Nghe Vũ Trường Không nói xong, Đường Vũ Lân không những không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, chí ít từ lời nói của Vũ lão sư, hắn đã biết rõ bản thân cần đi tới đâu để thu thập những thứ cần thiết cho việc đột phá đạo phong ấn thứ hai.
"Cảm tạ Vũ lão sư, con sẽ cố gắng kiếm tiền.
Tranh thủ trong vòng mấy năm tích góp đủ tiền, sau đó sẽ đi tìm những thứ đồ này." Đường Vũ Lân có chút hưng phấn nói, hắn cuối cùng đã nhìn thấy hi vọng!
Dựa theo tiến độ đột phá phong ấn của mình, nếu vượt qua được tầng hai, mới lại có thể kéo dài thêm 5 năm thời gian.
Nếu vậy trước năm 20 tuổi đều sẽ không có vấn đề gì.
Hiện tại mình mới 10 tuổi, lại có thể duy trì thêm 10 năm bình an, tích lũy cơ hội tiếp tục đột phá những phong ấn phía sau.
Vũ Trường Không khẽ vuốt cằm, không nói gì nữa.
Hắn đương nhiên có thể giúp Đường Vũ Lân đi tìm những thứ đồ này, hơn nữa còn dễ dàng hơn Vũ Lân tự tìm nhiều, nhưng hắn cũng không làm như thế.
Một người thu được một thứ quá dễ dàng sẽ không biết quý trọng.
Chỉ có dựa vào chính mình, mới có thể vững chắc tiến bước, đây không nói về bồi dưỡng thực lực, mà là bồi dưỡng tâm tính.
Đối với Đường Vũ Lân mà nói, mấy thứ này tuy rằng quý giá, nhưng cũng không phải là không thể mua được.
Lấy thiên phú đoán tạo của hắn, còn nhỏ tuổi nhưng đã là Đoán Tạo Sư cấp 3, không lâu sau hẳn có thể tích lũy đủ tiền giải quyết vấn đề này.
Tiên quyết là hắn phải bỏ ra nỗ lực không nhỏ.
"Kính thưa các vị quan khách tôn kính, buổi đấu giá của chúng ta lập tức bắt đầu." Giọng nữ ôn nhu êm tai vang vọng khắp đại sảnh, bên trong đại sảnh hết thảy ánh đèn cũng theo đó tối lại, chỉ có ánh đèn chính trên đài đấu giá sáng lên.
Một mỹ nữ y phục đỏ thẫm đã đi lên trên đài, hơi khom người, hướng về những người đấu giá dưới đài nghiêng mình hành lễ.
Vài nhân viên hỗ trợ cũng đã tiến vào, bọn họ là phụ trách hỗ trợ vị nữ chủ sự xác định phương hướng của người ra giá, và xác nhận giao dịch có thành công hay không.
Một khi đấu giá bắt đầu, mỗi người bọn họ phụ trách một khu vực, khu vực nào có người nâng bài đấu giá, bọn họ sẽ chỉ về hướng đó, để chủ sự dễ dàng nhìn thấy hơn.
"Đầu tiên, ta đại biểu sàn đấu giá Thiên Đấu Hoàng Gia hoan nghênh các vị khách quý quang lâm.
Đầu tiên, mời xem món đồ đấu giá đầu tiên của ngày hôm nay." Không có quá nhiều hàn huyên, vị nữ phụ trách liền đi tới sau một chiếc bàn bằng gỗ mạ vàng, mặt mỉm cười nói.
Một chiếc xe được đẩy tới sàn chính, đồng thời, sau lưng sàn chính một màn hình to lớn sáng lên.
"Món đồ đầu tiên đấu giá hôm nay, là một loại linh quả phi thường hiếm thấy, gọi là Huyền Băng Thảo.
Mọi người đều biết, Huyền Băng Thảo chính là tồn tại đứng đầu trong các linh thảo thuộc tính "Băng", có tác dụng bổ trợ to lớn đối với sự tu luyện của tất cả Hồn Sư thuộc tính "Băng".
Chúng ta trải qua khổ cực, mới thu được một cây Thiên Niên Huyền Băng Thảo này làm món đồ khai hội đấu giá hôm nay, ta có thể phi thường thẳng thắn tiết lộ với chư vị quan khách rằng, trong số những linh quả đấu giá hôm nay, nó là một trong những báu vật hàng đầu.”
Vải đỏ trên xe mở ra, lộ ra bên trong một rương trắng noãn như ngọc.
Trong rương, mơ hồ có băng vụ mịt mờ, một cây tiểu lam sắc thảo nhẹ nhàng chập chờn.
