Trưởng lão Sư Hổ tộc do dự, đang định nói gì đó thì nghe được tiếng Đường Tam: "Nhưng trước khi ta mang các ngài tới đó, dung hợp huyết mạch cho quý tộc thì ta muốn trước hết phải ký kết khế ước, lấy huyết khế để ước thúc lẫn nhau.
Bằng cách này chúng ta mới càng thêm tin tưởng lẫn nhau."
Nghe hắn nói vậy, trưởng lão Sư Hổ tộc nhẹ nhàng thở ra.
Huyết khế là khế ước cao cấp nhất ở Yêu Tinh Đại Lục, một khi kết khế thì dù là Đại Yêu Hoàng cũng không thể làm trái, nếu không sẽ bị huyết mạch phản phệ mà chết.
"Được, ta đại biểu cho Sư Hổ tộc cùng ngươi ký khế ước."
Huyết mạch chi lực sau khi dung hợp vẫn còn ở trong thân thể thê tử Sư Hổ Kiếm Thánh, trưởng lão Sư Hổ tộc cảm thụ còn rõ ràng hơn Sư Hổ Kiếm Thánh.
Năng lượng trong cơ thể nàng đã viễn siêu hơn Sư Hổ Kim Cương nguyên bản, ẩn chứa trong đó là lực lượng khổng lồ, rất có thể đã là huyết mạch chuẩn cấp một.
Mê hoặc như vậy thật sự là quá lớn.
Huống chi, trọng yếu nhất chính là giải quyết vấn đề sinh tồn Sư Hổ tộc.
Thực tế Sư Hổ tộc nhất mạch chỉ còn lại khoảng 200 người, đã đến bờ tuyệt chủng, hoặc là nói bất cứ lúc nào cũng có thể tuyệt chủng.
Thật vất vả mới có một cọng cỏ cứu mạng, trưởng lão Sư Hổ tộc mặc dù trong lòng còn nhiều nghi hoặc nhưng không thể không bắt lấy.
Sở dĩ Đường Tam lúc trước hỏi thăm Sư Hổ tộc còn bao nhiêu tộc nhân cũng là vì phán đoán điều này.
Cho nên khi nói chuyện với trưởng lão Sư Hổ tộc hắn đã nói trực tiếp, bởi vì hắn tin tưởng đối phương không có lựa chọn nào khác.
Ký kết huyết khế cũng không đơn giản như vậy.
Được trưởng lão Sư Hổ tộc dẫn đầu, Đường Tam cùng hắn đi tới tế đàn ở chính giữa thôn.
Sư Hổ tộc là số ít tộc đàn không tế bái tổ tiên, bởi vì bọn họ không có tiên tổ, là huyết mạch trời sinh bị nguyền rủa.
Cho nên bọn họ chỉ tế trời.
Tế đàn rất đơn giản, được tạo thành từ rất nhiều xương thú.
Đường Tam cẩn thận quan sát một chút, may mắn không có xương cốt nhân loại, nếu không thì không chắc có ký kết khế ước hay không.
Sư Hổ tộc không ăn thịt người, nguyên nhân cũng rất đơn giản, trong huyết nhục nhân loại không có nhiều sinh mệnh lực, không đủ để làm thức ăn cho họ.
"Ta, Sư Hổ tộc Thiên Miêu, hôm nay cùng Nhân tộc Tu La ký kết huyết khế." Trưởng lão Sư Hổ tộc dùng lợi trảo của mình vạch một đường trên tay trái, để cho máu tươi chảy xuống tế đàn.
"Ta, Nhân tộc Tu La, hôm nay cùng Sư Hổ tộc Thiên Miêu ký kết huyết khế." Đường Tam trầm giọng nói.
Trưởng lão Thiên Miêu tiếp tục nói: "Nay Tu La vì tộc ta giải quyết vấn đề huyết mạch, tộc ta kết làm minh hữu với hắn, giúp đỡ lẫn nhau, vĩnh kết đồng tâm.
Nếu Tu La cần, tộc ta sẽ toàn lực thủ hộ, chiến đấu vì hắn, vĩnh viễn không phản bội.
Tu La vì tộc ta mà giải quyết triệt để vấn đề huyết mạch xung đột, là minh hữu chân chính của tộc ta, trong lòng không được có bất kỳ sự phản bội nào, ký kết huyết khế, huyết mạch thiên giám."
Đường Tam dựa theo đó, dùng ngữ khí của mình lặp lại lời trưởng lão nói.
Được Tinh Thần Lực dẫn đạo, hai loại huyết mạch khác biệt chậm rãi giao hoà cùng một chỗ, trên tế đàn lập tức dâng lên một tầng huyết quang.
Danh tính cũng không quan trọng, Đường Tam dùng tên Tu La cũng không vi phạm hứa hẹn, bởi vì là lấy máu của hắn làm chứng.
Huyết quang chậm rãi dung nhập vào cơ thể hai người, hoá thành lạc ấn khế ước.
Đường Tam theo bản năng nhìn thành Gia Lý ở phía xa.
Mỹ công tử, nàng còn tốt chứ? Ta vì nàng mà chuẩn bị một phần lễ vật.
Hai bên hoàn thành ký kết huyết khế.
Từ giờ phút này trở đi, bọn họ chính là minh hữu.
Được trưởng lão Thiên Miêu dẫn đầu, Đường Tam đã hiểu rõ hơn về Sư Hổ thôn.
Hiện tại, Sư Hổ tộc không thể dùng từ thê thảm để hình dung.
Toàn tộc cộng lại chỉ có 232 tộc nhân.
Nhưng già, yếu, bệnh tật đã chiếm hơn 60%.
