Sát khí ngập trời trong Tinh Thần Chi Hải dường như cảm nhận được điều gì đó, bỗng bắt đầu co vào phía trong mà dung hợp, không còn quấy nhiễu tâm tình của hắn nữa, màu hồng nhạt trong đáy mắt rốt cuộc đã dần biến mất.
Trên mặt Đường Tam lộ ra vẻ vui mừng cùng tán thưởng, giơ ngón tay cái với Đại Miêu: "Cái gì cũng không cần nói, cái gì cũng đừng nghĩ, trước tiên hãy giữ vững bản tâm của ngươi, thu liễm lại tất cả sát khí, không được phóng ra ngoài, thử nghiệm khống chế bọn chúng.
Ngay lập tức!"
Nói xong, Đường Tam gật đầu với Mỹ công tử.
Trên người Mỹ công tử loé lên ngân quang bao phủ ba người, ngay sau đó bọn họ đã ở trong khu vực chờ.
Đại Miêu lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu minh tưởng.
Nhìn hắn trong nháy mắt đã tiến vào trạng thái minh tưởng, nụ cười trên mặt Đường Tam càng thêm đậm, Mỹ công tử truyền âm nói: "Ca, hắn bị sao vậy? Không sao chứ?"
Đường Tam cười nói: "Yên tâm đi, hắn đây là nhân hoạ đắc phúc, cũng có thể nói là cơ duyên của hắn."
Nếu nói ở đây có một người hiểu rõ trạng thái của Đại Miêu, vậy thì đó chính là Đường Tam.
Chỉ có hắn mới hiểu được trên người Đại Miêu xảy ra chuyện gì, thậm chí còn hiểu rõ hơn cả Đại Miêu.
Vậy trước đó trên đài thi đấu, Đại Miêu đã xảy ra chuyện gì?
Đại Miêu chinh chiến nhiều năm ở Đấu Thú Tràng thành Gia Lý, không biết đã gặp qua bao nhiêu đối thủ, chiến đấu bao nhiêu trận.
Ở trên người hắn, vẫn luôn tích luỹ sát khí.
Bản thân sát khí cũng là một bộ phận lực lượng, có thể tính là lực lượng tinh thần.
Khi hai đối thủ đối chiến, trong tình huống năng lực song phương giống nhau, thực lực ngang bằng thì một người thường xuyên gϊếŧ chóc, còn một người không có thì khi chiến đấu, người thường xuyên gϊếŧ chóc nhất định sẽ thắng.
Đây chính là tác dụng của sát khí.
Sát khí sẽ làm cho người ta khi chiến đấu sẽ không cố kỵ điều gì, bản thân nó cũng là một bộ phận tạo thành khí thế, để cho công kích càng thêm hung hãn.
Sát khí trên người Đại Miêu chắc chắn đủ mạnh, và quan trọng hơn là, hắn gϊếŧ chóc vì trong lòng hắn có tín niệm, là vì tồn vong của chủng quần, là vì kéo dài sinh mệnh của tộc nhân.
Vì vậy, dù hắn có sát khí mãnh liệt nhưng lại chưa bao giờ bị sát khí chi phối.
Đây cũng là nguyên nhân hắn có thể trở thành Sư Hổ Kiếm Thánh.
Trận chiến ngày hôm nay, Đại Miêu đối mặt với Ám Ma Quân Chủ, cũng chính là Huyết Nguyệt Quân Chủ lúc sau.
Lực lượng của hắn đến từ gϊếŧ chóc, nhưng hắn gϊếŧ người để thu thập các thứ tiêu cực như huyết tinh, sát khí, oán hận, ...!Tương tự, sát khí cũng là bộ phận quan trọng nhất trong Huyết Tinh lĩnh vực của hắn.
Bị vây hãm trong Huyết Tinh lĩnh vực, Đại Miêu không ngừng tăng cường ý chí của mình, nói với mình vì sao lại gϊếŧ chóc, không bị tâm tình tiêu cực bên trong Huyết Tinh lĩnh vực ảnh hưởng.
Và trong các tâm tình tiêu cực này, chỉ có sát khí cùng hắn tương hợp.
Khi thân thể Đại Miêu sắp thất thủ, nhưng tinh thần không thất thủ liền xuất hiện một trạng thái kỳ dị.
Sư Hổ Kim Cương chủ động thôn phệ những sát khí kia, bài xích các tâm tình tiêu cực khác cùng năng lượng bên ngoài cơ thể, điều này khiến Huyết Tinh lĩnh vực bị chia cắt.
Hạch tâm của Huyết Tinh lĩnh vực dung hợp vào trong cơ thể Đại Miêu, hoá thành một phần lực lượng của hắn, cho nên hắn mới ngập tràn sát khí và năng lượng ẩn trong cỗ sát khí này đã thúc đẩy thực lực của hắn tăng lên.
Mà các tâm tình tiêu cực khác cùng năng lượng bị mất khống chế đã phản phệ lại Huyết Nguyệt Quân Chủ, cho nên nó mới có thảm cục như vậy.
Cuối cùng, các tâm tình tiêu cực kia bị Đại Miêu dùng sát khí và Sư Hổ Kim Cương luyện hoá, còn năng lượng trong oán khí vì phản phệ Huyết Nguyệt Quân Chủ mà được phóng thích.
Đại Miêu chính vì vậy mà thắng tranh tài.
Chiến thắng tranh tài, Đại Miêu đồng thời hấp thu một lượng sát khí khổng lồ hơn rất nhiều so với lúc đầu hắn có.
