Đường Tam nhìn nàng một chút, lại nhìn các trưởng lão có suy nghĩ tương tự, mỉm cười nói: "Các ngươi chờ xem đi, hôm nay ta sẽ không thua." Nói xong, hắn đi ra khỏi phòng nghỉ.
"Nhóm tuyển thủ thứ 17 vào sân."
Sân thi đấu vừa được sửa chữa nên miễn cưỡng trông có vẻ bằng phẳng.
Bởi vì không biết số rút thăm của các tuyển thủ nên trước khi bọn họ xuất hiện, người dự thi và khán giả đều không rõ ràng lắm.
Nhưng khi Đường Tam từ phòng nghỉ đi ra, đặc thù Lam Kim Thụ tộc được thể hiện rõ ràng trong mắt tất cả mọi người thì lập tức, các thanh âm cảm thán vang lên.
"Ai vậy, vận khí tốt thế, vậy mà trúng vị thổ hào yếu nhất này."
"Đúng vậy, vận khí này cũng quá tốt đi.
Rút trúng Lam Kim Thụ tộc, này tương đương là không cần phải thi đấu một trận rồi sao."
"Ha ha, nếu vậy ta liền đi chuẩn bị lấy tiền.
Ta đoán tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc đã mua cược cho chính mình để tránh tỷ lệ đặt cược không quá khó coi.
Ta mua 200 nguyên tố tệ, tuy rằng tỷ lệ đặt cược rất thấp, chỉ có thể thu thêm được 2 nguyên tố tệ, dù sao cũng chỉ có một ngày nên không sao cả.
Về sau lại mua cho người khác."
Đúng vậy, nếu Đường Tam bị loại ở trận đấu thứ nhất thì các cửa đặt cược hắn đạt giải quán quân sẽ trực tiếp đóng lại.
Đây cũng là nguyên nhân có nhiều người mua hắn, mặc dù tỷ lệ đặt cược rất thấp, nhưng nhanh thu lại a! Lam Kim Thụ tộc có thể thắng sao? Đó không phải là trò đùa sao?
Cũng may là hắn không mua từng trận, chỉ mua ba vị trí cuối cùng và quán quân, nếu không người mua cho hắn khẳng định sẽ nhiều hơn.
Đường Tam nhẹ nhàng bay lên, lăng không phi hành rồi chậm rãi rơi xuống sân thi đấu.
Lại nói, cảm giác khi tiến vào sân thi đấu thật khác, vạn chúng chú mục, mấy chục vạn người xem chú ý khiến người ta có cảm giác nhiệt huyết sôi trào.
Huống chi, người xem đều là quý tộc Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc, hầu như đều là cường giả.
Ở một chỗ có rất nhiều cường giả như vậy, riêng dao động khí huyết đã vô cùng mãnh liệt.
Lúc này, đối thủ của Đường Tam đã xuất hiện, chính là tên rút được số 34.
Bây giờ, tên tuyển thủ này có thể nói là xuân phong đắc ý.
Hắn cười rất thoả mãn, cao hứng bừng bừng mà lên đài.
Đây là một tuyển thủ toàn thân đều toả ra ánh sáng đen như mực.
Khí tức cả người đều có chút âm u.
Khi đi lên sân đấu, bầu không khí có vẻ hơi trầm mặc, nhưng nụ cười trên mặt hắn lại làm mất đi vẻ u ám của hắn.
Đường Tam phân biệt một chút đã nhận ra chủng tộc của tên này, Đại Hắc Thiên Tê Ngưu Yêu.
Đây là một chủng tộc rất đặc thù, số lượng rất ít, thậm chí có thể so sánh với Sư Hổ tộc, còn có thể nói là gần như tuyệt chủng.
Lý do bọn nó gần như tuyệt chủng rất đơn giản.
Loài Tê Ngưu Yêu này bản thân có thuộc tính hắc ám rất cường đại và vô cùng thuần tuý.
Sừng của nó ẩn chứa năng lượng hắc ám khổng lồ, chính là chất liệu tốt nhất để luyện chế Ma khí thuộc tính hắc ám.
Sức chiến đấu của tộc này không đặc biệt mạnh mẽ, các nguyên tố hắc ám cường đại được dùng nhiều hơn để phòng ngự, mà không phải là thi triển công kích mạnh mẽ.
Tộc này chưa từng xuất hiện Hoàng Giả.
Điều này khiến những tồn tại ngấp nghé sừng của bọn nó nghĩ cách ra tay và săn gϊếŧ.
Vì vậy hiện tại số lượng Đại Hắc Thiên Tê Ngưu Yêu còn chưa đủ 500.
Đối với tộc này, Tổ đình đã đích thân ra lệnh không được tấn công, thậm chí còn cử các thân vệ Tổ đình tới bảo vệ, do đó mới miễn cưỡng để bọn nó tồn tại được.
Đó là vì sừng của tộc này quá trân quý, nếu tuyệt chủng thì sẽ không còn nữa.
Mà sừng của Tê Ngưu đã chết thì có thể buôn bán ở ngoài sáng.
Lời hứa mà Tổ đình có được khi bảo vệ tộc này là, tất cả sừng mà Đại Hắc Thiên Tê Ngưu Yêu chết tự nhiên để lại đều do Tổ đình khống chế và buôn bán, đổi lại là sự phát triển của chủng tộc.
Dựa theo bài danh mà Đại trưởng lão mang đến cho Đường Tam, thứ hạng của tên này xếp khoảng thứ 60 trong tất cả những người dự thi.
