Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng thở dài một tiếng, nói: "Thật là một cô nương hướng ngoại! Điều này khiến ta cảm thấy không tốt cho nam nhân của nàng.
Tuỳ các ngươi, hai người một chỗ cũng được."
Đường Tam cười hắc hắc, nói: "Vậy hai người một chỗ đi.
Chúng ta là tổ hợp tốt nhất, quán quân thi đấu hai người ở Tổ đình tinh anh đại tái."
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng cười nhạt một tiếng, nói: "Chờ một chút cho ngươi biết thế nào là chênh lệch.
Ở trước mặt Hoàng Giả, nếu không đủ thực lực thì tất cả đều là hư vô.
Đi theo ta."
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng dẫn Đường Tam và Mỹ công tử ra khỏi thư phòng, leo lên cầu thang, đi tới tầng cao hơn ở Cung Bạch Hổ.
Mặc dù không biết sẽ đến chỗ nào, nhưng Đường Tam cũng có nhiều thời gian quan sát cung điện này hơn.
Trang trí trong Cung Bạch Hổ chỉ có hai màu đen và trắng, nhưng chính hai màu sắc đơn giản này, kết hợp với hoa văn khác biệt đã mang đến cảm giác vô cùng xa hoa và cao quý.
Mặt đất, vách tường đều được làm từ đá màu đen và trắng, được đánh vô cùng sáng bóng.
Kỳ dị hơn là, vật liệu bằng đá màu trắng đó còn toả ra vầng sáng màu trắng nhàn nhạt và năng lượng tinh khiết.
Hiển nhiên những thứ này là vật liệu trang trí, nhưng bản thân đã là một tồn tại rất trân quý.
Dọc theo cầu thang, bọn họ đã leo lên đỉnh, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng dẫn bọn họ tới trước hai cánh cửa đối xứng nhau.
Cửa lớn toàn thân màu trắng, phía trên tô điểm từng đường vân màu đen.
Hai cánh cửa có đường vân đối xứng, trông vô cùng đẹp mắt.
"Đây là tầng cao nhất ở Cung Bạch Hổ.
Chỗ này của ta bình thường không có người hầu.
Đa số thời gian chỉ có ta ở trong Cung Bạch Hổ.
Đây là điều đáng buồn khi không có tộc nhân." Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng thản nhiên nói.
Đúng vậy, từ khi bước vào Cung Bạch Hổ, dù là Đường Tam hay Mỹ công tử đều không nhìn thấy người nào khác, tựa hồ trong cung điện chỉ có một mình Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng.
Vị Hoàng Giả này chẳng lẽ luôn sống trong cô độc sao?
Đường Tam đột nhiên có chút hiểu vì sao mình có thể dễ dàng thuyết phục vị này, chính thức làm hắn động tâm không phải là bất tử bất diệt, mà là tình thân.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đi lên trước, đẩy cánh cửa trước mặt ra.
Lập tức, một cỗ khí tức lành lạnh từ bên trong truyền đến.
Khí tức lạnh như băng khiến linh hồn bọn họ rùng mình.
Thế giới bên trong cánh cửa là màu trắng.
Ở chỗ này không có màu đen tồn tại.
Nhưng khi Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng bước vào bên trong thì Đường Tam và Mỹ công tử đều phát hiện đã mất đi khí tức của hắn.
Đường Tam lập tức hiểu được, trong cánh cửa này vậy mà là một vị diện riêng biệt.
Cánh cửa này chính là lối vào vị diện.
Hoá ra không phải chỉ có Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng có Địa Ngục Hoa Viên, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng cũng có một bí cảnh của riêng mình.
"Vào đi." Thanh âm Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng truyền đến.
Đường Tam kéo Mỹ công tử đi vào bên trong.
Trong nháy mắt khi bước vào, bọn họ đều cảm giác được toàn thân bị xiết chặt, dường như có một lực lượng dẫn dắt bọn họ, cứng rắn kéo bọn họ vào trong cửa lớn, trực tiếp đi vào sâu bên trong.
Khí tức kỳ dị vờn quanh, trong nháy mắt tiếp theo, sát khí lạnh lẽo tựa hồ trải rộng toàn bộ thế giới.
Đây là một thế giới hoàn toàn là màu trắng, trong thế giới này không có băng tuyết, mà tất cả đều là màu trắng.
Mặt đất màu trắng, dãy núi màu trắng, ngay cả thực vật cũng là màu trắng.
Nhiều màu trắng như thế khiến cả thế giới có vẻ hơi mất tự nhiên.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng ở cách đó không xa, cười nhạt nói: "Đây là thế giới của ta.
Ta đặt tên cho nó là Bạch Vực, ta đã ở đây rất nhiều lần.
Ở chỗ này nuôi dưỡng sát khí của ta.
Tiểu vị diện này là ta vô tình phát hiện được, tất cả ở nơi này đều vô cùng kỳ lạ.
Đặc điểm lớn nhất của nó là vững chắc, ngoài ra có thể thuần hoá bất kỳ năng lượng nào.
Đối với ta, sát khí là căn bản, vì vậy ở chỗ này ta không ngừng thuần hoá sát khí của mình.
