Không hao phí chút sức lực nào, Đường Tam đã xử lý xong một đầu Bát giai Sáp Sí Hổ thương tích đầy mình và hai đầu Thất giai Sáp Sí Hổ bị trọng thương.
Riêng phần thu hoạch này đã vượt qua lần trước rồi.
Không đi tụ họp với đồng bạn, Đường Tam tiếp tục thu liễm khí tức, đuổi theo hướng Sáp Sí Hổ công kích.
Hắn muốn đảm bảo Mỹ công tử an toàn, đương nhiên cũng muốn ngư ông đắc lợi.
Nhưng hắn có chút buồn rầu là, túi trữ vật của mình không gian có hạn, không thể thu thập nhiều Sáp Sí Hổ.
Bản thân Sáp Sí Hổ không phải là Yêu Thú quần cư, bọn nó dùng gia đình là đơn vị sinh hoạt.
Nhưng trong khu vực này, Cửu giai Sáp Sí Hổ Vương là vương giả chân chính, khi tộc đàn gặp nguy hiểm, dưới sự kêu gọi của nó, tất cả Sáp Sí Hổ đều hưởng ứng.
Hổ là thú trung chi vương, bình thường, trong Gia Lý Sơn Mạch, Sáp Sí Hổ nhất mạch được coi là tồn tại cường đại, Cửu giai cũng chính là Yêu Thú đỉnh phong.
Yêu Quái Thần cấp không thèm săn gϊếŧ những Yêu Thú này, cho nên bọn nó vẫn tự do tự tại sinh hoạt ở đây.
Nhưng gần đây liên tiếp bị tập kích, thậm chí thê tử và hài tử của Sáp Sí Hổ Vương đều bị gϊếŧ, tộc đàn Sáp Sí Hổ đều ở trạng thái phẫn nộ điên cuồng.
Cho nên, đại lễ này của Đường Tam, quả thực là phiên bản tăng cường.
Lúc này Tống Quân Hậu trong lòng đã run rẩy lo lắng, hắn nghĩ thế nào cũng không hiểu, vì sao lại xuất hiện tình huống này.
Hắn chưa nghe nói qua có người lịch luyện ở Gia Lý Sơn Mạch bị một tộc quần đuổi gϊếŧ, hơn nữa Sáp Sí Hổ không phải là Yêu Thú quần cư.
Mình như thế nào lại xui xẻo như vậy.
Vừa rồi thông qua Hoàng Kim Thánh Hoả thôn phệ Bát giai Sáp Sí Hổ huyết mạch chi lực, huyết mạch của hắn đã khôi phục được một ít, nhưng Hoàng Kim Thánh Hoả trong bản nguyên dường như bắt đầu suy yếu.
Phát động Hoàng Kim Thánh Hoả đúng là có thể thông qua thiêu đốt huyết mạch của địch nhân khôi phục bản thân, nhưng khôi phục là chỉnh thể năng lượng, bản nguyên sẽ không khôi phục, mà là tiêu hao.
Cửu giai, gia hoả phát ra tiếng rống kia tuyệt đối là Cửu giai Sáp Sí Hổ Vương, nếu không ba đầu Sáp Sí Hổ kia cũng không đột nhiên liều mạng.
Thiết Bối Viên Yêu và Miêu Yêu cũng bị thương nhẹ, trên người bị phong cương đánh trúng, miệng vết thương vỡ ra rướm máu.
Các đội viên khác dù không bị thương nhưng cũng đã tiêu hao không ít.
Nếu cả tiểu đội dốc hết sức, bọn họ không phải không có cơ hội đánh chết Sáp Sí Hổ Vương, nhưng nhất định sẽ bị thương nặng.
Vấn đề quan trọng hơn là, địch nhân không chỉ có Sáp Sí Hổ Vương.
Còn có một đoàn Sáp Sí Hổ đi theo nó.
Với cảm giác của Hoàng kim huyết mạch, hắn cảm thụ khá rõ ràng.
