Tĩnh thất.
Tô Mộc khoanh chân ngồi trên giường, sắc mặt biểu lộ hết sức thống khổ, trước người hắn, năm cái đuôi to nhẹ nhàng đong đưa.
Lúc này, bộ lông đã dãn ra, nhìn thập phần mềm mại.
Mỗi một cái đuôi giơ lên, có thể thấy vết thương sâu đến nỗi nhìn thấy xương.
Nghiêm trọng nhất là một cái đuôi đã đứt gãy hai phần ba, tuỳ thời có thể thực sự gãy.
Quầng sáng nhu hoà mang theo hào quang màu đỏ nhạt luật động trên cái đuôi, xúc tiến khép lại, nhưng thống khổ trong quá trình có thể nghĩ.
Đối diện Tô Mộc có một người đang ngồi, hai nắm đấm nắm chặt, chính là Đái Nguyệt Viêm, Tứ Hoàng Tử của Tinh La Đế Quốc, cũng là một trong bát đại Thiên Vương, Hổ Vương, Hổ Vương Đái Nguyệt Viêm!
Khí tức của hắn có chút không ổn định, vị hoàng tử này lần đầu tiên thực sự nổi giận.
Đến lúc này hắn mới biết thương thế của Tô Mộc nghiêm trọng như thế, khó trách cuối cùng hắn không sử dụng Đấu Khải.
Nếu như khi đó dùng Đấu Khải, rất có thể triệt để làm đứt rời cái đuôi.
Cái đó tuyệt đối là đả kích cực lớn.
Nhưng thua trận đấu này, không chỉ là đả kích rất lớn với Tô Mộc, thậm chí làm cho cả học viện quái vật đều nhận lấy áp lực cực lớn.
Phương Nhi tỉnh táo phân tích sau thi đấu để lại áp lực tăng lớn, nhưng học viện quái vật rốt cuộc không nói gì.
Người khác không biết bối cảnh của Phương Nhi, Đái Nguyệt Viêm còn có thể không biết sao?
Cái gì không có nghĩa chính thức, nàng rõ ràng là người chính thức, đơn giản mà nói, nàng là người phát ngôn của phụ hoàng.
Rất rõ ràng, tình huống trận đấu hoàn toàn bị vạch trần là ý của phụ hoàng.
Đây là nhằm vào học viện quái vật, thúc giục học viện quái vật.
Tại Tinh La Đế Quốc, học viện quái vật tuy có địa vị cao thượng, nhưng xa xa không đạt được địa vị như học viện Sử Lai Khắc ở Đấu La Đại Lục.
Hết thảy kinh phí của học viện quái vật là dựa vào hoàng gia.
Đối với trận đấu này, không thể nghi ngờ, Đái Thiên Linh rất không hài lòng.
"Đường Vũ Lân!" Đái Nguyệt Viêm nhắm hai mắt lại, trong ánh mắt tinh quang bắn ra bốn phía.
Vòng thứ hai thi đấu cá nhân, hai ngày sau mới kết thúc.
Lại đào thải một nửa người, cuối cùng nhân số dự thi đại giảm.
Nhưng thi đấu vòng loại vẫn tiến hành đến khi nhân số còn lại 128 người.
Lúc đó mới chia làm tám tiểu tổ tiến hành thi đấu.
Tiểu tổ tiến hành thi đấu vòng tròn, tích luỹ điểm tiến vào vòng 64, sau đó là vòng chung kết.
Bởi vậy, toàn bộ thi đấu là phi thường dài.
Muốn giành được chức quán quân, trước sau phải tiến hành gần hai mươi cuộc tranh tài.
Cho nên các Giải thi đấu cao cấp Hồn Sư thanh niên tinh anh toàn đại lục trước đều tiến hành dài đến hơn hai tháng.
Chương trình thi đấu đôi cùng đoàn chiến không khác biệt lắm, nhưng bởi vì số lượng đội ngũ dự thi không nhiều lắm, tiến hành tự nhiên nhanh hơn một chút.
Vận khí của Đường Vũ Lân từ vòng thứ ba cuối cùng cũng bình thường, không có gặp đối thủ cường đại.
Trong mười ngày kế tiếp, hắn chiến thắng, thành công thông qua vòng đấu loại, tiến vào thi đấu vòng tròn.
Bốn đồng bạn của hắn cũng thế.
Trong trận đấu đôi, bốn cặp học viện Sử Lai Khắc cũng có biểu hiện ưu dị, tất cả đều tiến vào thi đấu vòng tròn.
