Cổ Lam ngồi ngơ ngác dưới đất, thậm chí không đi nhặt lại Điện Thần Chi Nhãn, vẻ mặt vô cùng đặc sắc.
Trận đấu này, hắn không chỉ thua tranh tài, mà còn thua chiến ý.
Nhìn đối thủ trên người dính đầy máu, hắn sợ hãi từ tận trong lòng.
Giờ khắc này, hắn thậm chí không cảm thấy sỉ nhục, mà chỉ đơn thuần là sợ hãi.
Đại Miêu thắng, đã thắng trận tranh tài trọng yếu này, cũng trở thành người đầu tiên tiến vào tứ kết.
Dù phải trả giá thật lớn, nhưng khi thi đấu vòng loại hắn không phải cũng bị trọng thương sao, nhưng ở trận đấu sau đó lại là giả heo ăn thịt hổ, lần nữa chiến thắng đối thủ.
Vậy, ai dám nói ở vòng tứ kết tình huống đó lại không xuất hiện? Ai dám nói hắn sẽ không trở nên cường đại hơn?
"Rống ---" Đại Miêu ngửa mặt lên trời gào thét, hắn chính là đang hướng về các Sư tộc cùng Hổ tộc ở đài khách quý phát ra tiếng rống giận giữ.
Dù tiếng rống này khiến vết thương của hắn càng mất nhiều máu hơn, nhưng hắn cũng không thèm để ý.
Giờ khắc này, sự phẫn uất tích tụ nhiều năm trong lòng dường như đã phát tiết toàn bộ, cảm giác phấn khởi đó làm cả người hắn càng trở nên thông thấu.
Trong mắt hắn, thương thế kia không quan trọng, cảm giác thông thấu này khiến hắn đã tiến vào một tầng cấp khác.
Mười sáu tiến tám, trận đấu đầu tiên đã thảm khốc như vậy, song phương lưỡng bại câu thương, người thắng nằm ngoài dự đoán của tất cả các tuyển thủ, là một Sư Hổ Thú không có bất kỳ bối cảnh nào.
Đây chắc chắn là một tình huống ít gặp, nhưng không hề nghi ngờ, bắt đầu từ giờ khắc này, Đại Miêu đã thực sự để Sư Hổ tộc đứng vững gót chân trong hai tộc Yêu Tinh, bởi vì trận đấu này có Hoàng Giả chứng kiến.
Sau khi dọn sân, hai tuyển thủ xuống đài.
Khi Đại Miêu đi xuống đài, hiệu quả của Sát Thần lĩnh vực cũng dần rút đi, cảm giác suy yếu mãnh liệt cùng đau nhức kịch liệt bắt đầu truyền đến.
Đường Tam đã đợi hắn ở đó, nhưng không chỉ có Đường Tam, còn có một người đàn ông có dáng người cực kỳ cường tráng và mái tóc dài màu vàng kim.
Khi Đại Miêu được nhân viên đỡ xuống, Đường Tam quay đầu nhìn người đàn ông tóc vàng: "Tộc trưởng, ngài có hài lòng với lựa chọn ta dành cho quý tộc hay không?"
Đứng bên cạnh hắn không phải ai khác, chính là đương kim tộc trưởng của Hoàng Kim Sư Tử tộc.
Vị Hoàng Kim Sư Vương này đã đến đây khi tranh tài kết thúc, đi cùng hắn còn có vị đấu giá sư đã tiến hành đấu giá Thí Thần Kiếm ở hội đấu giá lớn Tổ đình.
Khi vị Hoàng Kim Sư Tử tiến hành đấu giá nhìn thấy Tu La đợi ở nơi này, hắn đã hoàn toàn xác nhận phỏng đoán của mình.
Trên thực tế, sau khi trở lại Tổ đình, Đường Tam đã liên lạc với vị này.
Trước đó tham dự đấu giá, hắn đã đảm bảo trong bảy ngày sẽ mang một cường giả có thể thừa kế Thí Thần Kiếm đến Hoàng Kim Sư Tử tộc.
Nhưng sau đó hắn nói cho vị kia biết, đồng bạn có thể chấp chưởng Thí Thần Kiếm sẽ tham dự Tổ đình tinh anh đại tái.
Muốn chứng minh tư cách thừa kế Thí Thần Kiếm, còn phương thức nào tốt hơn là tham dự Tổ đình tinh anh đại tái sao?
Cho nên, Hoàng Kim Sư Tử tộc vẫn luôn quan sát từng trận thi đấu của Đại Miêu.
Khi bọn họ chứng kiến Đại Miêu không ngừng đánh bại cường địch, không ngừng tấn cấp thì mới thực sự động tâm.
Dù Đại Miêu là Sư Hổ tộc, nhưng Sư Hổ tộc thì đã sao? Trong người hắn vẫn chảy xuôi huyết mạch Sư tộc a! Ban đầu bọn họ bài xích Đại Miêu vì xuất thân là Sư Hổ tộc, nhưng theo từng trận chiến thắng mà đã biến thành tán thành.
Khi Đại Miêu thành công lọt vào vòng chung kết thì Hoàng Kim Sư Vương kỳ thật đã xác nhận hắn chính thức kế thừa Thí Thần Kiếm.
Nhưng thân phận Sư Hổ tộc vẫn làm Hoàng Kim Sư Tử tộc kiêng kỵ, dù sao, trong đó vẫn có dính dáng đến Hổ tộc, một khi bọn họ quyết định toàn lực ủng hộ Đại Miêu thì có nghĩa là bọn họ tán thành Sư Hổ tộc, thậm chí trợ giúp và chấp nhận cho Sư Hổ tộc gia nhập.
Sư tộc khác với Hổ tộc.
