"Đúng vậy! Sao ta lại không nghĩ tới.
Chỉ cần con đạt được quán quân, dù Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng cũng không thể ép con được." Tô Cầm lúc này đôi mắt sáng ngời, tiếp lời nói.
Khổng Tước Vương Phi cười khổ nói: "Không phải chúng ta không ngờ tới, mà là trước giờ chúng ta đều không cho rằng Tiểu Mỹ có thể đạt được chức quán quân.
Ai biết được bây giờ Tiểu Mỹ lại mạnh như vậy.
Vốn dĩ ta vẫn có chút oán hận vì Đường Tam khiến chúng ta không còn Thiên Cơ Linh, nhưng bây giờ thì hết rồi.
Thần Khí trường kiếm của Tiểu Mỹ có uy năng quá cường đại, ta thấy con thật sự có khả năng đoạt giải quán quân.
Ít nhất trong các Thần Khí đã xuất hiện, ta xem trừ Quang Tinh Linh của Quang Minh Long Vương Từ An Vũ, không có gì có thể so sánh với nó."
Mỹ công tử mỉm cười, nàng đương nhiên sẽ không giải thích Tu La Kiếm là Siêu Thần Khí, trước mặt nó, Quang Tinh Linh có là gì đâu? Nhưng hai mẫu thân nói đúng, chỉ cần nàng giành được giải quán quân thì tất cả sẽ được giải quyết dễ dàng.
Không thể luôn dựa vào Đường Tam, vận mệnh của mình phải nằm trong tay mình mới vững chắc.
Nghĩ tới đây, trong đôi mắt đẹp tràn đầy vẻ kiên định.
--------------------
Bên kia.
Khi Đường Tam trở về nơi ở của mình, quả nhiên giống như hắn dự đoán, rất nhanh đã có thư mời từ khắp nơi, nói muốn đến gặp hắn.
Đường Tam nói với Đại trưởng lão, hãy nói hắn đang bế quan tu luyện, chuẩn bị cho trận đấu tiếp theo, tất cả đợi khi Chiếm Hoàng chi chiến kết thúc rồi nói tiếp.
Thông qua địa vị trung lập, đối với Đường Tam lợi ích có được không chỉ dành cho Lam Kim Thụ tộc.
Lam Kim Thụ tộc trung lập tất nhiên sẽ trở thành miếng bánh thơm ngon.
Ngay cả Mỹ công tử, người rất không kiên nhẫn với hắn trước đây cũng chủ động đến tìm hắn, vậy càng không cần nói tới các chủ thành khác.
Sau khi Lam Kim Thụ tộc trung lập sẽ cử các cường giả tới đóng quân ở các chủ thành, nhưng phái ai đến chủ thành nào thì rất khác.
Ba trưởng lão cấp Đại Tinh Vương khác, mà mấy chục trưởng lão cấp Tinh Vương cũng khác.
Mà được coi trọng nhất vẫn là truyền thừa trực hệ của Thụ Tổ, Cận Miểu Sâm.
Hiện tại truyền thừa trực hệ của Thụ Tổ chỉ có hai huynh muội Cận Miểu Lâm và Cận Miểu Sâm.
Là Thành chủ thành Kiến Mộc, tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc, Cận Miểu Lâm chỉ có thể toạ trấn ở Tổ đình.
Còn Cận Miểu Sâm thì sao? Cũng là truyền thừa trực hệ, tương lai nếu nàng trở thành Đại Tinh Vương thì chắc chắn sẽ có lợi ích lớn nhất.
Vào thời điểm này, quyền uy của Đường Tam trong tộc đã hiện ra.
Đại trưởng lão nói với hắn, một số cường giả các tộc đã cố gắng trao đổi với các trưởng lão khi không thể bái kiến hắn, tuy nhiên các trưởng lão đã cự tuyệt.
Lý do rất đơn giản, quyết định cuối cùng về tất cả sự vụ trong tộc đều nằm trên người tộc trưởng Cận Miểu Lâm.
Đường Tam muốn kiến tạo thân phận miếng bánh thơm ngon của mình thật tốt, bởi vì như vậy, trong các trận đấu tiếp theo cũng có lợi ích không nhỏ.
Thử hỏi, vào lúc này ai dám đắc tội với mình?
Năng lượng sinh mệnh của Lam Kim Thụ tộc mang đến lợi ích to lớn cho tất cả các chủng tộc.
Hơn nữa, Lam Kim Thụ tộc quá giàu có.
Bây giờ Cận Miểu Lâm còn có một Hung Long, bản thân hắn đã có thể so sánh với một Hoàng Giả.
Đường Tam không cần làm gì cả, mọi thứ đều đã lên men, còn tốt hơn tình huống ban đầu hắn dự đoán.
Mất đi quyền sử dụng Hung Long thi đấu, đổi lấy địa vị trung lập của Lam Kim Thụ tộc được thông qua, rất đáng giá!
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, tất cả đều đang âm thầm lên men.
--------------------
Sáng sớm hôm sau, Đường Tam và các trưởng lão theo thói quen lên xe ngựa, tới địa điểm thi đấu.
Khi hắn vừa bước vào hành lang dành cho khách quý thì gặp được một số người quen.
Đầu tiên chính là đối thủ hôm nay của hắn, Quang Minh Long Vương Từ An Vũ.
Từ An Vũ nhìn thấy Đường Tam thì lập tức mỉm cười chào đón.
Một bàn tay quen thuộc nắm lấy bả vai Đường Tam, cười nhẹ nói: "Hôm nay chúng ta sẽ gặp nhau.
Cận huynh, huynh yên tâm, lời hứa của ta tuyệt đối hữu hiệu.
