Bản thân Huyền Vũ Thuẫn lấy thuộc tính Thuỷ làm chủ, mà Hải Thần và Chí Cao Thần thuộc tính Thuỷ, xét về thuộc tính, bản thân nó là tương hợp.
Huyền Vũ Thuẫn chậm rãi lơ lửng trước mặt Đường Tam, nếu chỉ dùng Thần Thức dẫn động tấm thuẫn này, ngay cả Đường Tam cũng có chút khó khăn.
Năm ngón tay phải mở ra, từ từ ấn vào chính giữa Huyền Vũ Thuẫn, vầng sáng màu vàng lam nhu hoà chảy ra từ năm ngón tay của Đường Tam.
Trên trán hắn, quang văn Hải Thần Tam Xoa Kích hiện lên.
Ngay khi quang văn này xuất hiện, một lượng lớn tín ngưỡng lực tràn vào từ Vô Tận Lam Hải, bổ sung cho sự tiêu hao Thần Thức của Đường Tam.
Lúc mới bắt đầu, Huyền Vũ Thuẫn không có phản ứng gì, nhưng khi thần lực của Đường Tam tăng cường, Huyền Vũ Thuẫn bắt đầu phát ra âm thanh vù vù rất nhỏ, giống như là đang xác nhận điều gì đó.
Đường Tam không hề nóng vội, hắn tiếp tục rót Thần Thức của mình vào đó.
Bề ngoài đen như mực của Huyền Vũ Thuẫn dần dần nổi lên một ít gợn sóng màu lam.
Muốn một Thần Khí có nguồn gốc từ bản nguyên vị diện nhận thức là chuyện không hề dễ.
Đường Tam tương đương là đang dùng Thần Vị của mình đánh lừa Huyền Vũ Thuẫn, khiến nó cảm giác được nơi này dường như đã tiến hoá lên Thần giới, do đó Đường Tam có thể luyện chế nó.
Thời gian dần trôi qua, các quang văn màu lam trên bề mặt Huyền Vũ Thuẫn bắt đầu tăng lên.
Một vầng hào quang kỳ lạ liên tục lóe lên.
Nụ cười của Đường Tam ngày càng nồng đậm hơn.
Huyền Vũ Thuẫn này chưa bao giờ được sử dụng chính thức nên bản thân nó vô cùng tinh khiết.
Dưới sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ của lực lượng Thần Cách, nó dần dần có cảm giác được nuôi dưỡng.
Đồ vật này không thể nuôi dưỡng bằng năng lượng sinh mệnh, chỉ khi được Thần Cách nuôi dưỡng thì nó mới có thể phát huy ra được sức mạnh thực sự của mình.
Mất hơn một giờ thì bề mặt Huyền Vũ Thuẫn mới gần như hoàn toàn biến thành màu lam.
Đây có thể coi là nó sơ bộ chấp nhận Đường Tam, và Đường Tam có thể rèn luyện nó bằng thần lực của mình.
Nếu Đường Tam ở cấp độ Thần Vương, muốn luyện chế một Thần Khí như vậy không cần mất quá nhiều khí lực.
Nhưng bây giờ hắn chưa phải là Chân Thần, còn chưa khôi phục sức mạnh của bản thân, do đó sẽ rắc rối hơn.
Ánh sáng màu lam lập loè, Huyền Vũ Thuẫn chậm rãi chui vào ngực Đường Tam rồi biến mất.
Luyện chế sơ bộ thành công, Đường Tam miễn cưỡng có thể vận dụng lực phòng ngự cơ bản của Huyền Vũ Thuẫn, nhưng vẫn chưa đủ để kích phát sức mạnh chân chính của nó.
Phải chờ đến khi hắn thành tựu Hoàng Giả mới có thể.
Sau khi hoàn thành rèn luyện hai Thần Khí này, Đường Tam dừng lại và tập trung vào Mỹ công tử.
Tu La Kiếm và Ảnh Ma Kiếm dung hợp vô cùng thuận lợi, không thể không nói, chỉ xét về vận khí, đừng nhìn Đường Tam có thu hoạch rất lớn ở hội đấu giá, nhưng thực sự có tác dụng tăng phúc lực chiến đấu, những thứ hắn mua được lại không bằng Ảnh Ma Kiếm của Mỹ công tử.
Lúc này, Ảnh Ma Kiếm đã dần chuyển sang màu đỏ sậm, lượng lớn kiếm ý Tu La Kiếm bao trùm bên ngoài cũng dẫn dung hợp vào trong đó.
Thể tích đã thu nhỏ lại, nhưng nó ngày càng trở nên ngưng thực hơn.
Kiếm ý như có như không thỉnh thoảng lại có cảm giác kinh ngạc.
Nếu có thể khiến bản thể Tu La Kiếm nhanh chóng đến vị diện này thì cũng là chuyện rất tốt.
Từ Quang Minh Long Thương và Huyền Vũ Thuẫn, các vật đấu giá khác hiện tại chưa cần xử lý.
Tự Nhiên Chi Tâm cực kỳ quan trọng, nhưng trước khi thành Hoàng, Đường Tam sẽ không dễ dàng chạm vào nó.
Đồ vật này có tác dụng quá lớn, thậm chí có liên quan tới việc hắn có thể trở lại cảnh giới Thần Vương hay không.
Đường Tam dùng Thần Thức cảm ứng một lát, rất nhanh đã tìm được Vũ Băng Kỷ đang bế quan tu luyện.
Hắn lặng yên truyền tống đến bên cạnh Vũ Băng Kỷ, lưu lại Băng Phong Vương Tọa cho hắn.
Tin rằng khi Đại sư huynh tỉnh lại thì sẽ có một kinh hỷ lớn.
