Hứa Tự Nhiên nói: "Tụ Linh trận trên thị trường đã có không ít, mặc dù giá trị không nhỏ nhưng không đủ gây chú ý.
Ta thấy Truyền Tống trận bàn cũng không tệ, Dung Linh trận bàn cũng rất tốt.
Nhưng kỳ thật làm ta rung động vẫn là Huyết Mạch trận bàn mà đại sư lấy ra hôm trước.
Nếu đại sư có thể xuất ra Huyết Mạch trận bàn cho chúng ta thì ta nắm chắc có thể áp chế Thiên Thông thương hội.
Chúng ta có thể đảm bảo tất cả lợi ích hoàn toàn thuộc về đại sư, chúng ta không thu bất kỳ phí nào."
"Huyết Mạch trận bàn ..." Đường Tam có chút khó nói, "Hứa huynh, ngày đó ngươi cũng nghe đại sư nói rồi, Huyết Mạch trận bàn chế tác quá khó khăn, tỉ lệ thất bại rất cao, tốn rất nhiều tâm huyết và sức lực.
Hơn nữa bây giờ còn thiếu tinh huyết trân quý nhất, cho nên chuyện này ta không thể đảm bảo."
Hứa Tự Nhiên cau mày nói: "Ta hiểu, nếu thực sự không được thì Truyền Tống trận bàn cũng được, dù sao nó cũng chưa từng xuất hiện trên thị trường."
Đường Tam nói: "Hứa huynh, ngươi xem thế này được không.
Ngươi mau chóng tìm cho ta một ít tinh huyết trân quý, ta sẽ chuyển cho đại sư để hắn thử chế tạo Huyết Mạch trận bàn.
Nếu thành công thì sẽ mang cho các ngươi đi đấu giá.
Tiền mua tinh huyết sẽ trừ vào tiền đấu giá là được.
Với Lâu đại sư mà nói, có vật liệu hắn sẽ thử nghiệm nhiều hơn."
Ánh mắt Hứa Tự Nhiên sáng lên, nói: "Đây cũng là biện pháp, ta cũng đang vì đại sư mà tìm kiếm tinh huyết.
Nhưng ngươi cũng biết thứ này là cấm kỵ với các tộc, không dễ kiếm lắm.
Giá thành cũng rất cao."
Đường Tam liếc mắt nhìn hắn nói: "Hứa huynh, chuyện này tuỳ vào ngươi.
Nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, không vào hang cọp sao bắt được cọp con.
Chính ngươi cân nhắc đi.
Bất quá, thời gian đến đội đấu giá không còn nhiều lắm, nếu chậm sẽ không kịp nữa."
Hứa Tự Nhiên cau lông mày lại nói: "Ta trở về sẽ báo cáo lên trên, chuyện của thương hội ta không thể hoàn toàn làm chủ.
Tu La huynh đệ, bên đại sư phiền ngươi thông tri cho ngài.
Ngươi chờ tin của ta.
Các ngươi vẫn ở nơi đó?"
Đường Tam nói: "Chúng ta ở tại khách sạn Bạch Hổ.
Bất quá tiền phòng bên đó quá mắc, chúng ta vốn định sau khi kết thúc đoàn chiến sẽ quay về ngay."
Hứa Tự Nhiên không chút do dự nói: "Tiền phòng không thành vấn đề, bên thương hội có giá đặc biệt, ta sẽ cùng các ngươi trở về, tiền phòng của các ngươi sẽ do thương hội chi trả.
Sau khi hội đấu giá lớn kết thúc, các ngươi hãy trở về."
Nghe Hứa Tự Nhiên nói những lời này, Vũ Băng Kỷ nhịn không được âm thầm giơ ngón tay cái với Đường Tam, tiết kiệm tiền a!
"Được, đều nghe Hứa huynh." Đường Tam nói.
Trở lại cửa hàng Linh Tê, Hứa Tự Nhiên lập tức an bài xe cộ cùng Linh Tê Lộc Yêu bồi nhóm Đường Tam trở về khách sạn.
Bản thân hắn bận rộn nhiều chuyện, xử lý chuyện của tiểu đội Sử Lai Khắc, trọng yếu nhất là hợp tác với Pháp Trận đại sư.
Lấy tinh huyết trong kho lưu trữ không phải chuyện nhỏ, nhất là tinh huyết tầng cấp cao, đó đều là tài sản quan trọng của thương hội.
Đối với mấy người Đường Tam, sau này có người lo phí ăn ở thì không thể tốt hơn.
Lần đoàn chiến này trừ Đường Tam cùng Độc Bạch, ba người còn lại chủ yếu hấp thu rất nhiều thiên địa linh khí.
Sau khi trở lại khách sạn, mọi người đều về phòng mình và tu luyện.
Cách hội đấu giá lớn còn tám chín ngày, sau khi hội đấu giá kết thúc bọn họ phải trở về thành Gia Lý, trong khoảng thời gian này nên tranh thủ đi leo núi và cảm ngộ.
Đường Tam trở về phòng mình, đóng cửa phòng, ánh mắt cũng chăm chú hơn.
Từ khi rời khỏi Địa Ngục Hoa Viên, sự chú ý của hắn dừng lại ở hai lạc ấn, một là Linh Tê Thiên Nhãn có thêm lĩnh vực.
Hắn đặt tên cho lĩnh vực này là Lưỡng Cực lĩnh vực, hai cực hình thành do vận may cùng vận rủi đồng thời tồn tại.
Một cái khác chính là lạc ấn Thuỷ Tinh.