Luận tốc độ, bọn họ không thể so với Sáp Sí Hổ được.
Làm sao bây giờ?
Tống Quân Hậu quay đầu nhìn đồng bạn sau lưng, ánh mắt hắn liền tập trung trên người Mỹ công tử.
Hắn há to miệng, muốn nói gì đó, nhưng đột nhiên dừng lại.
Mỹ công tử biểu lộ lãnh đạm, chẳng qua là cùng mọi người chạy trốn, cũng không có biểu hiện gì khác.
So với sắc mặt kinh hoàng của các thành viên khác, nàng bình tĩnh hơn nhiều.
Tống Quân Hậu trong lòng khẽ động, lớn tiếng nói: "Như vậy không được, tốc độ của Sáp Sí Hổ quá nhanh, chúng ta không đọ lại được, nhanh thôi chúng nó sẽ đuổi kịp.
Các ngươi đi trước đi, ta cản phía sau."
"Đội trưởng, như vậy sao được? Chúng ta sao có thể để cho mình ngươi mạo hiểm." Hùng Yêu không hổ là tiểu đệ của Tống Quân Hậu, thời khắc mấu chốt liền có tác dụng.
"Ít nói nhảm, các ngươi đi trước đi." Tống Quân Hậu dừng lại, lấy đà nhảy qua đầu đám đội viên, hạ xuống phía sau bọn họ.
Trong tiểu đội, Thiết Bối Viên Yêu cùng Miêu Yêu liếc nhau, sau một khắc không chút do dự tăng tốc chạy trốn.
Mỹ công tử cũng không có ý định ở lại.
Xú Dứ Yêu cùng Ám Ảnh Tước Yêu càng không có khả năng ở lại.
Bọn nó còn không đối phó được với Thất giai Sáp Sí Hổ.
Chỉ có Lục giai Hùng Yêu là ở lại, đứng bên người Tống Quân Hậu.
"Đồ đần, đi mau.
Ngươi ở lại có tác dụng gì?" Tống Quân Hậu quay người, đạp Hùng Yêu một cái làm nó té ngã.
Hùng Yêu há to miệng, vừa muốn nói gì đó, trên bầu trời, một thân ảnh khổng lồ đã giáng xuống, nhào thẳng đến người Tống Quân Hậu.
Phong cương toàn lực triển khai, cương khí sắc bén bắn ra, đem cây cối xung quanh quét một mảng lớn.
Từng đạo thanh quang giống như Cự Phủ trảm thẳng tới người Tống Quân Hậu.
"Rống ---" Tống Quân Hậu hét lên một tiếng Sư rống mãnh liệt, kim quang lại nở rộ trên người.
Nó sở dĩ lưu lại phía sau là vì có vài mục đích.
Bọn họ chạy không thoát, lại tiêu hao khá nhiều, không bằng lưu lại đánh cuộc một lần.
Tiếp theo, khi Mỹ công tử bị vây công, hắn mang theo các đội viên khác bỏ chạy, điều này làm nàng có ấn tượng không tốt với hắn, nếu muốn thay đổi thì đây là cơ hội tốt nhất.
Mỹ công tử có thể bình an vô sự trong tay năm tên cường giả Khổng Tước Yêu tộc, trong này nhất định có nội tình, cho nên hắn đã hối hận.
Cơ hội tốt như này, hắn nhất định không thể bỏ qua.
Hơn nữa hắn cũng muốn xem, át chủ bài của Mỹ công tử là gì.
Nhiều Sáp Sí Hổ như vậy, không có khả năng chỉ tấn công một mình hắn, chắc chắn sẽ có Sáp Sí Hổ khác đuổi theo các nàng, còn mình cùng lắm là đối mặt với Sáp Sí Hổ Vương.
Đương nhiên, điểm trọng yếu là, hắn vẫn còn lá bài tẩy.
Thân là Hoàng kim huyết mạch đích truyền, điểm đó nhất định phải có.