Hôm nay ngươi sẽ có được 10 điểm tích luỹ, chắc chắn là có thể tấn cấp."
Trước kia hắn đều gọi mình là Cận tộc trưởng đấy.
"Vậy đa tạ Từ huynh." Đường Tam khẽ cười nói.
Từ An Vũ thấp giọng nói: "Cận huynh, tuy rằng ta biết có chút mạo muội, nhưng hôm qua ta đã nghe nói Lam Kim Thụ tộc các ngươi được Tổ đình phê chuẩn trung lập.
Đây là chuyện chưa từng có! Ngươi thật tài giỏi, bằng cách này, ngươi đã cơ bản giải quyết vấn đề an nguy của Lam Kim Thụ tộc.
Ta cũng không vòng vo, Long tộc chúng ta và Lam Kim Thụ tộc là minh hữu, đến lúc đó nếu ta có thể chấp chưởng thành Thuỷ Tinh thì thỉnh Cận huynh ủng hộ nhiều hơn, chúng ta cùng giúp đỡ lẫn nhau."
Đường Tam mỉm cười nói: "Đến lúc đó ta nhất định sẽ đến thành Thuỷ Tinh làm khách, chúc mừng Từ huynh kế thừa vị trí Thành chủ và Long chủ."
Nghe hắn nói vậy, thiện ý trên mặt Từ An Vũ tăng lên nhiều hơn.
Đường Tam tỏ vẻ sẽ đích thân đến thành Thuỷ Tinh, thành ý này đã đủ rồi.
Cái khác cũng không cần nhiều lời.
Sau đó, hắn dùng lực vỗ vai Đường Tam, rồi đi vào bên trong trước.
Hắn vừa mới đi, Ninh Thần Ân đã tới, thấp giọng cười nói: "Cận huynh, xin chúc mừng! Vấn đề lớn nhất của Lam Kim Thụ tộc đã được giải quyết.
Bây giờ ngươi đã có địa vị siêu việt, chúng ta coi như là có duyên phận, những ngày này hầu như đều ở cùng nhau, về sau sẽ thân cận hơn."
Y dường như đã hoàn toàn quên lúc trước mình đã chế nhạo Đường Tam như thế nào, nụ cười lúc này thật là chân thành.
Đường Tam cũng mỉm cười nhìn y, nói: "Ninh huynh, bây giờ ngươi đại biểu cho Hoàng Kim Mãnh Mã tộc hay Kim Cương Tinh tộc?"
Nghe hắn nói, sắc mặt Ninh Thần Ân lập tức thay đổi, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, nói: "Đương nhiên là đại biểu Hoàng Kim Mãnh Mã tộc chúng ta, ta và Kim Cương Tinh tộc không có quan hệ gì.
Chuyện này Cận huynh đã sớm biết."
Đường Tam cười nói: "Thật sự không có việc gì, mặc dù lúc trước Kim Cương Tinh tộc đã làm tộc ta tổn thương rất lớn, nhưng Kim Cương Thiên Tinh Hoàng đã vẫn lạc.
Nếu Lam Kim Thụ tộc chúng ta lựa chọn trung lập thì tất nhiên sẽ đối xử như nhau.
Chúng ta sẽ cử người trong tộc tới thành Kim Cương, giúp đỡ Kim Cương Tinh tộc phát triển.
Dù sao, bọn họ khao khát năng lượng sinh mệnh còn hơn các chủng tộc khác.
Vì vậy xin Ninh huynh yên tâm."
Nghe hắn nói như vậy, đáy mắt Ninh Thần Ân lóe lên vẻ kinh ngạc.
Y lập tức giơ ngón cái lên với Đường Tam, nói: "Cận huynh, lấy ơn báo oán, thật sự là tấm gương cho chúng ta."
Đường Tam mỉm cười nói: "Không dám, không dám."
Hắn đã sớm nghĩ kỹ ai sẽ đến Kim Cương Tinh tộc.
Trên thực tế, đối với Lam Kim Thụ tộc, bây giờ thành Kim Cương là an toàn nhất.
Nguyên nhân rất đơn giản, Thụ Tổ có thể trực tiếp hàng lâm ở thành Kim Cương và gϊếŧ chết Kim Cương Thiên Tinh Hoàng.
Thử hỏi, ai dám gây bất lợi với Lam Kim Thụ tộc ở thành Kim Cương? Không phải muốn chết sao?
Dù là Tổ đình cũng không có biện pháp với Thụ Tổ.
Các Hoàng Giả đỉnh cấp đều biết thật ra Thụ Tổ đã hoá thành một bộ phận của vị diện, chấp chưởng sinh mệnh.
Vốn dĩ Thụ Tổ đã yên lặng vô số năm, khái niệm này đã dần phai nhạt.
Nhưng khi Thụ Tổ đích thân gϊếŧ chết Kim Cương Thiên Tinh Hoàng, tất cả đều đã khác.
Đây cũng là lý do tại sao các Hoàng Giả lại khách khí khi đối mặt với Đường Tam, Cận Miểu Lâm giả mạo như vậy.
Lúc trước không có đáp ứng ngay thỉnh cầu của Đường Tam, để cho Lam Kim Thụ tộc trung lập là vì lo lắng địa vị của Lam Kim Thụ tộc vì thế sẽ trở nên quá siêu việt.
Nhưng ở Chiếm Hoàng chi chiến, phối hợp giữa Đường Tam và Hung Long đã thật sự không thể ngăn cản được nữa, chuyện này nhất định phải thông qua.
Nếu không ngăn cản được thì dứt khoát tuân theo thời thế.
Đúng lúc này, một bóng người uy nghiêm đi tới, đến gần Đường Tam và cúi đầu chào hỏi.