Ra-đa siêu nhỏ có khả năng phát hiện nhiệt năng, rất nhạy cảm với sinh mệnh thể và rất dễ sử dụng.
Sau khi mở ra-đa, chỉ cần duy trì rót vào hồn lực thì trong đầu sẽ luôn xuất hiện một hình ảnh không gian 3 chiều trong phạm vi đường kính trăm mét.
Xung quanh là nhà máy và thiết bị cũ nát, cảm giác rất hoang vu.
Nói là một cuộc tìm kiếm, nhưng với ra-đa siêu nhỏ, kỳ thật chỉ đi quanh khu vực nhà máy một lần thì cơ bản đã hoàn thành tìm kiếm.
Đường Vũ Lân nhanh nhẹn tiến lên, đồng thời khống chế hồn lực phong bế lỗ chân lông và khí tức bản thân, tiếp đất nhẹ nhàng và không gây ra bất kỳ âm thanh nào.
Liễm Tức Thuật (thuật nín thở) này hắn học được trên Ma Quỷ Đảo từ chỗ Phá Diệt lão ma.
Điểm quan trọng nhất của xâm nhập là khiến địch nhân không thể phát hiện ra mình.
Liễm Tức Thuật của Phá Diệt lão ma phi thường tinh diệu, chẳng những có thể thu liễm khí tức bản thân, mà còn bằng vào hồn lực cùng năng lượng huỷ diệt giao hoà và khống chế lẫn nhau, ngay cả nhiệt độ cơ thể cũng có thể che giấu, tránh được tìm kiếm của máy dò xét nhiệt năng.
Hiện tại Đường Vũ Lân coi như đang áp dụng những điều đã học, vì vậy cho dù có người dùng các loại máy dò xét tìm kiếm thì cũng không thể phát hiện ra hắn, người đã hoàn toàn phong bế khí tức, hồn lực và thay đổi nhiệt độ cơ thể.
Lúc ấy, Phá Diệt lão ma đã nói với Đường Vũ Lân, mỗi người chỉ có một sinh mệnh, dù lúc nào cũng phải hết sức cảnh giác để đối mặt với các uy hϊếp có thể xảy ra.
Bởi vì một khi xuất hiện sai lầm thì chỉ sợ không có khả năng hối hận, bởi vì mọi người đã chết rồi.
Đối với lời dạy bảo của các lão ma, Đường Vũ Lân nhớ rõ vì đã trải qua nhiều loại tra tấn trước đó.
Cho nên lúc này hắn dùng Liễm Tức Thuật, đồng thời tận khả năng che giấu bản thân, yên lặng tiến về phía trước.
Ngay cả những dao động năng lượng trên ra-đa siêu nhỏ trên huy chương cũng bị hắn dùng hồn lực che giấu.
Trong Sử Lai Khắc Thất Quái, Đường Vũ Lân là người học Liễm Tức Thuật nhanh nhất, bởi vì Tinh Thần Lực của hắn mạnh nhất.
Tinh Thần Lực tu vi Linh Uyên Cảnh khiến hắn có thể điều khiển và khống chế Liễm Tức Thuật tốt hơn.
Rất nhanh, Đường Vũ Lân đã tìm kiếm xong một khu vực lớn, cũng không có phát hiện gì.
Có lẽ vì chất có hại nên nơi này không có rắn, côn trùng, chuột, kiến.
Quả nhiên là tĩnh mịch.
"Tìm kiếm khu vực bên trong hoàn thành, không có phát hiện." Trong tai vang lên tiếng Tử Nhất.
"Tìm kiếm khu vực phía Đông hoàn thành, không có phát hiện." Tiếp đó là Hoàng Nhất.
Đường Vũ Lân nhấn máy truyền tin, nói: "Tìm kiếm khu vực phía Tây hoàn thành, không có phát hiện."
Thanh âm Hoàng Nhị truyền đến, "Đang tiếp tục tìm kiếm khu vực phía Nam."
