Đưa mắt nhìn thân ảnh nàng rời đi, khoé miệng Tu La hơi nhếch lên, thân thể lúc này thoáng lung lay, ánh mắt mơ hồ hơn rất nhiều.
Đáng giá không? Đương nhiên là đáng giá, vì nàng, mọi thứ đều đáng giá.
Bước chân hắn có chút nặng nề đi về phía sau núi.
Hôm nay là ngày hung hiểm nhất từ khi hắn đến thế giới này, cũng là lần đầu tiên vận dụng Thần Thức của bản thân.
Thần Thức tiêu hao gần hết, làm hắn suýt nữa không thể kiên trì.
Thần Thức ôn dưỡng bao nhiêu năm chỉ còn lại một tia như nến tàn trong gió, nhưng lúc này hắn không hề hối hận.
Tháo mặt nạ xuống, Tu La biến trở lại thành Đường Tam.
Khi trở về căn phòng quen thuộc trong học viện Cứu Thục, Đường Tam mới hoàn toàn thả lỏng.
Toàn thân mềm nhũn, khí tức trở nên hỗn loạn.
Hít thở thật sâu, Huyền Thiên Công miễn cưỡng vận chuyển, tự điều chỉnh bản thân.
Sợi dây căng trong lòng được buông xuống, cảm giác mệt mỏi mãnh liệt dâng lên làm hắn muốn mê man, nhưng hắn biết, lúc này mình không thể ngủ.
Nếu ngủ, Thần Thức có khả năng sẽ dập tắt vĩnh viễn.
Vì vậy hắn ráng chống đỡ cơ thể mình, duy trì trạng thái thanh tỉnh, yên lặng vận chuyển Huyền Thiên Công dẫn động hồn hạch cùng tinh thần hạch tâm câu thông, ôn dưỡng bản thân.
Đối mặt với một tên Yêu Vương, hắn có vô số thủ đoạn nhưng không thể vượt qua chênh lệch tu vi.
Vì vậy khi Ám Nha Yêu Vương bắt Mỹ công tử đi, hắn đã quyết định dù có phải vận dụng Thần Thức cũng phải cứu nàng.
Bởi vì lúc đó hắn căn bản không cách nào phán đoán nàng sau khi bị bắt sẽ có chuyện gì xảy ra.
Mặc dù lúc sau hắn đã đánh giá tình huống nhưng không hề nghi ngờ, mang Mỹ công tử đi là lựa chọn tốt nhất.
Với trí tuệ cùng thực lực của Mỹ công tử, nàng cũng đoán được điểm này nên ngay từ đầu mới lựa chọn chạy trốn.
Ám Nha Yêu Vương không thể truy đuổi bọn họ, bởi vì dựa vào Thần Thức cùng Lam Ngân Hoàng, Đường Tam dễ dàng che giấu khí tức của mình cùng Mỹ công tử.
Lúc đó hắn đã thở phào, nghĩ rằng mình sẽ không cần vận dụng Thần Thức, chỉ cần âm thầm quan sát là được.
Nhưng sau đó hắn phát hiện rằng không thể, bởi vì trận chiến giữa Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng cùng Khổng Tước Đại Yêu Vương đã uy hiếp toàn bộ thành Gia Lý.
Dù sao Khổng Tước Đại Yêu Vương cũng là phụ thân của nàng, xem như Yêu Quái Tộc đều đáng chết thì hắn vẫn là phụ thân nàng, hơn nữa mẫu thân nàng còn ở trong thành Gia Lý.
Từ tình hình đến xem, nếu thành Gia Lý rơi vào tay Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng, mọi thứ trước mắt sẽ bị phá huỷ và thay đổi, trước khi đến Thần cấp, hắn không nguyện ý phát sinh chuyện đó.
Huống chi mục tiêu của Mỹ công tử là thừa kế vương vị của Khổng Tước Đại Yêu Vương, từ đó khống chế Khổng Tước Yêu tộc, giành lấy một không gian sinh tồn riêng biệt cho nhân loại.
Cho nên dù thế nào, thành Gia Lý cũng không thể thay đổi, cũng không thể để Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng đắc thủ.
Lần thứ hai Ám Nha Yêu Vương xuất hiện là do Đường Tam cố ý dẫn tới.
Hắn chỉ động thả ra khí tức của mình cùng Mỹ công tử, để hắn phát hiện và tìm đến.
Dẫn động điểm Thần Thức kia, hắn tạm thời có được một tia khí tức của kiếp trước, nhưng cần có năng lượng để duy trì.
Ám Nha Yêu Vương chính là lựa chọn tốt nhất.
Có thể duy trì uy áp của Hải Thần, trừ tiêu hao Thần Thức còn có tinh thần khí của Ám Nha Yêu Vương mới có thể hoàn thành.
Thần Thức của hắn đủ để áp chế một tên Yêu Vương, mà thành Gia Lý bên kia chính là chấn nhiếp.
Khi song phương sắp lưỡng bại câu thương, thậm chí có một bên sắp chết mà phát động Thần Thức chấn nhiếp đã đủ để hai bên bỏ đi ý nghĩa tiếp tục chiến đấu.
