Mỹ công tử nói: "Tiếp theo chúng ta liền trực tiếp truyền tống đến Tổ đình sao?"
Đường Tam nói: "Trước hết nên để pháp trận trung chuyển hoàn thành kết nối với pháp trận hạch tâm ở Hoàng Kim sơn cốc đã, sau đó cần mượn lực lượng pháp trận hạch tâm để thực hiện bước nhảy không gian.
Lần truyền tống tiếp theo ta vẫn đang dự định vị trí, ta sẽ bố trí ở cách xa Tổ đình một chút, để tránh không gian ba động bị phát hiện.
Sau đó khi tiến vào Tổ đình, chúng ta sẽ tìm một nơi an toàn bố trí một pháp trận hạch tâm khác, như vậy hệ thống truyền tống xem như chân chính hoàn thành.
Lần sau sẽ không cần phiền toái như vậy, chỉ cần một lần trung chuyển, chúng ta liền có thể thuận lợi đến Tổ đình.
Chờ tương lai khi nàng hoặc ta thành tựu Đại Yêu Vương thì thậm chí không cần trung chuyển, trực tiếp đến Tổ đình cũng không có vấn đề.
Bất cứ lúc nào cũng có thể đi tới đi lui giữa thành Gia Lý và Tổ đình."
Mỹ công tử thở sâu, "Vậy thì quá thuận tiện rồi."
Đường Tam dẫn nàng tiến vào pháp trận, "Bây giờ chúng ta bắt đầu câu thông, nàng dùng Thần Thức trợ giúp ta, như vậy sẽ dễ dàng hơn nhiều."
"Không có vấn đề, ngươi dẫn đạo đi." Mỹ công tử đi đến bên người Đường Tam, chậm rãi vận chuyển Thần Thức, đồng thời vận chuyển lực lượng không gian, dưới sự dẫn đạo của Đường Tam, dần mở ra pháp trận dưới chân.
Liên thông giữa pháp trận trung chuyển và pháp trận hạch tâm rất thuận lợi, đồng thời cũng khiến Mỹ công tử lý giải truyền tống trận sâu sắc thêm vài phần.
Đồng vị cộng hưởng, nhảy vọt, hai từ này là khởi đầu cho nhận thức hoàn toàn mới với không gian của nàng, cũng mở ra một cánh cửa mới để nàng ứng dụng nguyên tố không gian.
Lần nữa truyền tống, khi bọn họ xuất hiện thì đã ở một nơi cách Tổ đình chừng 200 km.
Hai người nghỉ ngơi và hồi phục, đồng thời chờ đến bình minh, bởi vì lúc đó bọn họ mới có thể tiến vào Tổ đình.
Vị trí hiện tại của bọn họ là một khu vực đồi núi, bên này không có núi cao, nhưng địa hình nhấp nhô bất định.
Bọn họ chọn một nơi khuất gió, Đường Tam lấy ra một chút thức ăn và nước uống, hai người đơn giản ăn một chút.
Nhìn lên bầu trời đầy sao, Mỹ công tử thậm chí có cảm giác mình đang ở một thế giới khác.
Mặc dù ở giữa còn phải bố trí pháp trận, nhưng chỉ cần hai lần truyền tống đơn giản, bọn họ đã đến phụ cận Tổ đình rồi.
Điều này thật khó tin làm sao.
Ngay cả khi là người sở hữu huyết mạch thuộc tính không gian, cảm thụ của nàng vẫn rất khắc sâu.
Chỉ sợ những vị Hoàng Giả kia cũng không hiểu được.
Lúc trước, vào thời đại của Khổng Tước Đại Yêu Hoàng chỉ sợ cũng không thể truyền tống khoảng cách xa như vậy, nhưng Đường Tam lại làm được.
Điều này tất nhiên có quan hệ với Thời Không Đạo Tiêu, nhưng tri thức về không gian này càng khiến Mỹ công tử vô cùng tán thưởng.
Đường Tam nói khẽ: "Có mệt hay không? Nghỉ ngơi một chút đi, ta sẽ gác đêm."
"Ân." Mỹ công tử quay đầu nhìn hắn một cái, thấy được nụ cười ấm áp trên mặt Đường Tam.
Không biết vì sao, trong lòng nàng đột nhiên dâng lên một cảm giác xúc động, nàng vô thức dựa vào vai hắn, đồng thời ôm lấy tay hắn.
Tim đập ngày càng nhanh, nhưng bây giờ nàng lại rất thích cảm giác này.
Có lẽ, đây cũng là một loại tâm tình phức tạp đi.
Bả vai Đường Tam hơi chuyển, lại dùng tay giúp nàng chỉnh lại mái tóc dài, để nàng dựa vào hõm vai của mình, như vậy sẽ thoải mái hơn một chút.
Mỹ công tử nhắm hai mắt lại, cứ như vậy rúc vào lòng hắn, Đường Tam cũng chỉ ôm eo nàng, không làm bất kỳ hành động nào khác.
Hai người cứ như vậy cảm thụ sự bình yên hiếm có này.
Bọn họ không minh tưởng, nhưng trong lòng so với minh tưởng còn thoải mái và dễ chịu hơn.
Mỹ công tử cũng không biết mình ngủ lúc nào, nàng chỉ thấy rất an tâm.
Thời tiết rõ ràng có chút lạnh, nhưng dựa vào hắn lại rất ấm áp.
Ánh nắng sớm mai chiếu xuống nàng, Mỹ công tử cũng tự nhiên mà tỉnh lại sau giấc ngủ say.
Nàng mở mắt ra, chớp chớp mắt, khuôn mặt xinh đẹp bừng sáng lạ thường, nụ cười tinh quái hiện lên trên mặt.