Cho nên hắn chọn ở lại, còn bày ra bộ dạng không sợ chết.
Hoàng Kim Thánh Hoả thiêu đốt, thân hình Tống Quân Hậu cao thêm vài phần, sư trảo như thiểm điện đánh ra, trên không trung phát ra từng tiếng rít chói tai.
Hoàng Kim Thánh Hoả cùng phong cương va chạm, phong cương bị cháy thành một màu vàng, Tống Quân Hậu cũng hiện ra bản thể.
Bây giờ, toàn thân hắn bắn ra hào quang chói mắt.
Mái tóc vàng trên đầu loé sáng, uy lực không kém so với Cửu giai Sáp Sí Hổ Vương.
Lấy hai người làm trung tâm, tiếng nổ kịch liệt vang dội bốn phía, Phong nguyên tố, Hoả nguyên tố va chạm, dễ dàng huỷ diệt tất cả xung quanh, trong lúc nhất thời, đất đá vỡ tan, gà bay chó chạy.
Hai đại cường giả va chạm làm phiến khu vực này điên cuồng xao động.
Hùng Yêu bị đạp một cái đã tỉnh ngộ.
Nó mới có tu vi Lục giai, trong chiến đấu dạng này hắn không có tác dụng gì.
Nhưng khi hắn muốn chạy trốn, từng đạo thân ảnh đã giáng xuống.
Rất nhiều Sáp Sí Hổ hung mãnh nhao nhao rơi xuống, từ bốn phương tám hướng xúm tới đây.
Chúng đang nhìn chằm chằm hắn! Bị nhìn như vậy, Hùng Yêu một điểm dũng khí cũng không có, sắc mặt đại biến, không ngừng lui về phía sau.
Nhưng mà phía sau là cuộc chiến của hai cường giả, nó căn bản không dám tiến gần.
"Lão Đại, lão Đại, cứu mạng, cứu mạng.
Bọn nó, bọn nó đến đông quá!" Trong lòng dâng lên cảm giác sợ hãi mãnh liệt, cảm thụ được Phong nguyên tố xung quanh chấn động vô cùng kinh khủng, Hùng Yêu mặt cắt không còn một giọt máu.
Nó nào đâu biết, lão đại của nó lúc này vô cùng muốn chửi thề.
Tống Quân Hậu tuyệt đối không nghĩ tới, Sáp Sí Hổ vậy mà không có dấu hiệu gì đi truy kích nhóm Mỹ công tử, mà tất cả đều ở đây vây công mình.
Hiệu quả của giọt tinh huyết kia quả thực phi phàm.
Chính nó đã giúp Sáp Sí Hổ Vương nhận ra địch nhân, tập trung vào địch nhân.
Sáp Sí Hổ Vương không thể nhận ra địch nhân bằng vẻ bề ngoài, nó chỉ nhớ kỹ khí tức của tên đã gϊếŧ chết vợ con mình.
Lúc đó nó đang chiến đấu với Trương Hạo Hiên, chiến trường bên Đường Tam kia, nó cũng không thấy được.
Mà tên trước mắt này có khí tức của người kia, hơn nữa, từ thực lực mà xét, hắn có khả năng gϊếŧ chết vợ mình, vậy còn không phải là tên kia sao?
Lúc này Đường Tam đã tới cách đó không xa, nhìn một màn này, hắn cũng có chút kinh hãi, nhưng sau đó là an lòng.
Nếu Mỹ công tử cũng bị vây công, vậy hắn phải nghĩ biện pháp tuỳ thời cứu viện nàng.
Nhưng lúc này Sáp Sí Hổ không vây công Mỹ công tử a! Mỹ công tử đã đi rồi, vậy hắn an tâm toạ sơn quan hổ đấu là được.
Hay cho một cuộc chiến sư tử với hổ.
* Toạ sơn quan hổ đấu (ngồi trên núi nhìn hổ đánh nhau): ý dạy con người biết thừa cơ hành động.