Một bên hang động là một con đường nhỏ để đi lên cao hơn.
Đường Tam rời thuyền, dưới sự dẫn dắt của Hỏa Tinh mà đi về phía trước.
Bọn họ rẽ ở một ngã ba và đi theo hướng nghiêng lên trên.
Bởi vì vách núi xung quanh đều là màu đỏ vàng nên nơi đây không cần các vật khác chiếu sáng.
Trên đường đi, không khí không hề loãng và dưỡng khí rất dồi dào.
Liên tiếp xuyên qua hai hang động, đi khoảng 500 mét hướng xuống dưới thì Hỏa Tinh dừng lại ở một cửa ra.
Đường Tam đi đến bên người Hỏa Tinh, lập tức nhìn thấy một cảnh tượng kỳ lạ.
Hắn nhìn xung quanh và theo tầm mắt của hắn đều là màu đỏ vàng.
Đây là một toà thành dưới đáy biển, quy mô tương đối lớn, tuy rằng không thể so sánh với chủ thành trên Yêu Tinh Đại Lục, nhưng lớn bằng một phần tư.
Đây là một công trình khổng lồ khi xây dựng một toà thành như vậy bên cạnh một ngọn núi lửa, còn nằm sâu dưới đáy biển.
Trong toà thành này thậm chí có thể nhìn thấy ao hồ, nhưng trong đó không phải nước mà là nham thạch nóng chảy.
Kiến trúc trong thành hầu như đều làm bằng đá, hơn nữa đa số đều có màu đỏ sẫm.
Mà bản thân hang động cực lớn tản ra màu đỏ vàng khiến ánh sáng trong thành trông rất đầy đủ.
"Thật sự là một chỗ thần kỳ." Đường Tam cảm thán nói.
Hỏa Tinh mỉm cười nói: "Đây là thành Hoả Thần của tộc ta.
Khách quý, mời." Nói xong, hắn dẫn đầu bước xuống cầu thang.
Có hàng trăm hang động tiến vào thành Hoả Thần như thế này, tộc nhân Hỏa Lê tộc có tới trên trăm vạn người.
Hiện tại, Đường Tam cơ bản có thể kết luận, người Hỏa Lê tộc là hạch tâm chính thức của toàn bộ Hỏa Lê tộc.
Bọn họ có thể sống trên đất liền, và những tồn tại chỉ có thể sinh sống trên Nham Tương Xích Hải là Hỏa Lê tộc cấp tương đối thấp.
Trong thành Hoả Thần, ngoài Hoả nguyên tố hầu như không có nguyên tố thuộc tính khác.
Không hề nghi ngờ, nơi này là chỗ thích hợp nhất để tộc nhân Hỏa Lê tộc sinh sống.
Trong hoàn cảnh như vậy, năng lực thuộc tính Hoả của người Hỏa Lê tộc muốn không mạnh cũng không được.
Nếu không có đủ thực lực cũng không thể sinh tồn trong một thế giới có nhiệt độ cực cao như thế này.
Đi xuống cầu thang, Hỏa Tinh nói: "Khách quý, trước tiên để Hỏa Chiếu dẫn ngươi đi nghỉ ngơi, lễ hội mừng Hỏa Thần của tộc ta sắp bắt đầu.
Đối với chúng ta, đây là một ngày lễ trọng đại, ta phải đi báo cáo với tộc trưởng, sau đó sẽ dẫn ngươi tham gia buổi lễ long trọng này."
Đường Tam gật đầu, nói: "Được, ngươi cứ làm việc của mình đi."
Hỏa Tinh quay người nhanh chóng rời đi.
Hoả Chiếu tức thì tiến lên, dẫn Đường Tam đi vào trong thành Hoả Thần.
Thành Hoả Thần rất lớn.
Sau khi vào thành có thể nhìn thấy người Hỏa Lê tộc ở khắp nơi, những người này đều tò mò nhìn Đường Tam.
Bọn họ dường như rất dạn dĩ, không hề cảnh giác, bài xích hay sợ hãi bởi vì Đường Tam không phải là đồng tộc.
Hiển nhiên, bọn họ không chỉ một lần nhìn thấy ngoại tộc trong thành.
Đường Tam hỏi Hỏa Chiếu: "Nơi này thường xuyên có ngoại tộc đến sao?"
Hỏa Chiếu lắc đầu, nói: "Không phải, nhưng ngẫu nhiên sẽ có, ít nhất chủng quần có thể khiến chúng ta nhận thức mới có cơ hội đến thành Hoả Thần.
Vừa rồi trưởng lão đã nhận thức ngươi khi nghênh đón, nếu không ngài ấy sẽ không mang ngươi tới nơi này, mà là để ngươi rời khỏi Nham Tương Xích Hải."
Đường Tam tò mò hỏi: "Tiêu chuẩn các ngươi nhận thức ngoại tộc là gì?"
Hỏa Chiếu nói: "Không thể bị Hỏa Thần bài xích, ít nhất phải thân hoà với Hoả nguyên tố, đó là tiêu chuẩn Hỏa Lê tộc chúng ta nhận thức ngoại tộc.
Chỉ có tồn tại thân hoà với Hoả nguyên tố mới có thể sinh tồn trong Nham Tương Xích Hải, mà muốn đến thành Hoả Thần thì phải có thực lực nhất định, nếu không là hại người khác."
Đường Tam gật đầu, nói: "Hợp lý."
Quả thực không thể đến đây nếu không có thực lực nhất định.