Khi rời khỏi Địa Ngục Hoa Viên, Đường Tam hơi kinh ngạc vì Lưỡng Cực lĩnh vực không có phản ứng gì đặc biệt, so với khi ở trong Địa Ngục Hoa Viên thì không khác biệt lắm, hắn chưa thử phóng thích lĩnh vực bên ngoài để xem xét hiệu quả.
Nhưng rõ ràng Thủy Tinh lạc ấn lại có phản ứng.
Lúc này trong đan điền, lạc ấn Thuỷ Tinh lúc lạnh băng, lúc lại nóng rực, không ngừng run rẩy, dường như vừa trải qua điều gì đó.
Trong quá trình này, nó chỉ hấp thu thiên địa linh khí thông qua Đường Tam, cũng không tạo thành tổn thương gì với hắn.
Đường Tam đã chuẩn bị tuỳ thời có thể vận dụng Thần Thức, hắn lo lắng Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng bởi vì lạc ấn mà ra tay với mình.
Nhưng tới bây giờ, hắn không nghe thấy thanh âm Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng vang lên, cũng không phát hiện khí tức của hắn, chỉ có lạc ấn đang phát sinh biến hoá.
Đi núi Thuỷ Tinh nói với Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng chuyện này, hay tạm thời bỏ qua?
Đường Tam lựa chọn vế sau.
Trên người hắn có quá nhiều bí mật, không nhìn thấy Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng thì càng tốt, tránh bại lộ càng nhiều.
Mấy ngày này hắn sẽ không đi leo núi.
Thuỷ Tinh cung, Thiên Hồ cung mang lại cho hắn kíƈɦ ŧɦíƈɦ mạnh mẽ, cộng thêm hắn mới có được lĩnh vực và lạc ấn Thuỷ Tinh không thể để lộ ra ngoài, hắn quyết định chờ mấy ngày rồi tính tiếp.
Bất quá trước khi rời đi, hắn khẳng định muốn tới leo cung điện của Thiên Tinh Hoàng một chút, đây cũng là một trong những mục đích của chuyến đi lần này.
Với chuyện Linh Tê thương hội có thể xuất ra tinh huyết hay không, Đường Tam không lo lắng lắm.
Trước đây hắn không chắc chắn, nhưng hôm nay nhìn thấy xung đột mập mờ giữa Hứa Tự Nhiên và tên mập mạp, hắn có thể xác định, Linh Tê thương hội nhất định sẽ cấp cho đại sư càng nhiều tài nguyên.
Còn cường độ lớn như thế nào thì phải xem tài lực của bọn họ.
Đi vào phòng tu luyện, Đường Tam bình tĩnh lại, trước tiên minh tưởng một hồi, điều chỉnh lại trạng thái của bản thân, sau đó chuẩn bị nghiên cứu Lưỡng Cực lĩnh vực.
Hắn đã từng có lĩnh vực, cho nên hắn hiểu lĩnh vực có tác dụng như thế nào.
Một lĩnh vực cường đại nếu như được vận dụng tốt sẽ làm chỉnh thể thực lực tăng lên thật lớn, huống chi Lưỡng Cực lĩnh vực này có năng lực khống chế vận khí cường đại.
Ở Tổ đình bên này hắn không dám tuỳ tiện vận dụng lĩnh vực để tránh kinh động đến Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng.
Nhưng nếu trở lại thành Gia Lý không giống lúc trước, tựa như biển rộng mặc cá bơi, trời cao mặc chim bay.
Hắn dần đem Tinh Thần Lực chậm rãi tập trung lên người, dẫn động một chút lĩnh vực.
Không có Tứ vĩ Thiên Hồ xuất hiện, lấy thân thể Đường Tam làm trung tâm, trong đường kính ba mét đã có thêm một vầng sáng màu trắng.
Tầng sáng này không mãnh liệt, nếu như ở bên ngoài vào ban ngày, mắt thường cũng phát hiện ra nó.
Nhưng khi vầng sáng này xuất hiện, Đường Tam cảm nhận được khác biệt rõ ràng.
Trong cảm nhận của hắn có một đạo quang mang màu vàng trắng phóng lên tận trời, hào quang mãnh liệt màu bạch kim kia làm hắn giật mình.
Cái này ...!vận khí của mình?
Qua Linh Tê Thiên Nhãn hắn có thể nhìn thấy vận khí của người khác, nhưng chỉ cảm thụ một chút biến hoá của vận khí, xem người nọ có may mắn hay xui xẻo mà thôi.
Khí vận chi lực màu bạch kim như thế này là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.
Không hề nghi ngờ, màu trắng là may mắn, vậy màu bạch kim là may mắn đến trình độ nào? Một bước thành Thần? Nhưng bản thân mình cũng không có cảm giác này a!
Đây chắc chắn là một hiện tượng rất tốt, chỉ là khi quá may mắn cũng làm người ta có chút khó tin.
Chẳng lẽ vì mình thu được Lưỡng Cực lĩnh vực nên mới có biến hoá như vậy?
Nghĩ đến đây, Đường Tam lặng yên chuyển đổi lĩnh vực thành vận rủi, lập tức, tầng sáng màu trắng xung quanh chuyển sang màu đen xám, trong giờ khắc này, thế giới dường như mất đi sắc màu, vạn vật đều trở nên ảm đạm.
Tuy nhiên, cảm nhận của Đường Tam về vận khí của mình không thay đổi, khí vận chi lực màu bạch kim kia vẫn trùng thiên (phóng lên trời) như cũ, thậm chí tầng sáng vận rủi đều bị màu bạch kim kia bài xích ở bên ngoài.
Đây rõ ràng là vận khí quá tốt, không bị vận rủi ảnh hưởng.