Đương nhiên, bởi vì số lượng Hải tộc trong Vô Tận Lam Hải quá khổng lồ, mặc dù số mệnh ngưng tụ nhưng để tất cả Hải tộc cải thiện thì vẫn cần một thời gian dài.
Năm ngày sau, Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương tự mình đến đảo Nguyệt Nha chờ Đường Tam.
Sau khi Đường Tam minh tưởng xong mới đi gặp hắn.
"Trung Trụ Vương, Hải Thiên Thụ Vương bên kia có ý kiến gì không?" Đường Tam hỏi thẳng vào vấn đề.
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương trầm giọng nói: "Ta đã nói tình huống đại khái cho hắn biết.
Đầu tiên, Hải Thiên Thụ Vương vô cùng kính ngưỡng ngài, hắn cũng đã cảm nhận được ngài chúc phúc cho Vô Tận Lam Hải.
Nhưng hắn vẫn còn do dự, dù sao toàn bộ chủng tộc di chuyển liên quan đến rất nhiều thứ."
Đường Tam nhẹ gật đầu, nói: "Ta hiểu được, chúng ta cũng không miễn cưỡng.
Như vậy đi, ta theo ngươi đi xem tình huống cụ thể.
Chúng ta cần đánh giá Hải Thiên Thụ tộc và Hải Cự Nhân tộc các ngươi có thích hợp di chuyển đến đây không.
Ta thấy thích hợp là điều quan trọng nhất, nếu chỉ vì trợ giúp nhân loại mà tổn thương đến hai tộc, đó cũng không phải tình huống ta muốn nhìn thấy."
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương trong ánh mắt càng thêm tôn kính, hắn lần nữa cung kính hành lễ với Đường Tam, nói: "Cảm tạ ngài đã thông cảm."
Đường Tam nói: "Vậy thì đi thôi, Mỹ tỷ, nàng đi theo ta."
"Được." Mấy ngày nay Mỹ công tử luôn ở bên cạnh Đường Tam tu luyện, tuy rằng nàng không cách nào có được tín ngưỡng lực, nhưng tín ngưỡng lực Đường Tam thu được cơ bản đều ở trong Thần Thức, mà trong Thần Thức của hắn có liên quan đến Tu La Kiếm nên cũng có tác dụng nuôi dưỡng Tu La Kiếm, do vậy trong thời gian này, Thần Thức của Mỹ công tử cũng tăng lên không ít, tốc độ tăng lên còn nhanh hơn nhiều khi ở Cung Bạch Hổ.
Từ Thần cấp trở lên, tăng lên Thần Thức còn quan trọng hơn tăng lên thể chất.
Thần Thức quyết định tương lai và tiềm năng.
Tu vi tăng lên cần hấp thu thiên địa linh khí, mà trên Yêu Tinh Đại Lục, không thiếu nhất chính là thiên địa linh khí.
Nhưng tăng lên Thần Thức cần nhờ vào cảm ngộ và ngưng tụ tinh thần.
Cách ngưng tụ tín ngưỡng lực để tăng lên Thần Thức của bản thân chỉ có người có được Thần Cách như Đường Tam mới có thể làm được.
Vì vậy, trên toàn bộ Pháp Lam tinh, hắn là độc nhất vô nhị.
Mỹ công tử thậm chí còn cảm giác được, nếu không phải Đường Tam tận lực áp chế, hắn hẳn có thể tăng lên Thập Nhất giai trong thời gian ngắn.
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương dẫn đường, chịu trách nhiệm chỉ dẫn phương hướng.
Đường Tam dùng Thời Không Chi Tháp mang theo hắn và Mỹ công tử tiến hành truyền tống định hướng cự ly xa.
Truyền tống định hướng cự ly xa là xác định một phương hướng cụ thể, rồi truyền tống 500 km.
Sau đó lại định hướng và truyền tống.
Đây không hề nghi ngờ là một biện pháp ngu ngốc.
Nhưng vì không có toạ độ cụ thể của Hải Cự Nhân tộc nên lần đầu tiên chỉ có thể làm như vậy.
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương tự mình cảm thụ năng lực truyền tống cường đại của Đường Tam, trong lòng không khỏi kinh ngạc.
Hắn tự hỏi trong biển rộng, hắn đã là tồn tại có tốc độ cực nhanh, nhưng so với không gian truyền tống vẫn có chênh lệch cực lớn.
Sau hàng chục lần truyền tống và điều chỉnh phương hướng, rốt cuộc bọn họ đã tới phụ cận khu quần cư chính của Hải Cự Nhân tộc.
Lơ lửng trên mặt biển, Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương lấy ra một con ốc xà cừ màu xanh biển và thổi nó.
Lập tức, một hồ sóng âm kỳ lạ truyền ra.
Rất nhanh, nước biển dâng lên, từng thân ảnh khổng lồ xuất hiện từ trong biển.
Tộc nhân Hải Cự Nhân tộc trưởng thành ít nhất cao hơn 50 mét, một ít cường giả thậm chí còn vượt qua trăm mét.
Vì vậy mà bọn nó cũng được đặt tên.
Khi bọn nó chết đi hoá thành Hải trụ thì thân hình lớn hơn gấp 10 lần, là một chủng tộc vô cùng kỳ lạ.
Mấy trăm tên Hải Cự Nhân từ trong biển rộng chui ra, tất cả đều khom người hành lễ với Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương.
Trung Trụ Vương hơi nghiêng mình, lộ ra Đường Tam ở bên người, trầm giọng nói: "Vị này chính là Hải Thần đương đại.