Những sát khí này ngưng tụ trong cơ thể hắn, chính là sát khí thuần tuý nhất.
Nhưng bởi vì trước đó hắn cẩn thủ bản tâm, tâm chí kiên định nên mặc dù sát khí vây quanh hắn nhưng cũng không bị sát khí chi phối.
Hắn sở dĩ hành động chậm chạp là vì đang không ngừng khống chế bản thân không để sát khí chi phối mà điên cuồng gϊếŧ chóc.
Một khi mất khống chế thì rất phiền phức, hắn sẽ mất đi lý trí.
Đường Tam vui mừng lại cao hứng là vì Đại Miêu có sát khí thuần tuý và tâm chí đủ kiên định.
Chuyện này đã làm hắn trong vô tình tu luyện được một năng lực kiếp trước của Đường Tam, có lẽ không thể cùng Đường Tam so sánh, nhưng đối với một chiến sĩ như Đại Miêu, năng lực này rất quý giá.
Nó sẽ khiến Đại Miêu bước lên một cấp độ mới, chân chính đứng ở đỉnh phong.
Năng lực này có tên gọi là Sát Thần lĩnh vực!
Cảm nhận được Đại Miêu thu liễm sát khí, khoé miệng Đường Tam nhếch lên.
Trước đó khi Đại Miêu dung hợp sát khí, trong lòng Đường Tam cũng có dự cảm, hắn dùng Thần Thức giúp Đại Miêu dẫn đạo sát khí dung hợp, cuối cùng tụ thành lực lượng của Đại Miêu.
Nhưng đồng thời, sát khí này cũng khơi dậy khí tức lĩnh vực trong Thần Thức, để hắn cũng dần có cảm ngộ về Sát Thần lĩnh vực sau khi trùng sinh đến thế giới này.
Điểm mấu chốt làm Đại Miêu kiên định bản tâm là thủ hộ, còn hắn không phải cũng vì thủ hộ sao? Đường Tam vô thức nhìn về con người tuyệt mỹ bên cạnh, ánh mắt càng trở nên ôn nhu.
Lúc có cường địch uy hiếp tới nàng, mình đối địch với toàn bộ thế giới thì có làm sao?
Lúc này, Mỹ công tử đang chú ý tới Đại Miêu minh tưởng, không chú ý đến biến hoá trong mắt Đường Tam.
Nàng nói: "Ngươi sao lại biết tất cả mọi chuyện?"
Đường Tam mỉm cười nói: "Ngươi có thể gọi ta là bách khoa toàn thư."
Trận đấu kết thúc, không hề nghi ngờ là danh tiếng của Đại Miêu đã vang xa.
Nhưng cũng bởi vì hắn thôn phệ lực lượng Huyết Tinh lĩnh vực dẫn đến sự không chắc chắn nên cho dù đã vào chung kết nhưng vẫn không có sứ giả Hoàng Giả nào đến trao đổi.
Bọn họ phải nhìn xem, sau khi tiến vào vòng tiếp theo, Đại Miêu có thể tranh tài bình thường hay không.
Tranh tài vẫn còn tiếp tục, kế tiếp chính là Mỹ công tử ra sân.
Hiện tại mỗi tổ chỉ còn một, hai trận tranh tài, hôm nay căn bản chỉ tiến hành mỗi tổ một trận.
"Chuẩn bị xong chưa?" Đường Tam hỏi Mỹ công tử.
Mỹ công tử ngẩng đầu lên, có chút kiêu ngạo nói: "Đương nhiên."
Trong mắt nàng có chiến ý mãnh liệt.
Đường Tam cùng Đại Miêu lần lượt chiến thắng, tiếp theo chính là đến nàng, nàng làm sao có thể thua kém bọn họ?
Dù phía sau nàng còn một đối thủ, còn mất hai trận đấu nữa mới đến được vòng chung kết, nhưng nàng có lòng tin vào bản thân.
"Cố lên! Chú ý an toàn!" Đường Tam gật gật đầu với Mỹ công tử.
Đại Miêu đang ở thời khắc mấu chốt, Đường Tam không thể rời khỏi hắn, cho nên Mỹ công tử tự mình đi về phía đấu trường, chuẩn bị ra sân.
Mỗi một trận đấu hôm nay đều phi thường đặc sắc, thậm chí có thể nói là thảm khốc, đã xuất hiện tình huống lưỡng bại câu thương.
Đối với các tuyển thủ được luân không, đây là tình huống họ muốn thấy nhất, nói không chừng không cần phải tranh tài liền có thể trực tiếp vào top 16, đây là chuyện tốt cỡ nào chứ! Mỹ công tử trầm mặc đứng ở khu vực chờ thi đấu, đợi đến lượt mình ra sân.
Lòng của nàng dần ổn định lại, nội tâm có chiến ý mãnh liệt nhưng lại ngày càng tỉnh táo.
Đồng bạn cường đại khích lệ nàng rất lớn, bản thân nàng có tính hiếu thắng, làm sao có thể thua kém đồng bạn chứ? Đường Tam cùng Đại Miêu đã vào top 16, hiện tại đến lượt nàng.
"Tổ thứ chín, ..." Thanh âm trọng tài vang lên.
Hai mắt Mỹ công tử sáng lên, sải bước đi lên đài thi đấu.
Đường Tam dù thủ hộ bên người Đại Miêu, nhưng tâm của hắn đã đi theo Mỹ công tử lên đài.