"Đường Tam, tại sao lại đưa cho hắn? Cứ như vậy mà đưa sao?" Vũ Băng Kỷ nhịn không được hỏi.
Đường Tam mỉm cười nói: "Không cho chúng chỉ sợ chúng ta không ra ngoài được.
Hơn nữa rơi vào tay hắn cũng không có tác dụng gì.
Nếu bí mật của trận bàn dễ khám phá như vậy, trấn trưởng còn có thể bán trận bàn sao? Sớm đã bị người khác phỏng chế rồi.
Trận bàn kia đều có chốt an toàn, nếu cưỡng ép phá giải thì chỉ làm nó tự huỷ thôi.
Chi phí tạo ra nó không mất nhiều tiền, cho hắn cũng được."
"Vậy các trận tiếp theo chúng ta dùng cái gì đây?" Độc Bạch có chút lo lắng.
Đường Tam lại nói: "Trận tiếp theo, nếu ta đoán không sai, đối phủ của chúng ta sẽ khá dễ đối phó, không có trận bàn cũng có thể thắng, bởi vì không có chúng ta, bọn chúng căn bản không thể biết được huyền bí của trận bàn.
Lần sau chúng ta đến dự thi, bọn họ nhất định sẽ lại tìm tới."
Nhìn dáng vẻ tính toán trước của hắn, bốn người khác đều thở phào nhẹ nhõm.
Cố Lý nói: "Hôm nay bị mang tới chỗ tràng chủ, ta thật sự toát mồ hôi hột a! Còn tưởng bọn chúng muốn gây bất lợi gì cho chúng ta chứ."
Đường Tam lắc đầu nói: "Bộ tộc Linh Tê Lộc Yêu không am hiểu bạo lực, bọn họ là người làm ăn.
Người làm ăn tôn trọng lợi ích, gϊếŧ chúng ta không có lợi gì cho bọn họ.
Bọn họ càng hy vọng lấy được chỗ tốt từ trên người chúng ta.
Chỉ cần chúng ta nhằm vào điểm này thì không sợ bọn họ làm gì cả."
Vũ Băng Kỷ nói: "Vậy lần sau ngươi định làm thế nào? Nếu chúng ép hỏi chúng ta thì sao?"
Đường Tam mỉm cười nói: "Vậy liền nói cho chúng biết nha.
Dù sao cũng chỉ có một cái, trận bàn trong quá trình sử dụng sẽ hư hại, không dùng được nhiều lần.
Hắn muốn, chúng ta sẽ nói cho hắn biết, do đó hắn không có lý do gì nhằm vào chúng ta.
Còn lai lịch của trận bàn, không phải do chúng ta tuỳ ý nói sao? Đối với bọn họ, trong tưởng tượng của bọn họ, đứng sau trận bàn không phải là Pháp Trận đại sư sao."
Trong lòng Vũ Băng Kỷ hơi động, tựa hồ đã bắt được mấy phần suy nghĩ của Đường Tam.
"Nhưng trấn trưởng không phải nói, thứ này rất quan trọng với chúng ta sao.
Rơi vào tay Yêu Quái Tộc không sao chứ?" Vũ Băng Kỷ hơi chần chừ nói.
Đường Tam nói: "Ban đầu ta hy vọng có một cửa ra, để cho tổ chức kiếm được ít tiền.
Nhưng tổ chức dùng việc đột phá Thần cấp áp chế lão sư nên ta muốn tìm một nguồn tiêu thụ khác.
Điều này cũng có lợi cho sự phát triển của chúng ta."
Từ thái độ của Cứu Thục với Trương Hạo Hiên, Đường Tam biết thủ lĩnh chính thức của tổ chức có tư duy hạn chế.
Một tồn tại như vậy, cho hắn càng nhiều đồ vật hắn sẽ rất khó chân chính dẫn đầu nhân loại quật khởi.
Mà khi lợi ích càng lớn, khả năng xảy ra các tình huống xấu cũng tồn tại.
Cũng vì lý do này Đường Tam không đem các trận bàn khác giao cho Trương Hạo Hiên.
Còn về Đấu Thú Tràng, hắn tự nhiên sẽ có biện pháp ứng đối.
Chiến đội Sử Lai Khắc lại thu được thắng lợi khiến cho nhân loại trong thành Gia Lý kinh hỉ, nhất là khi trận chiến vừa rồi nhìn qua thắng khá nhẹ nhõm càng làm mọi người đặt kỳ vọng cao hơn với chiến đội Sử Lai Khắc.
Danh tiếng của chiến đội Sử Lai Khắc đã lan rộng trong thành Gia Lý.
Đương nhiên, Đấu Thú Tràng vẫn là người thu lợi nhiều nhất, trong thời gian ngắn số lượng khách đã tăng vọt.
Với trạng thái hiện tại, chiến đội Sử Lai Khắc muốn bắt đầu trận thứ sáu luôn cũng không có vấn đề.
Nhưng Đường Tam không làm như vậy mà mang đồng bạn trở về Hoàng Kim sơn cốc tu luyện, bố trí một số chiến thuật mới, chỉnh thể dẫn dắt bọn họ tiến bộ.
Năm ngày sau, Trương Hạo Hiên rốt cuộc đã trở về, cũng mang về tất cả vật liệu mà trên danh sách trước đó của Đường Tam.
Vị trấn trưởng này nhìn qua có chút mệt mỏi, nhưng thần tình vẫn phấn khởi như cũ.
Truyền Tống trận, đây chính là Truyền Tống trận a!