Mỹ công tử mất ba ngày mới hoàn toàn kết hợp Tu La Kiếm và Ảnh Ma Kiếm.
Cuối cùng nàng cũng có một thanh trường kiếm thực sự để sử dụng.
Ảnh Ma Kiếm ẩn chứa hình chiếu Tu La Kiếm đã siêu việt hơn các Thần Khí bình thường.
Ngay cả Đường Tam cũng không muốn chạm trực tiếp vào nó.
Tất nhiên, Tu La Kiếm sẽ không làm Đường Tam bị thương.
Tiếng sóng biển êm đềm và dễ chịu, Đường Tam ngồi trên bờ biển yên lặng nhìn Vô Tận Lam Hải trong xanh.
Mấy ngày nay hiếm khi được an tĩnh, lại khiến cả người hắn ở trong trạng thái trống rỗng.
Đối với hắn, từ khi đến vị diện này, thời gian như này thực sự rất khó có được.
Tiếp theo sẽ phải đối mặt với một khảo nghiệm quan trọng.
Hắn nhất định phải chiến thắng ở đại hội luận võ chiêu thân và không bị các Hoàng Giả phát hiện thân phận thật, từ đó kết hôn với Mỹ công tử, cũng có thể danh chính ngôn thuận thành Hoàng.
Chỉ cần có thể trở thành Hoàng Giả, vậy những Hoàng Giả Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc đừng hòng có thể áp bách hắn.
"Nghĩ gì thế?" Một thanh âm dễ nghe vang lên bên tai hắn, trong nháy mắt tiếp theo, cổ của hắn đã được một đôi tay mềm mại vòng qua.
Đường Tam thuận thế kéo nàng vào lòng, "Mỗi ngày ở đây ngắm biển, có nàng ở bên, cảm giác này thật là tốt."
Mỹ công tử than nhẹ một tiếng, nói: "Đúng vậy! Nhưng chàng cũng đừng cho mình áp lực quá lớn.
Nếu thật sự lần này thất bại thì chúng ta đi thôi.
Chúng ta trốn ra hải ngoại, không để bọn họ tìm được.
Chỉ cần chàng bình an, bây giờ ta từ bỏ tất cả những thứ này cũng được."
Đường Tam mỉm cười nói: "Như vậy không được, ta muốn vĩnh viễn có thể ở bên cạnh nàng.
Ta rất tham lam, ta không muốn chỉ ở bên nàng kiếp này, mà là đời đời kiếp kiếp.
vì vậy chúng ta nhất định phải trở lại cấp độ Thần Vương, trở lại thế giới của chúng ta.
Ta có một kế hoạch rất lớn phải hoàn thành trong tương lai.
Nếu chúng ta thành công, chỉ cần vũ trụ còn thì chúng ta sẽ luôn tồn tại."
Mỹ công tử dựa sát vào trong lồng ngực hắn, "Đại sự là chuyện của nam nhân các chàng, chàng cứ làm những gì mình muốn."
Đường Tam cười nói: "Mỹ tỷ, nàng ôn như như vậy ta có chút không quen, làm sao bây giờ?"
"Vậy ta đánh chàng?"
"..."
"Chúng ta phải về thôi, đã đi ba ngày rồi.
Nhiệt độ của hội đấu giá đã giảm, tiếp theo chính là luận võ chiêu thân.
Nàng coi như là lời dẫn của đại hội luận võ chiêu thân, không thể không có mặt." Đường Tam có chút bất đắc dĩ nói.
Nếu có thể, hắn rất muốn cùng Mỹ công tử ở trên bờ biển ngẩn người, ngắm biển, thân thân mật mật.
Còn có chuyện gì tốt đẹp hơn sao?
"Được rồi, chúng ta trở về thôi.
Lần này ta muốn đại sát tứ phương.
Nếu ta đạt được quán quân cuối cùng, ta có thể nói rằng không ai xứng với ta, ta sẽ không kén rể." Mỹ công tử tự tin nói.
Tu La Kiếm và Ảnh Ma Kiếm dung hợp khiến sự tự tin của nàng tăng lên nhiều.
Đường Tam mỉm cười nói: "Nàng phải cẩn thận.
Đến vòng bán kết nàng mới xuất chiến, mà có thể tiến vào bán kết đều là cường giả hàng đầu.
Đây là chiếm Hoàng vị, các tộc nhất định sẽ lấy ra hết mọi thứ mà mình ẩn giấu."
Mỹ công tử gật gật đầu, nói: "Ta lo lắng nhất là chàng.
Chàng không thể dùng toàn lực, còn phải che giấu bản thân, đó mới là phiền toái nhất."
Đường Tam cười thần bí nói: "Hiện tại ta có nắm chắc.
Ta đã từng nói không làm được chưa."
Mỹ công tử nhíu mày, nói: "Nhưng ta nghĩ thế nào cũng thấy đây là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Chàng nói cho ta biết được không? Ta sẽ không để lộ đâu."
Đường Tam mỉm cười lắc đầu, nói: "Không được, vẫn nên giữ bí mật.
Nếu không để lộ ra một ít manh mối cũng rất phiền phức.
Nàng muốn biết thân phận của ta là gì, đến khi chúng ta chính thức đối mặt thì sẽ không tránh khỏi để lộ ra sơ hở."
Mỹ công tử nghi ngờ hỏi: "Chàng không phải cố ý đối địch với ta để bọn họ không nhìn ra sơ hở chứ?"
Đường Tam vội vàng lắc đầu, nói: "Không có, không có.
Ta sao có thể cố ý đối địch với nàng?" Được rồi, là nàng cố ý đối địch với ta.
Ta thực sự không cố ý a!