Tất cả những thứ này đều lấy Thần Thức của hắn làm đại giá.
Chuyện này làm hắn tiêu hao quá lớn, nếu như không phải lo lắng cho an nguy của Mỹ công tử, chỉ sợ lúc đó hắn đã sớm hôn mê.
Lần này tiêu hao Thần Thức chỉ sợ một hai năm cũng chưa khôi phục lại được, cần thời gian dài để ôn dưỡng.
Đương nhiên thôn phệ huyết mạch chi lực Thần cấp của Ám Nha Yêu Vương đối với hắn cũng có chỗ tốt.
Cường độ thân thể tăng lên trên diện rộng, Huyền Thiên Công cũng đã tiến bộ lớn ở tầng thứ bảy.
Đây là tình huống đại đa số năng lượng đều tiêu hao dưới uy áp của Hải Thần.
May mắn, kết quả cuối cùng vẫn tốt.
Trên người Ám Nha Yêu Vương hắn thu được túi trữ vật , bên trong có không ít đồ tốt, bất quá bây giờ hắn không có thời gian đi xem xét.
Một đêm này, toàn bộ thành Gia Lý đều không an tĩnh.
Đã rất nhiều năm rồi, dân chúng bình thường mới được thấy cường giả cấp độ Đại Yêu Hoàng xuất thủ, mà còn nhằm trúng thành Gia Lý, nhằm vào Khổng Tước Yêu tộc đã trấn thủ thành Gia Lý mấy trăm năm nay.
Chuyện này khẳng định sẽ tạo nên sóng gió lớn trong thành, thậm chí có ảnh hưởng không thể tưởng tượng được tới Thiên Vũ Đế Quốc.
Quan trọng là, kết cục cuối cùng không phải Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng chiến thắng, chí ít từ bên ngoài là song phương lưỡng bại câu thương.
Thành chủ đại nhân vậy mà ngăn trở được một vị Đại Yêu Hoàng, chuyện này khiến nhiều quý tộc trong thành đều phải xem lại thực lực của Khổng Tước Yêu tộc.
Tổ đình bên kia nhất định sẽ có phản ứng.
Nếu trận này Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng thắng, vừa hay có sự tình Băng Long Đại Yêu Vương biến mất để che lấp, chèn ép gán tội lên người Khổng Tước Yêu tộc, từ đó thành Gia Lý sẽ đổi chủ.
Nhưng Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng không thắng, mà bản thân hắn còn nhận trọng thương, hắn tất nhiên không thể một mình nói như vậy.
Hơn nữa trong Yêu Quái Tộc luôn lấy thực lực vi tôn, thực lực chính là đạo lý.
Không có thực lực ngươi không có quyền giảng đạo lý.
Mà Khổng Tước Đại Yêu Vương thiêu đốt tổ vận làm trọng thương Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng, cuối cùng còn xuất hiện cường giả khủng bố đến từ Vô Tận Lam Hải, chuyện này sẽ làm Tổ đình nhìn thành Gia Lý với con mắt khác.
Thời gian này sẽ có nhiều biến hoá, nhưng đây là thời cơ tốt nhất để Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng đến áp chế thành Gia Lý.
Bỏ qua cơ hội này, hay nên nói là áp chế thất bại, hắn tới lần nữa cũng không dễ dàng.
Dù sao, Khổng Tước Yêu tộc không phải không có minh hữu trong Tổ đình, khi bọn họ đứng ra thì cần phải xem xét lại.
Ảnh hưởng của chuyện này mới chỉ bắt đầu khi trận chiến kết thúc, nó sẽ tiếp tục ảnh hưởng sâu rộng trong một thời dài sau đó.
Sáng sớm, khi mặt trời lên cao, tất cả tựa hồ đã trở về bình thường.
Chỉ có những kiến trúc bị tổn hại còn lưu lại dư vị của trận chiến hôm qua.
Học viện Cứu Thục.
Độc Bạch ngồi trên nóc nhà, nhìn về phương đông tu luyện Thiên Hồ Chi Nhãn.
Ngũ giai Thiên Hồ Chi Nhãn làm hắn dường như thấy được thế giới mới, càng ngày hắn càng cảm nhận rõ biến hoá mà huyết mạch đỉnh cấp này mang lại, thậm chí khí chất dường như cũng đã thoát thai hoán cốt.
So với trước kia, hắn đã tự tin hơn, khí chất cũng nhiều hơn vài phần hương vị xuất trần.
Chỉ cần không mở miệng, hắn sẽ có dáng vẻ của một thiếu niên nhẹ nhàng với khí chất nho nhã.
Một thân ảnh chớp động, bên người hắn có thêm một người, chính là Đường Tam.
Cách đó không xa, ở nóc nhà bên cạnh, Cố Lý, Trình Tử Chanh cùng Vũ Băng Kỷ cũng lần lượt lên nóc nhà.
Hiện tại tất cả đoàn đội đều đang tu luyện Tử Cực Ma Đồng, hiệu quả cũng không tệ.
Tinh Thần Lực tăng lên đều có trợ giúp cho việc tu luyện của mỗi người.