Một vầng sáng màu trắng bắn ra từ trong ngực Đường Tam, chính là Thần Khí Thời Không Chi Tháp.
Vầng sáng vặn vẹo mở rộng ra phía ngoài, gia cố cấm chế mà Mỹ công tử phóng thích trước đó.
Không chỉ như thế, trong cấm chế này, tốc độ thời gian đột ngột tăng mạnh.
Tốc độ hấp thu tín ngưỡng lực vốn không chậm lại đột nhiên tràn vào cơ thể Đường Tam nhanh hơn.
Tín ngưỡng lực khổng lồ được Đường Tam lọc thành thần tính thông qua Thần Vị tràn vào trong quyển sách trước mặt hắn, khiến nó không ngừng tăng lên.
Còn có chuyện gì tạo ra động tĩnh lớn hơn so với việc sáng tạo Thần Khí đây? Đường Tam đã sớm nghĩ kỹ sẽ xử lý Thiên Cơ Linh như thế nào, vừa hay nhân dịp này thực hiện nó.
Ít nhất phải hoàn thành việc luyện chế sơ bộ Thiên Cơ Linh mà hắn muốn luyện thành.
Được thần quang nuôi dưỡng, quyển sách phát triển mạnh mẽ, sự thân hoà của nó với Đường Tam cũng ngày càng mạnh.
Dù Đường Tam không khiến nó nhận chủ, nhưng lúc này, khí tức của nó đã liên kết chặt chẽ với Đường Tam bởi vì không ngừng được thần tính rót vào.
Lợi ích là tương hỗ.
Khi một vị Thần Cách dùng thần tính của mình không ngừng nuôi dưỡng một kiện Thần Khí tới một trình độ nhất định thì Thần Khí này tự nhiên cũng có thần tính của vị Thần Cách này, hơn nữa không thể tách rời khỏi vị Thần Cách đó.
Quyền trượng Hỏa Thần mà Đường Tam thấy trước đó không phải là như vậy sao? Cho dù Hỏa Thần đã vẫn lạc không biết bao nhiêu năm nhưng hiện tại nó vẫn có thần tính Hỏa Thần, phúc trạch Hỏa Lê tộc.
Cuốn sách trước người Đường Tam không ngừng tăng lên khí tức khiến Mỹ công tử ở một bên nhìn có chút ngốc trệ, mà Thiên Cơ Linh thì ngày càng vội vàng.
Nó dường như đang nói, tại sao không phải là ta, tại sao không giúp ta tăng lên?
Giống như cảm nhận được yêu cầu của nó, Đường Tam mỉm cười, vung tay trái lên, đem Thiên Cơ Linh đến trước mặt, đặt ngang phía trên cuốn sách, để nó cũng được thần tính rót vào.
Hiển nhiên, Thiên Cơ Linh vui mừng quá đỗi, không chút khách khí thôn phệ một lượng lớn thần tính, rất nhanh, bản thể vốn màu trắng của nó liền biến thành màu vàng nhạt, không chút do dự hấp thu thần tính Đường Tam mang lại.
Lúc này, Mỹ công tử nhìn thấy Đường Tam mỉm cười, đó là một nụ cười giảo hoạt.
Khoé miệng hơi nhếch lên, hắn đây là muốn ra tay với Thiên Cơ Linh a.
Thiên Cơ Linh đáng thương còn ngốc nghếch chủ động yêu cầu để thần tính của hắn dung nhập.
Khi thần tính Đường Tam không ngừng dung nhập vào trong Thiên Cơ Linh, Mỹ công tử cảm giác được liên hệ giữa nàng và Thiên Cơ Linh dần suy yếu.
Thiên Cơ Linh đã bắt đầu từ bỏ chủ nhân ban đầu là nàng.
May mắn Thiên Cơ Linh cũng không phải Thần Khí bổn mạng của nàng.
Tuy rằng nó đã nhận chủ, nhưng không ảnh hưởng nhiều đến nàng, tuy nhiên nàng vẫn có một chút cảm giác mất mát.
Đối với điều này, Mỹ công tử đã sớm có chuẩn bị.
Đường Tam đã sớm nói với nàng, Thần Khí này nàng không thể sử dụng.
Hậu quả khi dòm ngó thiên cơ quá nghiêm trọng.
Hiển nhiên nàng rất tin tưởng Đường Tam, huống chi hiện tại nàng đã có Tu La Kiếm.
Thông qua Thần Thức không ngừng nuôi dưỡng kiếm ý Tu La Kiếm, hiện tại Mỹ công tử có thể cảm giác được Tu La Kiếm ngày càng trở nên ngưng thực.
Theo như lời Đường Tam nói là, Tu La Kiếm chân chính đang cách nàng ngày càng gần.
Khi Tu La Kiếm trong Thần Thức Chi Hải của nàng hoá thành thực thể thì chính là thời khắc thẩm phán chi kiếm trở về vị trí cũ.
Một khi Siêu Thần Khí như vậy thực sự xuất hiện thì bằng vào khí tức của nó đã khiến Mỹ công tử có được sức mạnh cực kỳ cường đại.
Đương nhiên, bản thể Siêu Thần Khí này không thể tiến vào Pháp Lam tinh, bởi vì vị diện tuyệt đối không cho phép.
Với uy năng của Siêu Thần Khí, nếu nó đi vào vị diện này thì lật đổ cả vị diện cũng không có vấn đề gì.
Đó là những gì hắn nói.
Lúc này, hai Thần Khí trên người Đường Tam chồng lên nhau, toàn lực hấp thu thần tính từ người hắn.