Bản thân nó nhìn qua óng ánh long lanh, toả ra vầng sáng nhàn nhạt, tựa như dùng bảo thạch điêu khắc thành vậy.
Hình ảnh trên màn ảnh lớn rõ ràng đem vẻ đẹp của nó bày ra, để cho mỗi một người đấu giá ở đây đều có thể thấy rõ.
Đẹp quá a! Đây là cảm giác đầu tiên của Đường Vũ Lân.
Âm thanh của Vũ Trường Không ghé vào lỗ tai hắn vang lên, "Nàng nói không sai, Huyền Băng Thảo đúng là linh thảo thuộc tính "Băng" tốt nhất."
Đường Vũ Lân nhìn về phía Vũ Trường Không, hắn không có bản lĩnh truyền âm, chỉ có thể thấp giọng nói: "Vũ lão sư, vậy ngài có cần dùng loại linh thảo này không?"
Vũ Trường Không truyền âm nói: "Có, nhưng cây này không được, niên đại quá thấp.
Huyền Băng Thảo thảo diệp sau khi sinh trưởng tới trình độ nhất định sẽ phân nhánh, đồng thời bản thân thảo diệp sẽ kết giác *.
Mỗi một góc cạnh mang ý nghĩa bản thân nó chí ít tăng cường 15,000 năm tuổi thọ.
Ngươi còn nhớ vị Truyền Linh Tháp sơ đại tháp chủ đã từng thấy ở Đường Môn không?
* tạo góc cạnh
"Ngài nói chính là Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo?" Đường Vũ Lân hỏi.
Vũ Trường Không nói: "Đúng.
Trong số Hồn Linh của ngài, có một chính là Bát Giác Huyền Băng Thảo, đó là linh thảo mười vạn năm, đã nắm giữ ý thức tự chủ, là Thực Vật Hệ Hồn Thú phi thường mạnh mẽ.
Sau đó nó đã chủ động trở thành Hồn Linh của Linh Băng Đấu La.
Bởi vậy có thể thấy được phẩm chất của nó kinh người cỡ nào!"
Hóa ra là như vậy.
Đường Vũ Lân tự nhiên hiểu ra, linh vật này quả nhiên không phải bình thường!
"Đấu giá bắt đầu, giá khởi điểm của chúng ta là 100 vạn liên bang kim hồn tệ, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 10 vạn đồng liên bang."
Đấu giá bắt đầu, Huyền Băng Thảo xuất hiện, trực tiếp nhấc lên phong ba bão táp, cái này cũng là mục đích mà chủ sự đem nó đặt ở vị trí đầu.
Phẩm chất của món đồ khai hội đấu giá bình thường sẽ có mức độ trân quý nằm trong top 3 của cuộc đấu giá, tệ lắm cũng không quá top 5, như vậy mới có thể khuấy động bầu không khí đấu giá.
Chủ sự của phường đấu giá hi vọng chính là có thể gặp được người tham gia thiếu lý trí, như vậy mới có thể đánh ra giá cao chân chính.
Rất nhanh, giá của Thiên Niên Huyền Băng Thảo liền vượt quá 300 vạn.
Giá khởi điểm mặc dù cũng không cao, nhưng người tinh tường ai lại không biết Huyền Băng Thảo giá trị thế nào? Đối với cường giả cấp Hồn Đế như Vũ Trường Không mà nói, Thiên Niên Huyền Băng Thảo giá trị đã không lớn, nhưng đối với những Hồn Sư chỉ có nhị, tam hoàn mà nói, loại tiên thảo này chẳng những có thể trực tiếp giúp họ tăng lên chí ít hai cấp hồn lực, mà còn có thể tăng phẩm chất Võ Hồn của bọn họ.
Đây mới là điểm mê hoặc trí mạng của nó.
Rất nhanh, thăm dò sơ bộ đã kết thúc, người có tài lực chân chính từ lầu hai xuất hiện.
"500 vạn!" Khách ở lầu hai báo ra một giá khiến toàn trường yên lặng.
Thiên Niên Huyền Băng lập loè thăm thẳm lam quang, tựa hồ hướng về hắn đáp lại.
Bất quá, yên tĩnh cũng không có duy trì thời gian quá lâu, một vị khách khác hô vang, "600 vạn!" Trực tiếp bỏ thêm một triệu.
"650 vạn!" Vẫn là vị khách lúc trước.
"700 vạn!" Vị khách thứ hai bão giá vô cùng kiên quyết.
Nụ cười của vị nữ chủ sự càng ngày càng rạng rỡ, giá 700 vạn kỳ thực đã vượt quá mức họ dự đoán.