Ở trong một thế giới tràn ngập Hoả nguyên tố, nếu không có đủ tu vi thì sẽ bị Hoả nguyên tố ăn mòn, hoả độc ở nơi này cũng không phải trò đùa.
Người Hỏa Lê tộc có thân hình cao lớn hơn nhân loại một chút, và hầu hết đều rất ưa nhìn.
Y phục của bọn họ tương đối hở, đa số nam tử đều mặc quần đùi, trên da có các hoa văn kỳ dị, nước da trắng kết hợp với hoa văn màu đỏ, rất dễ khiến người khác chú ý.
Y phục của nữ tử diễm lệ hơn một ít, nhưng bọn họ cũng chỉ che những chỗ trọng yếu mà thôi.
Các cô nương Hỏa Lê tộc đều rất đẹp, dáng người mảnh mai và cao ráo.
Các nàng có đôi mắt màu hồng phấn, dọc theo đường đi, thỉnh thoảng lại có tiếng cười truyền đến.
Có lẽ bởi vì lễ mừng sắp bắt đầu nên các nàng đều rất hào hứng.
Qua quan sát, Đường Tam phát hiện thành Hoả Thần có không ít điểm tương tự toà thành trên Yêu Tinh Đại Lục.
Trên đường cũng có cửa hàng, chỉ là không có tiệm cơm, khách sạn, nhưng vẫn có cửa hàng bán vật phẩm.
Đường Tam muốn đi xem những vật phẩm trong cửa hàng, nhưng hắn vừa mới đến, vẫn là nên theo Hỏa Chiếu đi sâu vào trong thành.
Càng gần trung tâm thành phố, quy mô kiến trúc càng lớn.
Hỏa Chiếu dẫn Đường Tam tới một toà nhà tương đối cao và nói với hắn: "Đây là nơi tộc ta đãi khách.
Khách nhân từ ngoài đến đều ở đây, cũng thỉnh ngươi ở chỗ này chờ một lát."
Đường Tam gật đầu, nói: "Khách liền theo chủ, đội trưởng Hỏa Chiếu an bài là được."
Lầu đón khách được làm từ đá, có tổng cộng ba tầng.
Đi vào bên trong lập tức có hai nữ tử Hỏa Lê tộc tiến lên tiếp đón.
Hỏa Chiếu nói với các nàng vài câu, ánh mắt hai vị này liền rơi trên người Đường Tam.
Hỏa Chiếu đến bên người Đường Tam, cười nói: "Các nàng nhìn thấy ngươi đều rất ngạc nhiên, dù sao ngươi là nhân loại đầu tiên đến chỗ chúng ta.
Nhìn thấy ngươi, chúng ta mới biết Nhật Thần Đế Quốc nói không sai, bề ngoài nhân loại thật sự rất giống chúng ta.
Nếu như ngươi đổi màu mắt và màu tóc thành đỏ thì không khác gì tộc ta.
Các nàng nói ngươi rất anh tuấn, muốn biết ngươi có phải cũng tham gia Hỏa Thần Tiết cùng chúng ta không?"
Đường Tam mỉm cười nói: "Quả thực ta cũng cảm thấy rất thân thiết khi nhìn thấy các ngươi, dù sao bề ngoài mọi người cũng không khác nhau là mấy."
Hai vị nữ tử Hỏa Lê tộc làm một thủ thế "mời" với Đường Tam.
Đường Tam gật đầu với các nàng, được các nàng dẫn lên lầu hai.
Căn phòng bố trí cho Đường Tam rộng khoảng 40 mét vuông, không có phòng rửa mặt, cũng không biết người Hỏa Lê tộc giải quyết vấn đề sinh lý như thế nào, có lẽ bọn họ cũng không có nhu cầu này.
Trong phòng chỉ có một giường lớn, thậm chí một cái bàn cũng không có, nhưng có cửa sổ để có thể nhìn thấy những gì diễn ra bên ngoài.
"Khách quý, mời nghỉ ngơi ở chỗ này." Một nữ tử Hỏa Lê tộc cười nói với Đường Tam, ánh mắt rất nhiệt tình, không có chút rụt rè nào bởi vì hắn là ngoại tộc.
Đường Tam mỉm cười, gật đầu nói: "Làm phiền các ngươi." Hai cô nương đi ra ngoài, đóng cửa lại cho hắn.
Đường Tam đi đến bên cửa sổ, nhìn ra phía ngoài.
Không cần dùng Thần Thức, hắn cũng có thể cảm nhận được bên ngoài vô cùng náo nhiệt.
Bầu không khí trong nội thành Hoả Thần rất náo nức, điều này có liên quan đến lễ mừng sắp tới.
Không nghĩ tới mình đến thật đúng lúc.
Thật là một nơi thần kỳ, không biết lễ mừng Hỏa Thần như thế nào, nhưng mình có thể đi cảm thụ một chút.
Sau khi đi vào Nham Tương Xích Hải, trong lòng Đường Tam đã có cảm ngộ rõ ràng.
Ở chỗ này, tất cả người trong Hỏa Lê tộc đều sinh tồn dựa vào Hoả nguyên tố, thiên phú của bọn họ cũng đến từ Hoả nguyên tố tinh khiết.
Đây là một tình huống rất đặc biệt, khí tức Hoả nguyên tố vô cùng nồng đậm có thể khiến Hỏa Lê tộc hình thành nguyên tố chi tâm, thông qua đó tăng cường bản thân.