Mỗi khi sát khí bão hoà, sau khi đến nơi này thuần hoá thì sát khí của ta sẽ tăng lên một tầng mới.
Đến khi ta thành Hoàng cũng là vì sát khí thăng hoa.
Vì vậy mặc dù đây là vị diện của ta nhưng nó không gia trì thực lực cho ta, ở chỗ này chiến đấu là công bằng."
Đường Tam yên lặng cảm thụ khí tức của Bạch Vực, quả nhiên, khi hắn phóng thích khí tức bản thân ra ngoài thì trong vị diện tựa hồ có một lực lượng kỳ lạ hút lấy khí tức của hắn, sau khi thanh lọc thì trả lại cho hắn.
Khí tức phát sinh một chút biến hoá, giống như Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nói, là thuần hoá.
Một nơi rất tốt a! Nếu có thể ở đây tu luyện, chiết xuất huyết mạch của bản thân thì không hề nghi ngờ sẽ khiến huyết mạch chi lực trở nên mạnh mẽ hơn.
Đây cũng là bí mật trọng yếu của Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, bây giờ lại mở ra với hắn và Mỹ công tử.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nhìn Đường Tam, nói: "Chuẩn bị xong thì tới đi, đừng khiến ta thất vọng.
Để ta nhìn xem, ngươi có lực lượng gì để dẫn ta rời khỏi thế giới này trong tương lai.
Ở chỗ này của ta, ngươi có thể thoải mái hành động.
Dù là Hoàng Giả cũng đừng hòng đánh vỡ vị diện Bạch Vực này của ta."
"Được." Đường Tam nhẹ gật đầu.
Hắn buông bàn tay nắm chặt tay Mỹ công tử, mỉm cười với nàng và nói: "Vẫn là để ta tự mình đến.
Nơi này cho ta cảm giác rất tốt, ta cũng muốn xem cực hạn của mình là chỗ nào.
Nàng có thể lược trận giúp ta."
Nhìn đôi mắt sáng ngời của hắn, Mỹ công tử không có nhiều lời, chỉ khẽ gật đầu, nhìn hắn bằng ánh mắt cổ vũ rồi lui sang một bên.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng mỉm cười, "Ta còn tưởng ngươi thật sự muốn cháu gái ta che chở.
Coi như là một nam nhân."
Đường Tam cũng cười, "Phép khích tướng vô dụng với ta.
Được rồi, ta chuẩn bị bắt đầu."
Vừa nói, Đường Tam bước về phía trước một bước nhỏ.
Chính một bước nhỏ đơn giản này, sau lưng hắn sáng lên quang luân màu vàng.
Ở giữa quang luân, hỗn độn chi khí màu trắng ngà bao quanh Lam Ngân Hoàng nổi lên.
Lập tức hắc bạch song sắc ở trong quang luân xoay tròn khiến khí tức của Đường Tam thay đổi cực lớn.
Có lẽ bị hỗn độn chi khí ảnh hưởng, Bạch Vực có chút rung nhẹ.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng cũng cảm thấy kinh hãi, theo bản năng dùng Thần Thức khống chế Bạch Vực, ra tay trấn áp một chút.
Cũng trong chớp mắt này, Đường Tam động.
Ngân quang trong nháy mắt lóe lên, cả người hắn đã đến trước người Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, áo giáp màu vàng cơ hồ lập tức bao trùm toàn thân, hai tay tách ra hai bên, năm lợi trảo lớn màu vàng xuất hiện, ngang nhiên chụp vào Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng.
Huyết mạch siêu cấp Kim Mông Biến!
Khí tức huyết mạch Kim Mông Biến hừng hực cộng thêm Hỗn Độn Âm Dương Lam Ngân Hoàng gia trì, lực lượng cực hạn và sắc bén cực hạn cộng thêm Âm Dương cực hạn.
Trong tích tắc, tinh thần khí của Đường Tam đã tăng lên đến cực hạn.
Trong mắt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng sáng lên quang mang, nhưng thay vì trực tiếp ngăn cản, hắn há miệng gầm lên một tiếng.
Thần Thức kinh khủng trong nháy mắt bộc phát giống như bão tố nhào về phía Đường Tam.
Nhưng cũng lúc này, công kích tinh thần khí hợp nhất của hắn lại đột ngột biến mất.
Khi hắn xuất hiện lại thì đã ở sau lưng Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng.
Hai mắt hắn vẫn sáng ngời, hiển nhiên là không bị ảnh hưởng bởi tiếng gầm của Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng.
Cùng lúc đó, từ bụng hắn, Thời Không Chi Tháp nổi lên, lơ lửng trước ngực.
Một vầng sáng màu trắng noãn bao trùm xuống thân thể Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, để tốc độ xoay người của hắn rõ ràng chậm xuống.
Đôi trảo sắc bén hung hăng rơi xuống lưng Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng.
Nhưng cũng ngay lúc này, Đường Tam giống như cảm nhận được điều gì đó, cưỡng ép thu lực lại.
Ánh sáng màu trắng trên Thời Không Chi Tháp chuyển sang màu bạc, trong chớp mắt sau đó, hắn đã biến mất.