Hai mắt Đường Tam ánh lên tia sáng kỳ lạ, Thời Không Chi Tháp tiếp tục tản ra lực lượng thời không, dẫn đạo tín ngưỡng lực lặng yên rót vào trong hai Thần Khí.
Nếu cẩn thận phân biệt thì có thể phát hiện, khí tức Thời Không Chi Tháp phóng xuất ra phần nhiều đều dung nhập vào trong Thiên Cơ Linh.
Mà Thiên Cơ Linh đang liều mạng hấp thu thần tính, nóng lòng muốn đoạt thêm phần thần tính rơi xuống cuốn sách nên không để ý lực lượng thời không từ Thời Không Chi Tháp cũng rót vào.
Bản thân nó là Thần Khí hệ không gian, tự nhiên sẽ không cự tuyệt thuộc tính không gian.
Phù văn trên mặt đất ngày càng sáng hơn, bản thân Đường Tam cũng hoàn toàn bao phủ bởi màu vàng.
Thời gian dần trôi qua, một ít quang ảnh kỳ dị bắt đầu nổi lên bên người Đường Tam.
Những quang ảnh kỳ quái này dường như hiện ra một vài hình ảnh.
Mà Thiên Cơ Linh trên cuốn sách trước người Đường Tam bắt đầu phát ra các loại ánh sáng kỳ dị.
Và những hình ảnh kia dường như là phát ra từ đó.
"Nhắm mắt, không nên nhìn." Thần Thức của Đường Tam truyền vào trong đầu Mỹ công tử.
Nàng vội vàng nhắm mắt lại và tập trung suy nghĩ.
Bởi vì vừa rồi nàng mơ hồ nhìn thấy, hình ảnh trong những quang ảnh kia dường như là những gì nàng nhìn thấy khi vừa mới chấp chưởng Thiên Cơ Linh.
Không hề nghi ngờ, đây chính là khả năng dòm ngó thiên cơ của Thiên Cơ Linh.
Đường Tam cũng nhắm mắt lại, nhưng hào quang trên Thời Không Chi Tháp càng cường thịnh hơn.
Được thần tính dẫn dạo, những hình ảnh mơ hồ đó được đưa vào cuốn sách bên dưới Thiên Cơ Linh.
Một số trang trên cùng của cuốn sách bắt đầu dao động nhẹ.
Trên cơ sở màu vàng ban đầu, dường như có vật gì đó đã được thêm vào.
Quang ảnh phát ra từ Thiên Cơ Linh ngày càng nhiều hơn, mà cuốn sách phía dưới không ngừng dao động, không ngừng hấp thu.
Thiên Cơ Linh dường như cảm thấy điều gì đo và muốn vùng vẫy.
Nhưng nó bây giờ làm sao có thể vùng vẫy được nữa.
Nó hấp thu lượng lớn thần tính của Đường Tam, lại có Thời Không Chi Tháp áp chế và trang sách phía dưới thôn phệ.
Trong khoảng thời gian ngắn, mặc dù nó đang giãy giụa nhưng căn bản không thể thoát khỏi.
Thanh âm uy nghiêm của Đường Tam mang theo thần tính vang lên, "Dung hợp với nói là kết cục tốt nhất của ngươi.
Nếu không, ngươi chỉ có thể là hung khí hại chủ.
Ta làm giảm uy năng dòm ngó thiên cơ của ngươi, nhưng tăng thêm thần tính cho ngươi.
Thành thật dung hợp a! Tương lai ngươi nhất định có thể tiến tới cấp độ cao hơn.
Ta có thể hứa với ngươi, cho ngươi một lời tiên đoán với tư cách là Hải Thần.
Lời tiên đoán là, tương lai ngươi chắc chắn tiến về Thần giới, trở thành Thần Khí trong Thần giới."
Từng lời Đường Tam nói dường như đều hoá thành khí tức Thần Cách, không ngừng trùng kích lên bề ngoài Thiên Cơ Linh.
Thiên Cơ Linh dần không còn giãy giụa nữa.
Ba linh nhãn chậm rãi nâng lên, hướng về phía Đường Tam rồi từ từ hạ xuống, giống như là đang quỳ lạy hắn.
Trong nháy mắt tiếp theo, nó hoàn toàn từ bỏ chống cự, hào quang màu bạc sáng lạn bỗng bắn ra, hoá thành quang huy màu bạc sáng chói và lộng lẫy.
Đúng lúc này, Đường Tam vung tay lên, giải trừ cấm chế do Thời Không Chi Tháp và Mỹ công tử thiết lập.
Ngân quang sáng lạn lập tức phóng lên trời, từ Phủ Thành chủ bay vút lên, lao thẳng lên cao.
Ngân quang sáng chói đã biến toàn bộ bầu trời thành màu bạc, toàn bộ thành Gia Lý đều được bao phủ trong ngân quang.
Dù lúc này vẫn là ban ngày, nhưng ánh mặt trời rực rỡ hoàn toàn bị lu mờ bởi ngân quang kia.
Có thể thấy rõ ràng, quang ảnh Thiên Cơ Linh cực lớn chập chờn trên không trung, mà khí tức nó phóng ra khiến cả thành Gia Lý đều run rẩy rất nhỏ.
Trên trời cao, một vài hình ảnh mơ hồ không ngừng xuất hiện, hoá thành vòm trời bao trùm cả thành phố.
Mỗi sinh vật ở thành Gia Lý đều có cảm giác kỳ lạ khi nhìn lên bầu trời, như thể họ đang nhìn thấy tương lai của chính mình trong những hình ảnh đó.
Nhưng đây chỉ là cảm giác, không có ký ức thật sự nào xuất hiện.
Nói cách khác, bọn họ cũng không thực sự nhìn thấy, chỉ là cảm giác được, đó là tương lai.