Giờ phút này, Tô Cầm rất hỗn loạn.
Nàng vốn luôn tỉnh táo, nhưng lúc này lại có chút hít thở không thông, lòng nàng rất rối bời.
Mỹ công tử vô cùng quen thuộc với thành Gia Lý, nàng vượt qua mấy con đường bị phong toả, đi vòng qua ngoại thành rồi chạy theo hướng học viện Gia Lý.
Khi nàng đến gần học viện thì phát hiện cách cửa học viện không xa có một bóng người, đang nhìn về phía mình.
Nhìn thấy hắn Mỹ công tử hơi ngẩn người, không hiểu vì sao đột nhiên lại đặc biệt an tâm.
Nhìn thấy nàng, hắn cùng nhẹ nhàng thở ra.
Người đang chờ bên ngoài học viện Gia Lý không ai khác chính là Đường Tam.
Sau khi cảm nhận được nguy hiểm kia, hắn vẫn luôn chú ý thành Gia Lý, sau đó đi tới học viện Gia Lý tìm Mỹ công tử, nhưng lại không phát hiện khí tức của nàng.
Khi hắn đang chuẩn bị quay lại nội thành tìm nàng thì nàng đã trở về.
Thiên Hồ Chi Nhãn mang lại vận khí đúng là không tệ, tâm tưởng sự thành a (*)!
(*) Theo mình hiểu là sự việc xảy ra như mong muốn.
"Mỹ tỷ." Đường Tam chủ động chào hỏi, hiện tại hắn là quét dọn Tiểu Đường, sẽ không có thái độ như Tu La.
Mỹ công tử hỏi: "Sao ngươi lại ở chỗ này?"
Đường Tam nói: "Hôm nay ta thấy ngươi ra ngoài từ sớm, lúc sau ta nghe nói trong thành có chuyện, ta sợ ngươi có chuyện nên ở chỗ này chờ ngươi."
Mỹ công tử trong lòng ấm áp, nói: "Ta không sao.
Nhưng đúng là trong thành có chuyện, gần đây ngươi không cần vào thành, biết chưa?"
"Ừm ân, được." Đường Tam vội vàng gật đầu đáp ứng.
Mỹ công tử nói: "Ngươi gần đây tu luyện như thế nào? Có tiến bộ hay không?"
"Ừm, tạm được.
Chênh lệch không nhiều lắm là đột phá Thất giai rồi." Đường Tam hạ giọng nói.
Mỹ công tử trong lòng khẽ động, "Thất giai là mấu chốt nên không cần vội vàng, góp ít thành nhiều, tích luỹ càng nhiều thì tương lai đột phá càng trôi chảy."
"Ừm." Đường Tam liên tục gật đầu.
Hai người vừa nói vừa đi về học viện.
Mỹ công tử quay đầu, nhìn thoáng qua thành Gia Lý, có chút không yên lòng về mụ mụ.
Nam tử đột nhiên xuất hiện ngày hôm nay làm nàng có cảm giác hết sức kỳ quái, với tu vi hiện tại, nàng hoàn toàn không nhìn thấu hắn.
Mà người kia cùng mụ mụ hẳn là quen biết từ lâu, nếu không, mụ mụ cũng không thất thố như vậy.
Hai người cùng đi về học viện Gia Lý, Mỹ công tử nói: "Ngươi đi về đi.
Đúng rồi, gần đây học viện đang chiêu mộ phụ thuộc để tiến hành thực chiến.
Cùng học viên trong học viện tiến hành đối chiến, để tăng lên kinh nghiệm thực chiến.
Ngươi có thể suy nghĩ một chút về công việc này, nếu làm tốt có thể có cơ hội thoát khỏi thân phận phụ thuộc.
Mặc dù không phải là quý tộc, nhưng cũng có thân phận giống như Yêu Quái bình thường, triệt để thoát khỏi nô dịch."
Đường Tam nói: "Vậy ta cần phải làm như thế nào mới có thể ..."
Mỹ công tử nói: "Ngươi cần tham gia khảo hạch, sau đó sẽ đối chiến với học viên của học viện.
Nếu như ngươi thắng liên tiếp mười trận và dưới hai mươi tuổi, ngươi được cho là có tài, có thể bồi dưỡng thêm, sẽ có chủng tộc muốn thu nhận ngươi thì ngươi có thể lên cấp, thoát khỏi nô tịch, đây là đặc quyền của học viện.
Ngươi cũng đã sắp Thất giai rồi, kinh nghiệm thực chiến cũng không tệ, hẳn là có cơ hội.
Nhưng trước đó hãy nhờ trấn trưởng hoàn thiện tư liệu giúp ngươi, đừng có sai sót gì vì phải qua vòng thẩm tra."
"Ta hiểu rồi." Đường Tam gật gật đầu.
"Vậy ta đi nghỉ trước, ngươi mau về đi." Mỹ công tử cũng gật đầu với hắn rồi nhanh rời đi.
Đi ám sát và có những sự việc lúc sau, nàng đã có chút mệt mỏi.
Đưa mắt nhìn theo nàng đi về ký túc xá, Đường Tam lúc này mới thở phào.
Nàng không có việc gì, thật tốt!
Về phần thoát khỏi nô tịch, Đường Tam cũng không coi trọng, đây không phải là việc mà hắn quan tâm, nhưng nếu Mỹ công tử đã mở lời, hắn cứ theo lời nàng nói là được.
