Vì ban nãy Đường Nhã đã phát ra Sa La Xà Võng chặn đường, nên cả Thiết Lực lẫn hai trưởng lão bên cạnh đều bận rộn cố gắng đánh bay chiếc lưới kia. Nhưng sau khi ra tay, bọn hắn mới phát hiện chiếc lưới này không bị ảnh hưởng bởi hồn lực, lại còn cực kỳ cứng cỏi. tai . Hồn Lực bọn hắn phát ra cứ thế chui qua khe hở, mà cái lưới lớn kia lại càng bay đến nhanh hơn.
Trên từng điểm mốc của chiếc lưới ấy đều có một cái mũi nhọn vô cùng sắc bén, khi nó ập xuống liền mang theo một áp lực vô cùng to lớn, khiến ba người bọn họ không thể lấy cứng đối cứng mà chỉ có thể nhanh chóng lùi về sau. Vì nếu không cố lách mình né sang bên cạnh thì với tốc độ bay đến nhanh như vậy chắc chắn sẽ không tránh kịp.
Khi bọn họ tránh được chiếc lưới kia, tiếp tục xông lên một lần nữa, đã thấy Thiết Đường bị Lam Ngân Thảo quấn chặt cả người.
- Ngươi, ngươi giết con ta!
Hai mắt Thiết Lực trợn to, giận dữ gầm lên một tiếng, cả người phình to lên, hắn không hổ là cường giả bậc Hồn Đế. Chỉ mới phóng thích vũ hồn thôi mà cơ thể hắn đã làm cao đến chừng hai thước, trừ đôi tay ban đầu vốn đã hơi thô thì lúc này cả người hắn cũng trở nên cực kỳ cường tráng.
Chẳng qua, Hồn Đế như hắn thua xa Mã Tiểu Đào và Đái Thược Hành, chỉ cần nhìn Hồn Hoàn là có thể thấy rõ. Một trắng, hai vàng, ba tím, ngay cả một hồn hoàn vạn năm cũng không có. Thế này cũng có nghĩa, Hồn Đế là cảnh giới cao nhất của Thiết Lực, hắn vĩnh viễn không thể đột phá đến cấp bậc Hồn Thánh.
Hai gã trưởng lão kia cũng hoảng sợ, bọn hắn cũng biết Đường Nhã là ai. Nhìn thấy bốn cái Hồn Hoàn trên người Đường Nhã, rồi lại đến áp lực từ vũ hồn Lam Ngân Thảo, hai người bọn họ vội vàng phóng vũ hồn của mình ra.
- Tông Chủ cẩn thận. Vũ Hồn của ả… e là không phải Vũ Hồn bình thường. Ả giống như đã cắn nuốt năng lượng của Thiếu Tông chủ. Chẳng lẽ đây là Tà Hồn Sư?
Trưởng lão bên trái kinh hô, lúc hắn nói ra ba chữ Tà Hồn Sư, sắc mặt đã trắng bệch.
Tà Hồn Sư có ý nghĩa với hồn sư bình thường thế nào? Chỉ có tử vong, toàn bộ Tà Hồn Sư đều có năng lực cực kỳ đặc thù, có thể làm tốc độ tu luyện của họ vượt xa hồn sư bình thường. Nhưng thần trí của họ cũng sa vào tà ác. Sau khi được bảy Hồn Hoàn, muốn tu vi tiến bộ đã khó lại càng khó.
Đường Nhã thật sự là một Tà Hồn Sư sao? Đáp án là… Đúng.
Lúc Đường Nhã vừa sinh ra, cha mẹ cô đã biết trong thân thể cô ẩn chứa một loại thiên phú khác. Thiên phú cắn nuốt sinh mệnh.
Thiên phú này chứa đựng khí tức tà ác khổng lồ. Nhưng nó có thể ẩn giấu, chỉ cần không chủ động xúc động, nó sẽ không xuất hiện.
Những ngày học tập ở học viện Sử Lai Khắc đã làm Đường Nhã nhận ra khoảng giữa của mình và Bối Bối ngày càng xa, hi vọng khôi phục tông môn lại càng xa vời. Cuối cùng, khi mọi người đến thành Tinh La tham dự cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái, cô đã quyết định kích phát phần thiên phú này của mình.
Mỗi lúc tan học, cô đều lặng lẽ rời khỏi học viện đi đến mấy cánh rừng rậm rạp, phóng Lam Ngân Thảo của mình ra ngoài, tấn công mấy thực vật ở đấy, hấp thu Sinh Mệnh Lực bên trong thực vật để tu luyện. Sự thực chứng minh, thiên phú cắn nuốt sinh mệnh của cô cực kỳ cường đại. Dưới sự trợ giúp của thiên phú này, tu vi của cô ngày tiến ngàn dặm. Nhưng vũ hồn của cô cũng vì thế mà bắt đầu thay đổi, trở thành “Ám Hắc Lam Ngân Thảo” như hiện tại.