So với thi đấu cá nhân, thi đấu vòng tròn đấu đôi chỉ có 64 đội dự thi, chia làm tám tổ, mỗi tổ chỉ có hai vị trí đứng đầu tiến vào vòng chung kết, tuyển ra top 16, thông qua thi đấu loại trực tiếp tiến hành bài vị.
Đoàn chiến tiến hành nhanh hơn một chút.
32 đội ngũ tiến vào thi đấu vòng tròn, chia làm tám tổ, mỗi tổ có bốn đội.
Đội đứng đầu bảng mới có thể tiến vào top 8, cuối cùng thi đấu giành chức quán quân.
Mọi người học viện Sử Lai Khắc thể hiện ra sức chiến đấu cường hãn, trong ba vòng đấu loại, tất cả đều tiến vào giai đoạn thi đấu vòng tròn.
Thi đấu vòng tròn tạm ngừng hai ngày, thi đấu vòng tròn đấu đôi cũng đã chính thức bắt đầu.
"Buổi sáng hôm nay thi đấu lượt thứ nhất đấu vòng tròn hạng mục đấu đôi, buổi chiều tiến hành vòng thứ nhất đoàn chiến.
Mọi người chú ý bảo trì thể lực.
Nhưng đối thủ đấu vòng tròn của chúng ta không có kẻ yếu, chú ý tận khả năng đừng bị thương."
So sánh với mười ngày trước, Đường Vũ Lân càng thêm trầm ổn.
Giải thi đấu quy mô như vậy, bọn họ đều là lần đầu tiên tham gia.
Trải qua hơn mười ngày, họ cũng dần dần thích ứng với bầu không khí giải đấu.
Đường Vũ Lân thừa nhận áp lực lớn nhất, bởi vì mỗi cuộc tranh tài của hắn đều phải đối mặt với hư thanh toàn trường.
Tuy trong quá trình thi đấu không nghe được, nhưng ở trên sân đấu hau sau cuộc tranh tài, lại vĩnh viễn là tiêu điểm toàn trường.
Vị Phương Nhi kia sau mỗi trận đấu của hắn đều tiến hành phân tích, lập luận sắc xảo, mỗi lần đều phân tích phi thường xuất sắc.
Nhưng cho tới bây giờ, Đường Vũ Lân vẫn chưa chính thức dùng Lam Ngân Hoàng, vẫn luôn dựa vào huyết mạch Kim Long Vương mà tiến hành thi đấu, dựa vào lực lượng cường đại mà so đấu.
Đấu đôi, mỗi tổ có tám đội, vận khí của đội Đường Vũ Lân có thể nói tốt, cũng có thể nói là không tốt.
Tốt ở chỗ, trong tổ bọn họ trừ hắn và Cổ Nguyệt, còn có Tạ Giải và Nguyên Ân Dạ Huy.
Không tốt ở chỗ, cũng có một đội của học viện quái vật trong tổ này.
Thi đấu vòng tròn hạng mục đấu đôi, mỗi tổ chỉ có hai đội dẫn đầu tiến vào vòng chung kết, nói cách khác, ba đội này tất có một đội bị loại.
Hai học viên này của học viện quái vật, Đường Vũ Lân đã từng chú ý.
Thực lực của họ phi thường cường hãn.
Bọn họ một nam, một nữ, nam gọi là Hoa Lam Đường, nữ gọi là Diệp Chỉ.
Cả hai đều có tu vi ngũ hoàn, các trận đấu trước cũng không có sử dụng Đấu Khải, nhưng Đường Vũ Lân cơ hồ có thể khẳng định, hai vị này nhất định là Nhất tự Đấu Khải Sư.
Hai tên Nhất tự Đấu Khải Sư tổ hợp, đây cũng phải nói đùa.
Muốn chiến thắng họ, độ khó có thể nghĩ.
Trong các tổ khác, Đường Vũ Lân cũng chú ý đến đội viên dự thi của học viện quái vật.
Bọn họ còn có hai đội dự thi, so với học viện Sử Lai Khắc bên này ít hơn một tổ.
Trong đó có một đội là Tô Mộc và Đái Nguyệt Viêm.
Tô Mộc chủ khống, Đái Nguyệt Viêm cường công, hai người phối hợp rất ăn ý, thực lực cực kì cường hãn.
