lực liên tục.

Còn kỹ năng chế tạo xì gà này của ngươi cần tiêu hao liên tục sao? Hơn nữa Hồn Kỹ của Hồn Sư hệ thực Vật luôn luôn tiêu hao rất ít hồn lực.

À, ngươi có Hồn Kỹ nào tăng phúc cho uy lực của Hồn Kỹ không?
Hòa Thái Đầu ngẫm nghĩ một chút rồi nói:
- Đúng là Hồn Lực tiêu hao không nhiều.

Vì phần lớn hồn lực ta đều dùng để sử dụng Hồn Đạo Khí.

Còn phần hồn lực dùng để tăng phúc ít quá ta cũng không để ý đến nữa.

Ta phụ thêm Hồn Hoàn chủ yếu vì tăng tu vi và Hồn Lực mà thôi.

Trong bốn Hồn Kỹ hiện giờ của ta, chỉ có Hồn Kỹ đầu tiên là thường được sử dụng, vì dùng nó thì thao tác sử dụng Hồn Đạo Khí sẽ tăng lên.

Tuy nhiên, ba cái Hồn Kỹ còn lại ta cũng chỉ biết sơ sơ tác dụng thôi.
Vương Ngôn quay sang nhìn mọi người xung quanh trâm giọng nói:
- Các ngươi có biết ta đang nghĩ gì không?
Đái Thược Hành lập tức đáp:
- Hệ Vũ Hồn có lẽ đã bỏ lỡ một vị Hồn Sư hệ Thực Vật có thiên phú dị bẩm.
Vương Ngôn gật đầu nói:
- Chính xác, đúng là thế.
- Hả?
Hòa Thái Đầu lắp bắp kinh hãi nói:
- Các ngươi không phải nói ta chứ?
Vương Ngôn gượng cười nói:
- Không phải ngươi thì là ai đây? Thái Đầu, có lẽ ngươi cũng biết, trong Sử Lai Khắc Thất Quái đời đầu của học viện Sử Lai Khắc chúng ta có một vị Hồn Sư hệ Thực Vật.

Người đó cũng có Hồn Chú cực kỳ buồn cười giống ngươi, nhưng cuối cùng lại là một cường giả khủng bố.

Hơn nữa sau đó còn cưới người thừa kế của gia tộc Cửu Bảo Lưu Ly Tông, người đó cũng chính là người đã giúp Thất Bảo Lưu Ly thăng cấp lên Cửu Bảo Lưu Ly - Trữ Vinh Vinh (*)! Ta khẳng định lại một lần nữa, Hồn Sư hệ Thực Vật không phải là phế vật.

Nếu như nói trong bảy người, Bối Bối là thủ lãnh, Hoắc Vũ Hạo là bộ não thì ngươi, Hồn Sư hệ Thực Vật chính là một hậu cần không thể thiếu của cả đội ngũ.
(*): Lẽ ra phải là Ninh Vinh Vinh, nhưng để Trữ Vinh Vinh cho thống nhất với phần 1, chú thích này mình cũng có nói khi xuất hiện nhân vật Ninh Thiên rồi, bây giờ nói lại một lần nữa cho những bạn nhỡ quên không phải thắc mắc.
Hòa Thái Đầu vô cùng kinh ngạc khi nghe những lời này của Vương Ngôn.

Từ trước đến nay, hắn cứ tưởng vũ hồn của mình ngoài chuyện có thể tu luyện ra thì chẳng khác gì Phế Vũ Hồn.

Ngày trước khi Phàm Vũ nhận hắn làm đồ đệ biết hắn là Hồn Sư hệ Thực Vật cũng không để ý lắm, vì sư phụ của hắn chỉ một lòng đào tạo hắn làm Hồn Đạo Sư mà thôi.

Với lại cái hồn chú kia rất dễ khiến người khác hiểu lầm nên bình thường Hòa Thái Đầu lại càng ít sử dụng đến.

Mãi đến hôm nay gặp Vương Ngôn mới có người nhận ra sự thần kỳ của kỹ năng ấy.