Nàng cẩn thận ngẩng đầu, không có động tĩnh gì mà nhìn Đường Tam, nhưng lại thấy được một đôi mắt sáng ngời.
Lập tức, khuôn mặt xinh đẹp của nàng đỏ bừng, vội vàng ngồi dậy, cúi đầu, đưa tay xoa xoa bả vai của hắn, "Có phải ta đã ngủ quá lâu không?"
Cảm thụ được bàn tay nhỏ bé của nàng đang xoa nắn bả vai mình, Đường Tam mỉm cười nói: "Gần đây nàng quá mệt mỏi.
Không sao, chúng ta cũng không vội."
"Ừm." Mỹ công tử nhẹ nhàng gật đầu.
Từ khi tiếp nhận chức Thành chủ, nàng vẫn luôn ở trong trạng thái khẩn trương và bận rộn, dù là tu luyện hay quản lý thành Gia Lý, nàng đều không dám lười biếng.
Lần này cùng Đường Tam rời khỏi thành Gia Lý, tiến về Tổ đình, tạm thời buông bỏ mọi thứ ở thành Gia Lý khiến nàng cả người đều có cảm giác nhẹ nhõm.
Nàng thậm chí còn nghĩ, nếu không có nhiều phiền toái như vậy thì tốt biết bao! Mỗi ngày du sơn ngoạn thủy, không phải là chuyện rất hạnh phúc hay sao?
Ý nghĩ này chỉ chợt loé lên, có lẽ về sau thì có thể, nhưng hiện tại khẳng định là không được, trên vai mình còn có rất nhiều trách nhiệm.
Hai người ăn một chút, sau đó thu thập đơn giản rồi lên đường, tiến về Tổ đình.
Vì không muốn sinh ra động tĩnh quá lớn, bọn họ không truyền tống đi vào, mà đi bộ tới.
Thân phận quý tộc không có kiểm tra phức tạp như kiểm tra tên, mà chỉ cần chủng tộc và đẳng cấp quý tộc.
Mỹ công tử tự nhiên là thân phận Khổng Tước Yêu tộc, Đường Tam là phụ thuộc nhân loại của nàng.
Với tu vi của bọn họ, sau khi cải trang một chút liền đã biến thành một người khác.
Tổ đình vẫn canh phòng lỏng lẻo như bình thường, thậm chí còn không kiểm tra bọn họ, sau khi lấy ra chứng minh thân phận quý tộc thì đã để bọn họ tiến vào.
Lần nữa đi vào Tổ Đình, có thể nói là xe nhẹ đường quen.
Nhìn những toà Thánh Sơn kia, cảm thụ được thiên địa linh khí nồng đậm, trong lòng hai người không khỏi có cảm giác khác thường.
Đúng vậy, bọn họ đã trở lại rồi.
Đường Tam quay đầu nhìn Mỹ công tử bên cạnh mình, sau khi hoá trang, tướng mạo của nàng trở nên rất bình thường, chính là dung mạo của một cô nương bình thường, như dù vậy, khí chất trên người nàng vẫn có chút khác thường.
Cho nên, Đường Tam không thể không dùng thân hình mình che chắn cho nàng nhiều hơn.
"Chúng ta đi đâu?" Mỹ công tử truyền âm hỏi Đường Tam.
Đường Tam mỉm cười, nói: "Đi chỗ cũ trước đi."
"Khách sạn Bạch Hổ sao?" Mỹ công tử kinh ngạc hỏi.
"Ừm." Đường Tam gật đầu.
Mặc dù trước đó Mỹ công tử không ở chỗ này, nhưng cũng đến đó cùng hắn vài lần, hơn nữa đây là sản nghiệp của Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, huống chi đó là nơi bọn họ truyền tống rời đi lần trước.
Đường Tam dẫn Mỹ công tử xuyên qua đường phố ngõ hẻm, trước là quan sát một chút tình huống trong Tổ đình.
Bọn họ cũng không đến phân bộ Linh Tê thương hội ở nơi này.
Đường Tam mang nàng tới một nơi yên tĩnh, sau đó thi triển Khổng Tước Biến, mang theo nàng truyền tống.
Ngân quang lấp loé, khi xuất hiện lại thì bọn họ đã ở trong một gian phòng, chính là gian phòng Đường Tam ở lúc trước.
Mà dưới chân bọn họ chính là pháp trận truyền tống kia.
Bị Đường Tam đột ngột truyền tống tới nơi này, Mỹ công tử lập tức giật mình, đồng tử hơi co rút lại, "Ngươi ..., ngươi sao lại truyền tống tới đây?"
Đường Tam nhoẻn miệng cười, nói: "Bởi vì nơi này có pháp trận truyền tống lúc trước ta bố trí, cho nên đã có định vị, vì vậy truyền tống dễ dàng hơn nhiều."
"Nhưng mà làm sao ngươi biết pháp trận truyền tống này không bị phá hư?" Mỹ công tử tò mò hỏi.
Đường Tam cười nói: "Bởi vì ông ngoại ngươi khẳng định không nỡ phá hư, còn muốn giữ lại nghiên cứu a.
Hơn nữa sẽ không để các Hoàng Giả khác tới nơi này.
Chúng ta truyền tống tới đây cũng tương đương là thông báo cho miện hạ chúng ta đã tới.
Một công nhiều việc thôi."
"Ngươi rất tự tin, thật sự là gan to bằng trời." Đúng lúc này, một thanh âm lạnh như băng đột nhiên vang lên, khiến cho Mỹ công tử lập tức có cảm giác dựng tóc gáy, bởi vì nàng căn bản không phát hiện được có người đến.