Mà đội còn lại do Long Dược cầm đầu, nhưng Đường Vũ Lân ngoài ý muốn là, bên trong đội này sát cánh với Long Dược dĩ nhiên là Đái Vân Nhi.
Đúng vậy, người có tu vi yếu nhất trong bát đại Thiên Vương, Đái Vân Nhi.
Ai cũng nhìn ra được, Long Dược mang theo Đái Vân Nhi dự thi là đề thăng danh tiếng và kinh nghiệm chiến đấu của nàng.
Có Long Dược ở đó, bọn họ thế như chẻ tre, căn bản cũng không gặp uy hiếp gì.
Tổ của Đái Nguyệt Viêm và Tô Mộc cũng không có đội ngũ của học viện Sử Lai Khắc, mà trong tổ của Long Dược cùng Đái Vân Nhi, có tổ hợp Hứa Tiểu Ngôn và Nhạc Chính Vũ.
Diệp Tinh Lan và Từ Lạp Trí thì ở một tổ khác.
Tương đối mà nói, sắp xếp như vậy với học viện Sử Lai Khắc là có lợi.
Ít nhất, muốn tất cả bốn đội đều tiến vào vòng 16, độ khó cũng chỉ có ở tổ của Đường Vũ Lân.
Nếu là thi đấu vòng tròn, mỗi một đội ngũ đều phải giao thủ với các đội còn lại.
Hôm nay là lượt thi đấu vòng tròn thứ nhất.
Đường Vũ Lân cùng Cổ Nguyệt, đối thủ đầu tiên gặp phải, lại là Hoa Lam Đường và Diệp Chỉ.
Vận khí nghịch thiên, lại một lần nữa xuất hiện.
Nhưng lần này không phải chỉ có Đường Vũ Lân một mình đối mặt.
Mà trận đấu này cũng được gọi là trận đấu đặc sắc nhất vòng đấu đôi, thậm chí còn là trận đấu trình diễn sớm nhất.
Nhất định phải thắng! Đường Vũ Lân nói rất rõ ràng với chính mình.
Đội của hắn muốn cùng Nguyên Ân Dạ Huy, Tạ Giải dắt tay nhau vào vòng trong, đầu tiên bọn hắn cần chiến thắng Hoa Lam Đường và Diệp Chỉ.
Khi thi đấu vòng tròn, nếu như số chiến thắng giống nhau thì cần xem quan hệ thắng bại.
Nếu như quan hệ thắng bại không thể xác định thì phải xem thời gian thi đấu.
Bởi vậy, nếu Đường Vũ Lân muốn đảm bảo Nguyên Ân Dạ Huy và Tạ Giải có thể tấn cấp, biện pháp tốt nhất là dùng tốc độ nhanh nhất chiến thắng đối thủ.
Chỉ có như vậy mới có cơ hội lớn nhất.
Đường Vũ Lân cùng Cổ Nguyệt đứng sóng vai trên đài thi đấu.
Không biết vì cái gì, chỉ cần có Cổ Nguyệt bên cạnh, Đường Vũ Lân trong nội tậm đặc biệt an ổn.
Đối diện, Hoa Lam Đường và Diệp Chỉ cũng đã lên đài rồi.
Hoa Lam Đường là một thanh niên tướng mạo bình thường, dáng người trung đẳng.
Nếu như không phải mặc một thân đồng phục học viện quái vật, ở trong đám đông rất khó bị nhận ra.
Trái lại với hắn, Diệp Chỉ lại là một đại mỹ nữ, luận tướng mạo tuyệt không kém Đái Vân Nhi, nhưng vì tuổi, nàng càng thành thục hơn, đã là một đoá hoa nở rộ.
Hai người đứng chung một chỗ có chút không xứng, nhưng tay bọn hắn đan vào nhau, rất hiển nhiên, bọn họ không chỉ là chiến hữu đồng thời cũng là một đôi tình lữ.
Chính vì vậy bọn họ càng làm cho Đường Vũ Lân coi trọng.
Có thể làm cho đại mỹ nữ Diệp Chỉ có thiên phú cường đại coi trọng, năng lực của Hoa Lam Đường có thể nghĩ.
Trận đấu trước của bọn họ Đường Vũ Lân cũng chú ý qua, trong hai người, Diệp Chỉ là Khí hồn sư hệ Phụ Trợ, Hoa Lam Đường là Chiến Hồn Sư hệ Cường Công.
Diệp Chỉ cũng là hồn sư hệ Phụ Trợ duy nhất trong bát đại Thiên Vương.