Hơn nữa y còn bảo hắn có khả năng trở thành một Hồn Sư cường đại.
Nhất thời Hòa Thái Đầu cảm thấy tương lai trước mắt vô cùng rực rỡ, khiến hắn ngẩn người không biết nên nói gì cho phải.
Vương Ngôn nói:
- Không cần nghi ngờ.

Nghe ta giải thích ngươi sẽ hiểu thôi.

Ngươi có biết trong quân đội, Hồn Sư được hoan nghênh nhất là hệ gì không? Câu trả lời chính là hệ Thực Vật.

Đúng vậy, là hệ Thực Vật cực kỳ hiếm thấy lại vô cùng yếu ớt chứ không phải hệ Cường Công, Phòng Ngự, Mẫn Công, Khống Chế hay Phụ Trợ.
- Tại sao lại thế?
Vương Ngôn tự hỏi tự đáp:
- Bởi vì một Hồn Sư hệ Thực Vật có thể trở thành hậu cần tiếp tế cho cả một đại quân, thậm chí đại quân đó còn nhờ sự phụ trợ kia mà sức chiến đấu tăng lên mạnh mẽ.

Nếu là Chiến Hồn Sư thì đại quân đó cùng lắm chỉ có thể đứng ngoài làm khán giả, đôi khi thậm chí còn trở thành vật hi si nữa.

Chỉ có Khí Hồn Sư hệ Thực Vật mới có thể thật sự phối hợp được với quân đội.

Điếu xì gà to kia của ngươi thật sự có thể tăng 10% Tinh Thần Lực? Biên độ tăng trưởng này đúng là không thấm vào đâu so với các Khí Hồn Sư hệ Phụ Trợ nhưng so với các hồn sư hệ Thực Vật đã là thiên tài trong thiên tài rồi.
Hòa Thái Đầu hoàn toàn ngẩn người:
- Ta...!ta vẫn chưa hiểu.
Vương Ngôn nói:
- Ta hỏi ngươi, nếu cho ngươi đủ thời gian ngươi có thể chế tạo ra bao nhiêu điếu xì gà? Cứ tính với cấp bậc hồn lực hiện giờ của ngươi đi.
Hòa Thái Đầu nói:
- À, ít nhất là 1000.

Bất quá điếu xì gà này hai ngày không sử dụng sẽ hỏng mất.
Vương Ngôn kinh ngạc mở to hai mắt:
- Cái gì? Hai ngày? Ngươi nói Vũ Hồn Tuyết Gia (xì gà) của ngươi sau khi thi triển Hồn Kỹ có thể trữ đến hai ngày?
Hòa Thái Đầu đáp cứ như đây là chuyện hiển nhiên:
- Dạ, so với xì gà bình thường thì ngắn hơn nhiều.
Vương Ngôn nghe xong không biết nói gì nữa, một lúc sau mới giận dữ quát:
- Ngắn cái đầu ngươi.

Ngươi có biết cấp bậc Hồn Kỹ của Hồn Sư hệ Thực Vật đều tính dựa trên thời gian sử dụng Hồn Kỹ sao? Hồn Sư hệ Thực Vật có thể trữ trong ba giờ đã coi là tương đối mạnh rồi.

Hồn Sư có thể bảo tồn Hồn Kỹ trong 12 giờ chính là thiên tài, còn ngươi đến 48 giờ thì gọi là gì đây? Theo tính toán ban nãy, hiện giờ tối đa ngươi có thể phụ trợ cho cả một đội quân một ngàn người.

Ngươi không hiểu đây có nghĩa gì sau? Đối với đồng đội của ngươi, ngươi hoàn toàn có thể chế tạo sẵn xì gà cho bọn chúng giữ bên người.

Trong quá trình thi đấu cứ lấy ra dùng là sẽ được kỹ năng của ngươi phụ trợ.

Mà lúc đó ngươi lại không cần tiêu hao chút Hồn Lực nào.

