Đại trưởng lão lập tức sửng sốt, các trưởng lão khác và các Long Vương xung quanh đều nhíu mày.
Hoả Long Vương nóng tính không nhịn được nói: "Vậy sao được, nếu ngươi..."
Y chưa nói xong đã bị ánh mắt lạnh lùng của Lưu Úy Siêu chặn lại.
"Không thể chậm trễ nữa, nếu không sẽ không quá ba giờ." Đường Tam trầm giọng nói.
Người có thể trị liệu cho Từ An Vũ, trên thế giới này e rằng chỉ có mình hắn.
Nhưng nếu hắn trị liệu thì chắc chắn sẽ bị lộ, nên không thể để các Long tộc ở đây nhìn thấy.
Lưu Úy Siêu thở sâu, nói: "Miện hạ, có thể để một mình ta ở lại không? Nếu miện hạ có bí mật cần giữ, dù có chữa được cho An Vũ hay không, sau khi trị liệu ta nguyện chết để giữ bí mật cho ngài."
Nghe hắn nói những lời này, Đường Tam không khỏi cảm động, suy nghĩ một lúc rồi gật đầu, nói: "Được, nhưng ngươi không cần chết, chỉ cần huyết thệ là được."
"Được." Lưu Úy Siêu thở phào nhẹ nhõm.
Đường Tam có thể đáp ứng hắn như vậy, một là lộ ra vẻ nắm chắc, hai là không có ý nghĩ gì khác.
Mọi người lui xuống, trong phòng chỉ còn lại Đường Tam, Đại trưởng lão Lưu Úy Siêu và Từ An Vũ đang bất tỉnh.
Không cần Đường Tam nhắc nhở, Đại trưởng lão Long tộc đã huyết thệ, tuyệt đối giữ bí mật những gì hắn nhìn và nghe thấy sau đó.
Đường Tam đứng trước cửa sổ, quang mang màu vàng lam nhạt lập loè, năng lượng sinh mệnh nồng đậm từ từ phóng thích ra ngoài.
Cảm thụ được năng lượng sinh mệnh cấp cao và sinh cơ bừng bừng, ngay cả Lưu Úy Siêu cũng cảm thấy sảng khoái, đôi mắt sáng lên.
Tay phải lăng không ấn xuống, năng lượng sinh mệnh nồng đậm chậm rãi rót vào trong cơ thể Từ An Vũ.
Bây giờ y quá yếu, trước khi trị liệu phải bổ sung năng lượng sinh mệnh, đảm bảo an toàn của y.
Với thương tích mà Từ An Vũ phải chịu bây giờ, trên thế giới này, nếu nói chỉ có một người có thể chữa trị cho y, chỉ sợ cũng chỉ có Đường Tam.
Ngoại trừ Đường Tam, có lẽ còn có hai vị Hoàng Giả có một ít khả năng, nhưng chắc chắn không bằng khả năng phối hợp của Đường Tam.
Được Đường Tam rót năng lượng sinh mệnh vào, sắc mặt Từ An Vũ thoáng hồng hơn một chút, khí tức cũng lộ rõ hơn.
Đường Tam không dừng việc rót vào năng lượng sinh mệnh, mà vừa rót vào vừa giơ tay trái lên, một luồng sáng trắng kỳ lạ nổi lên.
Nó không rơi vào người Từ An Vũ, mà lơ lửng ở trên ngực y.
Đại trưởng lão Lưu Úy Siêu lo lắng nhìn cảnh tượng này.
Đối với hắn, Từ An Vũ giống như con ruột, y cũng là niềm hy vọng của Long tộc.
Xét về thực lực tổng thể, không hề nghi ngờ Long tộc là cường đại nhất trong các chủng tộc.
Nhưng bên cạnh cường đại cũng luôn có vấn đề.
Trong đó, một vấn đề quan trọng là, mỗi Long tộc có thực lực cá nhân rất mạnh nên không phục lẫn nhau, do đó trong nội bộ Long tộc rất dễ xuất hiện tranh chấp.
Trong lịch sử, chỉ khi Long tộc sinh ra một cường giả đỉnh cấp thuyết phục được dân chúng, hoàn toàn khống chế toàn tộc mới là thời khắc Long tộc cường đại nhất.
Ví dụ như khi Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng còn sống, thân là đệ nhất Long chủ và Hoàng Giả, Long tộc dù bướng bỉnh như thế nào cũng chỉ có thể thần phục nàng.
Nhưng Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng không có hứng thú với việc cai trị và phát triển Long tộc, nếu không Long tộc sẽ còn mạnh hơn nữa, không phải không có khả năng ra đời nhiều Hoàng Giả hơn.
Thủy Tinh Đại Yêu Hoàng đột nhiên vẫn lạc thực sự khiến Long tộc trở tay không kịp.
Không có nàng, Hoàng Giả Long tộc chỉ còn lại một mình Ám Ma Đại Yêu Hoàng.
Mà là Ám Hắc Ma Long, chuyên tu ma thuật, mối quan hệ giữa hắn và hầu hết các Long tộc khác đều không hài hoà.
Để ngăn Ám Ma Đại Yêu Hoàng trở thành Long chủ, trong Long tộc đã xảy ra một cuộc chiến vô cùng kịch liệt.
Đây là Long tộc có thực lực cá nhân mạnh, đổi lại là chủng tộc khác, nào dám chống lại một Hoàng Giả chứ.
Để đối kháng với Ám Ma Đại Yêu Hoàng, Long tộc đề cử Từ An Vũ.
