Đường Tam rút thăm trúng số 1, điều này có nghĩa là hắn sẽ xuất hiện ở trận đấu đầu tiên ngày hôm nay.
Trận này cũng quyết định người đầu tiên tiến vào bán kết.
Lúc này, các tuyển thủ khác đã lần lượt rút thăm, giành lấy một con số trong tay.
18 tuyển thủ tham gia vòng loại thứ ba đều đã có mã số của mình, nhưng không ai cho người khác nhìn thấy như Đường Tam.
Để đối thủ không thể chuẩn bị trước, đây là căn bản.
"Nhóm tuyển thủ đầu tiên vào sân." Thanh âm bình tĩnh của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng vang lên.
Tám gai nhọn sau lưng Đường Tam khẽ chống xuống đất, đẩy thân thể hắn bay lên rồi rơi xuống sân thi đấu.
Đúng lúc này, ở phòng nghỉ cách chỗ hắn không xa cũng có một thân ảnh phóng người lên.
Giống như Đường Tam, hắn bay vào sân thi đấu.
Tuyển thủ hạt giống!
Không cần quay đầu lại, Đường Tam cũng biết vòng này mình rút phải tuyển thủ hạt giống.
Ngay sau đó, hắn đã cảm nhận được đối thủ là ai, sắc mặt lập tức trở nên cổ quái.
Ninh Thần Ân cũng chờ xem ai may mắn như vậy, trong lòng thầm khó chịu.
Mã số trong tay hắn không phải là số 2, hắn còn tưởng rằng mình may mắn rút trúng được Đường Tam.
Mà lúc này, toàn trường đã xôn xao.
Mạnh yếu rõ ràng, trận đầu đã khác biệt như vậy sao? Khi nhìn thấy hai bên, phản ứng đầu tiên của khán giả là như thế.
Đường Tam rơi xuống sân thi đấu, hắn đã mất đi tượng Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng, đương nhiên trong mắt khán giả, hắn là kẻ yếu nhất trong 18 tuyển thủ dự thi và không được ủng hộ nhất.
Dù sao, Lam Kim Thụ tộc không giỏi chiến đấu, đây là điều ai cũng biết.
Mà người cơ hồ đồng thời rơi xuống sân thi đấu, đứng đối diện Đường Tam được đánh giá là cường giả siêu cấp trong trận đấu phía trước.
Thậm chí hắn là một trong những tuyển thủ có hy vọng đi tới cuối cuộc thi nhất, và đi trên con đường tấn cấp thành Hoàng Giả trong tương lai.
Có thể nói, ít nhất từ hai vòng loại phía trước, hắn tuyệt đối là cửa đại nhiệt.
"Báo ứng, đây chính là báo ứng a! Chẳng lẽ đây là cái giá phải trả khi sử dụng tượng Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng sao?" Sau một hồi ảo não ngắn ngủi, lúc này Ninh Thần Ân có phần rất hả hê.
Người xuất hiện trước mặt Đường Tam có vẻ mặt bình thản, không khác gì khi đối mặt với đối thủ trong hai trận đấu trước.
Y chính là đệ nhất thiên tài của Đan Đỉnh Hạc Yêu tộc, người thừa kế của Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng, chỉ qua một trận đấu đã có danh hiệu Thiên Địa Nhất Kiếm, Thu Tử Huyền.
Đúng vậy, vận may của Đường Tam có thể nói là tệ hại đến mức ở vòng loại cuối cùng lại rút trúng Thiên Địa Nhất Kiếm có bài danh thứ năm từ hai trận đấu đã diễn ra.
Tuyệt đối là tuyển thủ hạt giống.
Lúc này, trọng tài từ trên trời giáng xuống.
Trọng tài trận đấu này là người quen cũ với Đường Tam, cũng có thể nói là đương kim Hoàng Giả mạnh nhất, Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng.
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng cũng có vẻ kinh ngạc, sắc mặt trông hơi kỳ quái.
Chỉ sợ trong tất cả các Hoàng Giả cũng chỉ có hắn biết át chủ bài của Đường Tam là gì, ít nhất hắn cho là như vậy.
Nhưng Hung Long có thể giúp Đường Tam ngăn cản Thiên Địa Nhất Kiếm của Thu Tử Huyền sao? Đặc biệt là Đại Yêu Vương cực hạn như này, còn là tuyển thủ hạt giống, không có ai là không tiếp cận thực lực của Hoàng Giả.
Cái gọi là tiếp cận Hoàng Giả, trên thực tế là có khoảng cách nhất định với Hoàng Giả chính thức.
Đường Tam và Hung Long mới ký kết khế ước, chắc chắn là chưa ăn ý, hơn nữa, rất khó nói sức chiến đấu của Hung Long rốt cuộc là như thế nào.
Mà lực bộc phát kinh khủng của Thu Tử Huyền thì tất cả mọi người đều nhìn thấy.
Nếu Hung Long không thể ngăn cản sự bộc phát đó thì Đường Tam chắc chắn là sẽ thua.
Mà muốn ngăn cản dễ vậy sao?
Nhưng tốt xấu gì Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng cũng có kỳ vọng vào Đường Tam, ít nhất hắn không cho rằng Đường Tam chắc chắn sẽ thua như những người khác.
Đường Tam khom người hành lễ với Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng, bên kia Thiên Địa Nhất Kiếm Thu Tử Huyền cũng đồng thời hành lễ.