Nói cách khác, đội chúng ta chỉ có bảy người nhưng từ giờ đã chiếm ưu thế hơn người ta rồi.
Hòa Thái Đầu gãi đầu nói:
- Tốt vậy sao? Ta còn mấy cái Hồn Kỹ so với cái kia còn tốt hơn một chút.
Vương Ngôn vỗ mạnh xuống bàn đứng bật dậy quát:
- Còn chờ cái gì nữa, đem ba cái Hồn Kỹ kia ra đây nhanh lên.
Giờ phút này, Vương Ngôn cảm thấy đột nhiên nhịp tim của mình tăng nhanh một cách kỳ lạ.

Từ đầu đến giờ hắn vẫn cảm thấy đội của mình thiếu một Khí Hồn Sư hệ Phụ Trợ, mà đội ngũ thiếu hồn sư hệ phụ trợ thì lực chiến đấu sẽ giảm đi rất nhiều.

Ai mà ngờ tên Hòa Thái Đầu kia lại là một Hồn Sư Thiên Tài hệ Thực Vật, thế nên làm sao mà hắn không hưng phấn cho được?
- Lão tử có điếu xì gà lớn.
- Lão tử có điếu xì gà dài.
- Lão tử có điếu xì gà nhỏ!
Trong lúc cơ mặt mười người còn lại co giật kịch liệt vì nín cười thì Hòa Thái Đầu cũng hoàn thành xong ba Hồn Kỹ của mình, trên tay hắn xuất hiện ba điếu xì gà y hệt điếu xì gà ban đầu về hình dáng và màu sắc, có điều kích thước lớn nhỏ khác nhau mà thôi.
Vương Ngôn cố hết sức nhịn cười trầm giọng nói:
- Giới thiệu cho chúng ta nghe tác dụng của ba Hồn Kỹ này đi.
Từ Tam Thạch vẻ mặt u sầu nói:
- Vương lão sư, sao lại không cho để tử và Nam Nam một tổ, đệ tử và nàng hiểu nhau lắm, nhất định sẽ phối hợp ăn ý.
Giang Nam Nam liếc mắt nói:
- Ai hiểu ngươi? Đừng có làm bộ thân thiết.
Vương Ngôn nói:
- Đây là thi đấu, không phải nơi hẹn hò.

Năng lực của ngươi phối hợp với Thái Đầu là hợp nhất, ngươi chủ phòng ngự, nó chủ tấn công.

Còn Giang Nam Nam thì nhanh nhẹn, phối hợp với Bối Bối càng thêm nhịp nhàng.

Nếu để hai ngươi phối hợp với nhau e là không thể phát huy nổi ba phần thực lực.
Giang Nam Nam bình thường rất ít nói chuyện nhưng lúc này lại lập tức gật đầu nói:
- Vương lão sư anh minh.
Từ Tam Thạch nghe hai người nói nhất thời suy sụp nhưng đây là sắp xếp thi đấu, hắn chỉ ý kiến chứ không thể nói nhiều được.
Vương Ngôn nói:
- Sắp xếp cơ bản là vậy.

Trong các loại thi đấu thì cách thi đấu thứ hai với thứ ba hợp với chúng ta nhất, đoàn chiến rất dễ lộ tẩy.

Ta nhắc lại, trong bất cứ trận đấu nào, mọi người nhất định phải đặc biệt cẩn thận khi đối phương sử dụng Hồn Đạo Khí.

Bởi vì bất cứ lúc nào trong trận đấu cũng có thể sử dụng Hồn Đạo Khí.

Sau trận đấu đầu tiên, có lẽ cách thị uy giống Vũ Hạo không thể làm lại được nữa, nhưng chúng ta vẫn còn vũ khí đặc biệt là Tinh Thần Tham Trắc, vì vinh quang của học viện, những gì trước mắt chúng ta phải làm là bằng mọi giá giành chiến thắng.

Lúc chiến đấu, ta hi vọng mọi người hoàn toàn nghe theo sự chỉ đạo của ta.
- Dạ.
Bảy đệ tử ngoại viện đồng thanh đáp.
Vương Ngôn đứng lên nói:
- Đêm nay về nghỉ ngơi cho tốt, để ngày mai thi đấu trong trạng thái tốt nhất.

Tuyệt đối không được ra ngoài.

