Sau khi Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng rơi xuống mặt đất thì hắn phát hiện Đại Địa Tù Lung trở nên an tĩnh, dao động năng lượng bên trong vẫn tiếp tục tăng lên, nhưng không có nổ tung.
Vì vậy Đường Tam rất muốn cảm ơn Kim Cương Thiên Tinh Hoàng đã phóng thích Đại Địa Tù Lung.
Nếu không có Đại Địa Tù Lung che khuất, khi Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng phát hiện không ổn thì có khả năng sẽ ra tay ngăn cản Đường Tam thôn phệ.
Nếu thật như vậy thì Đường Tam chỉ có thể cưỡng ép làm nổ Âm Dương nhị khí trong người Kim Cương Thiên Tinh Hoàng, rất khó nói liệu hắn có thể bị tạc nổ hay không.
Hiện tại, Đại Địa Tù Lung che khuất khiến Đường Tam có đầy đủ thời gian.
Kim Cương Thiên Tinh Hoàng cũng không phải do Đường Tam đánh bại, mà là bị tham lam đánh bại.
Hắn liều lĩnh điên cuồng thôn phệ, hấp thu những thứ không nên hấp thu vào cơ thể, hơn nữa Đường Tam còn rót vào năng lượng sinh mệnh do sức mạnh Thụ Tổ mang tới, tất cả đều không thể cứu vãn.
Cảm nhận được khí tức huyết mạch của mình ngày càng yếu, kim quang bề ngoài ngày càng mờ nhạt, Kim Cương Thiên Tinh Hoàng hoảng sợ.
Nếu không phải Đường Tam khống chế Âm Dương nhị khí trong người hắn bằng hỗn độn chi khí thì hắn đã sớm tự bạo mà chết.
Cuối cùng, huyết mạch chi lực gần như bị hấp thu toàn bộ.
Huyết mạch chi lực của một Hoàng Giả sau khi hấp thu cần rất nhiều thời gian để tiêu hoá, Đường Tam thu hoạch đầy bồn đầy bát.
Đường Tam bình tĩnh tháo xuống chiếc nhẫn kim cương rất lớn trên tay Kim Cương Thiên Tinh Hoàng, vỗ vỗ bờ vai hắn, "Tham lam là nguồn gốc của tội lỗi, đây là lời khuyên ta dành cho ngươi.
Nếu có kiếp sau, nhớ rõ đừng tham lam."
Ngay sau đó, hào quang lấp loé trong mắt Đường Tam, Đại Địa Tù Lung xung quanh lập tức trở lại dưới sự dẫn dắt của Thần Thức của hắn.
Đó là do huyết mạch chi lực của Kim Cương Thiên Tinh Hoàng tạo ra.
Đường Tam thôn phệ huyết mạch chi lực của hắn, hiện tại Đường Tam có thể điều chỉnh khí tức huyết mạch của mình giống với Kim Cương Thiên Tinh Hoàng nên có thể khống chế Đại Địa Tù Lung do Kim Tinh Khải Giáp hoá thành.
Kim quang thu lại vào phía trong, không rơi vào trên người Kim Cương Thiên Tinh Hoàng, mà bị chiếc nhẫn kim cương vàng trên tay Đường Tam hấp thu, sau đó Đường Tam đã thu lại nhẫn kim cương vào trong nhẫn trữ vật của mình.
Tất cả đều được hoàn thành dưới kim quang.
Trong nháy mắt tiếp theo, thân thể Kim Cương Thiên Tinh Hoàng bị Đường Tam dùng lực đẩy lên cao, khi đánh ra một chưởng này, hắn cũng thu lại hỗn độn chi khí của mình.
Quang cầu màu vàng lên không, thân thể Kim Cương Thiên Tinh Hoàng nở thành hình cầu trong tiếng hét điên cuồng của hắn.
"Không ----"
Kim Cương Thiên Tinh Hoàng điên cuồng gào thét, khi bay lên mấy nghìn mét thì quả cầu ầm ầm nổ tung.
"Bùm ----"
Tiếng nổ đinh tai nhức óc khiến bầu trời dường như vỡ tan.
Thân thể Đường Tam từ trên trời giáng xuống như sao băng, hắn lập tức thu lại tất cả khí tức của mình, đồng thời kích phát lạc ấn Thụ Tổ trên người 12 vị trưởng lão.
Một quang ảnh Thụ Tổ cực lớn từ dưới đất bay lên, bao phủ lấy thân thể hắn.
Bầu trời thực sự vỡ ra, trong tiếng nổ cực lớn, một lỗ thủng đen kịt bị tạc ra, điên cuồng thôn phệ tất cả khí tức trong không khí.
Không chỉ vậy, toàn bộ bầu trời tối sầm lại trong chốc lát.
Bầu trời trên thành Kim Cương biến thành màu đỏ sẫm.
Hoàng Giả vẫn lạc.
Cái chết của Kim Cương Thiên Tinh Hoàng khác với cái chết của Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng.
Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng chết là do tuổi thọ đã hết, và trên thực tế, Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng đã tái sinh với sự giúp đỡ của Đường Tam.
Còn Kim Cương Thiên Tinh Hoàng là bị gϊếŧ chết.
Trên Yêu Tinh Đại Lục đã không biết bao nhiêu năm không có Hoàng Giả bị gϊếŧ rồi.
Huống chi, người gϊếŧ chết Hoàng Giả còn không phải là Hoàng Giả.
Khi quang cầu màu vàng phóng lên trời, bầu trời trở nên lờ mờ thì toàn bộ thành Kim Cương trong chớp mắt dường như đã đóng băng.
Thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang.
Đừng nói là một đám cường giả Kim Cương Tinh tộc toàn thân run lên, ngay cả Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng giờ phút này cũng choáng váng và run rẩy.
Chết, vậy mà thật sự chết.
Nổ lớn kinh khủng thậm chí tạc rách bầu trời.
Năng lượng đáng sợ đó có cảm giác cổ xưa.
Thụ Tổ, Thụ Tổ thực sự sống lại, cũng không phải là sống lại một phần.
Dù là Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng hay các Tinh Quái Tộc ở đây đều không cho là Đường Tam gϊếŧ chết Kim Cương Thiên Tinh Hoàng.
Hắn chỉ là Đại Tinh Vương, làm sao có thể gϊếŧ chết Hoàng Giả?
Nhưng Kim Cương Thiên Tinh Hoàng đúng là đã chết, hơn nữa Thụ Tổ hiển linh, không hề nghi ngờ, bọn họ cho là Thụ Tổ ra tay.
Chỉ có Thụ Tổ mới có thể sức mạnh như thế.
Nhất thời, thành Kim Cương lâm vào tĩnh lặng khó tả.
12 trưởng lão Lam Kim Thụ tộc đều được quang ảnh Thụ Tổ bao phủ.
Giờ khắc này, ngay cả Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng cũng không dám tiến đến gần xem xét.
Thụ Tổ có thể gϊếŧ một Hoàng Giả, vậy sao không thể gϊếŧ thêm một tên chứ?
Phản ứng trước tiên chính là Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng.
Nhìn quang ảnh Thụ Tổ cực lớn, hắn vội vàng khom người hành lễ, cung kính nói: "Hậu bối Nhϊếp Hồn, bái kiến Thụ Tổ."
Quang ảnh Thụ Tổ hấp thu năng lượng sinh mệnh khổng lồ, kể cả Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng, tất cả mọi người đều cảm nhận được năng lượng sinh mệnh trên người mình đang bị rút đi, toàn thành phố tựa hồ bị bao trùm trong một lực hút cực mạnh.
Sự thay đổi như vậy khiến Nhϊếp Hồn Thiên Tinh Hoàng kinh ngạc.
Hắn còn khá tốt, bằng vào Thần Thức cường đại hắn có thể khống chế năng lượng sinh mệnh không bị mất đi, nhưng các Vương Giả Kim Cương Tinh tộc thì có chút không khống chế được năng lượng sinh mệnh của chính mình.
Đáng sợ hơn là, phần thôn phệ này nhằm vào toàn bộ thành Kim Cương.
"Kính xin Thụ Tổ bớt giận.
Trong thành Kim Cương có ngàn vạn sinh linh, không phải tất cả đều làm tổn thương Lam Kim Thụ tộc, kính xin Thụ Tổ lưu lại cho bọn họ một con đường sống."
Kim Thành Ngô lúc này hoàn toàn rơi vào trạng thái ngu ngốc, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng Kim Cương Thiên Tinh Hoàng sẽ vẫn lạc, vậy mà thật sự đã vẫn lạc.
Nếu hắn biết kết quả cuối cùng là vậy thì khi nhóm Đường Tam vừa đến, hắn nhất định sẽ tiếp đón bằng nghi lễ cao nhất, hơn nữa còn giao ra tộc nhân Lam Kim Thụ tộc.
Kim Cương Thiên Tinh Hoàng vẫn lạc chắc chắn là một đại nạn đối với Kim Cương Tinh tộc.
Không chết không thôi, quả thật là không chết không thôi a! Lúc trước khi Đường Tam nói không chết không thôi, hơn nữa nhắc nhở dân chúng trong thành Kim Cương rời đi trong vòng 12 giờ, trong mắt Kim Thành Ngô và các cường giả Kim Cương Tinh tộc chẳng khác gì trò cười.
Hiện tại sự thật bày ra trước mặt, trò cười là bọn họ mới đúng.
Cảnh tượng đáng sợ như vậy thật không thể tin được.
Thụ Tổ hàng lâm, đánh chết Kim Cương Thiên Tinh Hoàng, hơn nữa thôn phệ năng lượng sinh mệnh của một toà chủ thành.
Mà trong quang ảnh Thụ Tổ, Đường Tam được Nhị trưởng lão và Tam trưởng lão đón xuống.
Giờ khắc này, các vị trưởng lão đều rơi lệ đầy mặt.
Khi bọn họ nhìn thấy Kim Cương Thiên Tinh Hoàng vẫn lạc thì cũng khó có thể tin được.
Khi cảm nhận được khí tức Thụ Tổ ở phía xa thì mơ hồ đoán được sức mạnh Thụ Tổ sẽ đến.
Nhưng thật sự đánh chết Hoàng Giả thì quá mức khoa trương.
Hiện tại bọn họ nghĩ là, hoá ra tộc trưởng cũng không có liều lĩnh, tất cả đều do Thụ Tổ an bài.
Không sai, đừng nói là người ngoài, ngay cả những tộc nhân Lam Kim Thụ tộc cũng cho rằng, dưới quang huy Thụ Tổ, tộc trưởng mới có thể gϊếŧ chết Kim Cương Thiên Tinh Hoàng.
Vào lúc này, trong lòng bọn họ vô cùng tự hào.
Bọn họ cũng hiểu rõ, từ nay Lam Kim Thụ tộc đã thực sự đứng lên, không còn bất kỳ chủng quần nào dám bắt nạt Lam Kim Thụ tộc.