Chân chính được gọi là chiến sĩ chỉ có hơn 70 người, đây là cộng cả nam và nữ.
Sư Hổ Kiếm Thánh là người mạnh nhất trong đó, chính là dựa vào hắn ở Đấu Thú Tràng kiếm tiền nên mới duy trì được sinh mệnh của những tộc nhân này.
Nhưng hiện tại, duy trì sinh mệnh theo cách này càng ngày càng khó khăn, bởi vì vấn đề huyết mạch xung đột không được giải quyết triệt để, nên số lượng tộc nhân ngày càng ít.
Nếu không phải Đường Tam kịp thời chạy đến thì chỉ sợ thê tử của Đại Miêu đã chết rồi.
Đường Tam trước hết để trưởng lão Thiên Miêu thống kế tình huống trong tộc, tìm ra những người cần cứu chữa nhất, có khả năng vẫn lạc bất cứ lúc nào, cũng như người thân của bọn họ.
Nếu không có người thân thì tận khả năng tìm huyết mạch tương đối gần.
Có một điểm thú vị là, Sư Hổ Thú không thừa nhận mình là Sư tộc, cũng không thừa nhận mình là Hổ tộc.
Nhưng Sư tộc hay Hổ tộc đều thuộc họ "mèo" nên bọn họ lấy Miêu làm tên.
Đối với Sư tộc và Hổ tộc, bọn họ trong lòng chỉ có căm hận.
Chính vì hai tộc không dung nên mới khiến bọn họ gần như diệt tuyệt.
Nếu không, với tài lực của hai đại chủng tộc, cung cấp đủ tài nguyên thì bọn họ cũng không rơi vào tình trạng như bây giờ.
Trong vòng nửa tháng sau đó, Đường Tam giải quyết hết những tình huống nguy hiểm và trầm trọng.
Hắn phát hiện Sư Hổ tộc mặc dù có vấn đề huyết mạch xung đột, nhưng huyết mạch khá gần.
Chuyện này cũng giải thích vì sao số lượng tộc nhân thưa thớt, bởi vì bọn họ thường đều là họ hàng gần kết hợp sinh ra hậu đại.
Cho nên, hắn đã điều trị xong cho tất cả hơn 20 người có tình trạng khẩn cấp.
Huyết khế chỉ là khế ước, có tác dụng ràng buộc hai bên.
Nhưng chuyện này gần như là ban ơn cho toàn bộ Sư Hổ tộc.
Chỉ cần nửa tháng, hắn dùng thân phận nhân loại đã thu được tán thành của toàn bộ Sư Hổ tộc.
Như Sư Hổ Kiếm Thánh nói, hiện tại hắn là ân nhân chân chính của toàn tộc.
Trong thời gian đó, Đường Tam mang theo Thiên Miêu cùng Đại Miêu tới Hoàng Kim sơn cốc một chuyến, để bọn họ trải nghiệm một chút sinh mệnh khí tức có trong sơn cốc.
Đương nhiên, hai vị này chỉ có rung động.
Nhưng Thiên Miêu quyết định tạm thời không nóng lòng di chuyển toàn bộ tộc nhân.
Nguyên nhân rất đơn giản, dù hai tộc Sư, Hổ không dung nhưng bọn họ thường xuyên bị cường giả hai tộc đó đến giám sát.
Nếu bỗng nhiên biến mất toàn bộ thì rất dễ dàng gây nghi ngờ.
Sau khi thương lượng, Thiên Miêu quyết định đem những người đã được cứu chữa đến trước.
Một là vì tránh bị phát hiện bọn họ đã dung hợp huyết mạch, hai là vì Hoàng Kim sơn cốc có sinh mệnh lực nồng đậm, rất tốt để cho tộc nhân khôi phục.
Ban đêm.
Đường Tam chuẩn bị rời đi, bởi vì chỗ kia trong thành Gia Lý vẫn luôn có giám sát nên hắn nhất định phải trở về.
Sư Hổ Kiếm Thánh Đại Miêu đưa hắn đến truyền tống trận trên đỉnh núi, hôm nay hắn có vẻ hơi im lặng.
Đường Tam nói: "Sao vậy? Tiểu Miêu đang hồi phục rất tốt, đừng lo lắng."
"Ừ, ta biết.
Nàng nói với ta, mặc dù tu vi hạ thấp rất nhiều nhưng khôi phục cũng rất nhanh, tối đa nửa năm thì có thể khôi phục cảnh giới cũ.
Hơn nữa, sau khi dung hợp, huyết mạch chi lực trở nên cường đại hơn nhiều, chúng ta đặc biệt cảm kích ngươi.
Nếu không có ngươi, ta đã không còn thê tử."
Đường Tam mỉm cười nói: "Vậy sao ta nhìn ngươi vẫn có chút không vui?"
Đại Miêu cười khổ nói: "Ta mấy ngày nay có chút do dự, kỳ thật ta..."
Đường Tam nói: "Ta biết ngươi đang suy nghĩ gì.
Ta sớm sẽ đi Tổ đình, ngươi phải chuẩn bị đi cùng ta, bảo hộ ta, nhưng lại rất hâm mộ các đồng bạn nên cũng muốn nhanh chóng dung hợp huyết mạch, đúng không?"
Đại Miêu đỏ mặt, gãi gãi đầu nói: "Đúng vậy a! Ta đúng là có nghĩ như vậy."
Đường Tam nói: "Ngày mai ta sẽ giúp ngươi chuyển hoá, sau đó ngươi ở lại Hoàng Kim sơn cốc bồi Tiểu Miêu, sớm khôi phục lại tu vi như trước.
Lần này ta đi không biết sẽ mất thời gian bao lâu, tình huống của ngươi kỳ thật không thể trì hoãn nữa."