"Hai bên chuẩn bị." Dưới vạn chúng chú mục, Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng đương nhiên không thể thiên vị Đường Tam.
Hắn cũng không có ý đó.
Sau khi giúp Đường Tam hàng phục Hung Long, hắn cũng có nhận thức mới về tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc này.
Hắn muốn xem liệu Đường Tam có thể lật ngược tình thế và tạo nên kỳ tích khi đối mặt với một kẻ mạnh hay không.
Thu Tử Huyền nhắm hai mắt lại, kiếm ý lập tức ngưng thực trong chốc lát.
Lúc này dường như y đã biến mất, ở giữa thiên địa chỉ có một kiếm.
Kiếm ý mạnh mẽ lên cao, ngưng tụ mà không tiêu tán, khí thế tức thì bay lên.
Không có quang ảnh hư ảo, chỉ có kiếm khí cường đại như muốn chẻ đôi thế giới.
Ánh mắt Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng vô thức nhìn về phía Đường Tam.
Thần thức của hắn mạnh như thế nào, chỉ từ kiếm ý Thu Tử Huyền bắn ra lúc này, hắn đã cảm thấy Đường Tam gặp nguy hiểm rồi.
Hung Long tuy mạnh nhưng đó là tổng thể, không có lực bộc phát tức thời.
Điều động lực lượng huỷ diệt cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Có thể nói, phương thức chiến đấu một lần là xong của Thu Tử Huyền rất khắc chế tồn tại như Hung Long.
Cho nên, hắn cũng cho là Đường Tam gặp nguy hiểm.
Hung Long vừa mới ký kết khế ước thậm chí có khả năng không thể ngăn được Thiên Địa Nhất Kiếm mà chết.
Dù sao, Thu Tử Huyền là thiên tài hàng đầu trong các Đại Yêu Vương hiện tại.
Nhưng một cảnh tượng khiến hắn giật mình đã diễn ra.
Đường Tam không triệu hồi Hung Long Diệt Bá qua khế ước.
Đúng vậy, không có triệu hoán.
Hắn chỉ bình tĩnh đứng tại chỗ, sau lưng xuất hiện một cây Lam Kim Thụ tràn đầy khí tức sinh mệnh.
Năng lượng sinh mệnh nồng đậm vây quanh người hắn, xét về bề ngoại thì chắc chắn là không tệ.
Ngay cả Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng cũng cảm thấy thoải mái dễ chịu khi cảm nhận năng lượng sinh mệnh thuần tuý do hắn phóng thích ra.
"Chuẩn bị xong chưa?" Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng nhịn không được hỏi hắn một câu.
Đây là giữ lại Hung Long và trực tiếp nhận thua?
Đường Tam cười với Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng và nói: "Ta đã chuẩn bị xong, cảm ơn miện hạ."
Khoé miệng Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng co lại, đã muốn nhận thua sao bây giờ còn không nói? Chẳng lẽ muốn bị đối phương đánh chết?
Tuy nhiên, dù là Hoàng Giả mạnh nhất hiện tại thì vào thời điểm này, hắn cũng không thể hỏi nhiều, nếu sẽ bị chất vấn về tính công bằng.
Hắn tuyệt đối không muốn nhìn thấy Đường Tam chết.
Nhưng dù cảm nhận như thế nào cũng thấy tiểu tử này đang tìm cái chết.
Hắn lại quay đầu nhìn về phía Thu Tử Huyền.
Thu Tử Huyền dường như không biết Đường Tam làm gì, hắn vẫn nhắm mắt, kiếm ý vẫn kéo lên như trước.
"Trận đấu bắt ...!đầu ..." Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng tuyên bố trận đấu này bắt đầu, hắn thậm chí cố ý kéo âm, chờ Đường Tam lên tiếng nhận thua.
Nhưng Đường Tam vẫn không nói gì, chỉ chú ý lên người đối thủ.
Tiểu tử này ...
Vào lúc này, Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng thậm chí có chút tức giận, không phải muốn chết thật chứ?
Nhưng hắn không thể tiếp tục trì hoãn nữa, bản thân hoá thành một đạo ánh sáng đỏ vàng bay lên trời, bình chướng ngăn cách giữa hai bên cũng biến mất.
Tay phải hắn đã làm động tác hư bắt.
Trước mặt Thiên Địa Nhất Kiếm của Thu Tử Huyền, nếu hắn muốn can thiệp và kết thúc trận đấu thì nhất định phải sớm có chuẩn bị.
Uy lực của Thiên Địa Nhất Kiếm quá mạnh mẽ, cũng quá nhanh.
Hắn sợ Đường Tam sẽ lập tức chết.
Ngay khi bình chướng biến mất, kiếm ý tung hoành ngang dọc của Thu Tử Huyền đã bộc phát, trường kiếm đen như mực trong tay y bổ ra nhanh như chớp.
Nhân kiếm hợp nhất, toàn thân hoàn toàn biến mất trong kiếm quang.
Trong khoảnh khắc đó, trời đất mờ mịt, như thể cả bầu trời đã bị thanh kiếm huỷ diệt trong tích tắc.
Tay phải Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng theo bản năng bắt ra, nhưng ngay khi duỗi ra thì đã ngừng lại trên không trung.
Trong đôi mắt cũng toát lên vẻ ngạc nhiên.
Khi bình chướng biến mất, Thiên Địa Nhất Kiếm Thu Tử Huyền động thủ thì đối thủ của y, Đường Tam cũng hành động.
Trầm xuống!