Cây Thiên Niên Huyền Băng Thảo này giá trị ước định khoảng chừng trên dưới 600 vạn mà thôi, tuy rằng nó là thượng cổ dị chủng, nhưng dù sao bản thân niên đại không cao, lại còn chưa tới thời điểm điểm giác.
Nếu như đây là một cây Nhị Giác Huyền Băng Thảo, giá sẽ cao như lên trời.
"750 vạn!"
Đường Vũ Lân vốn không thấy được dãy số của khách ở tầng trên, nhưng hắn đột nhiên phúc linh tâm lai vận chuyển Tử Cực Ma Đồng, quả nhiên, bóng tối trở nên rõ ràng hơn.
Đã có chút âm thanh nghiến răng nghiến lợi vang lên, đến từ khách ở phòng số 04.
"800 vạn!" Âm thanh chắc nịch từ khách phòng số 06 vang lên.
Khách phòng số 04 ngừng chiến, cái giá này rõ ràng đã vượt qua giá trị vốn có của Thiên Niên Huyền Băng Thảo.
"900 vạn!" Khách phòng số 08 truyền ra một con số kinh người, gây nên nhiều tiếng hô kinh ngạc từ những khách khác trong đại sảnh.
"Ngàn vạn!" Thế nhưng, âm thành của khách phòng số 06 lại càng kiên quyết hơn.
Toàn trường yên tĩnh!
Lần này, rốt cục đã không còn người ra giá.
"Ngàn vạn lần thứ nhất, ngàn vạn lần thứ hai, lần thứ ba, thành giao!" Gõ chùy, thành giao!
Thiên Niên Huyền Băng thảo, món đồ đấu giá thứ nhất ngày hôm nay, vậy mà lại đánh ra một giá ngàn vạn!!!
Đường Vũ Lân sắc mặt rõ ràng có chút khó coi, hắn cũng không nghĩ tới, Thiên Niên linh thảo lại có thể đánh ra giá cả như vậy.
Vậy thì Thiên Niên Long Lân Quả của mình làm sao bây giờ? Nếu như giá lại cũng cao như vậy, đúng là mình không mua không nổi! Nếu như bốn loại Thiên Niên linh vật đều là giá tiền này, dù cho mình liều mạng hoàn thành Đoán Tạo nhiệm vụ, e rằng cũng rất khó tích cóp được nhiều tiền như vậy trước năm 15 tuổi.
"Huyền Băng Thảo là thượng cổ dị chủng, ra giá cao mua, đều vì hy vọng có thể thông qua chăm sóc để nó vẫn tiếp tục sinh trưởng, cũng không phải giá cả bình thường, không cần lo lắng." Vũ Trường Không ghé vào tai hắn nói.
Đường Vũ Lân ngẩng đầu hướng về phía Vũ lão sư nhìn lại, chỉ thấy hắn ngồi nghiêm chỉnh, sắc mặt vẫn lạnh lẽo như trước.
Vũ lão sư thật sự lạnh lẽo sao? Tại sao lúc này mình lại có cảm giác mềm lòng.
Quả nhiên, đúng như Vũ Trường Không dự đoán, sau đó còn tiếp tục đấu giá vài cây Thiên Niên linh quả, tuy giá cũng không thấp, những cũng không xuất hiện tình huống giá cả siêu cao như Thiên Niên Huyền Băng Thảo lúc đầu.
Đường Vũ Lân cũng dần dần thở phào nhẹ nhõm.
"Tiếp theo, chúng ta sẽ tiến hành đấu giá món đồ trân quý hàng thứ tư của buổi hôm nay, Thiên Niên Long Lân Quả."
"Trong truyền thuyết, long là chủng tộc Hồn Thú mạnh mẽ nhất, Long Lân Quả là do máu tươi của một con Cự Long đã chết thấm vào đại địa, hấp thu Long Huyết tinh hoa sinh trưởng mà thành, bản thân nó có chứa vết tích vảy rồng nhàn nhạt, vì vậy mà có tên này.
Truyền thuyết có thực hay không chúng ta không biết được, nhưng ta có thể khẳng định chính là, Long Lân Quả ban đầu sinh trưởng đúng là cần máu rồng nuôi dưỡng, bởi vậy, rất khó có thể bồi dưỡng được tới niên đại như thế này.
Theo chúng ta quan sát, cây Thiên Niên Long Lân Thảo này, ban đầu bồi dưỡng cho nó chính là bằng máu của một loại long tộc Hồn Thú phi thường mạnh mẽ.
Vì vậy, phẩm chất của nó so với Long Lân Quả bình thường còn tốt hơn một ít.”.