So với Hoàng Kim Lang Đại Yêu Vương và Kim Tiền Báo Đại Yêu Vương thì không cao hơn bao nhiêu.
Phòng ngự và lực lượng cơ thể là thứ mà Đại Hắc Thiên Tê Ngưu Yêu vô cùng giỏi.
Hơn nữa, sừng của nó còn có đặc tính ăn mòn.
Tên trước mặt này cũng là Đại Yêu Vương duy nhất trong tộc.
Tê Ngưu Đại Yêu Vương hiển nhiên không nghĩ tới vận khí của mình lại tốt như vậy, ở lượt thứ nhất lại gặp ngay Lam Kim Thụ tộc.
Hắn không nghĩ rằng lần này có thể chiếm được Hoàng vị, tham gia chỉ là vì rèn luyện.
Mà đối thủ lại là Lam Kim Thụ tộc, đây không phải là cử hắn vào vòng tiếp theo sao?
Đường Tam thể hiện thần uy trên hội đấu giá, mua được không ít thứ tốt, nhưng theo hắn cũng không có tác dụng gì.
Ngươi có hạt sen thế thân, ta đánh bại ngươi hai lần là được.
Về phần Thần Khí gì gì đó, phải ở trong tay cường giả thì chúng mới có tác dụng.
Đối với trận đấu này, khán giả cũng không có hứng thú nhiều.
Thậm chí có không ít người còn nhân dịp này đi giải quyết vấn đề sinh lý, đảm bảo tinh lực tốt để quan sát các trận đấu đặc sắc phía sau.
Trong mắt khán giả, đây không phải là một cuộc mổ gà sao? Hơn nữa thắng bại cũng đã phân.
Chủ trì so tài vần là Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng, trước khi tộc nhân của chủng tộc hắn xuất chiến, hắn có thể vẫn luôn chủ trì trận đấu.
Khi cả hai bên vào sân, không khí một bên trực tiếp trở nên u ám.
Tê Ngưu Đại Yêu Vương bộc phát thuộc tính hắc ám, không phải là phát ra tiếng kêu chói tai.
Hắn chuẩn bị đánh một trận đấu nghiền ép, nghiền ép đối thủ để phô diễn sức mạnh của mình.
Hắn thậm chí còn nghĩ đến trận đấu tiếp theo mình có may mắn như thế nữa không.
Gặp phải đối thủ bị trọng thương ở lượt thứ nhất chính là tình huống lý tưởng nhất.
Đường Tam đương nhiên không biết đối thủ đang nghĩ gì, hắn cũng không phóng xuất ra khí thế mạnh mẽ gì.
Hắn vẫy vẫy tay về phía khán đài, rồi lật tay ra, trong lòng bàn tay có thêm một thứ gì đó.
Nhìn đồ vật trong tay, Đường Tam thật ra có chút không muốn từ bỏ, nhưng vì duy trì thân phận Lam Kim Thụ tộc của mình, theo kế hoạch tiếp tục dự thi, hắn cũng chỉ có thể nhịn đau mà từ bỏ thứ mình thích.
Khí tức sinh mệnh nồng đậm từ người Đường Tam phóng thích ra, màu vàng lam nở rộ rực rỡ, sau lưng dần hiện lên hư ảnh của một cây đại thụ.
Cây đại thụ màu vàng lam rực rỡ này cao khoảng 30 mét.
Thân cây cứng cáp bừng lên ánh vàng sáng, cành vàng vươn ra từng cái một, khí tức sinh mệnh nồng đậm lập tức tràn đầy nửa sân chỗ hắn.
Ngay cả Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng chịu trách nhiệm ngăn cách giữa hai bên cũng không khỏi khẽ gật đầu.
Nói về khí tức sinh mệnh thì phải nói đến Lam Kim Thụ tộc.
Trên từng cành cây màu vàng treo đầy lá cây năng lực.
Kim thân lam diệp, đây chính là biểu tượng của Lam Kim Thụ tộc.
Hào quang màu vàng lam mạnh mẽ nổi lên xung quanh người Đường Tam.
Xét về bề ngoài không biết đẹp hơn Tê Ngưu Đại Yêu Vương bao nhiêu.
Tuyệt đẹp! Hơn nữa, vòng phòng hộ không ngăn cản được khí tức sinh mệnh này, khán giả ở đây đều có thể cảm nhận được sự tươi mát và ấm áp, toàn thân thoải mái không thể tả.
Trong Tổ đình, sinh mệnh lực nồng đậm bắt đầu từ bốn phương tám hướng hội tụ về phía này.
Các dãy núi xung quanh Tổ đình đều có thực vật bao trùm.
Lúc này, năng lượng sinh mệnh vốn có trên những thực vật này, năng lượng sinh mệnh do số mệnh khổng lồ ở Tổ đình ngưng tụ giống như tìm được cội nguồn mà lao đến chỗ Đường Tam như trăm sông đổ về một biển.
Nó khiến khí tức sinh mệnh trên người hắn ngày càng nồng đậm hơn, bề ngoài càng có hương vị thần thánh hơn.
"Đã chuẩn bị tốt chưa?" Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng nhìn Đường Tam hỏi một câu.
Đường Tam nói: "Miện hạ đợi một chút, ta lập tức chuẩn bị xong."
Chờ một lúc? Đây là yêu cầu đầu tiên lùi lại việc chuẩn bị từ khi cuộc thi diễn ra.
Nhưng xét thấy khí tức sinh mệnh trên người hắn làm tất cả mọi người hết sức thoải mái, Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng cũng chấp nhận.
Ngay cả khán giả cũng không có ý thúc giục.