Các đồng bạn tiếp tục tu luyện, Đường Tam thì cùng trấn trưởng bắt đầu bố trí Truyền Tống trận cỡ lớn.
Pháp trận cách Hoàng Kim Thụ không xa, bởi vì muốn sử dụng lâu dài thì cần đủ năng lượng khổng lồ.
Truyền Tống trận tầm trung tương đối phức tạp, trận pháp cũng có dạng hình tròn.
Trương Hạo Hiên vốn cho rằng mình đã nhập môn pháp trận nhưng rất nhanh phát hiện rằng mình căn bản không hiểu Đường Tam đang làm gì.
Đặc biệt là bước dẫn dắt năng lượng, một vòng lại một vòng pháp trận đan xen, hắn nhìn đến choáng váng, chính là cảm giác vừa nhìn đã không hiểu.
Thỉnh thoảng hắn lại hỏi Đường Tam, Đường Tam cũng rất tận tình giải thích, nhưng dù Tinh Thần Lực đã lột xác thành Thần Thức, Trương Hạo Hiên vẫn có chút không theo kịp suy nghĩ của Đường Tam, chỉ có thể hiểu đại khái.
"Lão sư, lần này chúng ta bố trí Truyền Tống trận đều dùng vật liệu cơ sở cho nên chỉ có thể làm Truyền Tống trận định hướng, chính là truyền tống đến phía học viện bên kia.
Ta sẽ thiết lập một trận bàn hạch tâm, đặt ở chỗ ta.
Mỗi khi có người sử dụng Truyền Tống trận, ta sẽ nhận được tin tức, đồng thời có thể khống chế tình huống của người truyền tống, được ta thông qua mới có thể thực hiện được, nếu không Truyền Tống trận sẽ không bị dẫn động.
Ngoài ra chúng ta cần mua một nhóm bảo thạch thuộc tính không gian, khi kích phát Truyền Tống trận thì cần đầy đủ năng lượng.
Chờ một chút chúng ta còn phải trở về bên kia để bố trí một cái Truyền Tống trận, hoàn thành khoá định hướng.
Ngài nhất định phải giữ kín bí mật này, ta đề nghị Truyền Tống trận kia sẽ bố trí tại nơi ở của ngài.
Ngài cũng đừng vội nói với lão sư khác."
"Ừm." Trương Hạo Hiên nhẹ gật đầu, cười khổ nói: "Truyền Tống trận này so với tưởng tượng của ta còn phức tạp hơn nhiều.
Đường Tam, có thể nói cho biết ngươi học được cái này từ chỗ nào không?"
Đường Tam nói: "Ta nói là do chính ta suy nghĩ ra, ngài tin sao?"
Trương Hạo Hiên trừng mắt với hắn, nói: "Ta nên tin sao?"
"Hẳn là nha!" Sư đồ hai người nhìn nhau, sau đó đều cười.
Trương Hạo Hiên thở dài, nhưng cũng không tiếp tục hỏi, bởi vì hắn biết có hỏi Đường Tam cũng không nói.
Có lẽ hắn chính là cứu tinh trời cao phái xuống đi.
Mỗi lần Trương Hạo Hiên đều dùng phương thức này tự an ủi mình.
Bố trí Truyền Tống trận trong Hoàng Kim sơn cốc cần bảy ngày thời gian, sau đó lại cần ba ngày để bố trí ở chỗ Trương Hạo Hiên.
Bởi vì Truyền Tống trận trong Hoàng Kim sơn cốc là chủ trận, tương lai còn có thể truyền tống đến địa điểm khác.
Mà Truyền Tống trận bên thị trấn nhỏ cũng chỉ dùng truyền tống sang bên này, do đó sẽ đơn giản hơn.
Chế tác Truyền Tống trận, riêng tiền mua vật liệu đã tốn hơn một trăm nguyên tố tệ, đây là không tính tiền công của Đường Tam.
Thời khắc quan trọng sắp đến.
Nhìn pháp trận khổng lồ đường kính chừng mười lăm mét bên Hoàng Kim Thụ, dù là Trương Hạo Hiên hay mấy người chiến đội Sử Lai Khắc đều rất khẩn trương.
Tiêu tốn một lượng lớn kim tiền như vậy, Truyền Tống trận rốt cuộc đã bố trí xong, bọn họ lập tức muốn thử nghiệm ngay.
Theo lời Đường Tam nói, người bình thường ít nhất phải có Tinh Thần Lực Cửu giai mới có thể một mình sử dụng Truyền Tống trận.
Còn muốn dẫn theo người thì nhất định phải là cường giả Thần cấp, có Thần Thức.
Thần Thức cường đại cùng Tinh Thần Lực mới có thể đảm bảo quá trình truyền tống ổn định và bảo vệ người truyền tống.
Với thực lực của Trương Hạo Hiên cùng Tư Nho, một lần truyền tống có thể mang nhiều nhất mười người, đây đã là cực hạn.
Hơn nữa cần tiêu hao bảo thạch thuộc tính không gian.
Đối với bảo thạch không gian, Đường Tam đã chế tác đơn giản và có một lượng dự trữ nhất định.
"Bắt đầu sao?" Trương Hạo Hiên hỏi Đường Tam.
Đường Tam gật gật đầu với hắn, "Bắt đầu đi!" Vừa nói, hắn vừa lấy ra một trận bàn lớn cỡ bàn tay, phía trên nạm nhiều bảo thạch đầy màu sắc, đây chính là trận nhãn của Truyền Tống trận.
Nhất định phải thông qua trận nhãn thì Truyền Tống trận mới thực sự mở ra.