Phòng tầm mắt ra xa, lần nữa nhìn lại thành Gia Lý, khói mùi bên kia dường như đã nồng đậm theo vài phần.
Thành Gia Lý, phủ Thành chủ.
Khổng Tước Đại Yêu Vương ngồi yên lặng trên ghế chủ vị phòng nghị sự, lúc này trong phòng cũng chỉ có hắn, ngay cả người hầu cũng bị đuổi đi.
Hắn đang suy ngẫm về những gì mình cảm nhận được.
Hắn thành công đưa tất cả mâu thuẫn ném lên đầu Tổ đình, nhưng nó quả thật cảm nhận được ở chỗ đó đúng là có khí tức Khổng Tước huyết mạch.
Đồng dạng là không gian ba động, nhưng không gian ba động của Khổng Tước Yêu tộc, thân là Khổng Tước Đại Yêu Vương, làm sao hắn có thể nhận nhầm?
Là ai? Là ai ngay lúc này muốn tạo phiền phức cho mình? Còn muốn mình phân tâm?
"Báo ---" đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một thanh âm dồn dập.
Một tên thị vệ cấp tốc phi vào đại sảnh, quỳ một gối trên mặt đất.
"Bẩm Thành chủ đại nhân, đội xe Thiên Mã của Tổ đình sắp đến, đã có Phi Mã kỵ sĩ đến thông tri, xin ngài nghênh đón."
Đội xe Thiên Mã, Yêu Hoàng xuất hành, đây là quy cách ở Tổ đình.
Dù là Thành chủ nhưng Khổng Tước Đại Yêu Vương vẫn thấp hơn đối phương một bậc.
Nên tới cũng đã tới, hơn nữa còn nhanh như vậy.
Hắn thật sự không chờ được a!
Khổng Tước Đại Yêu Vương đứng người lên, trên mặt đã khôi phục lạnh nhạt, "Truyền mệnh lệnh của ta, phủ Thành chủ mở rộng cửa, trên dưới trong phủ theo ta nghênh đón đội xe Thiên Mã."
Vừa nói hắn vừa sải bước đi ra ngoài.
Toàn bộ phủ Thành chủ trong nháy mắt trở nên ồn ào, các vị cao tầng trong phủ cũng nhanh chóng tập hợp lại.
Cửa phủ mở rộng, trải thảm đỏ trên đất, Khổng Tước Đại Yêu Vương đổi một thân hoa phục màu lam, đi cùng một đám tộc nhân tới trước phủ Thành chủ.
Cũng không chờ lâu, ánh mắt hắn hướng về một phương, ngay sau đó, từng chiếc phi xa đã xuất hiện trong tầm mắt.
Trong năm chiếc phi xa, chiếc ở giữa do Thiên Mã kéo là dễ thấy nhất, tản ra khí tức cường đại, bốn chiếc còn lại do Phi Mã kéo.
Bọn chúng đang đập cánh, lăng không mà đi, mang theo năm chiếc phi xa từ trên trời giáng xuống, thẳng đến phủ Thành chủ.
Khổng Tước Đại Yêu Vương tỏ vẻ bình tĩnh, ánh mắt chăm chú nhìn phi xa rơi xuống đất, lại đi thêm một khoảng, vừa vặn dừng lại trước phủ Thành chủ.
Hai phi xa phía trước và phía sau mở cửa ra, bước xuống là hơn mười người có khí tức cường đại.
Bọn họ đều có hình người, nhưng từ những điểm đặc thù nhỏ xíu có thể thấy bọn họ thuộc các chủng tộc khác nhau.
Trong đó gây chú ý nhất là nam tử bước xuống cuối cùng.
Hắn có dáng vẻ hơn hai mươi tuổi, trong các Yêu Quái từ phi xa, hắn là người có khí tức yếu nhất.
Nhưng những cường giả bước xuống trước đều nhường đường cho hắn, để hắn đi trước nhất, bước tới bên cạnh phi xa do Thiên Mã kéo đang đứng ở trung tâm.
Nhìn nam tử trẻ tuổi này, đồng tử Khổng Tước Đại Yêu Vương cũng co rút lại một chút.
Nam tử này có bộ dạng giống nhân loại, nhưng khác biệt là tóc hắn có màu trắng, trên thân tản ra một khí chất kỳ dị, trong đôi mắt mơ hồ có hào quang màu trắng ẩn hiện.
Nam tử này đại biểu cho điều gì, Khổng Tước Đại Yêu Vương không thể không hiểu.
Thiên Mã phi xa chậm rãi mở ra, các cường giả xuống xe trước đó nhao nhao khom người nghênh đón.
Một hoa phục nam tử âm nhu chậm rãi bước xuống, nếu như Mỹ công tử ở đây, nàng nhất định sẽ biết vị trước mắt này chính là người làm mụ mụ kích động trước trà sữa điếm.
Khổng Tước Đại Yêu Vương đứng tại chỗ không động, Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng từ trên xe ngựa đi xuống ánh mắt nhu hoà, nụ cười nhàn nhạt nhìn về phía hắn.
Bốn mắt đụng nhau, song phương đều cười tươi.
"Uông huynh, thật sự đã lâu không gặp!" Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng khẽ nói.