Tử Nhất nói: "Hoàng Nhất, Hoàng Tam, các ngươi đến khu vực phía Nam tụ hợp với Hoàng Nhị, Hoàng Tứ, ta tới khu vực phía Bắc tìm kiếm rồi sẽ tới tụ họp với các ngươi."
"Rõ!"
Với tư cách đội trưởng, Tử Nhất rất tự nhiên gánh vác nhiều công việc hơn, đây là quy củ của Đấu Hồn Đường, mỗi người đều tự nhiên chấp hành.
Đường Vũ Lân nhanh chóng đi về phía Nam, rất nhanh đã tìm thấy hai người Hoàng Nhị, Hoàng Tứ từ trang bị định vị trên huy chương.
Hoàng Nhất đến trước hắn một bước, hồn sự Hệ Mẫn Công luôn nhanh hơn một chút.
"Thoạt nhìn không có cái gì a!" Hoàng Nhất có chút thất vọng nói.
Theo quy định của nhiệm vụ này, nhất định phải có phát hiện mới xem như hoàn thành nhiệm vụ, nếu không chỉ có thể nhận một phần ba phần thưởng.
Hoàng Nhị mỉm cười, "Hy vọng Tử Nhất có thể mang cho chúng ta tin tức tốt."
"Ân." Đường Vũ Lân chỉ gật đầu.
Lúc này, khuôn mặt hắn dưới mặt nạ khẽ nhíu mày.
Mặc dù trước đó không tìm được gì, nhưng hắn vẫn luôn có cảm giác không đúng.
Hắn và Tà Hồn Sư đã chiến đấu nhiều lần, hơn nữa cảm giác nhạy bén, trong vô hình hắn cảm thấy trong nhà máy này có một cảm giác áp bức không thể giải thích, điều này khiến hắn phi thường không thoải mái.
Không lâu sau, một thân ảnh nhanh nhẹn đi đến, bốn người Đường Vũ Lân theo bản năng phòng thủ, đồng thời kiểm tra huy chương.
Là Tử Nhất.
Tử Nhất lách mình rơi xuống trước mặt bọn họ, "Không có bất kỳ phát hiện nào.
Nhà xưởng bỏ hoang trống không, máy dò xét nhiệt năng không có phản ứng."
Hoàng Nhất nói: "Chúng ta làm gì bây giờ? Đi một chuyến uổng công?"
Tử Nhất suy nghĩ một chút, nói: "Cũng chỉ có thể như vậy.
Theo lẽ thường, Tà Hồn Sư phát động một trận khủng bố lớn như thế lẽ ra phải rút lui từ lâu rồi, sẽ không ở lại gần thành Thiên Đấu.
Hơn nữa nơi này đã được quân đội tìm kiếm một lần, cũng không phát hiện được gì."
Hoàng Nhị bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng.
Hoàng Tứ không nói gì, Đường Vũ Lân cũng không có lên tiếng.
Sau một hồi suy nghĩ, Tử Nhất nói: "Được rồi, chúng ta rút lui." Không có phát hiện gì thì cũng không thể tiếp tục ở đây.
Tìm kiếm qua huy chương Đấu giả là rất đáng tin cậy, ra-đa siêu nhỏ trong huy chương không có phát hiện nào thì dù bọn họ có ở chỗ này cũng không tìm thấy gì.
Trước tiên quay lại rồi nói.
"Ô ô..." Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng khóc vang lên.
Năm người đồng thời phản ứng, lập tức nhìn về phía tiếng khóc truyền đến.
Trong đêm đen, tại một nhà máy bỏ hoang đột nhiên xuất hiện tiếng khóc khiến bọn họ đều cảm thấy lạnh sống lưng.
Đường Vũ Lân là người bình tĩnh nhất, trên Ma Quỷ Đảo, sự tình như này hắn thấy nhiều rồi.
