"Không khóc, cháu gái ngoan, không khóc.
Gia gia chỉ đang gợi ý cho ngươi, không phải ép ngươi kết hôn với Cận Miểu Lâm.
Nếu ngươi không bằng lòng thì chúng ta không miễn cưỡng.
Nhưng ngươi phải cân nhắc tới một vấn đề, ngươi có thể thắng được hắn trong trận đấu ngày mai hay không.
Tiểu tử Cận Miểu Lâm này che giấu quá sâu, cho đến trận đấu hôm nay mới dùng đến lá bài tẩy.
Điều này ngay cả chúng ta cũng xem nhẹ.
Lúc trước khi hắn báo cáo công tác, tất cả Hoàng Thiên Trụ đều có phản ứng, tình cảnh lúc ấy vô cùng chấn động, cuối cùng hắn lựa chọn Hoàng Thiên Trụ của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng.
Chúng ta không ngờ hắn lại tiếp nhận nguyên vẹn truyền thừa của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng, ngay cả năng lực phục chế quan trọng nhất cũng kế thừa.
Còn có Thần Khí trong tay hắn, ngươi muốn thắng hắn cũng không phải chuyện dễ."
Mỹ công tử nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Ta biết rõ, gia gia.
Nhưng ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó."
Bất Tử Đại Yêu Hoàng trầm giọng nói: "Nếu đến thời khắc mấu chốt, ngươi muốn dùng huyết mạch Phượng Hoàng thì cứ dùng.
Bây giờ ngươi đã là Chuẩn Hoàng, tuy rằng bại lộ sẽ mang đến một ít lực cản, nhưng ta và Hề Mặc cũng có thể danh chính ngôn thuận bảo vệ ngươi.
Ngay cả Thiên Hồ cũng phải cân nhắc đến lực lượng khi chúng ta ở chung một chỗ."
Nghe Bất Tử Đại Yêu Hoàng nói, nước mắt của Mỹ công tử rốt cuộc không chịu được nữa mà chảy xuống, "Cảm ơn, cảm ơn gia gia."
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng lại bật cười: "Nha đầu ngốc, khóc cái gì.
Bây giờ con là Chuẩn Hoàng, chỉ thiếu chút nữa là thành tựu Hoàng Giả.
Có Hoàng Giả nào lại khóc nhè như vậy, ha ha ha!"
Nghe lời của hắn, Mỹ công tử sững sờ một lát, vội vàng ngượng ngùng lau nước mắt, giậm chân một cái, "Ông ngoại..."
--------------------
Trở lại phòng của mình, lúc này Đường Tam đã an tĩnh lại.
Sau khi trận đấu hôm nay kết thúc, khi các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc nhìn thấy hắn thì ánh mắt đều tràn đầy tâm tình khác thường.
Cho tới hôm nay bọn họ mới biết, hoá ra tộc trưởng nhà mình đã cường đại đến trình độ như vậy.
Tất cả đều không thể tưởng tượng nổi, thậm chí còn có cảm giác như đang trong mộng.
Sau khi đến Tổ đình, các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc đã trải nghiệm những điều không thể tưởng tượng được trước đây.
Từ ban đầu không có người hỏi thăm đến bây giờ được vạn chúng chú mục, hầu như mỗi trưởng lão bây giờ đã trở thành tồn tại chúng tinh phủng nguyệt ở Tổ đình.
Sau trận tranh tài hôm nay, lòng kính sợ của bọn họ với Đường Tam lại tăng lên vài phần.
Tuy rằng tộc trưởng chưa chính thức thành Hoàng, nhưng trên thực tế, sự tôn trọng đối với Lam Kim Thụ tộc đã không khác gì hậu duệ của Hoàng Giả, thậm chí còn có phần hơn.
Riêng bái thϊếp mấy ngày này, các đồ vật ghi lại hứa hẹn có nhiều vô kể.
Một số tiểu tộc không có chủ thành đều do tộc trưởng tự mình ra mặt, hy vọng tương lai có thể mời tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc tới cư trú.
Dù sao, trưởng lão Lam Kim Thụ tộc cấp Tinh Vương trở lên có khoảng 40 người, chủ thành cũng chỉ có vài chục toà.
Đường Tam để các trưởng lão giúp hắn ngăn cản tất cả xã giao, sau khi trở về, đầu tiên hắn làm là nhớ lại trong trận đấu với Từ An Vũ có sơ hở nào không, đặc biệt là sau khi dùng Tinh Tinh.
Sau khi cẩn thận nhớ lại, hắn cơ bản có thể khẳng định không xảy ra vấn đề gì.
Dù sao, hắn dùng là năng lực phục chế của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng mà không phải là năng lực của mình.
Tất cả đều che giấu rất tốt.
Bị chú ý nhất hẳn là thuộc tính thần thánh hấp dẫn Quang Tinh Linh.
Ngày mai sẽ tiến hành trận chung kết với Tiểu Mỹ, bây giờ hắn phải suy nghĩ làm thế nào để vừa che giấu vừa để Tiểu Mỹ nhận ra mình, không để lộ manh mối nào bị các Hoàng Giả phát hiện.
Phương thức tốt nhất trước mắt vẫn là hắn chiến thắng nàng rồi nói sau.
Sau khi trở thành quán quân, dựa theo quy tắc thi đấu, hắn khiến nàng trở thành vị hôn thê trên danh nghĩa của mình, sau đó khi gặp mặt, tốt nhất là ở ngoài Tổ đình, hắn sẽ cho nàng thấy thân phận thật của mình.
Đây là cách an toàn nhất.
Nhưng vấn đề chính là, nếu hắn làm vậy, Tiểu Mỹ cùng hắn ngọc đá cùng nhát thì sao bây giờ? Thật là nan giải.