Tan họp.
Mọi người ào ào đứng dậy rời khỏi phòng họp.

Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông cùng ra ngoài, khi cả hai chuẩn bị vào phòng tu luyện tiếp thì đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt nhìn mình chăm chú từ phía hành lang nên cả hai đồng thời quay đầu lại nhìn.
Người đang nhìn chằm chằm hai bọn họ là một thiếu niên dung mạo thanh tú, khoảng 14, 15 tuổi đang đứng ở cuối dãy hành lang.
Ánh mắt Hoắc Vũ Hạo lập tức trở nên lạnh lùng, bởi vì đối phương đang mặc một bộ đồng phục màu xanh nhạt, hơn nữa từ vị trí người đó đứng có thể chắc chắn hắn là đệ tử của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư.
- Ngươi là Hoắc Vũ Hạo? Nhớ kỹ tên ta, ta là Tiếu Hồng Trần.

Ta nhất định sẽ đánh bại ngươi.
Vị thiếu niên anh tuấn kia đưa ngón tay cái về phía Hoắc Vũ Hạo rồi sau đó xoay bàn tay, chỉ ngón tay xuống đất.
- Ngươi...
Vương Đông tức giận định xông đến nhưng Hoắc Vũ Hạo lập tức kéo lại.
Hoắc Vũ Hạo cau mày, đưa tay phủi phủi quần áo nói:
- Bọ chét ở đâu ra thế này? Thật là bực mình, sớm muộn gì cũng nghiền chết hắn.
Sau đó hắn mở cửa phòng kéo Vương Đông vào.
Câu nói kia của Hoắc Vũ Hạo rất lớn, bên ngoài hành lang của Tinh Hoàng Đại Tửu Điếm dẫn âm cũng khá tốt, Tiếu Hồng Trần nghe thấy thế sắc mặt khẽ biến, hai mắt híp lại, nhưng không phải tức giận mà lại lộ vẻ suy tư.

Hắn có thể ở học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư trở thành đội trưởng của một đội thi đấu ở cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái dĩ nhiên không phải là người bình thường, ngoài thực lực ra còn cần có đầu óc nữa.
- Sao lại cản ta?
Vương Đông bị kéo vào phòng bực bội nói:
Hoắc Vũ Hạo gượng cười nói:
- Ta mà không cản chúng ta sẽ chịu thiệt lớn.

Ban nãy vừa thấy người kia ta đã sử dụng Tinh Thần Tham Trắc, hắn dường như không có phát hiện.

Hơn nữa, dựa theo dao động hồn lực của ta, e là đã đến bậc Hồng Vương rồi.
- Cái gì?
Vương Đông cực kỳ kinh ngạc.
- Không thể nào, dáng vẻ của hắn cùng lắm không lớn hơn chúng ta bao nhiêu.

Chắc hắn hắn là thành viên dự bị của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, làm sao mà đến bậc Hồn Vương được, không lẽ hắn cũng có kỹ năng Mô Phỏng giống ngươi?
Hoắc Vũ Hạo lắc đầu nói:
- Dao động Hồn Lực làm sao Mô Phỏng được? Hơn nữa căn bản hắn đã phóng thích Vũ Hồn ra đâu?
Vương Đông nhíu mày, ánh mắt lộ vẻ lo lắng:
- Đội dự bị đã thế, xem ra học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư còn mạnh hơn so với tưởng tượng của chúng ta nữa.

May mà bọn họ là á quân nên ở vòng đấu vòng tròn có lẽ không phải gặp bọn họ.
Hai mắt Hoắc Vũ Hạo lóe sáng nói:
- Thật ra, cái chúng ta cần lo chính là năm năm sau, khi chúng ta là thành viên chính thức làm sao đối phó được hắn đây? Lúc này hắn đã là Hồn Vương, với tốc độ tu luyện đó, năm năm sao???
Vương Đông không cam lòng.
- Chúng ta còn nhỏ mà.
Vương Đông nói:
- Nhưng thời gian của cả hai là như nhau.

Thôi đến đây, chúng ta càng phải cố gắng hơn nữa.