Ý chí của Đường Nhã rất mạnh, cô biết, nếu để Lam Ngân Thảo cắn nuốt Sinh Mệnh Lực và Hồn Lực của Hồn Sư, vậy thì tu vi của mình sẽ càng tăng nhanh hơn. Nhưng cô trước sau vẫn không làm như vậy, cô chỉ muốn vực dậy Đường Môn, sao có thể lạm sát kẻ vô tội đây? Mãi đến tận hôm nay, khi cô vô tình bước đến nơi Đường Môn tọa lạc ngày xưa. Sát khí luôn đè nén ấy đã bạo phát, khí tức tà ác bắt đầu khống chế thần trí của cô. Thế nên cô mới ra tay, điên cuồng tàn sát ở Thiết Huyết Tông này. Mà khi cô dùng Ám Hắc Lam Ngân Thảo giết chết và thôn phệ Sinh Mệnh Lực của tên đệ tử Thiết Huyết Tông đầu tiên, cô đã chính thức trở thành một Tà Hồn Sư thực sự.
Nếu đối mặt Thiết Lực là một Tà Hồn Sư bình thường, nhất định hắn sẽ sợ hãi. Tu vi của Tà Hồn Sư không thể suy xét bằng lẽ thường. Ví như tu vi Đường Nhã chỉ là Hồn Tông, nhưng cô đã có thể dễ dàng đánh chết Thiết Đường, có thể nhìn ra thực lực của cô đã vượt xa một cường giả Hồn Tông bình thường.
Hoặc cũng có thể do con trai độc nhất chết thảm, thậm chí bị đè bẹp bởi Lam Ngân Thảo kinh khủng kia, cả thi thể cũng không còn, nên Thiết Lực chẳng biết sợ hãi nữa.
Hắn rống lớn một tiếng, sau đó đánh móc vào sau gáy Đường Nhã.
Đặc điểm lớn nhất của Ám Hắc Lam Ngân Thảo là càng đánh càng mạnh, Đường Nhã càng có thể thông qua đó mà hấp thu Sinh Mệnh Lực và Hồn Lực của kẻ địch để bổ sung cho bản thân. Lam Ngân Thảo lại tự động lọc bỏ những thuộc tính khác biệt, đây chính là đặc tính Tà Vũ Hồn của cô.
Không phải bất cứ Tà Hồn Sư nào cũng có Tà Vũ Hồn mạnh mẽ, tuy nhiên, Đường Nhã và Ám Hắc Lam Ngân Thảo rõ ràng chính là tuyệt phối, tiềm năng phát triển cực cao.
Lúc đối mặt với kẻ thù, ánh sáng màu đỏ tím trong mắt Đường Nhã như muốn nhỏ ra máu, mối hận trong lòng như núi lửa phun trào. Hơn mười nhánh Lam Ngân Thảo thô to nhất được bao phủ một tầng huyết quang nhàn nhạt, tất cả đều bay múa, điên cuồng quất về phía Thiết Lực.
Cùng có vũ hồn Thiết Tí Hùng nhưng Thiết Lực rõ ràng mạnh hơn hẳn con trai mình. Hai cánh tay cường tráng múa máy trên không trung, dưới tác dụng tăng phúc của Hồn Hoàn thứ ba quả thật cứng như sắt thép. Ám Hắc Lam Ngân Thảo với mũi nhọn sắc như thế vậy mà còn không thể cắm vào da thịt hắn, từng mũi nhọn kia không ngừng bị đẩy bật ra, khoảng cách giữa hắn và Đường Nhã càng lúc càng gần.
Hai gã Hồn Vương đi theo sau hắn cũng không nhàn rỗi, hai người đó một là hệ Mẫn Công, một hệ Khống Chế. Vũ Hồn lần lượt là Tấn Lang (lang: sói) và Trường Tiên (tiên: roi), đều là những Vũ Hồn vô cùng bình thường.
Gã Hồn Vương có vũ hồn Trường Tiên, tay cầm chiếc roi dài vung mạnh về trước, Hồn Hoàn thứ tư cũng sáng lên, trên bầu trời liền xuất hiện một vòng sáng hình tròng trùm xuống người Đường Nhã tạo thành một cái lồng vây lấy cô, mà kẻ có vũ hồn Tấn Lang lại lặng lẽ đến gần Đường Nhã, bộ móng vuốt không chút do dự vung thẳng đến tấn công cô.
Đối mặt với sự bao vây của ba người này, hơn nữa đây còn là tổ hợp hai Hồn Vương và một Hồn Đế. Cho dù là Bối Bối hay Từ Tam Thạch cũng chưa chắc có thể an toàn thoát ra. Nhưng lúc này, sự mạnh mẽ của Tà Hồn Sư đã được Đường Nhã bộc lộ một cách hoàn hảo.
- Các ngươi đều đi chết đi, chết hết đi.
Đường Nhã ngẩng mặt lên trời hét to, Hồn Hoàn thứ tư trên người cô nhấp nháy ánh sáng.
Đừng quên là Hồn Hoàn thứ tư này, cô có được sau khi Lam Ngân Hỏa biến dị mang theo thuộc tính hắc ám. Cũng chính là Hồn Kỹ đến từ một gốc cây có tu vi năm nghìn năm, đồng thời cũng là kỹ năng mạnh nhất trong số bốn Hồn Kỹ của cô.