"Người nào?" Tử Nhất quát lớn và đồng thời bật ra-đa siêu nhỏ trên huy chương Đấu giả của mình.
Nhưng khiến hắn giật mình là, ra-đa siêu nhỏ có phạm vi tìm kiếm trên 300 mét lại không có phát hiện bất kỳ sinh mệnh thể nào.
"Ô ô..." Tiếng khóc vấn tiếp tục.
Đường Vũ Lân nhíu mày, mơ hồ nghĩ tới gì đó.
Ngay sau đó, một loạt tiếng khóc vang lên, dường như có vô số người đang khóc xung quanh.
Tiếng khóc vang vọng khắp nơi, ngay cả xung quanh nhà máy cũng trở nên bất thường.
Trong nhất thời quỷ ảnh trùng trùng điệp điệp, các thiết bị bị bỏ hoang tựa hồ được sống lại, nhẹ nhàng đung đưa.
"Mọi người cẩn thận!" Tử Nhất trầm giọng quát, đồng thời phóng xuất ra võ hồn của mình.
Có 7 hồn hoàn bay lên, hắn rõ ràng là một cường giả Thất Hoàn Hồn Thánh.
Không hề nghi ngờ, Đấu Hồn Đường rất cẩn thận khi giao nhiệm vụ, mỗi vị Đấu giả đều rất trân quý với Đấu Hồn Đường.
Vì vậy, dù chỉ là một tiểu tổ tìm kiếm nhưng cũng có một Đấu Khải Sư cấp bậc Hồn Thánh.
Thất Hoàn Hồn Thánh cộng thêm Nhị tự Đấu Khải đã để hắn có thực lực của một Phong Hào Đấu La bình thường, và hắn có thể dễ dàng đối phó với hầu hết các nguy hiểm.
Hoàng Nhất, Hoàng Nhị, Hoàng Tứ cũng riêng phần mình phóng xuất ra võ hồn, tất cả đều là tu vi Ngũ Hoàn, Hoàng Tứ lùi lại phía sau, đưa lưng về phía Hoàng Nhị.
Hoàng Nhất và Đường Vũ Lân ở hai bên.
Tử Nhất ở phía trước nhất, tạo thành đội hình chữ thập tiêu chuẩn.
Đường Vũ Lân cũng phóng xuất ra từng vòng hồn hoàn, 2 vàng 3 tím.
Năm hồn hoàn nhìn qua không khác gì ba vị Hoàng cấp Đấu giả kia.
Thuật ngụy trang! Hoặc nên nói là thuật nguỵ trang hồn hoàn, đến từ Ác Mộng lão ma.
Cách trực tiếp nhất để phân biệt thực lực giữa các hồn sư là nhìn số lượng và màu sắc hồn hoàn của đối phương.
Màu sắc khác nhau thể hiện số năm tu vi khác nhau, đồng thời hồn hoàn cũng dễ dàng để lộ hồn sư mạnh hay yếu.
Nhằm vào điều này, Ác Mộng lão ma truyền thụ cho Đường Vũ Lân một thuật nguỵ trang, dùng Tinh Thần Lực kết hợp với lực lượng huỷ diệt làm biến dạng ánh mắt của mọi người.
Nói cách khác là ánh sáng phản chiếu lại từ ánh sáng hồn hoàn của hắn thay đổi.
Từ đó thay đổi màu sắc hồn hoàn mà người khác nhìn thấy.
Thuật nguỵ trang này dù không có sức chiến đấu thực tế nào, nhưng rất hữu dụng.
Nhất là khi Đường Vũ Lân có được hồn hoàn lục kim sắc hiếm thấy kia, thuật nguỵ trang có tác dụng càng lớn.
Ít nhất bây giờ nhìn lại, hắn không hề khác gì hồn sư bình thường.
"Ô ô..., ô ô..., ô ô..." Tiếng khóc ngày càng thê lương, nghe mà ớn lạnh.