Phía trước dẫn đường, hồi cung."
"Bái kiến Hải Thần đại nhân." Hiển nhiên Hải Cự Nhân tộc cũng biết có Hải Thần Đường Tam xuất hiện, bọn nó cũng khom người hành lễ với hắn.
Đường Tam gật đầu hoàn lễ.
Các vị Hải Cự Nhân chậm rãi tách sang hai bên, trên mặt biển, nước biển tách ra để lộ một cầu thang xuống biển.
Cầu thang này có cảm giác nhìn không thấy giới hạn.
"Hải Thần đại nhân, mời." Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương làm một thủ thể mời với Đường Tam, sau đó cất bước đi phía trước.
Cầu thang này phi thường lớn, hiển nhiên là thiết kế dựa theo thân hình Hải Cự Nhân.
Tất cả cầu thang đều do nước biển tạo thành, bậc thang màu xanh lam đi sâu xuống dưới.
Đường Tam nắm tay Mỹ công tử, theo Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương đi xuống dưới.
Khi bọn họ đi qua miếng bọt biển, hai bên cầu thang giống như xuất hiện vách tường được làm từ nước biển.
Xuyên qua làn nước có thể nhìn thấy rất nhiều sinh vật biển.
Một số Hải Cự Nhân tộc không đi cầu thang, mà lặn dọc theo nước biển, thủ hộ ở hai bên.
Hiển nhiên không phải ai cũng có tư cách đi trên cầu thang này.
Nhìn cảnh vật kỳ lạ xung quanh, Mỹ công tử không khỏi ngạc nhiên.
Nếu không đi theo Đường Tam, chỉ sợ cả đời này nàng cũng không thấy được cảnh tượng thần kỳ như vậy.
Thời gian dần trôi qua, càng đi sâu vào trong biển, ánh sáng càng mờ đi.
Nhưng trên người Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương tự nhiên toả ra vầng sáng màu lam nhạt, chiếu sáng xung quanh.
Ở vùng biển sâu, số lượng sinh vật biển bắt đầu giảm dần.
Khi xuống độ sâu hơn 1000 mét thì chỉ còn lại một ít sinh vật biển có hình dáng kỳ quái.
Mãi đến độ sâu khoảng 1500 mét, một toà cung điện dưới biển mới hiện lên trong tầm mắt bọn họ.
Đây là một toà cung điện làm từ gỗ, cung điện liên tiếp chập chùng và bao trùm một diện tích lớn dưới đáy biển.
Càng khiến người ta kinh ngạc là, cách cung điện không xa, từng đám cây cực lớn như ẩn như hiện.
Toàn bộ cung điện đều được bao trùm trong một tầng ánh sáng màu lam nhạt, vô cùng kỳ dị.
Tuy rằng Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương đã từng miêu tả qua, nhưng khi Đường Tam và Mỹ công tử tận mắt nhìn thấy Hải Thiên Thụ thì vẫn không khỏi ngạc nhiên.
Do ánh sáng dưới đáy biển không tốt nên không thể xác định những cây Hải Thiên Thụ này rốt cuộc cao bao nhiêu, nhưng mơ hồ có thể nhận ra có không ít đại thụ cao hơn nghìn mét rồi.
Cầu thang đưa họ đến tận đáy biển, đi đến trước cung điện to lớn.
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương dựng lên một hào quang màu lam bao phủ lấy Đường Tam và Mỹ công tử, ngăn cản thuỷ áp bên ngoài.
Bởi vì Hải Cự Nhân có thân hình cực lớn nên thể tích cung điện của bọn họ cũng rất lớn.
Sau khi xuống đáy biển, Đường Tam và Mỹ công tử đều phải nhìn lên mới có thể thấy được cung điện nguy nga trước mặt.
Điểm thấp nhất trong cung điện cũng cao hơn trăm mét, đến nơi này tương đương là bọn họ đã đi vào vương quốc Hải Cự Nhân.
Cửa cung điện mở ra, trước cửa có bốn Hải Cự Nhân thân hình cực lớn đang chờ, từ vương miện trên đầu bọn họ có thể thấy được, những người này đều là Vương giả trong Hải Cự Nhân tộc, khí tức trên người mỗi vị đều rất mạnh mẽ.
Trong đó ít nhất có hai vị là Thập Nhất giai, hai vị còn lại là Thập giai đỉnh phong.
Nhìn thấy Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương đến, bọn họ đều gật đầu chào hỏi.
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương tránh người ra, giới thiệu với bọn họ: "Hai vị này theo thứ tự là Hải Thần đại nhân và Thành chủ thành Gia Lý trên Yêu Tinh Đại Lục."
Bốn vị Hải Cự Nhân Vương nhìn về phía Đường Tam và Mỹ công tử, toàn bộ đều khom người hành lễ.
Đường Tam và Mỹ công tử gật đầu hoàn lễ.
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương làm một thủ thế mời rồi cùng nhau bước vào cung điện.
Bên trong cung điện, thứ đầu tiên đập vào mắt là từng đám cây trụ lớn.
Những cây trụ này chống đỡ cung điện, khiến mọi thứ ở đây đều toả ra khí tức năng lượng đậm đặc.
Linh khí Thuỷ nguyên tố ở nơi này là mạnh nhất mà Đường Tam từng thấy từ khi đến thế giới này.
Rõ ràng kiến trúc cung điện này là kết tinh trí tuệ và thực lực của không biết bao đời cường giả Hải Cự Nhân tộc.