Xét về thực lực cá nhân, nội tình, thiên phú, tiềm năng, có thể nói Từ An Vũ là nhân tài kiệt xuất trong tộc, là người có hy vọng nhất trở thành Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng tiếp theo.
Ở Chiếm Hoàng chi chiến y đã chứng minh điều này, nếu không phải Đường Tam ngang trời xuất thế, quán quân cuối cùng chắc chắn là y.
Chẳng ai ngờ rằng y lại đột nhiên bị tập kích khi đã thành tựu Chuẩn Hoàng.
Mà nếu Từ An Vũ chết, Long tộc thật vất vả mới đoàn kết lại chỉ sợ sẽ lập tức sụp đổ.
Thân là Đại trưởng lão, đó là điều Lưu Úy Siêu không muốn thấy nhất.
Vì vậy, giờ khắc này này hắn sao có thể không lo lắng?
Hắn không dám phóng thích quá nhiều thần thức đi cảm ứng, chỉ dùng cảm giác của mình đi cảm thụ và thị giác để quan sát.
Khi ánh sáng trắng kia xuất hiện, toàn thân Lưu Úy Siêu lập tức run lên.
Dù chỉ là một đốm sáng nhỏ, nhìn qua cũng không có gì kỳ lạ lắm, nhưng trong cảm giác của Đại trưởng lão, đốm sáng trắng kia như chiếu sáng cả thế giới, ngay cả huyết mạch của hắn cũng nhanh chóng dao động, có cảm giác muốn dung nhập vào trong đó.
Đúng lúc này, đốm sáng trắng khẽ rung, tản ra từng gợn sóng nhỏ.
Xung quanh gợn sóng dường như có một lực kéo kỳ diệu.
Dưới những gợn sóng trắng, các tia sáng hai màu lam đỏ khác nhau bắt đầu từ trong cơ thể Từ An Vũ bay ra, dung nhập vào trong ánh sáng trắng rồi biến mất.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Lưu Úy Siêu không khỏi trừng to mắt, vẻ mặt lập tức trở nên kích động.
Hy vọng, đây là hy vọng!
Trước đó bọn họ đã dùng tất cả nội tình, tất cả phương thức của Long tộc nhưng không thể giải trừ năng lượng trong cơ thể Từ An Vũ.
Mà giờ khắc này, Đường Tam vừa ra tay đã có hiệu quả.
Không sai, năng lượng trong cơ thể Từ An Vũ Đường Tam rất quen thuộc, bởi vì nó không phải cái gì khác, chính là hai loại năng lượng cực đoan, chí dương chí âm.
Khi mới cảm nhận được hai loại năng lượng này, phản ứng đầu tiên của Đường Tam là mạng của Từ An Vũ thật lớn.
Phải biết rằng, tổng sản lượng hai loại năng lượng này trong cơ thể Từ An Vũ rất lớn, là cấp bậc Thần Khí.
Mà trong người y không có hỗn độn chi khí điều chỉnh.
Nói cách khác, năng lượng chí dương chí âm khủng bố luôn va chạm dữ dội trong cơ thể y, trong tình huống đó mà y vẫn không chết, ngoài việc Long tộc sử dụng rất nhiều thiên tài địa bảo, thì có quan hệ rất lớn tới thân thể cường hãn của y.
Đặc biệt là một tia khí tức thần thánh đã bảo vệ trái tim y.
Là do Quang Tinh Linh khống chế khí tức thần thánh bảo vệ y, nếu không y đã sớm chết.
Không cần hỏi Đường Tam cũng hiểu rõ Từ An Vũ bị cái gì làm bị thương, hẳn là sản phẩm do Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng và Địa Âm Thiên Tinh Hoàng tạo ra khi thử nghiệm dung hợp Âm Dương, vốn là Thần Khí dùng một lần mà Long tộc đã từng nói trước đó.
Đồ vật này hẳn là phế phẩm do hai vị Hoàng Giả sinh ra khi tu luyện.
Dù sao, hai người này chắc chắn không thể dung hợp chí dương chí âm thành công.
Nhưng dù vậy, một khi nó bộc phát, chí dương chí âm kinh khủng xâm chiếm, dù Từ An Vũ là Chuẩn Hoàng cũng không đỡ được.
Đường Tam thậm chí còn nghĩ ra, khi Từ An Vũ gặp tập kích, hai Thần Khí dùng một lần kia đã gϊếŧ tất cả những người khác, hơn nữa phá được phòng ngự của y, sau đó Âm Dương nhị khí mới bắn ra cuối cùng, trực tiếp xâm chiếm cơ thể y.
Quả là cấp tuyệt sát! Nhưng Từ An Vũ cường hãn hơn đối thủ nghĩ rất nhiều, vậy mà có thể chống đỡ được và còn sống trở về Long tộc.
Lúc này Đường Tam đã phóng xuất ra một chút hỗn độn chi khí.
Không có gì dễ dàng điều hoà chí dương chí âm hơn hỗn độn chi khí.
Hấp thu chí dương chí âm khổng lồ còn có hiệu quả bồi dưỡng hỗn độn chi khí rất tốt, có thể phản hồi cho Hỗn Độn Lam Ngân Hoàng của Đường Tam.
Từng tia sáng đỏ và lam không ngừng hội tụ vào hỗn độn chi khí màu trắng của Đường Tam, đồng thời, Đường Tam tiếp tục duy trì rót năng lượng sinh mệnh vào cơ thể Từ An Vũ, để trạng thái cơ thể y có thể ổn định.
Hơn nữa, hắn còn chữa trị kinh mạch bị tổn thương vì bị Âm Dương nhị khí trùng kích.