Một tầng ánh sáng màu đỏ tím nhanh chóng từ trên người Đường Nhã khuếch tán ra bên ngoài. Lấy cô làm trung tâm, phạm vi đường kính hai thước quanh đấy đều bị quả cầu ánh sáng màu đỏ tím này bao phủ, ẩn trong vầng sáng ấy dường như có lốm đốm những vệt gì rất kỳ lạ, toàn bộ Lam Ngân Thảo đang tấn công Thiết Lực cũng lui về trong nháy mắt.
Chiếc roi dài từ trên không rơi xuống cũng bị bắn ra, ngay khi Hồn Đế Thiết Tí Hùng, Thiết Lực và Hồn Vương Tấn Lang đến cạnh cô thì quả cầu ánh sáng màu đỏ tím ấy cũng bùng nổ.
Vô số nhánh Lam Ngân Thảo như những mũi tên nhọn từ bên dưới chân Đường Nhã bắn thẳng lên rồi nở rộ ra bên ngoài. Những Lam Ngân Thảo vô cùng sắc bén ấy giống như từng làn sóng ấm, khuếch trương ra ngoài với tốc độ nhanh khủng khiếp. Nháy mắt cả khoảng sân đã bị ánh sáng màu đỏ tím này bao phủ, các nhánh Lam Ngân Thảo vừa sắc bén vừa mang theo hơi thở cực kỳ khủng bố đã bao trùm khắp mọi nơi.
Một đòn tấn công bất ngờ khiến cả ba người Thiết Lực vô cùng kinh ngạc, lần đầu tiên trong đời bọn họ thấy một kỹ năng có phạm vi tấn công lớn như vậy. Lam Ngân Thảo, cũng chỉ là một nhánh có thôi mà. Có ai ngờ một nhánh cỏ tầm thường lại có thể phóng xuất ra một kỹ năng mạnh như vậy?
Hai gã Hồn Vương kia là người đứng mũi chịu sào, nháy mắt đã bị Lam Ngân Thảo đâm trúng, cả hai bị cơn đau bất ngờ ập đến làm tê dại cả người. Hồn Vương Tấn Lang còn đỡ, vì hắn vừa phát hiện có điều bất ổn liền nhảy lên, Lam Ngân Thảo chỉ có thể vương ra chừng hai thước nên lúc này hắn chỉ bị thương ở chân mà thôi. Còn vị Hồn Vương hệ Khống Chế kia lại thảm hơn, trong tích tắc cả người hắn đã bị Lam Ngân Thảo đâm trúng, hắn dốc toàn lực vận chuyển Hồn Lực mới có thể đánh nát nhánh Lam Ngân Thảo đang cắm trong người mình, nhưng máu tươi phún ra từ người hắn cũng bị những nhánh Lam Ngân Thảo bên cạnh hút sạch, tích tắc sau, Sinh Mệnh Lực cũng bị cuốn trôi.
Hồn Vương Tần Lang ấy thật sự may mắn thoát được một kiếp sao? Đáp án dĩ nhiên là không rồi. Tuy hắn chỉ bị đâm vào chân nhưng cả người cũng tê dại mà cứng đờ ngã xuống đất.
Các nhánh Lam Ngân Thảo dưới mặt đất dường như đều sống lại, điên cuồng tấn công hắn, một thân tu vi Hồn Vương vậy mà không có cơ hội phát huy, cứ thế trôi đi.
Đây cũng không phải vì hai gã Hồn Vương này quá nhiều, mà chủ yếu, bọn họ bị ba chữ Tà Hồn Sư dọa hết hồn mới bị trúng phải kỹ năng mạnh mẽ này của Đường Nhã. Nếu không, trong tình huống bình thường, cô tối đa chỉ có thể làm hai người bọn họ mất đi sức chiến đấu. Lúc này, với năng lực cắn nuốt kinh người của Ám Hắc Lam Ngân Thảo, năng lượng của hai vị Hồn Vương kia tức thì liền hóa thành thuốc bổ.
Sau khi sử dụng kỹ năng này, gương mặt Đường Nhã càng thêm tái nhợt, nhưng cũng may cô đã giết được hai gã Hồn Vương nên cũng có năng lượng bổ sung vào. Có điều lúc này, cô đã rơi vào tình huống vô cùng nguy hiểm.
Trên người Thiết Lực không biết từ lúc nào đã được bao phủ một tầng ánh sáng màu gỉ sét, Hồn Hoàn thứ năm của hắn lấp lánh ánh sáng, các nhánh Lam Ngân Thảo đang cố sức đâm vào cơ thể hắn đều bị bắn ngược trở ra. Hắn bắt đầu di chuyển về phía Đường Nhã, đôi tay cường tráng nện thẳng xuống đầu cô.
Kỹ năng thứ tư của Đường Nhã tuy nhất mạnh nhưng sau khi sử dụng sẽ không thể di chuyển trong một khoảng thời gian.