Thật ra ưu thế của chúng ta chính là Hạo Đông Lực này.

Ta bị Vũ Hồn Cực Hạn hạn chế nên sau khi đạt 3 Hồn Hoàn, tốc độ tu luyện sẽ chậm lại.
Sự xuất hiện của Tiếu Hồng Trân đã mang đến một cảm giác gấp rút cho cả hai, hai người lập tức ngồi lên giường đưa tay chạm vào tay đối phương, và bắt đầu vận chuyển Hạo Đông Lực.
Thời gian cả hai ở cạnh nhau càng nhiều, căn bệnh thích sạch sẽ của Vương Đông càng ngày càng miễn dịch với Hoắc Vũ Hạo.
Hồn Lực Huyền Thiên Công ôn hòa nhanh chóng đan xen vào Hồn Lực Quang Hệ của Vương Đông, Hạo Đông Lực dâng lên như nước lũ điên cuồng vận chuyển trong cơ thể cả hai.
Sau khi Vương Đông đột phá cấp 30, tu vi Hoắc Vũ Hạo cũng đã đến cấp 27.

Lúc này nếu bọn họ cùng kết hợp sử dụng Hạo Đông Lực để thi triển Hồn Kỹ, uy lực có thể tương đương với một Hồn Tông.

Đây là sự tăng phúc lớn nhất từ Vũ Hồn dung hợp lực.
Mà trong quá tình tu luyện, tu vi càng cao thì hồn lực vận chuyển càng lớn, tốc độ tu vi tăng lên cũng sẽ càng nhanh.

Cả hai sử dụng Hạo Đông Lực tu luyện cũng chính là dùng tốc độ vận chuyển hồn lực của một Hồn Tông có bốn Hồn Hoàn.
Sau khi hồn lực của Hoắc Vũ Hạo đột phá cấp 27 được mười ngày, hắn đã bắt đầu có cảm giác hồn lực của mình đã đến giữa cấp 27, nếu tốc độ tu luyện vẫn duy trì như thế thì từ giờ đến cấp 30, một tháng đột phá một cấp không phải là mộng tưởng nữa.
Mà tốc độ tu luyện của Vương Đông cũng không chậm, mức độ Hồn Lực mà cơ thể hắn có thể chịu đựng còn có vẻ hơn cả Hoắc Vũ Hạo.

Hồn Lực di chuyển trong kinh mạch của hắn không hề có dấu hiệu bị cản trở mà còn ngày một tăng lên.

Sau khi khai giảng hắn đã đột phá cấp 32, đến hôm nay đã có dấu hiệu đột phá cổ bình cấp 33.

Nếu tiếp tục có Hạo Đông Lực giúp đỡ, nhiều nhất 1 năm rưỡi nữa hắn có thể đạt đến bậc Hồn Tông.
Hiện nay ở học viện Sử Lai Khắc, trong số các đệ tử năm hai, người có cấp bậc Hồn Lực cao nhất chính là Đái Hoa Bân, hắn đã đạt đến cấp 37 rồi, nhưng Vương Đông tin chắc, nhiều nhất hai năm nữa hắn sẽ có thể vượt qua tên kia.
Ngược lại với hai người này, tu vi của Tiêu Tiêu lại tăng hơi chậm, tuy nhiên, đây chẳng qua vì cô bé sắp đột phá cổ bình Hồn Tôn mà thôi.
***
Vòng đấu loại của cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái cuối cùng cũng kết thúc, mà các khán giả ở thành Tinh La càng xem lại càng phấn khích.

Đến nỗi mỗi ngày từ đêm khuya đã có người đến xếp hàng, vì Quảng Trường Tinh La tuy lớn nhưng vẫn có hạn, hoàn toàn không thể thỏa mãn được yêu cầu của các vị khán giả kia.
Đến nỗi vì muốn hạn chế chuyện xếp hàng và chen lấn, bên phía đế quốc Tinh La còn phải áp dụng phương pháp tăng giá vé, và dĩ nhiên nhờ thế bọn họ lại kiếm thêm được một mớ tiền.