Bây giờ Tiểu Mỹ không giống lúc trước, Tu La Kiếm ngày càng phù hợp với nàng, thậm chí còn có thực thể.
Nếu nàng dốc sức liều mạng thì rất khó đối phó.
Nếu không được thì chỉ có thể mạo hiểm để nàng phát hiện ra một ít manh mối trước trận đấu, hoặc là khi thi đấu, dùng tốc độ nhanh nhất áp đảo nàng trước khi nàng liều mạng, đây là biện pháp tốt nhất.
Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.
Đường Tam cau mày lại, hắn đã sớm phân phó các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc không nên quấy rầy mình.
Sao lại có người tới gõ cửa?
"Chuyện gì?" Đường Tam hỏi.
Bên ngoài truyền đến giọng nói của Đại trưởng lão: "Tộc trưởng, thật xin lỗi vì đã quấy rầy người.
Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc Đại Tinh Vương Trầm Tiêu đến thăm.
Cô ấy mang theo thủ lệnh của Địa Âm Thiên Tinh Hoàng, chúng ta không tiện ngăn cản."
Đường Tam sững sờ, "Thủ lệnh của Địa Âm Thiên Tinh Hoàng? Được, mời cô ta vào." Hắn tự hỏi mình và Địa Âm Thiên Tinh Hoàng không có quan hệ gì, sao vào thời điểm này lại có người mang theo thủ lệnh của Địa Âm Thiên Tinh Hoàng đến tìm mình.
Trầm Tiêu là ai? Hắn đúng là không có ấn tượng gì.
Cửa phòng mở ra, Trầm Tiêu mặc váy dài màu lam từ bên ngoài đi vào.
Cô có mái tóc dài màu lam, tuy không phải tuyệt sắc nhưng dị thường thanh lệ.
Tinh Quái Tộc khác với Yêu Quái Tộc, trước khi thành Tinh đã trải qua một thời gian rất dài.
Chúng ta cường đại như Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc này, một khi thành Tinh sẽ là Thất giai trở lên.
Chỉ cần thiên phú không kém, được gia tộc bồi dưỡng thì rất nhanh sẽ trùng kích cấp độ Tinh Vương.
Mà đó là một ngưỡng cửa quan trọng, nếu không thành công thì rất có khả năng vĩnh viễn không thể trở thành Tinh Vương, chỉ là tộc nhân bình thường.
Mà nếu thành công thì địa vị trong tộc sẽ bay lên một cấp độ mới.
Nhìn thấy Trầm Tiêu, Đường Tam mới nhớ tới cô từng là đối thủ của Mỹ công tử, từng tiến vào thi đấu vòng tròn bảng nữ, nhưng về sau đã bị loại.
Cô khống chế Thần Khí Huyết Nguyệt, là cường giả trong Minh Nguyệt Hoa Tinh tộc.
Lúc này, Trầm Tiêu cũng đang quan sát Đường Tam.
Không thể không nói, nhìn qua tướng mạo Cận Miểu Lâm rất bình thường, không quá khác với Lam Kim Thụ tộc bình thường.
Nhưng hắn có dáng người cao ngất, có lẽ vì đã thành tựu Chuẩn Hoàng nên có khí chất đặc biệt, đặc biệt là ánh mắt, sáng ngời mà thâm sâu, dường như có hào quang cơ trí lóe lên vậy.
"Bái kiến Chuẩn Hoàng." Trầm Tiêu mỉm cười hành lễ với Đường Tam.
Đường Tam cũng cười nói: "Thẩm Tinh Vương khách khí rồi.
Không biết lần này đến đây, Địa Âm miện hạ có gì phân phó?"
Trầm Tiêu "phụt" cười, nói: "Cái gì mà Thẩm Tinh Vương, nghe như Thần Kinh Vương vậy.
Chuẩn Hoàng gọi ta Trầm Tiêu là được.
Ngươi không phải nên mời ta đi vào ngồi trước sao?"
Đường Tam không khỏi buồn cười, vị này thật là tự nhiên.
Hắn làm thủ thế mời và nói: "Mời vào."
Trầm Tiêu đi theo Đường Tam vào phòng, rất tự nhiên ngồi xuống ghế sô pha.
Đường Tam ngồi xuống ghế bên kia.
Trầm Tiêu cười như không cười nhìn hắn, nhưng không có mở lời.
Đây là ý gì? Đường Tam hơi bối rối nên chủ động mở lời, "Miện hạ để ngươi tới thương lượng với ta chuyện để các trưởng lão tộc ta đến cư trú?"
Trầm Tiêu nói: "Xem như thế đi.
Nhưng miện hạ tin tưởng rằng trong tương lai, Cận tộc trưởng nhất định sẽ chiếu cố tộc ta.
Dù sao, chúng ta đều là một phần tử của Nhật Thần Đế Quốc nha."
Đường Tam cũng không sửa lại lời của cô.
Nếu Lam Kim Thụ tộc trung lập, kỳ thật hắn không thực sự thuộc về Nhật Thần Đế Quốc.
Hắn chỉ gật đầu.
Trầm Tiêu đưa mắt nói với Đường Tam: "Thật ra, miện hạ để ta tới hỏi ngươi, sau khi thi đấu ngày mai kết thúc, Cận tộc trưởng có kế hoạch gì không?"
Đường Tam sững sờ một lát, nói: "Cũng không có gì đặc biệt.
Hẳn là sẽ về tộc trước, làm một ít chuẩn bị.
Dù sao, về sau tộc ta là trung lập, có rất nhiều chuyện phải làm, cho nên có nhiều thứ phải chuẩn bị."