Hổ tộc bên kia còn có một vị Thông Thiên Triệt Địa Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng.
Bọn họ không thể thất bại được nữa, nếu không, Sư tộc thật sự sẽ suy tàn.
Nhưng trận chiến hôm nay, Đại Miêu một thân trang phục như ăn mày đã dựa vào thực lực cường đại cùng kinh nghiệm thực chiến mà đánh bại Cổ Lam, do đó Hoàng Kim Sư Vương không còn do dự nữa, rốt cuộc đã đi tới gần đài thi đấu.
Nếu đã lựa chọn tán thành vậy thì phải thể hiện đủ thành ý.
Hoàng Kim Sư Vương gật đầu với Đường Tam, "Tộc ta rất cảm kích, cảm tạ.
Đại Miêu, ta là tộc trưởng Hoàng Kim Sư Tử tộc, Cung Vô Địch."
Câu sau đương nhiên là nói với Đại Miêu, vị tộc trưởng này biểu lộ sự trịnh trọng ẩn chứa một chút phức tạp.
Mà Đại Miêu lúc này cảm xúc khá ngổn ngang, hắn tự mình trải qua sự lạnh lùng mà Sư tộc cùng Hổ tộc đối xử với Sư Hổ tộc bọn họ, bài xích bọn họ dần đến bờ vực tuyệt chủng, đối đãi với bọn họ như những sinh vật bị nguyền rủa, không chút thương cảm cùng đồng tình.
Nhưng lúc này hắn lại cảm giác cực kỳ tự hào.
Hắn dựa vào thực lực của mình đã khiến người đứng đầu Sư tộc đứng trước mặt công nhận hắn.
Vì vậy, trong nhất thời Đại Miêu không nói nên lời.
Vẫn là Đường Tam ở bên cạnh hoà giải: "Đại Miêu bị thương rất nặng, nên đưa hắn đi trị liệu trước, để tránh ảnh hưởng đến tranh tài phía sau."
"Ừm." Cung Vô Địch gật đầu, ra hiệu cho tên Hoàng Kim Sư Tử đứng bên người.
Vị Hoàng Kim Sư Tử phụ trách đấu giá kia đưa tới trước mặt Đại Miêu một bình sứ, "Đây là Thánh phẩm Hoàng Kim Đan mà tộc ta dùng để chữa thương, ăn nó thì ngươi sẽ nhanh chóng phục hồi thương thế."
Đại Miêu nhìn hắn, nhưng cũng không đưa tay ra đón.
Trong mắt Đại Miêu mang theo kiệt ngạo, đứng trước một thân ngập mùi huyết tinh này, vị Hoàng Kim Sư Tử kia dù có tu vi Yêu Vương cũng không khỏi run rẩy trong lòng.
Đường Tam tiếp nhận thuốc, áy náy nói với Cung Vô Địch: "Tộc trưởng, ta dẫn hắn về khu nghỉ ngơi trước để chữa thương, tránh để thương thế chuyển xấu."
Hôm nay hắn xuất chiến ở trận thứ ba, lúc này vẫn còn thời gian.
Mỗi trận tranh tài hôm nay sẽ không kết thúc sớm.
"Ừm." Cung Vô Địch gật gật đầu.
Lúc này Đường Tam mới đỡ Đại Miêu đi về khu nghỉ ngơi.
Hắn còn phải tranh tài, hiện tại không thể mang Đại Miêu rời đi, mà thương thể của hắn nhất định phải lập tức trị liệu, trang bị của Cổ Lam quá cường đại, rất không dễ đối phó.
Trên người Đại Miêu đã lưu lại không ít vết thương.
Trở lại khu nghỉ ngơi, Đường Tam đỡ Đại Miêu sắp hôn mê ngồi xuống, dùng Huyền Thiên Công phong bế các vị trí có vết thương tương đối nghiêm trọng, tránh để hắn mất máu quá nhiều, sau đó mới lấy bình thuốc kia ra.
Bình thuốc mở ra, bên trong chỉ có một viên đan dược.
Nhưng Đường Tam lại tỏ vẻ vui mừng, chỉ có một viên, chứng tỏ là viên đan dược này rất trân quý.
Đan dược có màu vàng kim óng ánh, chỉ nhìn bề ngoài cũng khá ấn tượng.
Đường Tam lấy nó ra, nhét vào miệng Đại Miêu.
Đại Miêu không cự tuyệt dùng viên đan này, mặc dù sâu trong lòng vẫn tràn ngập địch ý với Sư tộc và Hổ tộc, nhưng hắn cũng biết, muốn Sư Hổ tộc có thể chân chính phát triển thì cần phần trợ lực cường đại này.
"Cảm ơn." Sau khi ăn đan dược, khí huyết trên người Đại Miêu đã dày hơn vài phần, khí tức cũng khôi phục một chút.
"Với ta còn cảm ơn cái gì." Đường Tam mỉm cười nói, "Nghỉ ngơi thật tốt, trận tiếp theo đoán chừng ngươi sẽ không lên đài tay không."
Hôm nay tộc trưởng Hoàng Kim Sư Tử tộc Cung Vô Địch đã ra mặt, tự mình công nhận năng lực của Đại Miêu, vậy có nghĩa là, Đại Miêu có tư cách thừa kế Thí Thần Kiếm.
Có món Thần Khí kia trong tay, Đại Miêu nhất định sẽ như hổ mọc thêm cánh.
Đại Miêu miễn cường nâng tay phải lên gõ nhẹ vào ngực trái, tỏ ý không muốn nói nhiều, nhưng trong lòng cũng đang suy nghĩ.
Sau đó hắn nhắm hai mắt lại, dùng khí tức huyết mạch thôi động dược lực để chữa thương.