Đương nhiên, phần thưởng của cuộc thi cũng sẽ do bên phía đế quốc Tinh La chuẩn bị, đấy là quy định của cuộc thi.

Mặc dù không nói rõ phần thưởng là gì nhưng các đế quốc luôn luôn trọng danh dự, phần thưởng tuyệt đối sẽ có giá trị tương xứng với mình.
Tại sao vòng đầu tiên lại là vòng đấu loại? Ngoài chuyện giảm số lượng các đội đến tham gia còn vì muốn cuộc thi càng thêm kích thích.
Cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện cao cấp trên đại lục đã là một sự kiện quan trọng của bất cứ quốc gia nào khi có trách nhiệm đăng cai tổ chức.

Trận đấu càng kích thích thì cuộc thi mới hấp dẫn.

Hơn nữa, cuộc thi này năm năm mới tổ chức một lần, dĩ nhiên càng phải dùng mọi cách thu hút rồi.
Đấu loại chính là phương thức dễ dàng tạo nên cách tình huống hấp dẫn nhất.

Tuy rằng bên phía ban tổ chức đã cố gắng hạn chế sự thương vong nhưng sau vòng đấu loại, cũng có đến hai trăm thành viên dự thi bị các thương thế khác nhau, thậm chí còn có mười đệ tử tử vong nữa.

Đương nhiên, những trường hợp này, đế quốc sẽ có một phần bù đắp thật lớn.
Đấu loại đã xong, vòng kế tiếp là đấu vòng tròn.

Mặc dù vòng đấu này không kịch liệt gay cấn như vòng đấu kia, nhưng ưu thế của nó chính là phương thức thi đấu phong phú.

Ba phương thức thi đấu sẽ được chọn bằng cách rút thăm.

Có thể nói, mỗi trận thi đấu đều không đoán trước được, như vậy sẽ càng tò mò và hấp dẫn hơn.
Hơn nữa, sau vòng một, những học viện có thể ở lại đều là những học viện có thực lực mạnh mẽ.

Trận đấu dĩ nhiên lại càng thích thú hơn.

Cho nên, dù vì lí do gì thì hiện ở muốn tìm vé vào cửa Quảng Trường Tinh La không phải là chuyện dễ dàng nữa.

Mỗi ngày người đến Quảng Trường Tinh La xếp hàng đông như nêm cối.

Có một số người mặc dù không có được vé cũng nhất quyết không chịu về, cứ ở đó tiếp tục xếp hàng cho ngày hôm sau.

Mà quá trình xếp hàng, dù là dân thường hay đại phú hào đều phải xếp hàng như nhau, tuyệt đối công bằng.
Hoàng Thất đế quốc Tinh La thấy tình hình như vậy lại càng tươi cười, bọn họ lại phái thêm năm nghìn binh sĩ đến duy trì trật tự, đồng thời mỗi ngày bọn họ còn buôn bán tin tức chiến đấu của cuộc thi.

Giá cả không có bao nhiêu nhưng số người mua rất nhiều, cho nên một lần bán lại là một lần thu vào một số tiền lớn.
Bất quá, đế quốc Tinh La cũng còn rất có tình người.

Cho dù học viện đến tham gia thi bị loại thì chi phí đi lại ăn uống đều do bọn họ lo hết, đồng thời còn phụ cấp thêm tiền nữa.

Ngươi bị thương, bọn họ trả chi phí điều trị, người chết, trợ cấp tiền.

Hơn nữa, bọn họ cũng làm tốt quá trình duy trì trật tự, ba ngày thi đấu đầu tiên có thể nói diễn ra vô cùng thuận lợi.

Còn bọn họ thì vừa được tiền, vừa được sĩ diện.
Hôm nay là ngày thi đấu thứ tư.

Sáng sớm khán giả đã đến đợi sẵn ở Quảng Trường Tinh La, bởi vì hôm nay là ngày học viện Sử Lai Khắc ra thi đấu.

Ngay cả Hoàng Đế Bệ Hạ của đế quốc Tinh La thỉnh thoảng mới đến xem mà hôm nay cũng đến rất đúng giờ.

Đúng là thực nể mặt học viện Sử Lai Khắc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui